Ký Sự Truy Đuổi Tình Yêu Ba Mươi Nghìn Feet

Chương 34

"Mami?" Thấy sắc mặt Tô Hướng Vãn có chút không ổn, Tô Vị Tích lo sợ kêu nàng một tiếng.


Phục hồi tinh thần lại, đưa mắt nhìn con gái và cả cái di động, sau đó nàng đứng lên nói, "Ngủ đi".


Không rõ vì sao mami hỏi nhiều chuyện như vậy, bất quá Tô Vị Tích vẫn rất vui vẻ, nó ngoan ngoãn gật đầu, "Mami ngủ ngon".


"Ngủ ngon." Hiếm khi ngữ khí nàng trở nên gần gũi, Tô Hướng Vãn xoay người đi ra ngoài, khép cửa phòng lại.


Trở về phòng mình, một lần nữa ngồi vào máy tính, kênh bang hội dĩ nhiên vẫn đang ồn ào, Tô Hướng Vãn lẳng lặng nhìn, hồi lâu mới gửi đi một câu.


[ bang hội ] Tô Mạc Che: Hắn quả thật chọc giận ta.


Lời này vừa phát ra, bang hội liền loạn thành một mảnh.


[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: !!!!!!!!!!!!
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Chuyện gì đây a đại sư tỷ?
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Tên tiểu Túng chết nhát kia cũng có can đảm vậy a?
......


Nhấp môi, nhìn mọi người nháo nhào hỏi thăm bàn tán, Tô Hướng Vãn lại gõ phím.


[ bang hội ] Tô Mạc Che: Ta sẽ trừng phạt hắn, các ngươi yên tâm đi.


Nói xong cũng không chờ mọi người phản ứng, nàng gõ thêm một câu.


[ bang hội ] Tô Mạc Che: Ta off trước, gần đây bận rộn, có lẽ ít thời gian lên mạng, mấy chuyện diễn đàn nói không cần để ý tới.


Log out trò chơi, đóng máy tính, cầm lấy móc chìa khoá bánh bao đặt bên cạnh, Tô Hướng Vãn nhíu mày, tiếp theo nhẹ nhàng hừ một tiếng.


Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Tô Hướng Vãn liền mang theo hành lý đi tới sân bay, bắt đầu chuyến công tác ở Dubai.


Nam Hướng Bắc đương nhiên không biết người trong lòng cô đã biết chuyện vì thế nàng sẽ càng ẩn giấu không ít tâm tư.


Hai tuần qua, sáng nào cô cũng rời giường dẫn bé con ra ngoài chơi, hôm nay mới có dịp ngủ nướng, vậy mà lại giật mình dậy sớm rồi không ngủ tiếp được. Thở dài, Nam Hướng Bắc đứng dậy đi rửa mặt, ra ăn sáng cùng ba mẹ, sau đó trở về phòng mở máy vào trò chơi.


Thời gian quả thật còn sớm, trong bang hội cũng không có bao nhiêu người, cô điều khiển Nam Cung Từ Tâm tìm một địa phương đánh quái luyện cấp, tiếp theo mở diễn đàn xem tin tức mới.


Ai biết tin nổi bật nhiều page nhất diễn đàn lại có liên quan đến cô và Tô Hướng Vãn. Cẩn thận xem qua một lần, cô cười lạnh đóng lại. Tuy trong lòng rất khó chịu nhưng không quá mức tức giận.


Họ nói gì mà Nam Cung Từ Tâm cùng Tô Mạc Che sẽ không kết hôn, Nam Cung Từ Tâm bị Tô Mạc Che bỏ rơi.... Chờ sau khi đại sư tỷ giải quyết xong công việc, các nàng liền kết hôn cho mấy người đó nhìn xem, phải làm cho bọn họ hâm mộ đến chết mới thôi.


Nghĩ đến đây, Nam Hướng Bắc nhớ ra từ sau khi trò chơi cập nhật, cô vẫn chưa nghiên cứu kỹ hệ thống kết hôn, cô liền truyền Nam Cung Từ Tâm đến Hàng Châu, chạy thẳng tới miếu nguyệt lão, nhấp vào bà mai để xem quy tắc.


Trò chơi mở ra tóm lại là để kiếm tiền, dù "Trường kiếm giang hồ" được xưng tụng là có lương tâm nghề nghiệp nhất trong giới game online, nhưng loại chuyện như hệ thống kết hôn, cho tới bây giờ đều là tự nguyện, người không muốn tiêu tiền dĩ nhiên có thể lựa chọn không kết hôn hoặc lựa chọn cách kết hôn rẻ nhất, người không tiếc tiền thì chọn phương thức kết hôn hoành tráng cũng là điều dễ hiểu.


