“Không ngờ chúng ta sẽ phải chết như thế này” Lục Hằng cười khổ nói với Hewitt.
Lưới tinh thần của nữ vương đã bao trùm cả tinh cầu, một khi cơ giáp cố gắng phá hủy nó rời khỏi tầng khí quyển thì các thiết bị điện tử sẽ phải chịu công kích của tinh thần lực mà không thể sử dụng được. Nói cách khác, ba người bọn họ đã bị giam cầm ở trên hành tinh này. Họa vô đơn chí, nữ vương lại cử số lượng lớn trùng cận vệ đi truy tìm tung tích của bọn họ
Hiện tại đã là ngày thứ mười, phải chiến đấu không ngừng nghỉ khiến cho Hewitt và Lục Hằng mệt mỏi không chịu nổi, càng nguy hiểm hơn nữa chính là do phải sử dụng với cường độ cao, nguồn năng lượng của cơ giáp đã sắp cạn kiệt.
“Cậu bi quan quá rồi Rei. Tôi đảm bảo cậu sẽ được trải qua Tết Nguyên Tinh ở thủ đô” Sắc mặt Hewitt có chút mệt mỏi nhưng ánh mắt lại sáng đến kinh người “Tôi có một kế này. Bất quá bây giờ chúng ta vẫn còn thừa thời gian, lại đây tâm sự một chút đi”
“Lúc nào rồi mà cậu còn liều lĩnh như vậy” Lục Hằng cau mày.
Hewitt khoa trương che ngực, bày ra biểu tình muốn khóc cũng không khóc được: “Rei nổi nóng với tôi là tôi lại căng thẳng. Mà nếu căng thẳng tôi lại quên hết kế hoạch mất”
Lục Hằng bất đắc dĩ ngồi xuống. Hewitt vừa nhìn liền hiểu Lục Hằng đã đáp ứng yêu cầu của hắn.
“Thật ra nếu tôi không nói thì cậu cũng biết tôi định hỏi gì…”
“Sao cậu cứ để bụng chuyện này mãi thế” Lục Hằng cảm thấy không hiểu lắm, Hewitt là người vô cùng tiêu sái, ngoại trừ lý tưởng của bản thân, hắn chưa bao giờ cố chấp vào bất kì việc nào hết.
“Bởi vì tôi cảm thấy cậu không vui vẻ, Reiner.” Vẻ mắt Hewitt trở nên nghiêm túc “Hơn nữa, tôi nghĩ chuyện này là bắt nguồn từ tôi.”
Lục Hằng trầm mặc hồi lâu, có nhiều điều cậu không biết phải kể từ đâu. Reiner xuất thân trong một gia đình có truyền thống về chính trị, có lẽ đã nhìn ra tình cảnh vi diệu của Thunder. Độc lập với các quân đoàn khác, rồi lại có thực lực hùng mạnh. Cho tới bây giờ, Thunder đã trở thành lý tưởng của rất nhiều quân nhân ưu tú, hàng năm các sinh viên xuất sắc tốt nghiệp từ trường quân đội ở mỗi liên minh đều có nguyện vọng được gia nhập Thunder.
Nguyên soái đã già, gần đây thậm chí nhiều lần truyền ra tin tức bệnh tình đang trong giai đoạn nguy kịch. Mà một Phong Lôi tỏa sáng, gặt hái được nhiều thành tích lớn lao trong thời điểm mấu chốt thế này sao có thể không kích động tới thần kinh nhạy cảm của các quân đoàn trưởng kia được. Cha của Hewitt – thượng tướng Lys lại sở hữu tiếng tăm lớn trong lòng người dân, cộng thêm những chiến công hiển hách của quân đoàn số 2. Nếu như có được sự ủng hộ của Thunder nữa thì vị trí nguyên soái tiếp theo không nghi ngờ gì nữa sẽ thuộc về thượng tướng Lys.
Tuy nói Hewitt bướng bỉnh khó thuần, từ trước đến giờ không thâu tóm bất kì quân đoàn nào, cũng không tham gia việc tranh giành quyền lợi, nhưng dù sao vẫn là con trai của thượng tướng Lys. Bởi vậy, có không ít người lúc nào cũng nhìn chằm chằm Thunder.
