Kỳ Thiên Lộ

Chương 62

Tần Tiểu Thiên thở dài, thuấn di đi ra ngoài.

Coi như giết chết toàn bộ đám người tu chân này thì thế nào đây, bọn họ chẳng qua là người vô tội bị dính líu vào. Tần Tiểu Thiên dù sao cũng không có tính cách không chút kiêng kỵ của Xích Minh, cũng sẽ không phân thị phi mà đại khai sát giới, cho nên chỉ có thể né tránh, hắn còn chưa tu luyện đến cảnh giới tùy tâm sở dục.

Cho dù là cổ tiên mê trận, cũng không ngăn cản được vô số người tu chân cùng công kích, nhất là khi chủ nhân đại trận buông tha cho việc tu bổ trận pháp.

Nửa giờ sau, mê trận trước sơn môn bắt đầu lung lay muốn ngã. Bởi vì mê trận không phải một tòa, mà là mười mấy mê trận liên tiếp lẫn nhau, mê trận trước sơn môn chỉ là một trong đó mà thôi. Dưới sự công kích liên tục của mấy trăm người tu chân, mê trận cuối cùng ầm ầm hỏng mất, lộ ra sơn môn của Côn Lôn.

Người tu chân phát ra tiếng hoan hô rung trời động địa, như ong vỡ tổ vọt đi vào.

Tần Tiểu Thiên thuấn chuyển qua đỉnh núi tuyết chỗ ba người Tiễn Lậu Chi, nhìn ba người nói: " Hay thật, đám người tu chân kia đúng là điên cuồng."

Tiễn Xuyến Nhi hỏi: " Ngươi...có bị thương hay không?"

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Yên tâm đi, ta cũng không định liều mạng với bọn họ, a a, nếu như bức ta liều mạng, vậy thì nháo lớn."

Tiễn Xuyến Nhi không giải thích được, khó hiểu nói: " Nháo lớn? Vậy nháo lớn đi, Tần đại ca chẳng lẽ còn sợ bọn họ..."

Tiễn Lậu Chi hiểu rõ băn khoăn của Tần Tiểu Thiên, nói: " Xuyến nhi, đừng nói bậy, Tần đại ca ngươi không phải sợ, mà là không muốn giết người."

Tần Tiểu Thiên lắc đầu nói: " Không phải sợ giết người, mà là sợ tiểu đệ ta Tập Bắc Phong...nguy rồi!"

Hắn đột nhiên chợt hiểu được, nhất định là Tập Bắc Phong xảy ra chuyện, Côn Lôn phái không cách nào xuyên thấu qua việc đàm phán bình thường để giải quyết, lúc này mới phát ra Côn Lôn Lệnh. Trong phút chốc, hắn cảm giác được máu trong người đều vọt lên mặt.

Tiễn Lậu Chi không hổ là lão tu chân, tuy không rõ lời của Tần Tiểu Thiên, nhưng rõ ràng biết được Tần Tiểu Thiên đã nổi giận, vội vàng khuyên nhủ: " Tần đạo hữu, đừng vội, tỉnh táo lại...suy nghĩ cho kỹ, như thế nào đạt tới mục đích của ngươi mới là phần thắng! Phẫn nộ không giải quyết được bất cứ vấn đề gì!"

Nói mấy câu để cho Tần Tiểu Thiên tỉnh táo lại, hắn nói: " Tiễn chưởng môn, cảm ơn, các ngươi về Thanh Thành đi thôi, ta không hy vọng các ngươi cũng bị cuốn vào!"

Trong giọng nói chứa đựng lãnh ý nhè nhẹ. Tiễn Lậu Chi nhịn không được rùng mình một cái, hắn suy nghĩ một chút, nói: " Cũng tốt, chúng ta ở lại cũng không giúp được gì, một mình ngươi cẩn thận!"

Tiễn Xuyến Nhi mặc dù rất muốn lưu lại, nhưng trong lòng nàng cũng hiểu rõ ràng, mình chẳng những không giúp được gì, còn có thể liên lụy Tần Tiểu Thiên, người tu chân và người phàm dù sao cũng không giống, nàng nói: " Tần đại ca, ngươi...một mình ngươi cẩn thận một chút, không nên liều mạng...bọn họ nhiều người..."

Tần Tiểu Thiên gật đầu nhìn Tiễn Xuyến Nhi, nói: " Ngươi yên tâm, ta còn sẽ đi tìm ngươi...cùng đi đào mỏ vàng."

