Làm Quả Phụ Thật Khó

Chương 23

Editor: Linh.

Đến lúc Lý Tùng trở về, nghe Trần Lan nói muốn đón Quế Thanh Thanh đi phủ Thanh Châu chơi mấy ngày, hắn lập tức vui mừng khôn xiết, hắn không ở nhà, lo lắng nhất chính là Quế Thanh Thanh, nếu như nàng đi phủ Thanh Châu, hắn đã có thể không phải lo trước lo sau rồi. Nhưng là Quế Thanh Thanh lại vẫn lo lắng việc ăn ở của công công, Lý Tùng cười nói: "Cái này đơn giản, Tần Yến Sơn nói, để cho phụ thân cùng Trung thúc ăn ở cùng nhau, về sau hắn sẽ sống ở xưởng rượu bên Liễu gia tập kia, cũng không cần chạy tới chạy lui về nhà rồi." Quế Thanh Thanh nghe, cảm thấy cũng thỏa đáng.

Ngày kế, xe ngựa Tần gia đi đón Hoa Quế, Tần Yến Sơn cùng Lý Tùng đi xưởng rượu xem xét.

Chờ Quế Thanh Thanh cùng Trần Lan từ trên đường cái trở về, Hoa Quế mang theo nữa nhi Chiêu Đệ đã ở trong viện của Lý gia chơi, Chiêu Đệ đã qua năm tuổi, nàng vừa thấy Quế Thanh Thanh, liền nhào tới, Quế Thanh Thanh cười ôm lấy nàng, ở trên mặt nàng hôn hai cái, hỏi: "Có nhớ tiểu di hay không?"

"Nhớ, mỗi ngày đều nhớ, ta biết tiểu di có nhà mới đã muốn đến xem, nhưng mà nương không thoải mái, không chịu mang Chiêu Đệ đến nhà của tiểu di....."

Ánh mắt Quế Thanh Thanh nhìn về phía Hoa Quế: "Tỷ, tỷ thấy ở đâu không thoải mái hả?"

Hoa Quế có chút ngượng ngùng "Đừng nghe hài tử nói bừa, ta chính là có....."

"Nha! Vậy cần phải chúc mừng tỷ tỷ rồi!" Quế Thanh Thanh nghe xong thật cao hứng, hai năm trước Quế Thanh Thanh từng sinh một nam hài, đáng tiếc sinh ra được vài ngày thì chết, vì chuyện này, Hoa Quế nghĩ tới liền thương tâm, lần này cuối cùng lại có, một nữ nhân nếu như không có nhi tử, ở nhà chồng cũng không có phân lượng.

Quế Thanh Thanh đem điểm tâm, kẹo mua được đưa cho Chiêu Đệ, lôi kéo Hoa Quế nói việc nhà một hồi, Quế Thanh Thanh đem mục đích đón Hoa Quế đến đây nói, Hoa Quế lắc đầu nói: "Như vậy sao được? Ta bây giờ đã có thai, bà bà trông coi hết sức a, sợ cái thai này có gì ngoài ý muốn, hơn nữa....." Hoa Quế nhìn trái phải không ai nghe lén, liền hạ thấp thanh âm nói: "Muội muội, không phải ta nói muội, người ta là thiên kim nhà giàu có, chúng ta là dân chúng, thân phận cũng kém nhau quá lớn, sao bỗng nhiên các ngươi đã thân nhau như vậy rồi hả? Trần Lan mời ngươi, có thể có mục đích gì hay không? Ngươi nên suy nghĩ kỹ hơn......"

Quế Thanh Thanh liên tục gật đầu, mục đích của Trần Lan đương nhiên nàng biết, chỉ là chuyện chưa có kết luận, nàng không muốn để tỷ tỷ suy nghĩ quá nhiều, có đôi khi không biết mới là phúc, hơn nữa, toàn bộ đều là do nàng phỏng đoán, căn bản không thể nào kể ra, người Tần gia cái gì cũng đều chưa có nói. Quế Thanh Thanh chỉ an ủi: "Tỷ, Tần gia chỉ là cảm kích ơn cứu mạng của Đại lang thôi, nào có phức tạp như tỷ nghĩ? Lại nói chúng ta cũng không có thứ gì đó có thể lọt vào mắt nhà người ta."

