Lạc Trần

Chương 100

Ngủ một giấc, chuyện nhiệm vụ ẩn đã bị Liên Tư Vũ vứt qua đầu.

Y nằm dài bên cửa sổ, vẻ mặt cá ướp muối.

Stella là trí năng gia dụng, lực công kích phòng thủ cơ hồ bằng 0,nhưng mấy chuyện dọn dẹp nấu nướng lại rất giỏi, hiện giờ nó đang gọt hoa quả giúp Liên Tư Vũ.

Tiểu Ác Ma và Tiểu Thiên Sứ đang nô đùa trong phòng khác, chủ yếu là Tiểu Thiên Sứ chọc tức Tiểu Ác Ma, khiến nó giơ đao đuổi người.

Mọi việc sẽ thật hoàn mỹ, nếu giấy trắng dưới đồng hồ không đếm Ngược thời gian làm nhiệm vụ.

- Đại thần, đại thần!

Tiếng nói lảnh lót của số 6 vang lên, gã đang nhảy tưng tưng trong sân, dười như muốn thu hút sự chú ý của Liên Tư Vũ.

Liên Tư Vũ quay đầu, buông rèm, bịt tai, coi như không nghe thấy.

Nhưng số 6 bám dai như đỉa, vừa la vừa cười.

" Rầm!"

Liên Tư Vũ cầm đại đao, đạp sập cửa.

Thấy vẻ mặt hung thần ác sát của y, số 6 im miệng, ủy khuất chớp mắt.

- Đại thần, nhiệm vụ ẩn...

Số 6 không biết lấy đâu ra một cái khăn tay nhỏ, cắn cắn, vẻ mặt càng ủy khuất.

- Cút! Không làm!

"Rầm!"

Liên Tư Vũ ném đại đao, đóng cửa lại.

Không làm thì bị trừ một nửa thời gian thôi, có gì to tát!

5 ' sau.

- Manh mối ở đâu?

Liên Tư Vũ mở cửa, hòa nhã hỏi.

Số 6 hiển nhiên là hơi sửng sốt, ngay cả vẻ mặt ủy khuất cũng quên làm.

- Ở đâu?!

Liên Tư Vũ không có kiên nhẫn.

- À, ở phía tây nam.

Tuy rằng đã tổ đội, nhiệm vụ có thể chia sẻ, nhưng mà manh mối ban đầu chỉ có số 6 biết.

- Chỉ như vậy?

Nếu không phải nhiệm vụ này có liên quan đến Thương Huyền thì y đâu cần ủy khuất mình làm cái nhiệm vụ chết tiệt này?!

- A, còn có 3 vị trí khá đặc biệt đã được ta đánh dấu, Đại thần có muốn xem không?

Số 6 cười hì hì lấy ra một tấm bản đồ.

Liên Tư Vũ liếc mắt nhìn qua, 3 địa điểm này nhìn qua khá hẻo lánh, tên theo thứ tự là "Cao Ốc Có Quỷ ","U Minh Thâm Cốc", "Thiên Đằng Chết", ngoài ra chẳng có gì cả.

- Đại thần đừng khinh thường! Đây là dùng đạo cụ " xúc xắc may mắn" tính ra được nha!

"Xúc xắc may mắn" là một đạo cụ cấp truyền thuyết, đạo cụ có cấp bậc này có thể đếm bằng ngón tay, không ngờ số 6 lại có.

- Ngươi còn có "xúc xắc may mắn" không?

- Có nha, có nha.Mời đại thần ném!

Giá trị may mắn nghịch thiên của nguyên chủ không ai là không biết, số 6 đương nhiên nguyện ý cho Liên Tư Vũ dùng đạo cụ của mình.

Liên Tư Vũ cầm đạo cụ, động ý niệm muốn xem bản đồ của Đếm Ngược Tử Vong.

Đếm Ngược Tử Vong như là vô số vị diện chồng chéo, những phó bản đó tự có một bản đồ.

Liên Tư Vũ buông xúc xắc, xúc xắc lăn vài vòng, dừng ở "Thiên Đằng Chết", lặp lại 3 lần vẫn là địa điểm đó.

- Ghen tị ghen tị ghen tị, người ta tính được 3 địa điểm mơ hồ, Đại thần trực tiếp tính ra nơi làm nhiệm vụ.

Nói thì nói thế, nhưng ánh mắt số 6 chẳng có tia ghen tị nào.

- Đi.

Liên Tư Vũ chẳng muốn dài dòng, y đang vội muốn gặp... Thương Huyền đây.

- Ê, Đại thần không cần chuẩn bị thứ gì sao?

Trong Đếm Ngược Tử Vong có thương thành có thể dùng thời gian sinh tồn để đổi đạo cụ, từ cấp thấp đến cấp đặc biệt, còn cấp truyền thuyết thì chỉ có đánh quái mới có cơ hội rơi đồ, nhưng mà tỉ lệ còn chưa đến 1%.

- Không cần.

- Ò.

Số 6 nghe vậy cất đi thương thành, tung ta tung tăng theo bước chân Liên Tư Vũ.

Dọc đường hai người có gặp những người khác và NCP, chào hỏi thì không có, chỉ có số 6 đánh người ta nằm viện thôi, tiền đề là nơi này có bệnh viện.

- Liên Tư Vũ? Từ khi nào ngươi lại đi với cái thứ này?

Âu Mẫn - một trong những người có cấp bậc tương đương với nguyên chủ, tính tình thập phần cao ngạo,xem người cấp thấp là con kiến.

- Ngươi nói ai là thứ gì?!

Số 6 tuy rằng tính tình có chút... Nhưng mà trong một số trường hợp lại vô cùng cương ngạnh. Cấp bậc của gã là 8, dưới cấp 9, gã là vô địch, vậy nên khi bị chửi liền có chút nóng tính.

- Không phục? Tới đánh.

Rõ ràng lời nói có chút khiêu khích lưu manh, nhưng lời này do Âu Mẫn nói ra thì lại vô cùng đúng tình hợp lý.

Liên Tư Vũ có chút ác ý thú vị cười cười.

Số 6 không biết, nhưng y biết Âu Mẫn cực kỳ cao ngạo, đối với người dưới cấp đều không thèm nói một chữ, nhưng hết lần này đến lần khác lại chọc số 6.

Hơn nữa bất kể số 6 khiêu khích cỡ nào, Âu Mẫn chỉ đem người đánh bị thương, chưa từng động sát ý.

- Hừ! Chờ ta thăng cấp lại nói.

Số 6 khoanh tay quay mặt.

- Nháo đủ rồi? Đi thôi.

Liên Tư Vũ chẳng có ý định xen vào chuyện này, bây giờ y chỉ muốn nhanh nhanh gặp Thương Huyền mà thôi.

- Đi đâu?

Âu Mẫn khựng lại,lăng lăng nhìn Liên Tư Vũ.

- Làm nhiệm vụ ẩn.

Số 6 định ngăn cản, nhưng lời của y đã ra khỏi miệng.

- Ta cũng đi.

- Dựa vào cái gì?!

Số 6 lập tức phản đối.

- Ta mạnh hơn ngươi.

Liên Tư Vũ nhìn số 6 vẻ mặt nhăn nhó, vui sướng khi người khác gặp họa, sau đó kéo Âu Mẫn vào tổ đội.

***

Linh Lan Hoa: À ~ Xét thấy số chương rất thuận mắt, tui bật mí một bí mật nha ~ Thể loại ban đầu của "Lạc Trần" là hỗ công đó.Nhưng đó là ban đầu thui... Khà khà.
Bình Luận (0)
Comment