“Sao rồi, hiểu rõ mọi chuyện rồi chứ?”
Sau khi xem xong toàn bộ quá khứ của mình, vừa thoát ra, Ancient One đã quan tâm hỏi han lấy Alex.
Alex khẽ gật đầu, sau đó lại ngạc nhiên, quay sang nhìn sư phụ của mình, có chút không tin được, hỏi: “Master, ngài....biết những chuyện này sao?”
“Yes!” Ancient One thản nhiên đáp lại, nhận lại Eye of Agamotto từ tay Alex, đeo lên cổ, tiếp nói giải thích, “Về sự kiện dung hợp, Strange Supreme đã gặp qua ta, nói về chuyện này.
Với cả, ta là người duy nhất trong Đa vũ trụ, ngoài con và Natasha, không bị xóa bỏ ký ức của thực tại trước”
“Thì ra là vậy!” Alex hơi cảm thán một câu, cũng không nói gì thêm.
Thấy thế, Ancient One nhẹ giọng nhắc nhở: “Alex, bây giờ mọi thắc mắc đã được giải đáp, con phải mau chóng tìm lại sức mạnh vốn có, chuẩn bị sẵn sàng cho những chuyện xảy ra trong tương lai”
“Yes, I know!”.....
Trên đường về nhà, theo lời của sư phụ, Alex vừa đi vừa chìm vào suy nghĩ.
Những thay đổi đó, Alex đã rõ ràng, cũng không cảm thấy khó chịu hay mất mát gì cả, thậm chí còn cao hứng.
Điều quan trọng mà hiện tại hắn phải làm, là cố gắng lấy lại sức mạnh của mình đã từng có sau khi dung hợp thành công.
Trước khi hắn hôn mê sau cuộc chiến ở New York, quyền năng của Alex mạnh hơn bao giờ hết, bỏ xa chính mình trước đó cả một quãng đường dài.
Không những là khả năng ma thuật thiên phú được chính tay Ancient One truyền dạy, chỉ cần sức mạnh của hắn khi là một vị thần Asgard thôi, đã đủ dễ dàng chèn ép chính hắn trước khi sự kiện dung hợp xảy ra.
Giống với Balder, sức mạnh của hắn ở Asgard, là cơ thể của Thần cộng thêm toàn bộ những gì mà Lục Đạo Tiên Nhân trong Naruto có.
Âm chi lực, Dương chi lực, charka Lục Đạo, Thập Vĩ, Rinnegan, cầu đạo ngọc....không khác gì một Hagoromo thứ hai.
Nhưng bởi vì bị tâm ma gây mất khống chế, rồi hôn mê, hoặc có thể là nguyên nhân khác, do chính tay Ngài ấy làm chẳng hạn, bây giờ sức mạnh của Alex đã trở về như ban đầu, bằng với trước kia.
Thức tỉnh Mangekyou Sharingan, Cửu Vĩ trạng thái 6 đuôi, nhẫn thuật, thể thuật....
Mặc dù chỉ cần như vậy, tương lai có vẻ như đã đủ để ứng biến một số chuyện.
Tuy nhiên, bây giờ Alex đã khác biệt, hắn đã có....một Bàn Tay Vàng hoàn toàn mới, dung hợp từ 9 Bàn Tay Vàng khác, trở nên cực kỳ....Buff.
Nó vẫn có một số chức năng cơ bản như cũ, tham gia vào những sự kiện chính, sẽ nhận được phần thưởng, những phần thưởng thì vận vậy, toàn bộ những sức mạnh thế giới Naruto có, thì Hệ Thống của hắn đều có.
Hiện tại, lại còn có thêm chức năng, nhân đôi sức mạnh theo cấp số nhân, cứ 2 năm một lần, sẽ được x2, rồi x4, x6....dù không phải mỗi một năm là nhân lên, nhưng thế đã quá đủ.
Thử nghĩ xem, nhân theo cấp số nhân, sẽ khủng bố tới mức nào.
Giống như Strange Supreme vậy, chỉ cần 12 năm, đã được Eternity ban cho danh hiệu đó, mà lại không phải phiên bản đen tối, đây là sức mạnh từ Bạch Ma Pháp, được nhân lên.
Nhớ lại khoảng thời gian trong giấc mộng, trở thành Strange Supreme, hắn trực tiếp solo 1vs1 với Death, một trong 5 thực thể hùng mạnh của Universe, chiến thắng, lấy được sự bất tử.
( Điều này trong comic có nha, Doctor Strange sau khi trở thành pháp sư mạnh nhất trong vũ trụ, đã đánh bại Thần Chết, lấy được bất tử.
