Lặng Thinh

Chương 74

Fan hâm mộ của Thẩm Viễn Gian không ít, tổ tiết mục mời hắn đến ghi hình cho chương trình, là vì muốn dùng mánh lời lần đầu tiên diễn viên Thẩm Viễn Gian lên sân khấu hát nhảy, để bắt lấy tỉ lệ người xem và mở rộng quy mô tuyên truyền cho chương trình.

Hắn vắng mặt trực tiếp làm mất đi sự bùng nổ trong phần trình diễn của nhóm sáu, tổ tiết mục sứt đầu mẻ trán, họp khẩn cấp để tìm cách giải quyết, bác bỏ đề nghị mời thêm một vị khách quý vào thế chỗ, cuối cùng nội bộ tổ quyết định tìm một thực tập sinh khác bù vào vị trí của Thẩm Viễn Gian.

Còn về việc lựa chọn thực tập sinh nào, tổ tiết mục đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Giang Liễm. Là người có độ phổ biến cao nhất và xếp hạng đầu trong số thực tập sinh, hơn nữa gần đây trêи mạng, CP của Lâm Gia và Giang Liễm ngày càng có xu hướng bành trướng, vậy nên Giang Liễm chắc chắn trở thành lựa chọn hàng đầu.

Tổ tiết mục chủ động liên hệ với tài khoản tiếp thị để thả dưa, muốn nhìn phản ứng của người hâm mộ trước. Kết quả còn tốt hơn mấy lần so với dự đoán của bọn họ, không những không ai mắng bọn họ tự ý phá vỡ nguyên tắc chương trình, mà ngược lại còn khen không ngớt miệng.

Thậm chí còn có người nói: “Vốn là lần công diễn thứ ba trêи đảo trùng lịch phát sóng với đêm chung kết của một chương trình khác, tôi định xem tường thuật trực tiếp chương trình kia xong, mới xem trêи đảo sau. Bây giờ biết Giang Liễm và Lâm Gia có sân khấu nhảy đôi, tôi tiếc đứt ruột vì sao lúc trước không mua vé vào thẳng hiện trường xem luôn cơ chứ. Bây giờ đương sự rất hối hận, cực kỳ hối hận. ”

Tổ tiết mục thậm chí còn bắt đầu cảm thấy, để Lâm Gia và Giang Liễm hợp tác nhảy đôi càng khiến cho nhiệt độ của chương trình tăng cao thêm rất nhiều.

Sau khi thảo luận xong, thì có người lại lo lắng sợ trong hai ngày, không biết Giang Liễm có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không. Vì thế đạo diễn đặc cách gọi Giang Liễm đi nói chuyện riêng, lúc biết được đối phương vì hướng dẫn cho Thẩm Viễn Gian, mà đã học qua các động tác nhảy đôi rồi, lập tức lộ ra nụ cười vui mừng.

Đạo diễn là người theo chủ nghĩa duy vật vậy mà trong khoảng khắc đó, thậm chí trong đầu còn hiện lên bốn chữ lớn “Ông trời an bài”.

Quyết định của tổ tiết mục cũng làm Lâm Gia vui mừng, so với việc hợp tác nhảy đôi với một người không biết gì về vũ đạo như Thẩm Viễn Gian, đương nhiên cậu càng nguyện ý lựa chọn người có thể phối hợp ăn ý với cậu trêи sân khấu như Giang Liễm hơn.

Tuy Giang Liễm lâm thời thay đổi vũ đạo và đội hình, nhưng lúc hai người luyện tập, tiến độ không hề thua kém Lâm Gia chút nào.

Có đôi khi nhảy đến mồ hôi đầm đìa, lúc dừng lại nghỉ ngơi, Lâm Gia sẽ nhìn Giang Liễm nghĩ thầm, nếu như cậu trao đổi thân phận với Giang Liễm, người cần thay đổi vũ đạo là cậu mà không phải Giang Liễm, vậy thì cậu có thể chỉ trong hai ngày mà hoàn thành không?

Coi như không ngủ không nghỉ trọn bốn mười tám tiếng, Lâm Gia để tay lên ngực tự hỏi, cuối cùng cho ra đáp án là chắc chắn không thể làm được. Trước đó cậu chưa từng nhận ra chênh lệch của mình và Giang Liễm lại rõ ràng như vậy.

Hai ngày ngắn ngủi thoáng cái trôi qua trong sự tập luyện không ngừng nghỉ của hai người.

Công diễn hình thức nhóm lần thứ ba cuối cùng cũng tới.