Thân thể mềm mại của Tiễn Xuyến Nhi khẽ run, thấp giọng nói: " Ta đợi ngươi!" Nói xong bay lên không trung, dừng một chút rồi theo sát Tiễn Lậu Chi bay đi.

Nhìn thấy Tiễn Xuyến Nhi đã rời đi, Khúc Nhai hướng Tần Tiểu Thiên ôm quyền nói: " Tần đạo hữu, sau này còn gặp lại!" Kiếm quang chớp động, hướng núi Thanh Thành bay đi.

Tần Tiểu Thiên suy tư một lát, lấy ra bốn khôi lỗi lấy được ở Ương Táng Hạp, rồi lấy ra bình ngọc giam cầm sát hồn, bốn sát hồn trong bình bị giam cầm kia hắn phải luyện chế lần nữa.

Phương pháp luyện chế là từ trên đài kim tự tháp có được, hắn có nắm chắc trong vòng một giờ sẽ hoàn thành. Bố trí một ẩn hình trận pháp đơn giản, hắn bắt đầu tu luyện.

Hắn niết bể bình ngọc, một đạo sát hồn màu đen lập tức nhẹ nhàng đi ra, hơi xoay vòng trong không trung một chút, lập tức đánh về phía Tần Tiểu Thiên.

Sát hồn và linh hồn có chút tương tự, nhưng một khi sát hồn thoát khỏi trói buộc nguy hại thật lớn, vô luận là sinh vật gì, phác đi tới là có thể chiếm được thân thể, còn có thể dung hợp linh hồn của đối phương. Sát hồn như vậy cũng có thể xem như là ma đầu biến tấu dị thể, khác với ma đầu nguyên bổn, một là tự nhiên sinh thành, một là bị luyện chế đi ra.

Tần Tiểu Thiên vươn một ngón tay, nhẹ giọng quát: " Định!"

Sát hồn giống như là bị nhốt trong một bình thủy tinh trong suốt, hoàn toàn không có đường ra, chỉ thấy nó chợt lớn chợt nhỏ, chợt dày chợt nhạt, cố gắng tìm biện pháp cởi vây khốn, nhưng lực lượng giam cầm quá lợi hại, cũng không phải một sát hồn nho nhỏ là có thể giải khai được.

Tài liệu luyện hồn đều là từ Tập Bắc Phong có được, bởi vì tài liệu luyện hồn Tần Tiểu Thiên cũng phải dùng, cho nên đã sớm chuẩn bị sẵn.

Tẩy Hồn Dịch, Tiêu Hồn Thủy, Định Hồn Lộ, Khống Hồn Tương, tổng cộng bốn chủng loại luyện chế nửa thành phẩm.

Có thể dùng trên sát hồn chỉ có hai loại, Tẩy Hồn Dịch và Khống Hồn Tương. Tẩy Hồn Dịch có thể yên ổn sát hồn, Khống Hồn Tương có thể cho sát hồn và khôi lỗi kết hợp, nghe theo sự chỉ huy của Tần Tiểu Thiên. Còn hai loại tài liệu kia, Tiêu Hồn Thủy có thể xóa đi linh hồn ấn ký, Định Hồn Lộ là tài liệu Tần Tiểu Thiên đoán luyện linh hồn chính mình.

Tẩy Hồn Dịch là chất lỏng sền sệt vo tròn trong suốt không màu sắc, bị phong trong một đám viên cầu thủy tinh. Tần Tiểu Thiên niết vỡ một cái, một ngụm tiên linh khí phun lên trên, trong phút chốc, Tẩy Hồn Dịch hóa thành sương mù vo tròn chụp tới sát hồn.

Sát hồn nhất thời yên tĩnh xuống. Tẩy Hồn Dịch có thể làm cho sát hồn thêm cường đại, chỉ thấy sát hồn màu đen từ từ biến thành xanh, từ từ trở thành nhạt. Tiếp theo, Tần Tiểu Thiên dùng Khống Hồn Tương đánh vào bên trong sát hồn. Cấm chế linh quyết phát ra, sát hồn bay vào trong một khôi lỗi, quang hoa lóe ra, khôi lỗi kia lớn lên rất nhanh.

Tần Tiểu Thiên đã có thể cảm nhận được sát hồn ba động, ước chừng vài giây đồng hồ, khôi lỗi từ trong mê mang tỉnh táo lại, hướng Tần Tiểu Thiên khom người thi lễ, sau đó đứng qua một bên chờ mệnh lệnh.

Đây là thủ pháp rất đơn giản, mặt khác ba khôi lỗi cũng luyện chế thành công.