“Nghe nói nguyên soái không còn nhiều thời gian nữa” Lục Hằng dừng một chút “Cấp trên đấu đá nhau, nếu không thể tự cung cấp tài nguyên thì chỉ có nước tan đàn xẻ nghé. Cho nên, một phó quan không hòa hợp được với Thunder, so với Thunder trên dưới đồng lòng thì khả năng uy hiếp vẫn thấp hơn một chút.”
Hewitt không ngu, chỉ là hắn từ trước đến giờ vẫn chẳng thèm để ý đến mấy chuyện tranh giành quyền lợi kia cho lắm. Hắn tự cho là bản thân hắn mang theo Thunder rời xa thủ đô, trường kỳ đóng quân ở biên giới là có thể đơn thuần bảo vệ liên minh loài người, cố gắng tiêu diệt trùng tộc.
Nhưng mà khi hắn làm được những gì mình muốn thì hóa ra tất cả những thứ này đều là do Lục Hằng ở đằng sau vì hắn xoay xở mà thành. Do đó, Lục Hằng kìm nén bản tính của mình, không ngại qua lại với đám người ở cao tầng quân đội, tham gia việc tranh quyền đoạt lợi kia. Phải biết rằng, Lục Hằng không quan tâm an bài của người nhà mà đăng kí vào trường quân đội, cũng là bởi vì chán ghét những mưu toan và gò bó trong chính trị.
Nghĩ thông suốt, Hewitt nắm chặt tay Lục Hằng, bởi vì dùng sức quá mức mà tay khẽ run: “Cậu…”
Giữa chừng hắn lại không biết mình nên nói cái gì nữa, chỉ có thể ôm Lục Hằng vào trong lòng, cánh tay cứng như sắt siết Lục Hằng chặt đến phát đau.
Lục Hằng có chút không được tự nhiên, cậu hơi dùng sức đẩy Hewitt ra: “Cậu không cần cảm thấy áy náy, Thunder không chỉ là lý tưởng của cậu mà cũng là của tôi. Nhìn chung có một số việc vẫn cần có người phải làm.”
Dứt lời, Lục Hằng đánh giá Hewitt từ đầu đến chân một lượt, trong ánh mắt tựa hồ mang theo vẻ khinh bỉ: “Người này đương nhiên không thể nào là cậu rồi.”
Hewitt giả vờ tức giận: “Rei, sao cậu dám coi thường tôi?”
Sau đó, hắn nhìn thấy khóe miệng Lục Hằng khẽ nhếch, trong nháy mắt hiểu ra rằng cậu chỉ không muốn bản thân hắn cảm thấy áy náy bèn cũng cười theo. Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Lục Hằng, hắn cảm thấy tim mình đột nhiên đập thình thịch mấy cái, tựa hồ như có thứ gì đó thay đổi. Hewitt đột nhiên ý thực được thật ra Lục Hằng lớn lên rất ưa nhìn: đuôi mắt cậu hơi sếch, sống mũi thẳng tắp, khi cười rộ lên thì đôi môi tạo ra một đường cong xinh đẹp, cả người như đang tỏa sáng.
“Có thể nói cho tôi biết kế hoạch của cậu chưa?” Khiến cho Hewitt tiếc nuối chính là Lục Hằng rất nhanh đã thu lại nụ cười, khôi phục lại bộ dạng của một phó quan nghiêm túc, chăm chỉ như thường ngày.
Sau đó, Hewitt nói kế sách của hắn ra. Hai người thông qua việc cộng hưởng mà khuếch trương tinh thần lực lên gấp bội, dùng nó tấn công tinh thần thể của nữ vương, tiếp theo nhân cơ hội ấy trốn thoát khỏi tinh cầu này. Để thực hiện việc cộng hưởng tinh thần thì hai bên phải tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau, trong lòng không có bất kỳ nghi kỵ hay hiểu lầm gì mới có thể thành công, bởi vậy Hewitt mới phải giải quyết vấn đề kia trước.
