[Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên

Chương 38

Sau khi bắt mạch cho Lâm Tiểu Thiên, Vân Văn Sinh nói “Thân thể Tiểu Thiên rất khỏe mạnh, không ăn phải đồ hỏng gì. Hạo Nhiên, ta hỏi ngươi, tối hôm qua ngươi làm xong, ngươi có giúp Tiểu Thiên rửa sạch chất dịch của ngươi trong cơ thể y không?”

Hai gã đương sự lắc lắc đầu “Quả là thế” Vân Văn Sinh thở dài “Hạo Nhiên, ngươi phải biết, trời sinh nơi đó của nam nhân không dùng để tiến vào, cho nên không thể giống như nữ nhân mà nhận chất dịch này, ngươi chỉ có hai sự lựa chọn” hắn giơ lên trước mặt Lôi Hạo Nhiên hai ngón tay “Một là ngươi phải ở bên ngoài mà bắn ra, hai là sau khi bắn ra trong cơ thể phải tiến hành rửa sạch sẽ”

Lâm Tiểu Thiên và Lôi Hạo Nhiên đối với Vân Văn Sinh bội phục sát đất, nói ra như vậy mà mặt không hề đổi sắc, làm bọn họ nghe mà thấy ngượng ngùng. Lôi Hạo Nhiên hoàn toàn bị ánh mắt của mình bán đứng nội tâm không được tự nhiên, Lâm Tiểu Thiên mặt đỏ bừng.

“Còn nữa …” Vân Văn Sinh lấy từ trong lòng ngực mình ra một lọ dược để lên bàn, tiếp tục nói “Đây là vì Tiểu Thiên, mà đặc biệt phối chế thuốc mỡ, phải biết rằng trời sinh nam nhân không có bộ phận tiếp nhận, chờ đến khi lớn tuổi sẽ để lại rất nhiêu di chứng xấu hổ, cho nên từ giờ phải điều dưỡng cho tốt. Mỗi lần làm, chỉ cần đổ ra một chút dược làm trơn là được, ta dự định vài hôm nữa mới đưa cho các ngươi, ai ngờ hai ngươi lại tiến triển nhanh đến vậy”

“…………”

Nghe xong câu cuối cùng, Lôi Hạo Nhiên và Lâm Tiểu Thiên không còn lời nào để nói, chẳng lẽ có quan hệ thân mật thì phải báo cáo cho ngươi ‘Văn Sinh, hôm nay ta cùng ái nhân của ta sẽ quan hệ thân mật’

“Khụ!” Lôi Hạo Nhiên xấu hổ mà nhuận hầu nói “Cám ơn ngươi, Văn Sinh” nghe xong lời nói của nghĩa đệ, Lôi Hạo Nhiên mới biết được nguyên nhân làm cho ái nhân như vậy là không điều dưỡng tốt, khi lớn tuổi sẽ có ảnh hưởng xấu, chuyện này đã phải nhờ đến hắn, sau này nhất định phải báo đáp hắn.

Nghe Vân Văn Sinh nói về quan hệ của mình, mặc kệ hiện tại có bao nhiêu ngượng ngùng cùng thẹn thùng, Lâm Tiểu Thiên vẫn nhẹ giọng nói lời cảm tạ. Bất quá, y và Lôi Hạo Nhiên đều rất bội phục Vân Văn Sinh, tuy nói hắn là đại phu, hiểu được mọi chuyện linh tinh của việc đó thì cũng không gì kì lạ, nhưng hắn quá tinh thông!

Giống như biết trong lòng hai người đang nghĩ gì, Vân Văn Sinh nói “Các ngươi nhất định rất ngạc nhiên vì sao ta lại biết? Kì thật lúc Hạo Nhiên tuyên bố sống cùng Lâm Tiểu Thiên, ta chỉ biết sau này chỗ của ta rất hữu dụng, dù sao ta cũng là đại phu của bảo. Cho nên ngày đó, ta mua không ít sách, hiểu biết không ít chuyện đó, hi vọng có thể giúp được các ngươi” nói tới đây, hắn không nhịn được kiêu ngạo đứng lên “Các ngươi xem, hiện tại không phải là thế sao”

“Còn nữa …” hắn nhìn trên bàn những món ăn chưa dọn đi, tiếp tục nói “Tình hình là sau khi tận lực thì nên cho Lâm Tiểu Thiên ăn những món ăn nhẹ và những món ăn lỏng thì tốt hơn những thực vật có vị cay thế này” Vân Văn Sinh khẳng định diện mạo Lâm Tiểu Thiên chỉ là bình thường, hắn trước sau cũng không giống nghĩa huynh – Lôi Hạo Nhiên khí phách hơn người như vậy lại có thể chấp nhận một người bình thường như vậy.

Nếu Lôi Hạo Nhiên không hiểu rõ được nhận thức của Vân Văn Sinh, hắn nhất định sẽ cho rằng hắn là một người có kinh nghiệm, nhưn hắn vẫn thật cảm tạ, vì mình và ái nhân mà điều tra toàn bộ, nếu như lần này không có hắn, mình còn không biết sau này ai nhân sẽ gánh lấy những di chứng nghiêm trọng gì “Cám ơn ngươi, Văn Sinh” Hắn thật sự không biết nói gì hơn, chỉ có thể dùng năm từ đó để diễn tả lòng cảm tạ.

“Cái kia …” Lâm Tiểu Thiên đỏ mặt nói “Vân đại phu, ngươi có thể dạy ta thuốc này làm như thế nào không?” Cho tới nay, Tiểu Thiên không ít lần xem qua bệnh cho động vật, đối với thảo dược cũng có chút ít hiểu biết, y muốn tự mình học cách bào chế loại dược này, sau này dùng hết cũng có thể tự mình chế ra, nếu sau khi dùng hết mà nói với Vân Văn Sinh, y làm không được thì giống như y đem chuyện của mình cùng ái nhân đem nói cho người khác.

Vân Văn Sinh là người thông minh, ý nghĩ của Lâm Tiểu Thiên tuyệt không khó khăn đoán được, thế là thẳng thắng mà đáp ứng.
Bình Luận (0)
Comment