Tần Tiểu Thiên đối với sát hồn cũng không thay đổi gì, giữ lại nguyên bổn của sát hồn về công kích pháp thuật và cách đấu thủ đoạn, đó là vị chủ nhân trước lưu lại thủ bút, hắn loáng thoáng cảm giác được bốn khôi lỗi này rất lợi hại.

Lúc đầu thu phục được bốn khôi lỗi thì hắn sử dụng thủ đoạn đặc biệt, làm cho khôi lỗi không cách nào liên thủ, bây giờ có mình ở một bên, khôi lỗi lẽ tất nhiên có thể phát huy được thực lực.

Tần Tiểu Thiên nheo đôi mắt nhìn hướng Côn Lôn phái trong sơn cốc, trong lòng suy nghĩ đi qua đàm phán hay trực tiếp đánh tới thị uy? Ân, phải tỉnh táo, trước tìm hiểu rõ ràng trạng huống rồi hãy nói.

Suy nghĩ một chút, hắn cảm giác được mình vẫn không cách nào ứng đối đại quy mô tranh đấu, trong tay ngoại trừ Cửu Bức kiếm, hoàng bài và hổ phù ra, không có tiên khí nào khác thích hợp với hắn.

Thần thức qua lại trong nhẫn trữ vật, lẩm nhẩm. Lúc ở Ương Táng Hạp thì có được không ít bảo bối, chẳng qua là không có thời gian luyện chế, gặp phải tình huống như thế, hắn đành phải tìm kiếm tiên khí thích hợp, nếu muốn đánh, phải có vũ khí uy lực cường đại.

Trước kia hắn từng giản lược qua những tiên khí này, trong đó có thể vận dụng không nhiều lắm, có vài dạng cần phải tốn hao đại lượng tinh lực một lần nữa luyện chế, cho nên để vào trong nhẫn trữ vật không có xử lý. Bây giờ hắn cần một kiện luyện chế thật nhanh, loại tiên khí có thể ứng phó chuyện quần công.

Tìm một hồi lâu, Tần Tiểu Thiên thất vọng phát hiện, không có một kiện nào. Tiên khí thích hợp thì cần luyện chế một lần nữa, tuy nhiên luyện chế tiên khí không chỉ cần mấy ngày thời gian là có thể giải quyết, ít nhất cũng phải dùng tới mấy tháng thời gian, hắn không thể làm gì khác hơn là tạm thời buông tha cho.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên có chút tiếc nuối, không khỏi thở dài một tiếng.

Lúc đầu có được tiên khí cũng không để ý, bởi vì biết tự mình không có cách nào mang theo rời khỏi Thiên Diễn thế giới, cho nên không gấp luyện chế một lần nữa, cho là có Cửu Bức kiếm và hoàng bài, hơn nữa còn hổ phù đủ để ứng phó chuyện có thể xảy ra, ai biết chọc phải Côn Lôn phái, đưa tới nhiều người tu chân như vậy, tiên khí trên người cũng không đủ dùng.

Nhưng đã chạy tới bước này, cũng không để cho Tần Tiểu Thiên lùi bước nữa, có tiên khí thì đánh, không có tiên khí cũng phải đánh.

Nhìn bốn đại khôi lỗi uy phong lẫm lẫm, trong lòng Tần Tiểu Thiên đột nhiên tò mò, không biết chiến lực của bốn người như thế nào, trong sơn cốc nhiều người tu chân như vậy, lần này có thể xem thử thực lực của khôi lỗi.

Hắn tiện tay vung lên, mang theo bốn khôi lỗi thuấn chuyển qua trước sơn môn Côn Lôn phái.

Trước sơn môn đã không còn người tu chân, mọi người đều được tiếp đón dẫn vào trong Côn Lôn phái, trước sơn môn trống rỗng, chỉ có tiếng gió lạnh gào thét.

Tần Tiểu Thiên cũng không lên tiếng, trực tiếp đem hai quả Hỏa tiên lôi bắn ra, nện vào trên phòng hộ đại trận, hai tiếng nổ ầm ầm, hỏa diễm phóng lên cao. Tần Tiểu Thiên mỉm cười, thầm nghĩ: " Ta cũng không tin...Côn Lôn phái ngươi có thể chịu!" Bốn khôi lỗi đứng dàn ra, ngay phía sau hắn, đằng đằng sát khí nhìn ra phía trước.

