Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 225

Nghe được Hans gào to, Lâm Dật Hiên chau mày, xem ra thiếu nữ này nói đúng, Trầm Luân Ma Vu sư kia là một gia hỏa rất lợi hại, Lâm Dật Hiên trực tiếp đem cầm dược tề trong tay thiếu nữ, sau khi xoay người rời đi, đồng thời hắn nói ra:
 - Cảm ơn dược tề của ngươi.
 Thân hình Lâm Dật Hiên lướt nhanh, lập tức chạy tới bên ngoài, lúc này chứng kiến Hans bị Trầm Luân Ma Vu sư kia truy vô cùng chật vật, Trầm Luân Ma Vu sư kia phóng ra hỏa cầu cực kỳ nhanh, như là viên đạn liên xạ, hơn nữa uy lực hết sức lớn, từng hỏa cầu kích giữa không trung rơi xuống mặt đất, đều hoả táng mặt đất rồi.
 Lúc này Lâm Dật Hiên mới chính thức tin tưởng thiếu nữ nói, quả nhiên so với hắn tưởng tượng thì cường đại hơn rất nhiều, hỏa diễm này hắn bị đánh trúng, chỉ sợ cũng sẽ đốt thành tro đi à nha.
 - Lâm Dật Hiên, đừng nhìn nữa, nhanh dùng chiêu đó của ngươi, dùng pháo điện từ đánh nó, a… con mẹ nó nóng quá.
 Hans bị hỏa cầu truy vô cùng chật vật, bỏ mạng chạy như điên, đồng thời cũng đang không ngừng hướng về phía Lâm Dật Hiên lớn tiếng gào thét.
 Pháo điện từ? Nói nhẹ nhàng quá nhỉ, hiện tại cánh tay hắn còn không có khôi phục lại, nếu như lại dùng một lần mà nói, cánh tay của hắn trực tiếp liền phế đi, bất quá nhìn công kích cường đại của Trầm Luân Ma Vu sư, giống như ngoại trừ pháo điện từ thì không có phương pháp khác.
 Bất quá đúng lúc này, con mắt Lâm Dật Hiên đột nhiên ngưng tụ, bởi vì hắn chứng kiến vừa rồi một mũi tên bắn tới Trầm Luân Ma Vu sư, nhưng còn không có bắn trúng nó, liền biến thành tro tàn, làm sao có thể, Trầm Luân Ma Vu sư kia căn bản ngay cả nhúc nhích cũng không, mũi tên kia liền biến thành tro tàn rồi.

 Thân hình Lâm Dật Hiên lóe lên, lập tức đến trước người Trầm Luân Ma Vu sư, trường kiếm trực tiếp đâm tới Trầm Luân Ma Vu sư, bất quá hắn lại chứng kiến trường kiếm kia vừa muốn tiếp xúc đến thân thể Trầm Luân Ma Vu sư, liền bắt đầu hòa tan, trong nháy mắt kiếm trong tay Lâm Dật Hiên vậy mà chỉ còn lại có một nửa, Lâm Dật Hiên kinh hãi, liền vội rút thân lui về phía sau, lúc này một hỏa cầu trực tiếp rơi xuống chỗ Lâm Dật Hiên mới đứng vừa rồi, trong nháy mắt mặt đất chỗ đó trực tiếp bị đốt tới cháy đen.
 - Mau dùng pháo điện từ, Cấp Lĩnh Chủ cường đại không phải đơn giản như vậy, có lẽ pháo điện từ kia của ngươi còn có thể giết nó.
 Hans chứng kiến Lâm Dật Hiên vậy mà muốn cùng Trầm Luân Ma Vu sư cận chiến, không khỏi hét lớn.
 Pháo điện từ là không thể dùng, xem ra chỉ có thể dùng dược tề thiếu nữ kia cho rồi, hy vọng cô gái kia nói là sự thật, nếu không hôm nay người có thể còn sống rời đi nơi đây rất ít.
 Lâm Dật Hiên ngửa đầu trực tiếp uống lọ thuốc tề vào, uống hết về sau, Lâm Dật Hiên liền cảm giác trực tiếp toàn thân cứng lại, ngay cả động cũng không nhúc nhích được, mà đúng lúc này, hỏa cầu của Trầm Luân Ma Vu sư kia trực tiếp bay tới Lâm Dật Hiên.
 Đã xong, đã xong, lần này thật sự đã xong, không nghĩ tới lại bị một lọ dược tề của cô gái kia hại chết, dùng nhiệt độ hỏa cầu kia, cho dù thân thể của hắn cường thịnh trở lại, cũng sẽ trực tiếp bị hóa thành tro tàn, thật đúng là không thể đơn giản tin tưởng người khác a....
 Hỏa cầu lập tức bao phủ Lâm Dật Hiên, mà lúc này trong thân thể Lâm Dật Hiên đột nhiên bộc phát ra một cổ lực lượng cường đại…
 Năng lượng cường đại trong cơ thể Lâm Dật Hiên lập tức bộc phát ra, hỏa cầu đánh vào trên người Lâm Dật Hiên lập tức bị năng lượng cường đại kia tách ra, Lâm Dật Hiên nao nao, hắn vốn định trốn vào không gian mộng ảo để tránh né một kích này, lại không nghĩ rằng ở trong thân thể vậy mà bộc phát ra năng lượng cường đại như vậy, hắn cảm giác năng lượng trong cơ thể mình đều sôi trào, điên cuồng mà trào ra ngoài, năng lượng tuôn ra quanh người trực tiếp tạo thành một luồng khí xoáy cường đại, bất quá Lâm Dật Hiên không có tâm tư hưởng thụ năng lượng cường đại này, bởi vì năng lượng này quá mức cường đại, thân thể Lâm Dật Hiên có chút duy trì không được, thậm chí Lâm Dật Hiên cảm thấy tinh thần của mình cũng không ngừng bị năng lượng này trùng kích.
 - A....
 Lâm Dật Hiên hét lớn một tiếng, cả người trực tiếp vọt tới Trầm Luân Ma Vu sư kia.
 - Đại Lực Kim Cương Chưởng.
 Lâm Dật Hiên đột nhiên đánh ra một chưởng, năng lượng cường đại trực tiếp theo bàn tay Lâm Dật Hiên bộc phát ra ngoài, năng lượng cường đại trực tiếp tạo thành hình dạng một bàn tay, lập tức đánh trúng vào Trầm Luân Ma Vu sư, Trầm Luân Ma Vu sư bị một chưởng này đánh bay, nặng nề đập lấy trên vách đá.
 - Nhân loại, ngươi chọc giận ta rồi.

