Lạc Trần

Chương 66

Đầu đề tinh linh : Ai có thể kéo hai kẻ kia ra không? Chiếm hết thời gian của Vương rồi!

***

Trở lại không gian hệ thống...

Liên Tư Vũ ngồi trên giường, đôi mắt vẫn chưa bình ổn sự hoảng loạn, hiển nhiên y vẫn chưa tiếp thu những gì đã sảy ra.

Mọi thứ còn tốt mà... tại sao bỗng dưng lại như vậy?

Tại sao hắn lại chết? Không phải đã trấn áp lệ khí sao? Không phải thương thế của hắn đã tốt sao? Không phải đã hứa với y ...

[ Túc Chủ, lệ quỷ là sống nhờ vào lệ khí, hắn thanh trừ hết lệ khí, tự nhiên sẽ biến mất thôi.]

Dường như không đành lòng nhìn Liên Tư Vũ vẫn không biết chân tướng, Tiểu Ác Ma lên tiếng.

- Sống nhờ vào lệ khí?

Liên Tư Vũ ngẩn ngơ lặp lại một câu này.

Nhớ lại nnhững gì đã trải qua, Liên Tư Vũ cúi đầu, dùng tay che mặt...

Trong tâm dâng lên một chút cảm xúc mà y không thể hiểu, cũng không mượn hiểu, tựa như muốn chạy trốn khỏi thứ cảm xúc này, y vội vàng nói.

- Tiểu Ác Ma, truyền tống đến thế giới tiếp theo.

Tiểu Ác Ma cũng không thông báo tiến độ nhiệm vụ nữa, trực tiếp truyền tống y.

...

Liên Tư Vũ yếu ớt nâng mí mắt lên, ánh trăng dịu dàng bao bọc vạn vật , khiến tâm tình y tốt hơn một chút. Y nhắm mắt lại, bình ổn tâm tình phức tạp dưới đáy lòng, sau đó tiếp thu ký ức của nguyên chủ.

Bởi vì vị diện trước y kéo ngược nên vị diện này tiếp tục không có cốt truyện.

Nguyên chủ vẫn tên là Liên Tư Vũ, là Vương của tinh linh tộc.

Nguyên chủ ngồi vị trí này trăm năm rồi, tinh linh là bộ tộc ẩn cư lánh đời , không mấy tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Kẻ thù của tinh linh chính là Hắc tinh linh - Những kẻ sa đọa và bị Nữ thần Ánh Sáng vứt bỏ.

Tinh linh có cây Sinh Mệnh, Hắc tinh linh có cây Hủy Diệt, thực lực tương đương khiến cán cân vẫn cân bằng, hai bên sống trong loại cân bằng quỷ dị này, có thể nói là nước sông không phạm nước giếng.

Sở dĩ y giới thiệu về Hắc tinh linh nhiều như vậy, đơn giản là vì Hắc tinh linh Vương tên là... Thương Huyền.

Liên Tư Vũ cảm thấy nhiệm vụ soát đầy độ hảo cảm lần này khó hơn rồi.

Mục tiêu nhiệm vụ cư nhiên là kẻ địch của nguyên chủ!

Còn vì sao y không nghĩ mục tiêu nhiệm vụ còn ký ức nên soát dễ hả? Bởi vì thanh tiến độ đang ở mức 0% kìa!

...

Khi tia nắng đầu tiên chiếu vào phòng, Liên Tư Vũ nhẹ nhàng thức giấc.

Tầm mắt xuyên qua cửa sổ, nhìn thấy một mảnh xanh tươi khiến tâm thần thanh sảng.

Liên Tư Vũ ngồi dậy, sửa soạn hồi lâu rồi khoác lên một bộ y phục được những thợ làng nghề nhất dệt từ lá ánh sáng của Mặt Trăng và Mặt Trời.

Nhà của tinh linh được xây dựng trên những gốc cây to lớn, mà thân là Vương của tinh linh tộc, ngôi nhà của Liên Tư Vũ ở gần cây Sinh Mệnh nhất.

Liên Tư Vũ mở rộng đôi cánh mỏng như cánh ve, chầm chậm bay xuống, vừa tao nhã vừa dịu dàng, tựa như những ánh nắng ban mai, dùng ấm áp để bao bọc vạn vật.

- Vương.

Bên dưới có hai thị vệ cầm giáo canh cửa, thấy y tiếp đất, cung kính hành lễ, động tác ưu nhã như một vị quý tộc được dạy lễ nghi từ nhỏ.

- Vất vả rồi.

Liên Tư Vũ theo thói quen của nguyên chủ mà đáp lời, bàn tay hơi nâng, một chút ánh sáng theo tay y bay ra, vờn quanh hai người.

Ban phước.

Đây là một kỹ năng nhỏ của Tinh linh Vương.

- Đa tạ Vương.

Liên Tư Vũ nhẹ nhàng rũ cánh, chân như lướt trên mặt nước, ưu nhã mỹ lệ.

Cây Sinh Mệnh cực kỳ to lớn, gần như che phủ phân nửa bầu trời Tinh linh tộc. Cây Sinh Mệnh rất cao, không một Tinh linh nào có thể bay lên đến ngọn của nó.

Liên Tư Vũ chân trần dẫm lên ngọn cỏ tươi tốt dưới chân, cỏ xanh mềm mại , hơi rũ xuống tựa như cung nghênh vị Vương của tự nhiên.

Y đến bên cây Sinh Mệnh, nhẹ nhàng đặt tay lên thân cây.

Một luồng sức mạnh ấm áp bao bọc y, tựa như vòng tay của mẹ hiền, ấm áp và an toàn, khiến người ta ỷ lại.

Cây Sinh Mệnh biết y không phải là nguyên chủ...

Liên Tư Vũ nâng khóe môi.

- Ta sẽ hoàn thành nguyện vọng của Tinh linh Vương, bảo vệ Tinh linh tộc một đời an nhiên, ta cũng xin thề, ta sẽ không gây một chút bất lợi nào cho Tinh linh tộc, hắn đã giao thân thể cho ta, vậy ta sẽ gánh trách nhiệm của hắn, làm việc hắn nên làm, cho nên Sinh Mệnh lão nhân, ngài không cần đề phòng ta.

Tán lá khẽ rung rinh, tựa như đồng ý.

Liên Tư Vũ nâng môi, con ngươi lục sắc tự nhiên mang theo ý cười ôn hòa ấm áp.

Rời khỏi cây Sinh Mệnh, y đi dạo Tinh linh tộc một lần , đồng thời kiểm tra kết giới bảo vệ Tinh linh tộc.

Tinh linh Vương ở trong tộc vô cùng được hoan nghênh, dọc đường đều có người chào hỏi y,thỉnh thoảng còn tặng chút mật ong hay phấn hoa này nọ, tộc nhân trẻ còn thích bám lấy y, đòi y ôm.

Các Tinh linh hoa bay xung quanh, rải cánh hoa tươi mở đường.

Nói thực, cuộc sống như thế này thực sự rất... khiến người ta hướng tới.
Bình Luận (0)
Comment