Sau khi xác nhận kế hoạch, hai người mang khoang chữa trị có chứa Carlo lặng lẽ đi tới sào huyệt của nữ vương. Càng đến gần thì tổn thương khi tấn công bằng tinh thần càng lớn.
Tiêu diệt xong xuôi mấy tốp trùng cận vệ, bọn họ lần thứ hai đi đến vách đá ban nãy. Hewitt nhóm lửa, từ trong nút không gian lấy ra mấy miếng thịt cắt từ thân trùng cận vệ ra bắt đầu nướng: “Nào lại đây lại đây, phải ăn no mới có sức làm việc chứ.”
Lục Hằng nhìn người đàn ông khi ở dưới bất kì tình huống nào cũng có thể bình chân như vại trước mặt, cũng chỉ có thể lựa chọn nghe theo lời hắn. Cậu ngồi xuống, bắt đầu tẩm gia vị lên thịt trùng rồi nướng.
“Thật ra tôi cảm thấy chúng ta hoàn toàn có thể thay đổi một chút. Trước mặt người ngoài thể hiện bất hòa là được rồi. Khi ở Thunder thì vẫn thân thiết, cùng ăn cùng ngủ như trước đây, thật tuyệt biết mấy” Bất kể đã bao lâu trôi qua, Hewitt vẫn không quen việc Lục Hằng dùng bộ dạng xa cách kia đối xử với hắn.
“Thứ nhất, tôi nghi ngờ trong Thunder có nội gián của quân đoàn trà trộn vào” Lục Hằng liếc hắn một cái “Thứ hai, chúng ta xưa nay không ngủ chung bao giờ”
Hewitt làm biểu cảm đầy bi thương, thấy Lục Hằng không thèm phản ứng, hắn không thể làm gì khác hơn là đặt lực chú ý ở chính sự: “Nội gián? Cậu có nghĩ đến ai không?”
Lục Hằng lắc đầu: “Có manh mối, thế nhưng tôi không biết là kẻ nào.”
Ăn uống no đủ để bồi dưỡng tinh thần xong xuôi, hai người họ chuẩn bị sẵn sàng tiến hành việc cộng hưởng tinh thần. Tinh thần lực của Hewitt có tính công kích khá mạnh nên chuyện này sẽ để hắn là chủ thể.
Càng là tinh thần lực cường đại thì khi đối mặt với tinh thần lực từ bên ngoài tiến vào thường có phản ứng càng mãnh liệt hơn, thậm chí còn có thể không khống chế được mà tấn công đối phương. Bởi vậy, trước tiên Lục Hằng tách ra một sợi tinh thần lực, toan tiến vào thăm dò không gian tình thần lực của Hewitt.
Khiến Lục Hằng cảm thấy kinh ngạc chính là, toàn bộ các sợi tinh thần lực của cậu đều được tiếp nhận, hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu bài xích nào. Thần sắc Lục Hằng phức tạp liếc nhìn Hewitt một cái, sau đó cậu liền nhắm mắt lại, đem tinh thần lực của mình dung nhập hoàn toàn vào không gian tinh thần lực của Hewitt.
Tuy nói là lần đầu tiên thực hiện cộng hưởng tinh thần lực nhưng hai người lại tiến hành vô cùng thuận lợi, rất nhanh đã kết hai luồng tinh thần lực thành một sợi dây thừng. Lục Hằng giao ra quyền khống chế, để Hewitt kiểm soát tinh thần lực của cả hai hóa thành một cây thương, hung hăng đâm thẳng vào tinh thần thể của nữ vương.
Vào thời khắc quan trọng này thì lại nảy sinh dị biến, có lẽ là do độ tương thích giữa tinh thần lực của Carlo và Hewitt quá cao. Tinh thần lực của Carlo không tự chủ được mà phóng ra ngoài, hướng về phía hai cỗ tinh thần lực đang quấn lấy nhau của Reiner và Hewitt. Cộng hưởng tinh thần lực vốn là việc cực kì nguy hiểm, cần phải duy trì cân bằng, nếu như bị tinh thần lực của Carlo xông vào thì cả ba người không chết cũng bị thương.