 Trầm Luân Ma Vu sư từ bên trên vách đá bò dậy, vậy mà miệng phun tiếng người.
 Lâm Dật Hiên trong nháy mắt giật mình, đây là tình huống gì, lúc nào quái vật cũng sẽ nói tiếng người rồi.
 - Lâm Dật Hiên, cẩn thận, quái vật Cấp Lĩnh Chủ có trí tuệ rất cao.
 Lúc này Hans nhắc nhở nói.
 Dựa vào, sao không sớm nói a, hắn còn là lần đầu tiên biết rõ nguyên lai quái vật cũng có trí tuệ, vốn hắn còn tưởng rằng quái vật chính là gia hỏa không có đại não, bất quá cho dù có trí tuệ thì như thế nào, không thể không nói dược tề của cô gái kia thật sự là dễ dùng, hiện tại hắn cảm giác thực lực của mình ít nhất gấp năm lần lúc trước, nhất là năng lượng trong cơ thể tuôn ra, muốn giết chết quái vật Cấp Lĩnh Chủ này cũng không khó.
 Trầm Luân Ma Vu sư vung pháp trượng lên, lập tức một quả cầu lửa thật lớn xuất hiện ở trước người hắn, hỏa cầu kia lớn nhỏ đủ nửa người, theo hỏa cầu xuất hiện, nham thạch trên mặt đất vậy mà đều hòa tan.
 Lâm Dật Hiên cách xa như vậy cũng có thể cảm giác được nhiệt khí cường đại kia, thật sự là ma pháp thật mạnh a, lúc nào hỏa cầu của hắn có thể đạt tới loại uy lực này, nhìn hỏa cầu cực lớn kia hướng mình bay tới, Lâm Dật Hiên nghĩ dùng băng đạn dập tắt nó.
 Bất quá lúc này Hans lần nữa hét lớn:
 - Lâm Dật Hiên, cẩn thận, Trầm Luân Ma Vu sư Cấp Lĩnh Chủ sử dụng hỏa diễm đều là Địa Ngục Chi Viêm, có thể thiêu hủy tất cả đồ vật, dù thế nào cũng không nên đón đỡ.

 Lâm Dật Hiên cả kinh, thân hình trực tiếp phóng lên trời, tránh thoát hỏa cầu cực lớn kia, hỏa cầu kia trực tiếp đánh vào nơi xa, địa phương kia lập tức hóa thành dung nham.
 - Hans, còn có cái gì phải chú ý, một lần nói ra.
 Lâm Dật Hiên trên không trung hét lớn, hắn vừa rồi thiếu chút nữa liền đón đỡ rồi, thật sự là nguy hiểm.
 - Đã không có.
 Hans chậm rãi nói một câu.
 
 

Bình Luận (0)
Comment