Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 201

Con mắt Lâm Dật Hiên ngưng tụ, lực trường Véc-tơ Hoạt Động trực tiếp phát động, trong bóng đêm, hắn cũng không biết người nọ đến cùng bắn tới cái gì, chẳng qua là trong chớp mắt, Lâm Dật Hiên liền chứng kiến mấy miếng cương châm thật nhỏ đứng ở trước người của hắn, phía trên cương châm kia lóe hào quang u lam, hiển nhiên là bôi kịch độc.
Trong bóng tối, cương châm này liền không nhận ra, nếu như không phải Véc-tơ Hoạt Động mà nói, thật đúng là trốn không thoát, Lâm Dật Hiên lần nữa gia tốc, cả người lập tức tiếp cận bóng người kia, trực tiếp một chưởng đánh tới bóng người kia.
Đại Lực Kim Cương Chưởng, hơn nữa Lâm Dật Hiên dùng pháp môn thể tu, uy lực một chưởng này cực lớn, vẻn vẹn là chưởng phong liền tạo thành một cái sóng xung kích, bóng người kia vậy mà trực tiếp quay người, trở lại một chưởng, hướng về chưởng Lâm Dật Hiên nghênh tới, hai chưởng lập tức tương đối, trong nháy mắt Lâm Dật Hiên liền phát giác tâm tư bóng người này, cùng hắn đối chưởng là giả, mục đích thực sự là muốn tiếp chưởng gia tốc, một chưởng của bóng người kia nhìn như hung mãnh, thực ra chỉ là đem chân khí tụ tập trên lòng bàn tay, ngưng mà không phát, chỉ là vì giảm bớt chưởng lực Lâm Dật Hiên tổn thương mà thôi.
Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, cơ bắp trên bàn tay đột nhiên khẽ động, chưởng kình bay thẳng kia trực tiếp biến thành hấp lực, trong nháy mắt trực tiếp bạo phát toàn bộ đi ra.
Bóng người kia rên thảm một tiếng, sau đó cả người trực tiếp rơi xuống mặt đất, sau đó nặng nề quăng xuống đất, Lâm Dật Hiên tập trung tư tưởng vận khí, trực tiếp sử dụng ra pháp môn Phong Thần Thối, một cước bổ tới bóng người kia, chân gió cường đại thẳng áp xuống, mắt thấy muốn bổ trúng bóng người kia, đột nhiên lại một cái thân ảnh cao lớn từ một bên nhảy ra, kéo một phát, lập tức bóng người nhỏ gầy té trên mặt đất kia trực tiếp bị kéo tới, một cước của Lâm Dật Hiên trực tiếp bổ trên mặt đất, toàn bộ mặt đất bị Lâm Dật Hiên chém nát, vô số vết rạn hướng bốn phía lan tràn.
- Ha ha... Tiễn Tu, lần này bại a, thiếu chút nữa bị người đánh chết.

Thân ảnh cao lớn kia một tay nhấc lấy cổ áo người nhỏ gầy kia, phát ra một loại vui vẻ nặng nề.
- Thả ta xuống, lần này tính toán ta không may, trái lựu đạn kia vậy mà không nổ, trở về nhất định phải tìm đám người khoa học kỹ thuật kia tính sổ.
Tiễn Tu cùng thân ảnh cao lớn kia chênh lệch quá xa, thân ảnh cao lớn kia ít nhất có hai thước mốt, mà Tiễn Tu lại chỉ 1m5 tả hữu, cho nên bị xách lên, chân không cách nào chạm đất.
Ánh mắt Lâm Dật Hiên nhìn người to con trước mắt, tên to con này cho hắn áp lực rất lớn, nhìn hắn toàn thân cơ bắp rắn chắc, hiển nhiên là từng tu luyện, hơn nữa còn là thể tu hết sức lợi hại.
- Các ngươi là người Khô Lâu Đoàn?
Lâm Dật Hiên lạnh lùng hỏi thăm, tuy hai người này đều là bộ dạng người Hoa, hơn nữa cũng nói Hán ngữ, nhưng mà lúc đó ra tay đối với hắn, hơn nữa vận dụng Lựu đạn, ngoại trừ người Khô Lâu Đoàn, hắn thật nghĩ không ra người khác tới.
Cái to con kia nghe Lâm Dật Hiên hỏi, có chút ngơ ngác, sau đó cười nói:
- Không nghĩ tới ngươi còn có mấy phần kiến thức, vậy mà biết rõ Khô Lâu Đoàn chúng ta, ta chính là Kim Cương bên trong Khô Lâu Đoàn.
Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt không ngừng quét nhìn bốn phía, nếu như không phải nghe Triệu Khánh Thăng nói, hắn nào biết được Khô Lâu Đoàn là vật gì a, hơn nữa còn có một điểm làm cho Lâm Dật Hiên rất để ý, lần này Khô Lâu Đoàn rõ ràng đến ba người, vì cái gì trước mắt chỉ có hai người, còn dư lại một cái ở địa phương nào.

