Lang Hậu Truyền Kì

Chương 21

“Hắc hắc!!”

Mộ Hoan cười lăn ra giường, xem chừng đã ăn trúng khóm chua nàng cố tìm thêm vào a~

“Mùi vị này rõ ràng rất quen!”

A Ba Đáp Thấu Á Viên có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra Mộ Hoan cho thủy quả vào làm nhân giáo tử, chua đến độ nước mắt cũng phải chảy ròng ròng.

“Có đoán ra không a? Hay là chịu phạt?”

“Không được, ngươi gợi ý đi.”

Mộ Hoan đảo mắt, giảo hoạt nói: “Chua.”

“Ngươi…” A Ba Đáp Thấu Á Viên nửa giận nửa buồn cười, rõ ràng là cố tình không muốn gợi ý cho nàng.

“Đến, chịu phạt đi a!”

A Ba Đáp Thấu Á Viên xấu hổ đưa mặt tới cho Mộ Hoan hôn một cái, còn sợ giống hôm qua bị đối phương trây trét yên chi đầy mặt. Bất quá hôm nay Mộ Hoan không có hứng thú trang dung, ở trên mặt A Ba Đáp Thấu Á Viên hôn một cái rõ kêu.

Trên người chó nhỏ tỏa ra mùi hương rất kỳ lạ, bản thân Mộ Hoan không nhận ra là loại mùi hương gì nhưng đã ngửi qua một lần thì lại muốn tiếp cận ngửi thêm lần hai.

Đây chính là một dạng của tin tức tố, khi alpha và omega đều đạt độ tuổi nhất định sẽ sản sinh ra một loại tin tức tố để thu hút bạn lữ khác giới. Chính mùi hương này khiến Mộ Hoan càng muốn đến gần A Ba Đáp Thấu Á Viên, và ngược lại.

A Ba Đáp Thấu Á Viên luyến tiếc nụ hôn ban nãy, trừng trừng mắt nói: “Ta lại đoán.”

“Ngươi vẫn muốn đoán sao? Không sợ lại bị phạt?”

“Đổi lại.” A Ba Đáp Thấu Á Viên hắng giọng che giấu xấu hổ: “Ta đoán đúng, ngươi bị phạt.”

Nghĩ ngợi một chốc, Mộ Hoan hào phóng gật đầu: “Như vậy cũng được.”

Tiếp tục chọn một khối giáo tử uy A Ba Đáp Thấu Á Viên dùng thử, đối phương nhai hai cái mắt liền sáng bừng lên, có vẻ đã đoán được nhân bên trong là gì.

Ở Ngạn Huyền đại lục địa này có một loại thủy quả đặc biệt, có vị chua thanh càng ăn cổ họng sẽ the mát nhè nhẹ, đầu lưỡi lưu lại một chút vị ngọt rất rõ. Chính là quả Đăng Hàm Yến, cũng chỉ sinh trưởng duy nhất ở Ngạn Huyền đại lục địa.

Mộ Hoan lập tức chột dạ, không biết đối phương đoán ra sẽ phạt nàng như thế nào nữa?

A Ba Đáp Thấu Á Viên quét mắt qua nhìn nàng, cười nhạo: “Hóa ra là ngươi để thủy quả vào trong làm nhân đánh lừa vị giác của ta, nhưng lại ngốc nghếch cho Đăng Hàm Yến mùi vị đặc biệt nổi bật vào.”

“Biết vậy ta đã không bỏ vào!” Mộ Hoan khoanh tay trước ngực, bĩu bĩu môi: “Để ngươi đoán ra rồi.”

“Ngươi nói gì còn nhớ chứ?”

Mộ Hoan đảo mắt, nếu nàng bảo không nhớ A Ba Đáp Thấu Á Viên có chịu tha cho nàng đâu, đành phải ngoan ngoãn cúi đầu chịu thua.

“Muốn phạt gì thì phạt đi.”

“Đưa mặt đây ta đánh một cái.”

“Gì?” Mộ Hoan trợn trắng mắt: “Đánh một cái? Ngươi cũng thật không biết thương hoa tiếc ngọc gì!”

“Nhanh nhẹn một chút.”

Mộ Hoan nổi giận đùng đùng, alpha gì lại không có chút phong độ nào, sao có thể đánh một omega chân yếu tay mềm kia chứ? Nhưng lời đã nói đâu thể rút lại được, đành phải cúi đầu đưa mặt cho đối phương đánh một cái.