Hoa Quế cười nói: "Sao không có? Muội muội ta lớn lên xinh đẹp như vậy, mọi người đều nói là bên trong ổ gà bay ra được kim phượng hoàng, cho dù Thanh Thanh đi Châu phủ, dung mạo này của muội khẳng định là số một số hai!"

Quế Thanh Thanh lơ đễnh, chỉ cười "Cũng chỉ có tỷ tỷ nói như vậy." Nàng nói xong, đem những thứ đưa cho Hoa Quế đã chuẩn bị từ trước lấy ra "Tỷ, một khối vải này là đưa cho tỷ phu, đủ làm một kiện áo dài, một khối vải khác là tặng cho bà bà của tỷ, bây giờ tỷ có thai không làm được việc nặng, làm hai kiệm xiêm y hẳn là không thành vấn đề đi? Xiêm y của tỷ cùng Chiêu Đệ, ta đều đã làm tốt rồi. Còn có một bộ này là ta làm cho tiểu Mãn, tỷ nhân tiện mang về cho nó....." Nàng lại đưa ra cái yếm mà Vương Chân cho "Tỷ, cái yếm này nếu tỷ thích thì mặc, không thích thì vứt, nhưng mà cái dây xích này là bạc, hàng xóm đưa cho ta, bởi vì trước kia nàng xuất ra từ nơi trăng gió, Đại lang không thích ta cùng nàng kết giao....."

Hoa Quế "xuy" cười nhạo nói: "Đại lang nhà muội quản cũng thật rộng..... Hắn đối với muội có tốt không?"

Quế Thanh Thanh gật gật đầu "Hắn đối với ta rất tốt!"

"Vậy ta an tâm. Bây giờ cuộc sống của muội tốt rồi, tỷ tỷ liền không khách khí với ngươi! Lễ vật của muội ta nhận." Hoa Quế cười cười "Muội nghĩ thực chu đáo, cả bà bà cũng có phần."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Ta còn không phải là hi vọng bà đối với tỷ tốt hơn một chút? Đúng rồi, năm lượng bạc này tỷ cũng cầm lấy."

"Này không được! Bạc này ta không thể thu! Tuy nói bây giờ muội khá giả, dù sao cũng không thể nhớ đến thân thích nhà mẹ đẻ, bị Đại lang nhà muội biết sẽ tức giận."

"Tỷ, tỷ hãy nghe ta nói, đây là bạc tự ta kiếm được, gần đây ta thêu một cái bình phong, lời được mười lượng bạc....."

"Nha! Lời nhiều như vậy?"

"Đúng vậy a, chỉ là việc thêu thùa như vậy không nhiều lắm, tùy tiện muốn là có. Cho nên bạc này tỷ yên tâm cầm, huống chi cũng không phải toàn bộ đều đưa cho tỷ, ta đáp ứng tiểu Mãn trả công cho phu tử, đương nhiên không thể giao vào trong tay Nhị nương, tỷ nhận thay tiểu Mãn, có rảnh thì đi học đường nhìn xem, đừng để cho hắn học cái xấu, chỉ có tiểu Mãn có tiền đồ, tỷ muội chúng ta ở nhà chồng mới có thể có chút phân lượng."

Hoa Quế gật gật đầu "Đạo lý này ta biết, muội yên tâm."

Quế Thanh Thanh nói tiếp: "Thừa ra bạc, tỷ tỷ muốn ăn cái gì thì mua, đừng không nỡ, mọi người đều nói thời điểm mang thai dinh dưỡng đầy đủ, hài tử sinh ra mới thông minh."

Đôi mắt Hoa Quế có chút đỏ lên "Thật là khó tâm muội, chỉ là bây giờ ta đang sống cùng bà bà, phía dưới còn hai tiểu thúc cùng đệ muội, cho dù ta muốn ăn cái gì, nơi nào có đạo lý ăn một mình? Nếu là cả nhà cùng ăn, vậy thì làm sao ăn được?"