Đợi cho uy lực của Hỏa tiên lôi biến mất, Côn Lôn phái cũng không có gì phản ứng. Trong lòng Tần Tiểu Thiên càng thêm bất an, chẳng lẽ tự mình đoán không sai? Tập Bắc Phong bị bọn họ giết chết?

Lửa giận của hắn thăng đằng lên, định cầm thêm mấy quả tiên lôi oanh tới Côn Lôn phái, nhưng phát hiện hắn đã hết dự trữ, tất cả tiên lôi phù chú đều đã dùng hết.

Tần Tiểu Thiên trong cơn tức giận, vận khởi Cửu Bức kiếm, chỉ thấy Cửu Bức kiếm hóa thành chín đạo mũi tên nhọn màu đen, thẳng tắp đâm vào phòng hộ đại trận.

Cửu Bức kiếm toàn lực vận chuyển, uy lực so với tiên lôi phù chú còn lớn hơn, chẳng qua phù chú tiên lôi không cần tổn hao tiên linh khí, mà một kích toàn lực của Cửu Bức kiếm, phải cần hao đi rất nhiều tiên linh khí. Lúc này hắn cũng bất chấp giữ lại thực lực, trước tiên kích cho người Côn Lôn phái đi ra rồi hãy nói.

Liên tục ba kiếm, phòng hộ đại trận bị ngạnh sanh sanh tạp bể ra một lỗ hổng, mặc dù có rất nhiều cao thủ trong trận đền bù, nhưng vẫn bị Cửu Bức kiếm phá vỡ, uy lực của kiếm tiên dù sao không phải chuyện đùa.

Người của Côn Lôn phái cũng không còn cách nào chịu được, vô số kiếm quang từ trong đại trận dũng xuất, tràng diện cực kỳ tráng quan.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên âm thầm kinh ngạc: " Mẹ kiếp...sao giống như mới thọt trúng tổ ong vậy, đâu ra nhiều người tu chân như thế a?"

Người tu chân đi ra không có một ngàn cũng có tám trăm, muốn cùng nhiều người tu chân như vậy đánh nhau chết sống, trong lòng hắn có chút thấp thỏm bất an. Nhân số của đối phương thật sự là nhiều lắm, một khi mình buông lỏng chân tay, phát khởi công kích người tu chân nhất định sẽ chết thảm trọng, hắn không rõ có sinh ra ảnh hưởng gì với Thiên Diễn hay không.

" Chi nha!" Một tiếng hét vang, trực chân đến đất rung núi chuyển, phong vân biến sắc.

Tần Tiểu Thiên biết rõ muốn đánh phải là người đứng về phía lý lẽ, như vậy cho dù động thủ cũng lý trực khí tráng, cho nên không đợi cho người tu chân bao vây, đã giành trước dùng âm công chấn nhiếp bọn họ, tiếp theo hét lớn: " Doanh Vu, lập tức thả đệ đệ của ta!" Như trước vẫn là âm công, những người tu chân yếu nhược một chút nhất thời bị chấn ngã hơn mười người.

Không đợi người của Côn Lôn phái trả lời, Tần Tiểu Thiên đã hướng tới người tu chân chung quanh thuật lại chuyện đã qua, hắn vẫn đang dùng âm công để nói chuyện, cả sơn cốc đều oanh minh thanh âm của hắn. Đơn giản nói xong toàn bộ mọi việc, hắn lớn tiếng quát: " Bất luận là người tu chân môn phái nào, nếu như vô duyên vô cớ xuất thủ với ta, vậy thì...ta sẽ đem răng trả răng! Lấy máu trả máu!"

Xích Minh ở bên ngoài Thiên Diễn vỗ tay cười to: " Hảo tiểu tử, cũng còn có chút bộ dáng giống ta...Ai, cảnh cáo cái gì nha? Trực tiếp giết chết là xong hết rồi...dát dát...nhưng, điểu dạng kia...lão tử thích!"

Nhưng thật ra trong lòng hắn vẫn có chút bất mãn, cảm thấy tiểu tử kia nói nhảm quá nhiều, nhưng đây là đồ đệ duy nhất của hắn, cho nên tự động quên khuyết điểm, chỉ nhìn ưu điểm.

Lý Cường tức giận nói: " Tiểu Minh! Quỷ quái cái gì? Làm ta giật nảy mình...ân, xảy ra chuyện gì làm cho ngươi hưng phấn như thế?" Trách nhiệm của hắn cũng không nhỏ, phải một mực xem chừng Nạp Thiện và Tế Vô Nhai, cũng may mắn tu vi so với Xích Minh thì cao hơn, còn có thể phân thần chú ý chuyện khác.