Đệm thịt ba một tiếng vỗ vào gò má nhẵn mịn, trên chóp mũi cảm giác ẩm ướt như bị ai đó liếm một cái, thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của đối phương lướt qua sườn mặt.

“A!?”

Mộ Hoan sửng sốt mở to mắt nhìn đoàn bông mềm đu bám trên người nàng ra sức liếm cắn chóp mũi nhỏ, đôi mắt xanh lam kia cũng đang chăm chú quan sát nàng.

“N-ngươi?”

Rất gần, chỉ một chút thôi làm chạm đến môi…

A Ba Đáp Thấu Á Viên hài lòng rời khỏi người Mộ Hoan, chậm rì rì nói: “Thế nào? Có muốn chơi không?”

“T-ta mới không chơi với ngươi!”

Mộ Hoan còn tính nói thêm vài câu bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân, xem chừng là Tường Liên tỷ đã trở về. Theo quán tính lần nữa nhét chó nhỏ vào trong người, tiện tay kéo chăn che lại.

A Ba Đáp Thấu Á Viên qua một lần tự khắc hiểu hành động này của Mộ Hoan có ý nghĩa gì, bắt đầu dỏng tai nghe ngóng xem thử là ai đang đến.

Quả nhiên là Tường Liên.

“Tiểu thư, có lọ hoa ở đây rồi, ngài muốn trồng gì sao?”

“À, ban nãy ở trên cửa sổ có ai đó đặt một cành đào, ta nghĩ muốn đem cành đào cho vào trong lọ để ngắm.”

“Cửa sổ? Cành đào?” Tường Liên nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Trong Đồng vương phủ làm gì có hoa đào?”

“Ta cũng không biết, chắc có người cố ý đến tặng ta.” Mộ Hoan vui vẻ đem cành hoa cắm vào trong lọ sứ trắng đẹp mắt, cười nói: “Ngươi biết không, khi còn nhỏ ta rất hay xem mấy bộ phim tình cảm trên truyền hình, thấy nam chính mỗi ngày đều đặn tặng nữ chính một cành hồng thì vô cùng ngưỡng mộ. Lúc đó ta đã nghĩ, sau này ta sẽ gả cho người mỗi ngày đều đặt trên giường ta một cành hoa.”

A Ba Đáp Thấu Á Viên nghe xong thì cười khách một tiếng, quả nhiên là omega!

Mộ Hoan tất nhiên nghe thấy, nổi giận dùng khuỷu tay ấn đầu A Ba Đáp Thấu Á Viên xuống, cho ngươi cười ta này!!!

Đau đến nhe răng lại chẳng dám kêu rên một tiếng, A Ba Đáp Thấu Á Viên vung đệm thịt vỗ ba một cái vào thắt lưng Mộ Hoan cảnh cáo nào ngờ lại vỗ rơi nút kết ra. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu Mộ Hoan nghe lời Mộ Tước thắt hai lần gút, nhưng không, thắt lưng bung gút lập tức lưng váy cũng bung ra theo trượt xuống một đoạn.

Vùng bụng phẳng lì trắng nõn bại lộ trong không khí, phảng phất đợt hương thơm thiếu nữ thanh mát. Mộ Hoan hoàn toàn không biết chuyện gì, ở một bên huyên thuyên với Tường Liên, tất nhiên là nói về dĩa giáo tử của nàng khi nào mới chín.

Ở trong chăn, A Ba Đáp Thấu Á Viên ngượng ngùng nhìn chằm chằm làn da bụng trắng trẻo của Mộ Hoan, cầm lòng chẳng đặng mà vung đệm thịt sờ sờ thử. Xúc cảm mềm mại từ lòng bàn tay truyền đến khiến cả người căng cứng gượng gạo, trái tim trong lồng ngực kịch liệt vang lên nhịp điệu của riêng nó.

Đã gần càng muốn gần hơn, ngọt ngào rót vào cõi lòng một thứ mật tuyệt hảo.

Mộ Hoan giật nảy, xấu hổ đè thấp chăn xuống, chó nhỏ làm sao có thể chạm vào da nàng như vậy a?

Omega của Ngạn Huyền đại lục địa có quy tắc ăn mặc nhất định, chưa thành thân phải mặc y phục kín đáo đường hoàng. Ngay cả cột gút cũng phải cột trên hai lần, nếu không phải do chỉ nằm suốt trên giường mà chỉ cột một gút cho có thì A Ba Đáp Thấu Á Viên sao có thể chiếm nhiều tiện nghi như vậy.