Quế Thanh Thanh nghe cũng phải, nàng cân nhắc một chút liền cười nói: "Tỷ, không bằng tỷ cùng tỷ phu thương lượng một phen, đến thị trấn làm một chút buôn bán nhỏ đi? Như vậy có thể tách khỏi nhà rồi."

Hoa Quế lắc đầu "Tỷ phu muội khuân vác còn được, hắn nào biết làm buôn bán."

"Vậy cũng không hẳn, ta....." Quế Thanh Thanh hạ thấp thanh âm nói: "Lần trước ta cùng nữ đầu bếp của Tần gia học trộm mấy cách làm điểm tâm, không bằng ta dạy cho tỷ tỷ, tỷ cùng tỷ phu mở một của hàng bán điểm tâm, có được hay không? Mấy loại điểm tâm này huyện Thanh Phổ của chúng ta không có."

Hoa Quế nghe xong hai mắt tỏa sáng "Được a được a, nhưng mà..... Bây giờ hay là thôi, người Tần gia ở đây, muội học trộm tay nghề nhà người ta, bị người ta phát hiện cũng không tốt, chờ ngươi từ phủ Thanh Châu trở về, ta lại theo ngươi học là được rồi."

Quế Thanh Thanh gật đầu "Chờ ta đi Tần gia, lại vụng trộm theo đầu bếp nữ nhà họ học, trở về dạy tỷ."

Tỷ muội hai người thấp giọng thương lượng trộm nghề, hai người đều cảm thấy buồn cười, không khỏi cười một hồi, lại nghe thấy Trần Lan ở trong sân hét thảm một tiếng, các nàng hoảng sợ, vội vàng chạy ra sân nhìn, thì thấy Chiêu Đệ đang luống cuống đứng ở trước mặt Trần Lan, mà Trần Lan toàn thân cứng ngắc, duỗi trong tay, còn có một con sâu mũm mĩm màu xanh đang bò.... [rùng mình, em sợ nhất là loài này TT^TT].

"Chiêu Đệ, ngươi lại nghịch!" Hoa Quế tiến lên đem con sâu bắt tới, ném xuống đất một cước dẫm chết, có chút thấp thỏm nhìn Trần Lan, sợ đắc tội nàng, tiểu thư nhà phú quý, các nàng chịu trách nhiệm không nổi.....

Quế Thanh Thanh nhìn Trần Lan sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, vội vàng đị qua kéo tay nàng nói: "Một con sâu con đã đem muội dọa thành như vậy, vậy mà muội lại vẫn muốn làm đại hiệp, có đại hiệp nào sợ sâu à?"

Phép khích tướng này đối với Trần Lan vẫn rất hữu dụng, nàng vốn sợ tới mức mặt trắng bệch trong nháy mắt đã đỏ lên. "Ai nói ta sợ sâu hả? Ta căn bản là không sợ, chẳng qua là..... Chẳng qua là chưa chuẩn bị tư tưởng..... Chiêu Đệ, ngươi lại đi bắt một con đến đây, xem bản tiểu thư có sợ không!"

Quế Thanh Thanh thấy nàng cậy mạnh, cũng không vạch trần nàng, chỉ nén cười đem Hoa Quế kéo đi, hỏi: "Tỷ giữa trưa muốn ăn cái gì nhất? Mau nói cho ta biết, ta cho người chuẩn bị."

Hoa Quế còn có chút xấu hổ, Quế Thanh Thanh cười nói: "Tỷ, chuyện này có gì mà phải xấu hổ? Ta chính là muội muội ruột thịt của tỷ, cũng phải bà bà của tỷ."

"Ta chỉ muốn ăn ngày đó muội thành thân đã nếm qua, cái món cá chua chua ngòn ngọt....."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Cá dấm đường? Được, phòng bếp chuẩn bị cá, ta làm món này cho tỷ!" Nàng vừa muốn đi phòng bếp, thì nghe thấy Vương Chân hô: "Thanh Thanh!"

Bởi vì Tần Yến Sơn cùng Trần Lan đều đã ở đây, đầy tớ trong nhà ra ra vào vào, vốn không có đóng của chính, không nghĩ tới Vương Chân lại vào, Quế Thanh Thanh nhìn thấy nàng liền cảm thấy trong lòng không thoải mái, nhưng mà trên mặt vẫn hiện ra tươi cười "Ngươi đã đến rồi, trong nhà ta có khách....."

