Lạc Thiên Ký

Chương 192

Long Hạm không gian, phải nói lúc này đây Lạc Thiên cực kì thê thảm, bộ chiến giáp cấp thống lãnh đã tan nát lỗ chỗ khắp nơi. Cơ thể cũng vết thương chồng chất mà nằm bất động ở đó. Hắn muốn thiếp một giấc nhưng không được, vì còn rất nhiều chuyện hắn phải làm. Kẻ thù còn có cả một đống đang chui dưới lòng đất kia kìa. Hắn nghiến răng nghiến lợi muốn đập cho mấy đứa nhi tử nhận của hắn một trận, xong giờ đây xương cốt toàn thân đau nhức, cử động không nổi thì đánh ai bây giờ. Mà cũng phải trách bản thân hắn kìa, trốn đi không được sao lại còn trương cái mặt ra để xem náo nhiệt kìa.

Nhưng đúng lúc này cả Thiên Không Trấn rung lên một cách mạnh mẽ. Vậy mà nó chuyển động rồi, Lạc Thiên choáng váng đầu óc vội vàng liên hệ cùng Ziza.

- Chuyện gì sảy ra vậy?

- Thưa thống lãnh, lũ địch nhân bên trong lò phản ứng đã khởi động hệ thống vận chuyển của Thiên Không Trấn. Chúng ta đang bay về phía Thiên Không Trấn số 812.

- Đó là Thiên Không Trấn đã bị địch nhân chiếm lĩnh hoàn toàn, nếu tiến về đó chúng ta sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Ta có thể rời đi nhưng ngươi sẽ bị địch nhân bắt giữ một lần nữa. Ziza ngươi có cách nào giải quyết việc này.

- Thưa thống lãnh, cách duy nhất là cường công phá hủy lò phản ứng ngay lập tức.

- Không được, nếu như vậy toàn bộ tòa Thiên Không Thành này sẽ nổ tung.

Dcm đùa à, bao nhiêu công sức mới chiếm được tòa Thiên Không Trấn này, còn phải chịu tổn thương đến mức sắp hấp hối như vậy, giờ đây nói Lạc Thiên phải bỏ qua cho nó thì hắn quả thật không thể can tâm.

- Thưa thống lãnh, có một cách phá thủy lò phản ứng mà vẫn bảo toàn Thiên Không Trấn đó là ta sẽ hi sinh một nửa bổn nguyên để tạo ra kết giới bao bọc khu vực lò phản ứng... Nhưng nếu làm như vậy thì hệ thống Quang Năng lại hạ xuống cấp Trấn. Khi đó Quang năng chỉ đủ năng lượng cung cấp cho Phòng Ngự hệ thống và di chuyển hệ thống. Còn về Tấn Công hay truyền tin nếu muốn sử dụng thì phải đình chỉ một trong hai hệ thống đang hoạt động.

Ba mươi vạn năm mới hấp thu đủ quang năng từ thái dương mà tấn cấp bổn nguyên. Chỉ vì lũ chó dưới kia mà làm cho Lạc Thiên mất hẳn đi một món hời, hắn đang uất ức không thôi, nhưng quả thật sự việc này không còn cách nào sử lý tốt hơn nữa.

- Làm như vậy đi...

- Vâng thưa thống lĩnh.

Long Hạm được điều chỉnh để khoét sâu vào khu lò phản ứng, khu lò phản ứng này nằm khá nông trên mặt đất. Mặc dù nó được thiết kế để cung cấp đên 65% năng lượng cho mọi hoạt động của Thiên Không Trấn, nhưng nếu so về mặt ý nghĩa thì nó chỉ là nguồn năng lượng phụ trợ, mà Quang Năng được luyện chế bằng bổn nguyên hành tinh mới mang ý nghĩa trọng đại với Dực Nhân Tộc. Vì lí do này hệ thống Quang Năng bổn nguyên nằm ở vùng trung tâm nhất của Thiên Không Trấn mà không phải là lò phản ứng năng lượng.

Rất nhanh khu lò phản ứng đã bại lộ trong mắt Long Hạm, song việc phá hủy nó không phải đơn giản. Vì nếu không cẩn thận thì lò phản ứng có thể nổ trước khi Ziza kịp bật lên kết giới bổn nguyên.