Xích Minh nhếch miệng cười nói: " Tiểu tử kia một mình đan thiêu Côn Lôn phái! Hắc hắc, đây chính là đại môn phái trên địa cầu...có mấy trăm tên...Nga, không xong, là hơn một ngàn người tu chân, hắc hắc, nếu giết sạch toàn bộ, vậy sảng quá."

" Ai, đáng tiếc a, đáng tiếc! Nếu là tiểu tử kia tu ma, hắc hắc, vậy nhiều người tu chân như thế, tuyệt đối có thể làm cho hắn tăng nhanh tu vi." Hắn vô hạn tiếc hận nói.

Trong lòng Xích Minh, đồ đệ của mình hẳn phải là tu ma mới đúng, đáng tiếc Tần Tiểu Thiên lại tu tiên, điều này làm cho hắn có chút tiếc nuối.

Côn Lôn phái danh tiếng rất lớn, Lý Cường đã sớm biết, chẳng qua ở thời đại của hắn, Côn Lôn phái đã không tồn tại. Hắn nhàn nhạt nói: " Lá gan thật lớn, đệ tử của ngươi...chẳng lẽ cũng là gây họa tinh?"

Xích Minh mất hứng, nói: " Gây họa tinh? Nói hưu nói vượn! Đệ tử của lão tử...Ách! A a, a a! Gây họa tinh thì gây họa tinh đi, lão nhân gia ta thích là tốt rồi."

Nhìn thấy Lý Cường nhíu mày, Xích Minh lập tức đổi lời. Với ai hắn cũng dám chơi, duy nhất đối với người sư ca này là hắn không dám.

Lúc này, Thanh Đế đột nhiên chợt quay đầu lại nhìn Xích Minh nói: " Ngươi tốt nhất đi nói cho đồ đệ của ngươi, bảo hắn ở trong Thiên Diễn nên ít giết người."

Trong lòng Xích Minh khó chịu, nói: " Sư tôn, lão nhân gia hỗ trợ cho người mình một chút có được hay không? Đồ đệ của ta không phải giết người lung tung, mà là bị người giết lung tung, ai, tiểu tử kia tốt xấu gì cũng là đồ tôn của ngài...chẳng lẽ ngài nhẫn tâm để cho hắn bị người đánh chết? Ân, chọc cho lão tử nổi giận, ta tự mình đi tiêu diệt cái gì mà Côn Lôn phái!"

Thanh Đế cười nói: " Ngươi không phục? Vậy tự đi vào đi."

Xích Minh nhảy dựng lên, lớn tiếng nói: " Đi vào thì đi vào! Có gì lợi hại chứ!"

Lý Cường chau mày, nói: " Ngươi yên ổn chút đi, đàng hoàng mà ngồi!"

Thanh Đế hoành Lý Cường một cái, nói: " Ngươi không cần khuyên hắn, hắc hắc, tiểu tử, ngươi cho rằng...ngươi lợi hại lắm phải không? Trong thế giới Thiên Diễn, người mạnh như mây, ngươi vị tất đã là đệ nhất thiên hạ!"

Thiên Cô che miệng cười khẽ, Bác Tụ Thượng Nhân cũng mỉm cười, hai người liếc nhau, không nói một lời, tiếp tục giúp Thanh Đế nắm Thiên Diễn thế giới trong tay.

Xích Minh bị kích đến lửa giận ba trượng, quát to một tiếng, hai tay toát ra kim mang dài cả thước, hai tay phân ra thật mạnh, lớn tiếng quát: " Khai!"

Một cước bước ra, Xích Minh đã nhảy vào Thiên Diễn thế giới. Đó là hắn dùng người thật tiến vào, Thiên Diễn thế giới nhất thời kịch liệt rung động.

Thanh Đế vội vàng quát: " Ổn định! Ổn định!" Sau một lúc lâu, Thiên Diễn thế giới mới ổn định xuống.

Lý Cường cười nói: " Sư tôn, cần gì kích cho Xích Minh tiến vào."

Thanh Đế nói: " Xích Minh ở trong chúng ta là yếu nhất, để cho hắn đi thăm dò cũng tốt, gần đây ta đã có chút lý giải biến hóa của Thiên Diễn thế giới."

" Vì quá bình ổn, cần phải có cao thủ đến phá tan sự bình hành trong đó, mau chóng cho chúng ta thể nghiệm sự biến đổi chân thật của Thiên Diễn, mặt khác, lúc cần thiết, ngươi cũng phải đi vào, cuối cùng...có thể toàn bộ chúng ta cũng phải vào, a a, thật sự là chờ mong a!"