Người thì nóng hầm hầm mà da thịt đối phương lại mát lạnh mềm mại, A Ba Đáp Thấu Á Viên càng dán càng sát, tham lam mùi hương cùng mềm mại từ kiều hương mang đến.

Nếu có thể, A Ba Đáp Thấu Á Viên muốn Mộ Hoan trở thành kiều hương của mình.

Tường Liên phát hiện sắc mặt nhị tiểu thư không đúng mà lại chẳng biết không đúng ở đâu: “Tiểu thư thấy trong người khó chịu?”

“Ách, ta…”

Đột nhiên eo nhỏ bị liếm một cái!

“A!”

Mộ Hoan kêu thảm một tiếng thất thố nâng tay che miệng lại, mặt đỏ bừng bừng vô cùng xấu hổ. ‘Chó nhỏ’ vô sỉ tiếp tục chiếm chút tiện nghi từ nàng, đầu lưỡi nhỏ lướt qua từng tấc da thịt nhẵn mịn, quả nhiên là tuyệt thế kiều hương không gì sánh bằng.

Hai bên thắt lưng bị móng vuốt kiềm kẹp vô pháp cử động, Mộ Hoan chống đỡ ngượng ngùng lí nhí nói: “Ách, Liên tỷ… ta… ta có chút khó chịu, cái kia ngươi có thể tránh mặt một lúc không?”

“Có cần gọi tiên sinh không?”

“Không cần, ngươi mau mau đi!”

Tường Liên lo lắng không thôi, chưa bao giờ nàng thấy nhị tiểu thư tự lo được cho bản thân cả. Bất quá chủ tử ra lệnh không thể không tuân, Tường Liên cúi người hành lễ rồi xoay người đi ngay. Nội tâm nom nóp lo lắng không yên nên đi nửa đường thì quay lại đứng sau cửa phòng, nếu nhị tiểu thư có xảy ra chuyện này nàng cũng kịp thời giúp đỡ.

Tình hình trong phòng cũng chẳng tốt đẹp gì.

Mộ Hoan nổi giận xốc chăn ra, ra sức nhìn chằm chằm A Ba Đáp Thấu Á Viên còn đang hăng hái liếm a liếm bụng nàng. A Ba Đáp Thấu Á Viên ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt xanh biếc của mình, khóe môi đột nhiên nhếch lên một độ cong tuyệt mỹ.

Phừng một cái mặt liền hồng thấu một mảng, Mộ Hoan xấu hổ yếu ớt đẩy đẩy đối phương ra khỏi người mình: “N-Ngươi làm gì vậy? Mau buông ta ra!”

Đối phương không những không trả lời còn nghiêng đầu mỉm cười quan sát nàng, đệm thịt xấu xa vuốt ve làn da bụng mịn màng khó cưỡng.

“N-ngươi…”

“Một alpha, một omega ở riêng với nhau…” Đệm thịt dời lên bờ vai nhỏ nhắn dùng sức ấn mạnh xuống nệm vải ấm áp, hơi thở nguy hiểm tản mát xung quanh: “Mộ Hoan, ngươi nói xem, sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì?”

“N-ngươi muốn làm… làm gì ta?” Mộ Hoan căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, hai tay chấp lại đặt trước ngực làm lá chắn: “Ta không có đùa đâu đó.”

“Ta giống sẽ đùa?”

Cả người vô thố nằm trên giường vô pháp cử động, thậm chí đối phương còn đang phủ trên người nàng dán đến không thể gần hơn được nữa. Chỉ mới mấy ngày mà đối phương so với lần đầu gặp mặt to gần một nửa, biết rõ Lang tộc alpha trong độ tuổi này sẽ lớn rất nhanh nhưng cũng không cần nhanh vậy đi.

Không biết đến lúc trưởng thành sẽ còn lớn đến mức nào nữa a?

Da thịt tiếp xúc với lang mao nóng hổi, đồng thời cảm nhận được trái tim trong ngực đập kịch liệt thế nào. Gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ngượng ngùng đối diện với đôi mắt xanh biếc của A Ba Đáp Thấu Á Viên, trong lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.

“Nhìn ta như thế ta sẽ không cầm lòng được.”