Nhóm Lâm Gia được phân tới chỗ của một thợ trang điểm rất quen thuộc, lần công diễn đầu tiên đối phương đã từng giúp bọn họ tạo kiểu tóc, cũng có quen biết với Giang Liễm.

Tạo hình của Giang Liễm làm xong trước, Lâm Gia thay trang phục đi qua, thì Giang Liễm vừa vặn đứng dậy khỏi ghế xoay. Nhà tạo hình vẫy tay với cậu, cậu đỡ lấy ghế xoay Giang Liễm vừa đứng dậy ngồi xuống, bên dưới vẫn còn lưu lại một chút nhiệt độ cơ thể của đối phương.

Nhà tạo hình giơ tay nâng mặt cậu lên, nhìn vào gương, suy nghĩ một lát sau nói: “Cậu muốn để tóc mái hay không để? ”

Lâm Gia nhớ lại tạo hình hai lần công diễn trước của mình, không suy nghĩ đã đáp: “Không để mái. ”

Thanh âm của Giang Liễm cũng đồng thời vang lên: “Để mái. ”

Lâm Gia kinh ngạc nhìn vào gương thấy được Giang Liễm vẫn chưa đi mà đứng tại chỗ.

Giang Liễm không nhìn lại cậu, mà trực tiếp nói với nhà tạo hình: “Giữ tóc mái lại, anh làm cho cậu ấy tạo hình tóc ướt đi. ”

Nhà tạo hình nghe vậy cười nói: “Sao tôi lại có cảm giác, cậu còn hiểu Lâm Gia hơn chính bản thân cậu ấy vậy? ”

Giang Liễm hời hợt nhếch môi, “Thì sao? ”

“Không sao, đề nghị của cậu không tồi.” Nhà tạo hình lắc đầu, “Chẳng qua tôi đang nghĩ, bây giờ mình nên chuyển giao công việc thợ trang điểm này cho cậu luôn cho rồi. ”

Giang Liễm cười một tiếng, chẳng ừ hử gì.

Nhà tạo hình cuối cùng vẫn làm cho Lâm Gia tạo hình tóc mái ướt, khiến trong hơi thở thiếu niên lại tăng vài phần gợi cảm. Hai loại phong cách bất đồng này dung hợp vào nhau, nhưng lại không có cảm giác gượng gạo.

Toàn thể thành viên nhóm sáu lên xe buýt đến sân bãi quen thuộc, sau khi xuống xe quả nhiên lại gặp tình cảnh người hâm mộ xếp hàng hai bên tiếp ứng cổ động.

Fan hâm mộ của Giang Liễm có lực lượng đông đảo hơn, nên thanh âm tiếp ứng cũng vang dội chỉnh tề nhất. Fan hâm mộ của những thực tập sinh khác càng thêm ra sức đuổi theo, trong lúc fan hâm mộ Giang Liễm tạm dừng lại, cố gắng chen vào tiếp ứng cho ca ca đệ đệ nhà mình.

Những thực tập sinh khác cùng ngồi trêи chiếc xe này với Lâm Gia, trừ Giang Liễm ra thì không còn thực tập sinh hot nào của lớp A cả. Tiếng la của người hâm mộ Lâm Gia chen chúc trong đám người, nhanh chóng vượt qua thanh âm của nhóm người hâm mộ các thực tập sinh khác, đuổi theo thanh âm lớn nhất kia.

Fan hâm mộ của Giang Liễm sao có thể nhường nhịn bọn họ, người hâm mộ hai nhà battle tại chỗ không ai nhường ai, mùi thuốc súng tràn ngập giữa không trung rất lâu chưa thể tiêu tan.

Còn lại vài fan CP tay trái cầm poster Giang Liễm, tay phải cầm poster Lâm Gia, trong balo còn đựng cả poster của Lâm Gia và Giang Liễm, lúc này bị kẹp giữa fan only hai nhà im lặng không lên tiếng, run rẩy, chỉ dám nghĩ thầm trong lòng: “Mày mắng tao, tao chửi mày, ca ca đệ đệ ngủ chung một giường. ”

Nhân viên an ninh bắt tay nhau tạo thành một bức tường hình người bảo vệ nhóm thực tập sinh đi qua.

Lâm Gia và Giang Liễm cùng đi lên trước, fan only tiếp ứng của hai nhà đã battle đến trình độ mày chết tao sống, chúng mày không nhường tao tao đây càng không nhịn chúng mày, muốn chửi điếc lỗ tai nhà đối phương.