Lý Cường bất an nói: " Tiểu Minh...đi vào là người thật, không có dùng phân thân thuật, nếu trong Thiên Diễn xảy ra vấn đề, hắn có thể trở lại hay không?"

Hắn đối với vị sư đệ Xích Minh này tình cảm rất sâu, không muốn chứng kiến hắn gặp chuyện không may trong Thiên Diễn.

Thiên Cô cười chen lời nói: " Không cần lo lắng, Thiên Diễn chỉ là một thần khí mà thôi, mặc dù so sánh với Nguyên Giới của ngươi cũng là thần khí lợi hại hơn, nhưng do bốn người chúng ta nắm trong tay, sẽ không xảy ra chuyện gì lớn."

" Xích Minh mặc dù yếu nhất trong chúng ta, nhưng trong Thiên Diễn thì khác, hắn dù sao cũng là tu thần cao thủ."

Bác Tụ Thượng Nhân mỉm cười, nói: " Đệ tử của Xích Minh có nguy hiểm...ngươi dụng tâm quan sát là sẽ hiểu rõ ràng thôi."

Thanh Đế cười nói: " Sư đệ ngươi cũng không phải kẻ ngu, hắn có giữ lại một tay ở bên ngoài, ngươi nhìn xem..."

Hắn chỉ vào mặt đất cách đó không xa, bên trên có một điểm đen, bên trong còn quyển tạp vài vật màu đỏ nhạt, bên trong vòng không ngừng hiện lên một chuỗi xuyến cổ chú văn, vô cùng nhỏ nhạt, không chú ý căn bản là nhìn không ra.

Lý Cường kinh ngạc nói: " Tinh Vực Thiêm Tiêu?" Hắn cẩn thận nhìn Thiên Diễn vận chuyển một chút, trong lòng nhất thời hiểu được.

Thanh Đế, Thiên Cô và Bác Tụ bèn nhìn nhau cười, Lý Cường yên lòng, Xích Minh hạ Tinh Vực Thiêm Tiêu, sẽ có thể trở lại.

Tu vi của Xích Minh cũng đủ ra vào Thiên Diễn, duy nhất chú ý chính là lộ tuyến quay về, trừ phi đám người Thanh Đế không cho hắn trở lại, mạnh mẽ phong bế Thiên Diễn, nếu không thì không có gì nguy hiểm.

Lý Cường cười nói: " A a, ta cảm thấy tên khỉ kia cũng không lỗ mãng."

Nơi này mọi người đều là người thành tinh, đều là người sắp thành thần, không có một ai dễ khi dễ, Xích Minh chưa chắc không biết là do Thanh Đế dùng phép khích tướng, để hắn chạy vào chắc là có mục đích khác.

Tần Tiểu Thiên không chút che giấu tuôn ra tiên linh khí bản thân, loại uy áp này trấn cho người tu chân câm như hến. Tiên linh khí đối với chân nguyên lực luôn có ưu thế tiên thiên, trong lúc nhất thời mọi người không một tiếng động, chỉ có thanh âm gió lạnh gào thét rít vang.

Một hồi lâu, truyền đến một tiếng gầm lên: " Ngươi muốn như thế nào?" Doanh Vu từ trong đám người đi nhanh ra. Trong lòng hắn cực độ bất an, nhìn ra được Tần Tiểu Thiên đã thật sự giận dữ, nhưng vì không thể để mất mặt thêm nữa trước đám người tu chân, cũng nhịn không được quát to một tiếng, cố gắng tìm về một chút mặt mũi.

Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm hắn, vẫn nhìn đến toàn thân hắn run lên sợ hãi, lúc này mới nói: " Ta không muốn thế nào...chuyện rất đơn giản, nếu như ngươi muốn làm cho phức tạp như vậy, được...ta phụng bồi! Nhưng ngươi đừng hối hận sự lựa chọn của mình."

Ở trong phút chốc này, hắn quyết định không để ý hết thảy đại chiến một hồi, không hề cố kỵ gì giết người hay không giết người nữa.

Trong lòng Doanh Vu hàn khí xông lên, trực giác không hay, không dám do dự, lập tức nói: " Đệ đệ của ngươi đưa tới rồi..." Sắc mặt của hắn biến trắng bệch, chần chờ một chút, nói: " Không biết là nguyên nhân gì...hắn lại đã chết...trước khoan động thủ, hãy nghe ta nói hết...ta có thể cam đoan, không ai giết hắn, nguyên nhân của cái chết không rõ ràng lắm, chúng ta còn đang tra xét..."