Mộ Hoan ngượng ngập hỏi lại: “Cầm… cầm lòng gì?”

“Cầm lòng không được muốn ngươi…” Mềm nhẹ thân thể đè ép xuống, ở bên tai nàng thấp giọng tỉ tê: “Làm kiều hương của ta.”

“K-Kiều hương?”

A Ba Đáp Thấu Á Viên nghiêng đầu nhìn sườn mặt bóng loáng của nàng kinh ngạc: “Ngươi không biết?”

“Ách, ta không biết…” Mộ Hoan gấp gáp nói tiếp: “Bất quá ngươi có thể giải thích cho ta minh bạch.”

“Giải thích sao?”

Bắt gặp ý cười không mấy tốt đẹp của A Ba Đáp Thấu Á Viên, đột nhiên Mộ Hoan hối hận khi nhờ vả đối phương giải thích. Còn chưa kịp nhận thức rõ tình hình hiện tại trên môi đã truyền đến cảm giác tê dại ẩm ướt, thậm chí còn nhìn thấy rõ đối phương đang liếm qua môi nàng.

Mộ Hoan trừng trừng mở to mắt, cái… cái gì?

A Ba Đáp Thấu Á Viên xấu xa nở nụ cười, mặt dày hỏi lại: “Đã hiểu rồi chứ?”

“Ta… ngươi…”

Đại môn đột ngột truyền đến tiếng cạch rất lớn, cánh cửa hơi mở để lộ thân ảnh người đang đứng. Bên ngoài, Tường Liên không dám tin nhìn chằm chằm các nàng đang dán chặt trên giường, mọi thứ trước mắt đều thay phiên nhau sụp đổ.

“Liên tỷ!?”

A Ba Đáp Thấu Á Viên khó chịu chau mày: “Một nữ nô cũng dám tùy tiện vào phòng của chủ tử sao?”

“Ngươi đừng nói lung tung nữa.” Mộ Hoan vừa xấu hổ vừa lo sợ đẩy đẩy người A Ba Đáp Thấu Á Viên hai cái: “Đi đi, để tỷ tỷ ta nhìn thấy sẽ phiền phức lắm.”

“Được rồi.”

A Ba Đáp Thấu Á Viên nhảy xuống giường, quét mắt nhìn Mộ Hoan thêm lần nữa: “Ta đi, ngày mai có lẽ không đến được nên đừng chờ ta.”

“Ách, ngươi đi đâu?”

“Xong việc sẽ nói cho ngươi.”

Dứt câu A Ba Đáp Thấu Á Viên liền nhún người nhảy lên bệ cửa sổ, rất nhanh liền mất hút sau hàng dương liễu xanh mơn mởn.

Căng thẳng nhìn qua Tường Liên vẫn đang đứng như trời trồng ngoài cửa, Mộ Hoan hít một hơi thật sâu lấy hết can đảm mở miệng: “Liên tỷ, ách, ngươi có thể vào đây nói chuyện với ta một lúc không?”

Tường Liên nuốt một ngụm nước bọt, chậm rì rì bước vào phòng không quên đem cửa đóng lại. Trong đầu nàng rối loạn bởi vô số suy nghĩ vô số hình ảnh, thậm chí còn hoảng sợ cực độ. Nhị tiểu thư sắp gả vào Hân vương phủ mà giờ lại ở trong phòng riêng gian díu với một alpha khác, chuyện này đồn ra sợ rằng ngày tháng sau này nhị tiểu thư sẽ thật sự khó sống.

“Tiểu thư, cái alpha kia là ai? Ngài có biết chuyện hôm nay nếu để người ngoài biết thì sẽ xảy ra phong ba bão táp gì hay không?”

“T-ta với Á Viên là… là…”

Rốt cuộc vẫn không nói rõ được quan hệ giữa hai người.

“Nô tỳ biết rõ thân phận của mình nên chẳng dám nói lung tung gì trước mặt ngài, nhưng ngài cũng phải hiểu rõ đại cục chứ, nếu xảy ra bất trắc gì thì phải làm sao đây?”

“Ngươi đừng nói nữa, ta tự biết phải làm gì mà.” Mộ Hoan hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói: “Giúp ta giữ bí mật, đây là lệnh.”

Tường Liên muốn nói lại nói không nên lời, âm thầm cúi đầu nhận mệnh.

“Vâng, tiểu thư…”

Bình Luận (0)
Comment