Hewitt phải khống chế tinh thần lực của hai người nên dĩ nhiên không dư sức gánh thêm một người khác. Lục Hằng đành phải cắn răng cưỡng ép tách một phần nhỏ từ tinh thần lực nguyên bản của mình ra, hóa thành một tầm màn che, đem tinh thần lực của Carlo ngăn chở bên ngoài. Tinh thần lực nguyên bản bị chia cắt gây ra một trận đau nhói, sắc mặt Lục Hằng nháy mắt trở nên tái nhợt.
Cùng lúc đó, ở trong sào huyệt của nữ vương vang lên một tiếng gào thê lương, xem ra công kích của bọn họ đã có hiệu quả. Lưới tinh thần dày như tường thành của nữ vương đột nhiên trở nên bất ổn. Hewitt tiếp tục điều khiển tinh thần lực của hai người hóa thành một thanh trường đao, chém vào yếu điểm trên lưới tinh thần của nữ vương, tạo ra miệng vết thương to rộng.
“Ngay bây giờ!” Hewitt triệu hồi cơ giáp, một tay ôm lấy Lục Hằng đang có chút suy yếu nhảy vào bên trong. Sau đó điều khiển cơ giáp tóm lấy khoang chữa trị của Carlo, như một chú chim vừa giành được tự do, lao vọt vào khe hở ngoài không gian.
“Để Carlo ở bên ngoài như thế không sao à?” Lục Hằng hỏi, bàn tay vẫn không ngừng thao tác.
“Bên trong khoang chữa trị có hệ thống tuấn hoàn, sẽ không chết được.” Ngón tay Hewitt múa trên bảng điều khiển, để lại từng vệt ảo ảnh.
Lục Hằng cảm thấy thái độ của Hewitt với Carlo có chút quái dị, hắn vẫn luôn tự xưng là người bảo hộ Carlo, chỉ lo con trai của ân nhân phải chịu tổn thương. Hiện tại lại trực tiếp đem khoang chữa trị để ở bên ngoài. Tuy không gian của buồng lái tương đối chật hẹp, thế nhưng muốn nhét thêm một cái khoang chữa trị thì vẫn có thể. Bên trong buồng lái dù sao cũng an toàn hơn là nằm trên tay cơ giáp như thế.
“Reiner, bây giờ câu thấy thế nào. Cưỡng ép phân tách tinh thần lực nguyên bản không phải là chuyện nhỏ đâu” Vừa nãy Hewitt không thể làm gì giúp cậu nên đang thập phần lo lắng “Không được, trở về cần phải để Irene khám cho cậu. À không không, hay là chúng ta tới hành tinh Horst đi, tôi biết một vị bác sĩ rất giỏi, chuyên nghiên cứu về lĩnh vực tinh thần lực…”
“Được rồi, Hewitt. Nếu cậu trật tự một chút thì tôi sẽ cảm thấy khá hơn đó.” Lục Hằng có chút đau đầu day day thái dương.
Hewitt nhìn sắc mặt tái nhợt của Lục Hằng, làm một động tác kéo khóa miệng, tỏ ý mình sẽ không gây ồn ào nữa.
Chốc lát sau, Lục Hằng nhìn hình ảnh trên ra đa, cảm thấy tình hình có chút kỳ quái: “Thế mà nữ vương lại không sai truy binh đi bắt chúng ta, chuyện này có gì đó không đúng lắm”
“Lúc mới tấn công nữ vương tôi cũng nhận ra, khả năng phòng ngự tinh thần của nó có phần quá yếu.” Hewitt đáp “Không phù hợp lắm với thực lực của nữ vương”
Bất kể như thế nào thì hai người họ cũng đã đến gần trùng động, tình huống dị thường của nữ vương cứ giao cho các nhà khoa học thuộc viện nghiên cứu tìm hiểu. Kì này may mắn thoát chết mấy lần đã khiến cho Hewitt và Lục Hằng mệt bở hơi tai, chỉ muốn trở về chủ hạm nghỉ ngơi một phen.
* Chú thích tên gọiHorst 霍斯特: Hoắc Tư Đặc