Tần Tiểu Thiên lạnh như băng cắt đứt lời hắn: " Ngươi là các ngươi bắt đi...thật sự là chê cười, với thế lực của Côn Lôn, không ngờ lại làm cho một tiểu hài tử bị chết đi một cách khó hiểu, ngươi cứ nói...ai tin? Hừ, người đang ở đâu, cho dù chết cũng phải có tử thi, đưa cho ta!"

Hắn mơ hồ phát giác trong đó có chuyện, Tập Bắc Phong am hiểu nhất là vận dụng linh hồn, cho dù có chết, linh hồn cũng không giảm, cho nên mở miệng đòi tử thi.

Doanh Vu cả người không được tự nhiên, hắn lặng yên truyền âm cho một trưởng lão bên cạnh, người nọ bước tới một bước nói: " Tử thi có thể cho ngươi...nhưng ngươi bắt người của chúng ta, thỉnh lập tức thả ra!"

Chúng người tu chân một trận ồn ào, rất nhiều người cũng không cho là đúng, nghe hai bên nói chuyện với nhau, bọn họ đại khái hiểu rõ cả chuyện trải qua, không ít cao thủ đều toát ra ánh mắt khinh thường, Côn Lôn phái lần này thật sự làm quá đáng, căn bản có thể nói là không nói lý lẽ. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Tần Tiểu Thiên cười lạnh nói: " Trước đem tử thi của huynh đệ ta đem tới! Nếu như ngươi con mẹ nó tiếp tục dây dưa, lão tử cũng cầm lấy tử thi đến trao đổi!"

Doanh Vu bị dọa một cái, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đáp ứng: " Chúng ta có thể đem tử thi trả lại cho ngươi, tỉnh đừng giận lây..những người đó...những người đó..."

Nói xong hắn vẫy tay ra dấu, lập tức có một người tu chân tiến lên, cầm một cụ quan tài gỗ nho nhỏ đặt trên mặt đất.

Sắc mặt Tần Tiểu Thiên thập phần khó coi, hắn triển khai năm ngón tay, lăng không hư trảo tới, cụ quan tài nho nhỏ nhất thời trôi trên không trung, sắc mặt dị thường an tường.

Tần Tiểu Thiên lại đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, hắn tinh thông tu luyện linh hồn, lạnh nhạt biết Tập Bắc Phong đang giở thủ đoạn gì, có thể kết luận, tiểu tử này là đang giả chết, lòng cừu hận hơi chút biến mất.

Dùng trói buộc chú, đem Tập Bắc Phong cố định trên lưng, Tần Tiểu Thiên nói: " Giao ra Dư Nhất!"

Doanh Vu nói: " Chúng ta đã trả lại rồi...huynh đệ của ngươi, xin ngươi cũng thả người của chúng ta."

Tần Tiểu Thiên đòi lại được Tập Bắc Phong, cả người cuối cùng an định xuống, lúc này không hành hạ Côn Lôn phái một chút thật không cam tâm, nói: " Thúi lắm! Huynh đệ của ta đã chết, bằng hữu của ta cũng bị Dư Nhất đánh chết, Côn Lôn phái ngươi phải trả lại công đạo cho ta!"

Hắn trước trước sau sau bắt nhiều người tu chân, con tin trên tay cũng đủ uy hiếp đối thủ, nói chuyện càng không có chút cố kỵ.

Doanh Vu nghiến răng, bộ dáng ai cũng thấy rõ, biết chưởng môn nhân Côn Lôn phái đã muốn phát cuồng.

Một cỗ lửa lớn vô danh trực trùng xông ót, sắc mặt Doanh Vu đỏ bừng, chính hắn cũng không rõ đã bao lâu không nổi giận như vậy, hai tay không ngừng run rẩy. Làm nhất phái chí tôn, cho tới bây giờ không ai dám đối với hắn vô lý như thế.

" Vây quanh! Sát!" Doanh Vu không nhịn được nữa. Người tu chân nếu không giải quyết được mâu thuẫn, phải dựa vào thực lực mà nói chuyện. Hắn cũng không có biện pháp tốt hơn, chỉ có thể dùng thủ đoạn sức mạnh để giải quyết Tần Tiểu Thiên.