Trước giờ Nam Hướng Bắc cho rằng chỉ là trò chơi không cần tốn nhiều tiền bạc vào nó nhưng nghĩ đến người mình cưới là Tô Mạc Che, cô cảm thấy không thể ủy khuất nàng. Có điều không biết rốt cuộc hệ thống có chấp nhận chuyện "Nữ phẫn nam trang hành tẩu giang hồ kết hôn cùng nữ nhân" không nữa.


Cẩn thận nghiên cứu qua mấy quy tắc mà không tìm được thứ gì có liên quan, Nam Hướng Bắc cau mày, nhớ tới nhân vật nam phụ "Nam Cung Tiểu Túng", cô liền quyết định thoát bên đây, tiếp tục luyện cấp nick kia.


Ngày mai cô phải về thành phố S làm thủ tục, sau đó đi đến hàng không Vân Phi. Trước đó cô có hỏi thăm không ít người, đúng như ba cô từng nói, cho dù cô có quân hàm thượng uý ở quân đội thì chuyển tới hàng không dân dụng, mọi thứ lại về khởi điểm đầu. Phải tham gia kiểm tra sức khoẻ, phải kiểm tra giấy phép lần nữa, còn tham gia một ít huấn luyện, đợi thông qua hết mới chính thức vào làm việc, hình như bắt đầu ở chức vụ phó điều khiển, trải qua thời gian nhiều kinh nghiệm rồi mới có cơ hội trở thành cơ trưởng... Hơn nữa, cũng không chắc chắn vừa vào đã được làm cơ phó.


Đương nhiên Nam Hướng Bắc không quá lo lắng về việc mình bị làm quan sát viên cấp thấp nhất, chuyện này là do mẹ cô ở cửa sau giúp một tay, khẳng định sẽ không để phát sinh cái gì.


Chẳng qua tham gia huấn luyện thì không biết có phải ra nước ngoài không, nếu đi nước ngoài, chắc là phải xa cách Tô Hướng Vãn một đoạn thời gian.


Thở dài, Nam Hướng Bắc tạm thời không thèm nghĩ vấn đề đáng ghét đó nữa, khôi phục tinh thần muốn thoát nhân vật Nam Cung Từ Tâm, lại phát hiện khung tán gẫu có vài tin gửi đến.


Âu Dương Vô Khuyết: "Tiểu Túng ngươi nha, sao chọc giận đại sư tỷ a?".
Ngô Kiệt Tào: "Ngươi không phải luôn nghe lời đại sư tỷ sao? Như thế nào dám làm nàng phát giận?".
Phó Quân Quân: "Tiểu Túng ngươi chết chắc rồi!".


Kỳ quái nhìn tin nhắn của ba người này, Nam Hướng Bắc vừa buồn bực không biết sao nay bọn họ online sớm như vậy, vừa hồi đáp lại.


Nam Cung Từ Tâm: "Ta không chọc giận đại sư tỷ a, diễn đàn đều là gạt người, đừng để ý đến mấy thứ đó".


Nào ngờ ba người này liền hồi phục giống hệt nhau.


Âu Dương Vô Khuyết: "Là chính miệng đại sư tỷ nói !!!!!".
Ngô Kiệt Tào: "Là chính miệng đại sư tỷ nói !!!!!".
Phó Quân Quân: "Là chính miệng đại sư tỷ nói !!!!!".


Nam Hướng Bắc lập tức ngây người, tựa hồ không thể tin được đưa tay dụi dụi mắt, sau lúc lâu mới phát câu hỏi tới Phó Quân Quân: "Là đại sư tỷ nói?".


Phó Quân Quân: "Tối qua đại sư tỷ login chính miệng nói a, nói ngươi chọc giận nàng".


Ngơ ngác nhìn câu nói của Phó Quân Quân, Nam Hướng Bắc cau mày cố gắng nhớ lại xem mình đã làm Tô Hướng Vãn giận khi nào, nhưng một chút ấn tượng cũng không có.


Trước một ngày ba đại sư tỷ nằm viện, nàng gặp cô trong trò chơi, khi đó đại sư tỷ còn rất ôn nhu nói chờ nàng hết bận rộn sẽ lập tức kết hôn.... Căn bản không có vẻ gì là đang tức giận a.


Nghĩ hoài không ra, Nam Hướng Bắc đành phải tiếp tục hỏi Phó Quân Quân: "Vậy đại sư tỷ có nói ta chọc giận nàng cái gì không?".


Phó Quân Quân: "Không có. Tóm lại ngươi cẩn thận đi, đại sư tỷ nói sẽ trừng phạt ngươi a".


Nam Hướng Bắc trợn tròn mắt, hồi sau đưa tay sờ mũi, nghĩ đến ngày thường đại sư tỷ luôn dịu dàng thỉnh thoảng mới phúc hắc một chút, cô không khỏi đứng ngồi không yên.