Lạc Thiên quyết định liều thôi, cùng lắm là hắn hi sinh cái tòa Thiên Không Trấn này, vì hắn tin tưởng Long Hạm hoàn toàn xó thể chịu đựng được vụ nổ này. Ngoài ra hắn còn tự cấp cho mình một phần bổn nguyên tạo thành kết giới bảo vệ Long Hạm. Với gai tầng bảo hộ này hắn yên tâm chơi với luc chuột Thiên Hạ Thương Hội đến cùng.

Ba mươi khẩu Linh Bảo pháo mạnh mẽ nhất khai hỏa. Một chùm tia sáng xuyên qua kết giới bình thường của Ziza tạo ra để nhốt đám người bên trong lò phản ứng. Tiếp theo đó trong tích tắc một phần tỉ giây thì một màng quang tráo màu vàng nhạt bao bọc lấy khu vực lò phản ứng. Tiếp theo là giao động kịch liệt của Thiên Không Trấn.

Màn kết giới được tạo ra bởi bổn nguyên năng lượng dao động kịch liệt, nó méo mó vặn vẹo như sắp không chịu nổi. Cả Thiên Không Trấn như chịu phải một cú đấm cực mạnh mà văng khỏi quỹ đạo đang bay rồi văng vào vũ trụ hư không.

Bên trong pháp trận bảo vệ của Ziza Lạc Thiên trợn mắt há mồm, mẹ nó số nhọ như chó. Vậy mà cái Thiên Không Trấn sắp đến tay mà sảy ra nhiều chuyện như vậy, quả thật dạo này vận số Lạc Thiên hơi xui xẻo, nói chung là bị thương liên tục, làm việc gì cũng trắc trở. Những lúc thế này đây, Lạc Thiên thấy nhớ Âm Dương Long Thung vô cùng.

Đang ngớ ngẩn suy nghĩ lung tung về việc vận khí này nọ thì Lạc Thiên bị kéo trở lại thực tế bởi cái âm thanh kèn kẹt của Ziza.

- Thưa thống lĩnh chúng ta đã bị rơi vào không gian vũ trụ, bay xa Tử Sa giới. Yêu cầu mau chóng thực hiện kết nối với hệ thống chuyển động để có thể điều chỉnh lại hướng bay.

Vì tất cả hệ thống chế tạo của Ziza gần như bị phá hủy rồi vậy nên việc luyện chế các mối nối giữa hệ thống chuyển động và hệ thống Quang năng đều phải thực hiện thủ công.

Lạc Thiên bị thương đến chân tay không động đậy nổi nên không phải là người luyện chế rồi, công tác này được dành cho Lạc Tiểu Hồng. Ba đứa thần kinh thô như Tiểu Thanh, Thiên Ưng và Địa Ưng không thể nào đủ kiên nhẫn mà tiến hành học tập luyện chế.

Ước chừng khoảng thời gian 1 tháng thì Hồng Mãng cũng nắm chắc một số pháp môn luyện chế. Nàng cũng làm được một số khớp nối đơn giản cho hệ thống. Xong trình độ của con rắn xinh đẹp này quả thật không dám khen, nói chung yêu thú có một đặc điểm đó là rất không có thiên phú với mấy cái ngành nghề phụ trợ của tu chân. Đây cũng là lý do tại sao trên bức tranh ở cổng của Long Sào có mô tả hình ảnh nhân loại thì chế tạo vật dụng còn Yêu thú đảm nhiệm chiến đấu.

Những mối nối tạm bợ chất lượng thấp của Tiểu Hồng cuối cùng cũng giúp cho Ziza có được phần nào năng lực điều khiển hệ thống chuyển động của Thiên Không Trấn và khiến nó dừng lại. Nhưng một vấn đề lớn lại xảy ra... Đó là bọn họ lạc trong vũ trụ bao la rồi.

- Nói như thế là ngươi không có địa đồ vũ trụ? Tại sau luc bay đi ngươi không gi nhớ lại đường đi, chúng ta hoàn toàn có thể theo đường cũng mà trở về.

- Bẩm thống lĩnh, chúng ta không hề bay theo quỹ đạo xác định, trên đường đi đã va chạm thật nhiều thiên thạch và tiểu hành tinh, khiến cho hướng đi cực kì rắc rối... Ta tập trung phòng hộ quang tráo tránh cho Thiên Không Trấn vỡ tan, chính vì thế hệ thống thông tin định vị không hề đủ năng lượng để hoạt động.... Chúng ta đã lạc... Rất tiếc vì thông báo này...
Bình Luận (0)
Comment