Tần Tiểu Thiên sẽ không cùng người tu chân đánh nhau như vậy. Hắn từ nhỏ lớn lên đánh nhau cơ bản là dùng cứng đối cứng, từ sau khi tu hành, quan niệm của hắn mới có thay đổi, chỉ cần không bị chọc giận lý trí, quyết không ngạnh kháng nhiều người tu chân vây công như vậy.

Bởi vậy Tần Tiểu Thiên trước tiên đã nghĩ sẽ thuấn di đi.

Nhưng người của Côn Lôn phái sơm đã xếp đặt sẵn, sao có thể để cho Tần Tiểu Thiên dễ dàng chạy thoát.

Bởi vì địch thủ thế lực mạnh mẽ, nếu dây dưa đánh nhau, Côn Lôn phái tuyệt đối ăn không tiêu, cho nên người tu chân không ai dám phát khởi công kích, mà là dùng trận pháp phong tỏa bốn phương tám hướng.

Doanh Vu phát lệnh, bốn bề đã bố trí xong, bây giờ chỉ cần phong tỏa thiên địa.

Một khi Côn Lôn phái dùng hết lực lượng vây khốn Tần Tiểu Thiên, uy lực không giống bình thường, rất nhiều pháp bảo lợi hại cùng trận pháp đều được vận dụng, phong tỏa bầu trời là bảy tầng bình chướng, đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím. Bảy màu phân nhau, đó là pháp bảo nổi tiếng Thất Thải Bình, mặt đất bị mười tám cao thủ dùng linh chú giam cầm, cứng rắn như sắt.

Tần Tiểu Thiên trong phút chốc đang thuấn di thì đụng vào Thất Thải Bình, không kịp đề phòng rơi xuống, tức giận hét lớn một tiếng: " Khai!" Cửu Bức kiếm hóa thành một cây búa sắc bén lớn, bổ về phía Thất Thải Bình.

Doanh Vu quát: " Ngăn trở hắn!" Không ai so với hắn hiểu được kiếm tiên trong tay Tần Tiểu Thiên lợi hại cỡ nào, Thất Thải Bình chỉ ngăn cản được một chút, Cửu Bức kiếm một khi mạnh mẽ công kích, Thất Thải Bình khẳng định chống đỡ không nổi.

Chín đạo kiếm quang bắn ra, Côn Lôn phái chín đại trưởng lão đi ra, hình thành một trận pháp công kích.

Tần Tiểu Thiên lập tức phát giác không đúng, công kích mang theo áp lực quá lớn cho mình, chín đạo kiếm quang ám thêm biến hóa chín lần, hắn không dám thử dụng phòng ngự tiên khí ngăn cản. Chỉ cúi thấp sất lên một tiếng, Cửu Bức kiếm trở về, nghênh hướng chín đạo kiếm quang, ý đồ phá vỡ Thất Thải Bình thất bại.

Cho dù chín kiếm thì sao, dùng trận thế chín lần biến hóa phát huy uy lực, Cửu Bức kiếm vẫn như cũ ngạnh sanh đụng tới. Chín trưởng lão, tu vi thấp nhất cũng có Phân Thần kỳ, đại bộ phận là tu vi Hợp Thể kỳ đồng thời phát lực, có thể nói là kinh thế hãi tục. Bất đắc dĩ đối thủ rất mạnh, có tu vi nửa tiên nhân, không ngờ lại có thể mạnh mẽ ngăn trở kiếm quang kéo tới.

Liên tiếp chuỗi xuyến chấn động mặt đất, những người tu chân toàn bộ lui về phía sau, chín trưởng lão không có chỗ tránh né, kết quả mạnh mẽ va chạm chính là chín người cùng phún máu, uy lực của kiếm tiên thật sự kinh khủng.

Nhưng trong lòng Tần Tiểu Thiên cũng âm thầm kêu khổ, một kiếm này cũng làm cho hắn chịu không nổi, một búng máu vọt tới miệng.

Dù sao hắn còn chưa vượt qua tiên kiếp, thể lực không cách nào đạt tới cảnh giới tiên nhân chân chính, hơn nữa cụ thân thể không phải bản thể của chính mình, không thể vận dụng tinh vi, lần này liều mạng cũng làm cho hắn nếm khổ.

Doanh Vu thất kinh, không nghĩ tới Tần Tiểu Thiên lại cường hãn như thế, trong lòng càng thêm bất an, trong lúc vẫy tay, chín cao thủ vọt tới, hắn quyết định chủ ý, dùng chiến thuật biển người vây chết đối thủ.

Bình Luận (0)
Comment