Chẳng qua tất cả mọi người đều nghe ra, trong trận battle này Sinh Khương muội muội vẫn chiếm ưu thế hơn. Trước không nói đến Sinh Khương muội muội người đông thế mạnh, mà khẩu hiệu của các cô vừa chỉnh tề lại còn gieo vần, mà Gia Thanh Tỷ Tỷ lại không có gì cả, chỉ có thể cứng miệng hô tên của Lâm Gia.

Mắt thấy nhóm thực tập sinh sắp đi vào sân bãi, trong đám người đột nhiên bộc phát ra một tiếng gào to chấn động lòng nguời, như là vì nhẫn nhịn hết được mà hăng hái hét lên, hoặc như là bùng nổ trong lúc lâm nguy khi thực hiện nhiệm vụ.

Như một tiếng sấm cắt ngang bầu trời, bổ ra tiếng tiếp ứng của Sinh Khương muội muội mà nhảy vào trong tai của mọi người ở đây, “Lâm Gia! Ba ba yêu con! Ba ba yêu con! Con nghe không Lâm Gia! ”

Bên ngoài sân bãi chợt rơi vào vắng lặng, các chị em một giây trước còn sa vào cuộc chiến fan hâm mộ lúc này đứng như trời tròng.

Gia Thanh ca ca nổi bật giữa đám đông không có đối thủ, trong nháy mắt khiến cho tinh thần tiếp ứng của mọi người đều trở nên ảm đạm hẳn đi.

Nhóm thực tập sinh cũng mang biểu tình ngạc nhiên dừng bước lại, đồng loạt quay đầu nhìn sang, muốn thấy được rốt cuộc là vị ba ba nào lại hùng hổ như vậy.

Cùng Lâm Gia quét mắt về phía đám người, còn có ánh mắt lạnh lẽo của Giang Liễm.

Gia Thanh ca ca vừa hét lên lập tức ngậm kín miệng, không nói tiếng nào biến mất trong đám đông.

Rất nhiều ngày sau, khi vị fan ba ba này lần nữa nhớ lại những hình ảnh đó, hắn nói với nhóm fan CP Đồ Ngọt thế này: “Nói ra mấy người có thể không tin, mặc dù lúc đó tôi là fan only của đệ đệ, nhưng thứ khiến tôi rung động nhất không phải ánh mắt đệ đệ, mà là ánh mắt của Giang Liễm. Cũng chính vì cái nhìn kia, mà tôi cam tâm tình nguyện trở thành một fan CP chính hiệu. Tôi lấy đầu mình ra đảm bảo, Khương Trấp Gia Nãi là thật. ”

Nghe xong lời này những người khác rối rít nói: “Nói quá lời rồi người anh em. ”

Nhóm thực tập sinh kinh ngạc xong, sau đó lại lục tục biến mất trong cửa hông sân bãi.

Nhân viên công tác dẫn bọn họ đi diễn tập, Lâm Gia và Giang Liễm đi cuối cùng, lúc đội ngũ quẹo vào góc nhà, Giang Liễm lén ngăn Lâm Gia lại trong một góc mờ tối không người.

Lâm Gia ngước lên, nhìn bằng ánh mắt nghi hoặc và khó hiểu.

Giang Liễm chống hai tay bên tai cậu, siết cả người cậu vào ngực, âm cuối khẽ nâng cao, sâu xa hỏi: “Fanboy? ”

Lâm Gia ho nhẹ một tiếng.

Giang Liễm lại hỏi: “Ba ba yêu con? ”

Lâm Gia chột dạ quay mặt đi.

Giang Liễm rũ mắt nhìn cậu, không vui nheo lại, “Ba ba là có thể tùy tiện la hét như vậy? ”

Lâm Gia bình tĩnh lại, thản nhiên nhìn thẳng vào đối phương nói: “Miệng là của họ, tôi không quản được. ”

Tầm mắt Giang Liễm trượt đến bờ môi cậu, nhướng đầu lông mày lên sâu kín hỏi, “Vậy miệng của cậu thì sao? ”

Lâm Gia hơi sửng sốt, hỏi lại: “Anh muốn làm gì? ”

“Lần sau lúc lên giường,” Thanh âm Giang Liễm vừa thấp vừa trầm, trong đó cất giấu vài phần dụ dỗ không dễ dàng phát giác, “Gọi một tiếng ba ba nghe xem nào. ”

Lâm Gia nghe vào tai, vẻ mặt tuy vẫn cố giữ bình tĩnh, nhưng hai má lại dần dần nóng lên.

Lúc này hai người đều không ý thức được, lần tiếp theo của bọn họ sẽ không có cách nào thực hiện được.

Lời của tác giả: Đến tận bây giờ hai người vẫn chưa suy xét cẩn thận, chỉ là phản ứng bản năng mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment