Ký Ức Bị Hoán Đổi

Chương 25


Nơi tổ chức tiệc sinh nhật của cháu đích tôn nhà họ Cảnh là ở khách sạn Mandarin Oriental Vương Phủ Tỉnh* (tên gốc là 王府井文华东方酒店, tạm dịch sang tiếng Việt là khách sạn Văn hoá Phương Đông, nhưng mà t đi tra trên Baidu và Tripadvisor thì khách sạn này không dịch ra tiếng Việt nên t dùng tên tiếng Anh luôn).
Khi Chu Ngữ Anh và Đường Thành Huân đến nơi thì đã mới khoảng 7 giờ 30 tối.

Giờ mời khách là 8 giờ nhưng một phần vì thể hiện thành ý, sự kính trọng với gia chủ hay thể hiện phép tắc tu dưỡng của cá nhân nên đa số mọi người đều chọn đến sớm hơn.
Vì Đường Thành Huân hay Chu Ngữ Anh đều là nhân vật có tiếng có quyền trong giới thượng lưu thành phố B nên rất nhận được sự chú ý của mọi người, trong đó có người cầm quyền hiện tại của Cảnh gia- lão tiên sinh Cảnh Tiêu.

Lão tiên sinh tuy con cháu đông đúc, con thứ hai của lão tiên sinh hiện tại còn có cháu ngoại nhưng năm nay cũng mới chỉ hơn 60, nhìn qua còn khoẻ mạnh và tinh thần quắc thước lắm.

Lão tiên sinh là chủ nhà nhưng vẫn giành ra thời gian chào hỏi với vợ chồng Đường Thành Huân.
Chu Ngữ Anh nghe nói hình như Đường thị hình như sắp tới dự định hợp tác với Cảnh thị.

Đương nhiên, cũng chỉ là dự định, Trường An sóng sau xô sóng trước* (长江后浪推前浪), thời thế thay phiên luân chuyển, huống chi thương trường như chiến trường, trước địch sau bạn ai nắm chắc?
Cháu đích tôn nhà họ Cảnh tên là Cảnh Du, nghe đồn tài mạo song toàn, là một trong những người thừa kế hàng đầu của Cảnh gia.

Chu Ngữ Anh cũng đã thấy cái tên Cảnh Du này trong danh sách một trong những doanh nhân trẻ xuất sắc của năm.

Ngoại hình trên mạng thì đúng thật khó chê, mắt sáng mày cong, ngũ quan cân đối, hài hoà, nếu như không nói là xuất sắc.
Bữa tiệc cũng đã đến nhiều người, có những doanh nhân hàng đầu khu vực, có người của bên phía Chính phủ, có những quý phu nhân, danh viện giới thượng lưu, có những công tử ca tốt mã, có minh tinh, người mẫu…
Chu Ngữ Anh tách ra khỏi Đường Thành Huân đang bận giao thiệp với Cảnh lão tiên sinh, đi đến những quý nhân trong vòng.

Mọi người cho dù trong lòng thầm khinh thường xuất thân của Chu Ngữ Anh hay không nhưng ngoài mặt vẫn luôn mỉm cười thân thiện hàn huyên.

Bởi vì cho dù Chu Ngữ Anh có xuất thân thấp kém thế nào thì bây giờ cũng là phu nhân của Đường thị, người mà bây giờ họ phải ngước nhìn lên, phải lấy lòng, làm quen.
Là nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay nhưng Cảnh đại thiếu gia 8 giờ đúng mới có mặt.

Mà bất ngờ nhất với mọi người là Cảnh đại thiếu gia còn đem theo bạn gái tin đồn.
Chu Ngữ Anh và Đường Thành Huân đều ngạc nhiên khi nhìn thấy cô bạn gái của Cảnh đại thiếu gia, vậy mà là Chương Tuyết Trình?
Hai người đồng thời nhìn về phía đối phương, đều cảm thấy sự ngạc nhiên trên khuôn mặt đối phương?
Chu Ngữ Anh giả vờ không quen biết, nhanh trí hỏi nhỏ Đường Thành Huân:
“Nhìn cô gái ấy quen quen.

Hình như em đã gặp cô ấy ở đâu rồi?”
Đường Thành Huân thở phào trong lòng:
“Chắc không phải đâu.

Có thể là cô ấy có khuôn mặt mang tiêu chuẩn đại chúng”.
Đúng vậy, Chương Tuyết Trình có mắt to như kiểu búp bê, chân mày trăng non, mũi mềm kiểu Hàn Quốc, rất giống với tiêu chuẩn phẩu thuật thẩm mỹ hiện nay nên Đường Thành Huân nói vậy cũng không sai.
Nhưng cái mà Chu Ngữ Anh chú ý ở đây chính là thái độ của Đường Thành Huân.


Bình thường, nếu như cô chủ động nhắc đến người phụ nữ khác thì Đường Thành Huân sẽ nói là “Không sao, không đẹp bằng em…” chứ không phải là giải thích tướng mạo người ta.

Đặc biệt là sự ngạc nhiên không kịp che giấu trong mắt của Đường Thành Huân đã làm Chu Ngữ Anh chắc chắn là hai người họ có quen biết nhau.

Và tại sao Đường Thành Huân lại phải phủ nhận?
Chu Ngữ Anh có nhìn về phía mấy người nhà họ Cảnh, khuôn mặt con trưởng Cảnh gia và con dâu cả nhà họ Cảnh, tức bố mẹ của Cảnh đại thiếu gia không đẹp lắm.

Nhưng cũng chỉ một chút đã kịp điều chỉnh lại.

Còn mấy người còn lại của Cảnh gia thì như không kìm nổi thái độ vui sướng khi người khác gặp hoạ.
Mà cháu đích tôn Cảnh gia thì lại như không thấy được tiếng bàn tán xì xầm của mọi người xung quanh, đang rất tri kỷ mà mang Chương Tuyết Trình đến trước mặt cha mẹ, trưởng bối trong nhà giới thiệu, thái độ bảo vệ và coi trọng rất rõ ràng.
Cũng trong bữa tiệc, Cảnh Du còn mang Chương Tuyết Trình đến chúc rượu Chu Ngữ Anh và Đường Thành Huân.

Mà Đường Thành Huân cũng chỉ đơn giản chúc mừng sinh nhật một chút, cả thân mình cứ cố ý che chắn tầm nhìn qua lại của Chu Ngữ Anh và Chương Tuyết Trình.
Cảnh Du cũng nhận ra thái độ lãnh đạm có chút bài xích của Đường Thành Huân nên nói năng hỏi thăm một chút cũng tan ra.
Sau khi Cảnh Du dẫn người đi, Chu Ngữ Anh cố ý nói với Đường Thành Huân:
“Em cứ cảm thấy cô ấy quen quen.


Hay là em lại hỏi thử xem cô ấy có…”
“Không được!” Giọng nói Đường Thành Huân vang lên có chút gấp gáp, lại nhận thấy thái độ của mình quá đáng ngờ nên giải thích “Ý của anh là lúc nãy cô ấy cũng không có nhận quen với em, phần lớn cũng không quen.

Huống hồ, em cũng không chắc chắn có quen cô ấy hay không.

Cho dù em có quen cô ấy đi chăng nữa nhưng bây giờ không nhớ ra thì chắc cũng không phải người quan trọng gì.

Mà hôm nay là ngày ra mắt của cô ấy với mọi người, em cứ để vậy đi”.
Tác giả có lời muốn nói: Thưa quý vị và các bạn, t xin thông báo là vì lượng dự trữ của truyện khá nhiều nên t quyết định bây giờ bình thường sẽ khoảng 2 chap/ ngày.

Hôm nào quên sẽ đăng bù lại để trước 1/9 là được tầm 100.000 chữ, nếu ai chưa biết thì t đã đăng được khoảng hơn 30.000 chữ từ chap trước..

Bình Luận (0)
Comment