Nhưng bất tử ở đây chỉ là sống mãi không già thôi, chứ nếu bị tác động từ bên ngoài, như bị đâm, bị bắn, hít hay uống phải thuốc độc thì Doctor Strange vẫn ngỏm bình thường)
Nghĩ đến đây, Alex lại cảm thấy thèm! Nhưng để hắn có một chút tiếc nuối là, ngoài Hệ Thống của Strange thì những Hệ Thống còn lại, giống như là chưa được mở khóa.
Alex cũng không biết làm cách nào để mở ra, chuyện này phải từ từ tìm hiểu.
Mà Bàn Tay Vàng của hắn thì lại không có chức năng giao tiếp giống như trong những cuốn truyện đồng nhân xuyên không hắn đã từng đọc, chỉ mỗi thông báo là nhận được phần thưởng, thế thôi, không còn gì khác.
Fuck! TAOO, Ngài chế tạo ra Hệ Thống kiểu gì vậy, Tự kỉ hệ thống???
Dù sao, bây giờ cũng cần lấy lại sức mạnh đã, thời gian cũng vừa kết thúc Đại chiến New York không lâu, sắp tới, trước khi bước vào năm 2013, sẽ không có chuyện gì quá lớn xảy ra.
Cho nên thời điểm này, thích hợp để tu luyện lại ma thuật.
Nghĩ đến năm 2013, Alex lại nhớ tới Asgard.
Năm này, 9 hành tinh sẽ thành một đường thẳng, Aether xuất hiện, The Dark Elf xâm lấn, Mẫu Hậu sẽ....CMN, ta sẽ không để Mẫu Hậu chết!
Alex dự định, sau khi tối nay dự tiệc ăn mừng của Tony xong, ngày mai sẽ mang theo Natasha và con gái về Asgard thăm cha mẹ mình cái.
Dù gì, một kiếp này, hắn cũng là con trai ruột của hai người họ.
Nói không có tình cảm là sai hoàn toàn, thậm chí, với Alex, tình cảm này còn sâu đậm rất nhiều.
Trước kia, khi mình mới xuyên việt, cả Phụ Hoàng và Mẫu Hậu đều bận rộn tìm cách chữa trị cái mà họ cho là ‘lời nguyền’ khiến Alex lúc nào cũng sợ hãi.
Mà hắn cũng là đứa con mà Odin thương yêu nhất, nuông chiều nhất.
Ông còn đã từng có dự định truyền ngôi lại cho hắn, nếu như không phải Alex kiên quyết từ chối, không có hứng thú gì với cái ngôi vị đó, thì có lẽ bây giờ hắn đã thay thế Odin, cai quản cả Cửu Giới rồi.
Chỉ riêng hai chuyện này thôi, đã đủ để Alex không thể không quan tâm đến hai người.
CHứ còn chưa nói đến, Odin đã từng trộm hứa với hắn, không cho bất kì ai biết, rằng sẽ nhờ những người lùn ở Nidavellir, chế tạo cho Alex một món vũ khí sánh ngang với Stormbreaker.
Damn! Thằng con nào mà không thương yêu người cha như vậy, thì tự đâm đầu vào Mặt Trời giống thằng cha nào đó trong Eternal chết đi cho rồi, sống làm quái gì nữa.
...................
Tại nhà của Alex...
Ngay khi vừa bước vào cửa nhà, một bóng người nhỏ nhắn, trong lúc Alex chưa kịp phản ứng, rất nhanh đâm đầu vào người hắn, ôm chặt lấy.
“Daddy, Sasha nhớ daddy lắm!”
Chính là con gái của hắn, Sasha.
Alex hơi sững người trong chốc lát, sau đó lập tức ngồi xuống, vuốt ve lấy mái tóc cô bé, dùng ánh mắt tràn đầy yêu thương, ngắm nhìn con gái mình.
Sasha có một mái đầu giống hệt Natasha, màu rượu đỏ, vì còn nhỏ nên mới chỉ dài đến ngang cổ.
Khuôn mặt cũng chẳng khác mẹ mình là bao, từ đôi môi dày, đến lông mày, chiếc mũi cao thẳng, làn da trắng mịn.
Trông giống như một Natasha phiên bản thu nhỏ vậy, xinh đẹp, đáng yêu.
Sau này lớn lên, kiểu gì đấng mày râu cũng chết mê chết mệt với cô bé.
Khác biệt duy nhất, là ở đôi mắt, một đôi mắt có đồng tử màu đen giống Alex, nhưng không hề lạnh lùng, mà cực kì sáng ngời có thần.
