Lạc Trần

Chương 14

Linh Lan Hoa : Tặng thêm chương nhé, hôm nay thực sự mệt quá...

***

Liên Tư Vũ chẳng so đo với Tiểu Thiên Sứ nữa, không phải công lược nam chính sao?

Y cũng đã công lược được một lần, còn không thể công lược được những lần tiếp theo sao?

Hư.

Nhẹ nhàng mâm mê đôi môi hồng nhạt, đôi mắt phượng tràn ra sự quyến rũ vô hạn.

Thời gian bây giờ chắc là lúc nữ chính đang lên Tuyết Vân Sơn hái Tuyết Liên về cứu muội muội của mình.

Tuyết Linh Linh sau khi xuyên không thì nhập vào thân thể một phế vật không thể tu tiên của Tuyết gia, bị hắt hủi ghẻ lạnh đủ đường , chỉ có muội muội ruột là Tuyết Nhã Nhã thật sự quan tâm nàng , Tuyết Linh Linh là thánh mẫu , bởi vậy mà cảm động thật nhiều, biết Tuyết Nhã Nhã có bệnh trong người, cần Tuyết Liên trên Tuyết Vân Sơn để luyện đan, Tuyết Linh Linh đã không ngại đường xá xa xôi mà đi đến nơi này.

Không thể tu luyện, chỉ là một thường nhân nên dọc đường Tuyết Linh Linh phải chịu rất nhiều gian khổ, nhưng với bản tính lương thiện, dù đau khổ thế nào nàng ấy cũng không bỏ cuộc.

Cuối cùng ông trời coi như có mắt, không những để Tuyết Linh Linh hái được hai cây Tuyết Liên ,còm đặt được công pháp có thể tu tiên và được tặng kèm nam chính đang ở trong bông hoa.

- Tiểu Ác Ma, cho ta vị trí của nam chính.

[Vâng]

Tiểu Ác Ma rất nhanh đáp lời, sau đó trước mặt Liên Tư Vũ xuất hiện một bản đồ 3D , có hai vị trí một đỏ một xanh đang nhấp nháy.

Liên Tư Vũ thử di chuyển một chút, điểm đỏ cũng di chuyển theo.

Đã hiểu được đại khái, Liên Tư Vũ vạch ra một con đường nhỏ, sau đó đi lên Tuyết Vân Sơn, tìm nam chính.

Tuyết Vân Sơn cách chỗ ở của y rất xa, may mà đây là thế giới tu chân, có thể lướt gió đạp mây nên tốc độ cũng rất khả quan.

Tuyết Vân Sơn rất lạnh, quanh năm băng tuyết bao phủ, một màu trắng lạnh đến thấu xương.

Nhưng có thể là do tu vi cao, nên mặc dù y ăn mặc rất "phong phanh , mỏng manh" nhưng vẫn không thấy lạnh lắm.

Một mảnh tuyết trắng dưới ánh nắng Mặt Trời khiến người ta chói muốn mù mắt, không dễ phân biệt phương hướng,may mắn y có bản đồ nên rất nhanh tìm thấy vị trí của nam chính.

Liên Tư Vũ không chút do dự nhổ cây Bạch Liên to nhất trong hồ băng, nhưng có vẻ y không có vận khí của nữ chính, vậy nên bị trận pháp bảo vệ của Tuyết làm cho phản phệ, phun một ngụm máu.

Liên Tư Vũ che ngực, lục phủ ngũ tạng như muốn đổi vị trí cho nhau, đau nhức kinh người.Nhưng việc "hái " nam chính không thể không làm, Liên Tư Vũ cắn răng, vận chuyển yêu lực đánh nát trận pháp bảo vệ.

- Hừ! Cuối cùng cũng lấy được ngươi rồi ~

Nhổ ra Tuyết Liên, ánh mắt Liên Tư Vũ chứa đựng chút ý cười xinh đẹp.

Y căn bản không để tâm một gốc Tuyết Liên ở góc hồ nữa, mang theo bông to nhất xuống núi.

Nửa đường gặp được nữ chính, Liên Tư Vũ còn thuận miệng tiết lộ tung tích của bông Tuyết Liên còn lại.

Sau đó không quản nữ chính còn ngây ngốc cảm tạ, Liên Tư Vũ mang Tuyết Liên " nam chính " về yêu cung.

- Vương!

Vân Thanh cực kì lo lắng cho Liên Tư Vũ, có trời mới biết khi Tác Tháp một mình đi về, còn nói chưa từng gặp Liên Tư Vũ, hắn đã lo lắng gần chết.

Dẫu biết thực lực của Vương không mấy ai có thể đánh lại, nhưng đám danh môn chính phái kia giảo hoạt gian trá như vậy, nếu bọn họ dùng âm mưu hại Vương thì...

Vân Thanh kém chút kéo toàn bộ yêu tộc đi tìm Vương nhà mình rồi, may mà còn có Tác Tháp liều chết ngăn cản, nếu không cuộc chiến Yêu - Tiên chắc bùng nổ luôn.

- Ha ha, không cần lo lắng, ta không sao.

Liên Tư Vũ dù bị thương nhưng tâm trạng lại không tệ, cười cười an ủi Vân Thanh và Tác Tháp.

...

Liên Tư Vũ trồng nam chính vào một chậu lưu ly vô cùng xinh đẹp, ngày ngày tưới nước chăm bón soát độ hảo cảm.

Tựa như bây giờ ....

Y đang nửa nằm trên ghế quý phi, móng tay màu máu gảy gảy cánh hoa trắng muốt, trên môi cong lên một độ cung yêu mị, vừa nhìn liền biết tâm trạng không tệ.

Mấy ngày năm Yêu Cung trải qua những ngày tháng tốt đẹp chưa từng có, Yêu Vương mỗi ngày đều ôm chậu hoa đi dạo, yêu thích đến không nỡ buông tay, tính tình cũng tốt lên trông thấy, không còn hỉ nộ vô thường như trước kia, yêu tộc vui đến phát khóc, cảm tạ trời đất cảm tạ Tuyết Liên.

Tuyết Liên giật giật cánh hoa, muốn thoát khỏi mấy ngón tay đang sờ "thân thể " mình.

- Hử? Có linh trí rồi sao?

Liên Tư Vũ híp mắt phượng, ý vị không rõ mà quan sát Tuyết Liên từ trên xuống dưới.

Ánh mắt quá kỳ dị, khiến Tuyết Liên đứng hình, không dám động đậy.

Nhưng một giây sau liền nhớ mình là Vô Thường Tiên Quân, cho dù tu vi đã giảm, nhưng cần gì phải sợ hãi Yêu Vương trước mặt?

- Ha, Tuyết Liên hóa hình, hẳn là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, thanh lãnh như tuyết, cao ngạo như mai nhỉ?

Liên Tư Vũ như có như không sờ sờ cánh hoa, sau đó tưởng tượng mỹ mạo của Tuyết Liên sau khi hóa hình...

Đang lúc Thương Huyền muốn chui ra từ Tuyết Liên, táng cho tên vô sỉ dám khinh nhờn hắn này một phát, thì bên ngoài có tiếng nói mềm mại vũ mị của nữ nhân.

- Vương Thượng ~ Thần thiếp có hầm canh hạt sen, người có muốn dùng một chút không ~?

***

Linh Lan Hoa : Hậu cung của Vũ Vũ lên sàn nà ~ Có ai chờ mong không?
Bình Luận (0)
Comment