Hỏi vài người bạn trên đây ai cũng không biết nguyên nhân, cho nên cô chỉ có thể chờ đại sư tỷ hết bận rộn vào game chơi lại mới hỏi rõ ràng được. Hẳn là có hiểu lầm gì rồi, cô làm gì chọc giận đại sư tỷ đâu chứ? Hoàn toàn không có lý do.


Nói thêm ít câu với mấy người trong bang xong, Nam Hướng Bắc out nick Nam Cung Từ Tâm, đăng nhập Nam Cung Tiểu Túng mở auto đánh quái luyện cấp.


Cô dựa vào lưng ghế tự ngẫm lại, không biết mình gây chuyện gì để nàng nói trừng phạt mình. Cũng không biết là trừng phạt thế nào nữa, đừng nói là không kết hôn cùng cô nha....


Nghĩ vậy, Nam Hướng Bắc càng thêm bất an, chộp lấy di động trên bàn muốn gọi hỏi Tô Hướng Vãn, nhưng lý trí nhắc cô biết hiện giờ Tô Hướng Vãn nhất định đang ở trên máy bay, hơn nữa cô không thể cứ thế mà tiết lộ bí mật mình là Nam Cung Từ Tâm.


Thật ra từ khi biết Tô Hướng Vãn độc thân, có vài lần cô muốn nói cho nàng biết cô chính là Nam Cung Từ Tâm, muốn hỏi xem thoát khỏi trò chơi ra ngoài thực tế, nàng có quý mến mình không.


Nhưng đây là chuyện không có khả năng, trừ phi cô xác định được Tô Hướng Vãn sẽ tiếp nhận mình, nếu không cô sẽ không hành động thiếu suy nghĩ doạ nàng bỏ chạy, mất luôn cơ hội làm bạn.


Thật sự rối loạn, Nam Hướng Bắc lắc lắc đầu, cố gắng không suy nghĩ đến việc này, thấy Nam Cung Tiểu Túng tăng được một cấp, liền ngừng chế độ auto tiếp tục đi làm nhiệm vụ.


Đến tối, lúc cô để Nam Cung Tiểu Túng chơi tự động, đang tính tắm rửa để sau đó gọi cho Tô Vị Tích kể chuyện xưa, thì Tô Hướng Vãn gọi điện thoại tới. Đây chính là cuộc gọi quốc tế đường dài a.


Nam Hướng Bắc nhất thời bị cuống, tiếp điện thoại mà không nghĩ ra nổi tại sao Tô Hướng Vãn lại gọi cho cô.


"Đang làm gì?" Thanh âm nhàn nhạt, làm người ta nghe không ra cảm xúc của nàng giờ phút này, Tô Hướng Vãn ngồi trên giường ở khách sạn, một tay mân mê cái móc khoá bánh bao, ánh mắt đăm chiêu.


"A......" Theo bản năng đưa mắt nhìn màn hình máy tính, Nam Hướng Bắc đứng lên, đi hai vòng quanh phòng mới thoáng trấn định tâm tình, "Vừa tính đi tắm".


"Vậy a?" Khóe môi cong lên, Tô Hướng Vãn nắm chặt móc khoá trong tay, "Chút nữa em sẽ kể chuyện xưa cho Tiểu Tích nghe?".


"Ha?" Nam Hướng Bắc giật mình, "Làm sao chị biết vậy?".


Thốt lên xong cô lập tức nghĩ lại, dù sao Tô Hướng Vãn là mami Tô Vị Tích, biết chuyện này thì cũng bình thường thôi.


"Không có gì." Đứng dậy, đặt móc khóa lên tủ đầu giường, Tô Hướng Vãn nhẹ nhàng cười, vén tóc qua một bên, "Chị cũng đi tắm đây, tối nay nói tiếp".


"Oh" Nam Hướng Bắc căn bản không hiểu xảy ra chuyện gì, đang muốn hỏi thì Tô Hướng Vãn đã cúp điện thoại mất rồi.


Mờ mịt cúi đầu nhìn di động, hồi lâu vẫn không nghĩ ra đến tột cùng đây là tình huống gì, Nam Hướng Bắc đành bỏ di động xuống, lấy quần áo vào phòng tắm, tắm xong liền gọi đến số Tô Vị Tích, cầm quyển cổ tích, bắt đầu đọc truyện.


Sau khi kết thúc câu chuyện và chúc bé con ngủ ngon, Nam Hướng Bắc ngồi trở lại máy tính dự định luyện Nam Cung Tiểu Túng tăng thêm một hai cấp nữa mới đi ngủ. Có điều cô còn chưa làm xong nhiệm vụ thì Tô Hướng Vãn lại gọi tới, chất giọng trong trẻo vẫn vô cùng thản nhiên, "Em đã thích kể chuyện xưa như vậy, không bằng cũng kể cho chị nghe đi".

Bình Luận (0)
Comment