( Các bạn lên google, search Scarlett Jonhasson hồi nhỏ, cứ tưởng tượng Sasha na ná như thế)
Nhìn xem đôi mắt này, Alex đột nhiên nghĩ đến, nếu như Sasha có thể thức tỉnh Sharingan thì sao nhỉ? Chắn chắn sẽ rất thú vị, nhỡ đâu trong tương lai, cô bé lại là một thành viên trong Young Avengers thì sao!
“Daughter, xin lỗi con vì đã để con ủy khuất trong mấy tháng qua”
“Không sao cả” Sasha cười duyên, lắc lắc cái đầu, trông đáng yêu cực kì, “Mommy bảo là, Daddy vì cứu thế giới, mệt quá nên mới ngủ một giấc mà thôi!”
Nói đến đây, bỗng dưng đôi mắt cô bé hơi đượm buồn, vài giọt lệ óng ánh nơi khóe mắt, cúi đầu xuống, thút thít nói: “Chỉ là...chỉ là...chú Sas đã không còn nữa”
Vừa nói xong, Sasha òa khóc lên.
Tiếng khóc của cô bé lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trong nhà.
Rất nhanh, Alex liền thấy Natasha vội vàng đi ra ngoài, theo sát ngay phía sau cô, là một cậu bé kháu khỉnh, mái tóc màu đen, khuôn mặt pha trộn lẫn giữa 3 dòng máu, Mỹ, Nga và Việt Nam.
Một từ dành để miêu tả cậu nhóc này, ‘đẹp trai’, thế thôi!
Nhưng Alex cũng chưa rảnh để quan tâm đến, hắn nhanh chóng ôm lấy cô con gái, nhẹ nhàng vỗ về an ủi, “Dont cry! Sasuke, chú ấy vẫn còn, chứ có biến mất đâu.
Chú ấy chỉ đi du lịch rất xa mà thôi, ừm....du lịch ngoài vũ trụ!”
“Really?” Nghe cha mình nói vậy, Sasha khẽ ngẩng đầu lên, dùng đôi tay nhỏ nhắn quệt đi những giọt nước trên khóe mắt, giọng nói vẫn còn nghẹn ngào.
Alex gật đầu chắc nịch, trả lời: “100%!”
Nghe vậy, Sasha nhanh chóng ngừng khóc, cười một cái thật tươi, đôi mắt híp lại vui vẻ, “Tin Daddy, Daddy sẽ không lừa con!”
Đứng ngay phía sau, nhìn hai cha con thân mật như vậy, Natasha mỉm cười, tràn đầy hạnh phúc.
Nếu như trước đó, mọi thứ trải qua giống như một giấc mộng, thì bây giờ, điều đó đã hoàn toàn là hiện thực.
Từ kiếp trước đến kiếp này, cô, một Black Widow, đã luôn ao ước có một gia đình êm ấm như vậy, sinh cho người mình yêu những đứa con khỏe mạnh.
Bây giờ điều đó, đã không còn chỉ là mơ ước nữa.
Tiếp đó, Alex quay đầu nhìn về phía sau, ánh mắt đối diện với cậu bé đang nắm lấy tay của Nat, hắn hơi mỉm cười.
Thấy cha mình dường như đã xong chuyện với em gái, cậu bé cũng lập tức chạy nhanh tới, há miệng cười vui vẻ
“Papa, papa tỉnh lại rồi! Papa có khỏ không?” Cậu bé này, hay chuẩn xác là con trai Alex, Albert.
Dù mới chỉ 9 tuổi, nhưng đã cực kì hiểu chuyện, vừa gặp lại hắn, lời đầu tiên đã là hỏi thăm sức khỏe cha mình.
“Papa rất khỏe, có nhớ Papa không?”
“Có, rất nhớ!” Albert đáp lại, giọng điệu mạnh mẽ, giống hệt như một chiến binh vậy.
Sau đó, cậu lại cười, nhìn thẳng cha mình, ánh mắt tràn đầy mong chờ, “Papa dậy con học tập nhẫn thuật tiếp được không?”
Alex hơi đơ người một chút, nhưng rất nhanh liền cười gật đầu: “Được!”
“Yeah!”
Nhìn xem hai đứa con của mình, Alex không khỏi cảm thấy hãnh diện.
Một đứa giống mẹ, một đứa giống cha.
Đẹp trai, xinh xắn, chưa biết rõ nhưng chắc chắn rất tài giỏi, lại cực kỳ yêu thương cha mẹ.
Không tự hào sao được!
Dang rộng vòng tay, Alex ôm chặt lấy hai đứa con của mình vào lòng.
Tiếp đó, hắn ngẩng mặt lên, nhìn thẳng Nat, đôi mắt tràn đầy thâm tình
“Cảm ơn em, Bae, vì đã sinh cho anh hai đứa con trên cả tuyệt vời!”.