"Ta cùng ngươi nói mấy câu sẽ đi. Chậc chậc, khách nhà ngươi, chắc chắn thân phận không bình thường....."

Quế Thanh Thanh cười nhạt "Có chuyện gì chúng ta qua bên kia nói đi, không biết ngươi muốn nói chuyện gì?"

Hai người tới chỗ yên tĩnh, Vương Chân cười nói: "Ta còn có thể nói chuyện gì? Là đại bá ca nhà chúng ta, nhờ ta đưa cho ngươi một vật đính ước."

Quế Thanh Thanh vội vàng lắc đầu "Vật này ta không thể nhận, hiện tại bát tự còn chưa có nhấc...."

"Ta cũng mặc kệ, ta chỉ phụ trách đem này nọ đưa đến." Vương Chân nói xong, đem trâm cài nhét vào trong lòng Quế Thanh Thanh, xoay người rời đi.

Quế Thanh Thanh căn bản là không muốn trâm cài kia, lại càng không nghĩ Vương Chân vậy mà lại dùng đến chiêu này, trâm cài kia "bốp" một cái rơi vào tảng đá trên mặt đất, Quế Thanh Thanh nhặt lên trầm cài kiền đuổi theo "Vương Chân, ngươi đợi chút."

Vương Chân cũng không quay đầu lại ra khỏi cửa chính Lý gia, đợi đến lúc Quế Thanh Thanh đuổi tới cửa, Vương Chân đã đến cửa chính nhà nàng ta, Quế Thanh Thanh không dám đi nhà nàng, chỉ cầm trâm cài sững sờ, hơn nửa ngày mới nhìn kỹ trâm cài kia, chỉ thấy trên mặt viết một hàng chữ "Thanh Thanh Tử Khâm", mặt sau còn có hai chữ "Tử Kiều", Quế Thanh Thanh chỉ cảm thấy trâm cài này giống một củ khoai lang nóng bỏng tay.

Hoa Quế thấy muội muội đứng sững sờ ở cửa, vội hỏi: "Nữ nhân vừa rồi chính là đi ra từ nơi trăng hoa. Nhìn cũng không giống, nàng ta tìm muội làm cái gì?"

Quế Thanh Thanh vội đem trâm cài đặt vào túi trong tay áo, cười nói: "Không có gì, chính là nói mấy câu không quan trọng mà thôi, chỉ là Đại lang không muốn để cho ta và nàng qua lại, khiến cho ta cực kỳ khó xử. Tỷ tỷ vào nhà nghỉ ngơi đi, ta đi làm cá."

Hoa Quế cùng Chiêu Đệ ở lại Lý gia đến chiều, mới có xe ngựa Tần gia đến tiễn bước, Trần Lan nghe nàng không chịu đi phủ Thanh Châu, không khỏi có chút nuối tiếc, có điều cũng không nói thêm cái gì, trái lại đưa không ít lễ vật cho Hoa Quế, làm cho Hoa Quế có chút ngạc nhiên nghi ngờ.

Đêm đó Lý Tùng trở về, ăn xong cơm chiều hai vợ chồng trở lại phòng ngủ, Quế Thanh Thanh liền đem cây trâm vàng kia ra "Đại lang, đây là Vương Chân hôm nay đưa tới, chàng xem....."

Lý Tùng cầm ở trong tay nhìn hồi lâu cũng không có mở miệng, Quế Thanh Thanh tưởng rằng hắn sẽ giận dữ, nào biết hắn lại bình tĩnh như vậy, trong lòng nàng không khỏi thấp thỏm: "Đại lang, chàng trách ta hả?"

Lý Tùng cười nói: "Nàng nghĩ ngợi lung tung cái gì? Trâm cài này để ta xử lý. Lần này nàng đi phủ Thanh Châu, tốt nhất là ở lâu mấy ngày, tranh thủ chờ đến lúc nàng về, Tống phủ kia đã tan thành mây khói rồi."
Bình Luận (0)
Comment