Kim Cương báo ra tên của mình, vốn còn muốn nhìn biểu lộ Lâm Dật Hiên hoảng sợ một chút, nhưng mà Lâm Dật Hiên thậm chí ngay cả nhíu mày cũng không có, ánh mắt không ngừng dao động, điều này làm cho hắn vô cùng khó chịu, hắn không khỏi hét lớn một tiếng:
- Tiểu tử, cho ngươi hai con đường đi, một ngoan ngoãn theo chúng ta đi, như vậy có thể ít nỗi khổ da thịt một chút, một con đường khác chính là để cho chúng ta trực tiếp đánh chết ngươi, kéo ngươi đi.
Tuy không biết một người khác ở địa phương nào, nhưng mà Lâm Dật Hiên cũng không cần biết nhiều như vậy, hiện tại trước tiên thu thập hết hai người này rồi nói sau, ít một người, hắn ít đi một phần khí lực, nghĩ tới đây, Lâm Dật Hiên ngay cả nói cũng không có nói, trực tiếp bay lên một cước, đá về Kim Cương, một cước này Lâm Dật Hiên trực tiếp dùng ra tuyệt đại bộ phận lực lượng, tuy không mạnh mẽ bằng một cước vừa rồi từ không trung đánh xuống, nhưng mà cũng không kém nhiều.
Lại không nghĩ rằng Kim Cương thậm chí ngay cả trốn cũng không có trốn. Đứng ở nơi đó trực tiếp để cho Lâm Dật Hiên đá trúng, vừa đá trúng, lông mày Lâm Dật Hiên trực tiếp nhíu lại, bởi vì Kim Cương thậm chí ngay cả lung lay cũng chưa từng lung lay thoáng một phát, trên mặt mang một tia khinh thường, trong ánh mắt truyền đến một cổ vui vẻ, tựa hồ muốn nói ngươi đang gãi ngứa cho ta sao? Như thế nào chỉ có chút khí lực ấy?
Lâm Dật Hiên nhanh chóng lui về phía sau, cùng Kim Cương kéo ra khoảng cách, cường độ thân thể Kim Cương này như thế nào mạnh như vậy, một cước gần như toàn lực của hắn, vậy mà không tạo thành một điểm thương tổn cho Kim Cương, đây chính là lần thứ nhất hắn gặp được nhân vật lợi hại như vậy.
- Tiểu tử, như thế nào không có chút khí lực vậy? Cái này là thực lực của ngươi sao?

Kim Cương nhẹ nhàng vỗ vỗ địa phương mới vừa rồi bị Lâm Dật Hiên đá trúng, một bộ khinh thường mà nhìn về phía Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên hừ lạnh một tiếng, trong tay lập tức xuất hiện một thanh trường kiếm màu đen, lôi kéo kiếm quang lóe lên, thẳng hướng đâm tới Kim Cương, lần này Kim Cương không có đứng bất động ở nơi đó, trực tiếp lóe qua một bên, không nghĩ tới khổ người Kim Cương này lớn như vậy, tốc độ vậy mà cực nhanh, Lâm Dật Hiên vận chuyển chân khí, trên thân hắc kiếm trong nháy mắt mang lên một tầng kiếm quang, sau đó Lâm Dật Hiên gia tốc, lập tức hiện lên bên cạnh Kim Cương.
Một tia huyết châu từ trên cánh tay Kim Cương bay ra ngoài, đồng tử Lâm Dật Hiên lần nữa co lại, vừa rồi một kiếm kia vậy mà chỉ lướt qua da, điều này sao có thể, chuôi hắc kiếm này, coi như là sắt thép cũng có thể chặt đứt, hiện tại tăng thêm chân khí của mình gia trì, cái kia thật đúng là đồng tâm cắt ngọc không tốn sức chút nào, nhưng mà bây giờ vậy mà chỉ có thể mở ra một chút da của Kim Cương, vậy làm sao có thể không cho Lâm Dật Hiên kinh hãi.


Bình Luận (0)
Comment