Lăng Vũ đang ngồi trên một đấu trường lớn, lúc này đang có một lão giả bước đến giữa sân thi đấu " Xin chào tất cả mọi người, cảm tạ mọi người đã nể mặt Thần Tông chúng tôi mà hôm nay đã đến hôm nay, quy tắc của cuộc thi rất đơn giản, trên kia có 1000 võ đài hôm nay tất cả người tham gia sẽ đấu 1-1 cho đến khi chỉ còn một mình bạn trên võ đài, sau đó ngày thứ 2 người sẽ là thi luyện đan mà những người thắng cuộc sẽ bước vào cuộc thi trận đạo, sau đó tiếp đến là luyện khí, và cuối cùng là luyện bùa. Người thắng cuộc của chúng ta sẽ nhận được một lượng lớn trân tài địa bảo và được Thần Tông chọn làm đệ tử được huấn luyện đặc biệt. Và một điều đặc biệt trong cuộc thi ngày hôm nay, tất cả mọi người sẽ bị giữ ở sức mạnh và thể chất của một người bình thường "
" Hả, người bình thường ? Võ giả, dược sư, trận sư.. cái nào không tu luyện vì những sức mạnh của nó chứ tại sao lại phải chiến đấu ở phạm vi người bình thường ? "
Rất nhiều người có cùng câu hỏi nhưng trận đấu đã bắt đầu, dưới sân đã xuất hiện 1000 trụ đá ở trên là võ đài để thi đấu.
Lục tục cũng đã có người bước lên võ đài thi đấu, mọi người đều không quen với chiến đấu kiểu này, tốc độ, sức mạnh đều chỉ như bình thường nhưng lại không kém phần hấp dẫn, những võ kỹ mặc dù không thể vận dụng linh khí nhưng vẫn có sức mạnh của cơ bắp, mà da thịt con người lại không có linh khí hộ thân, bị đánh trúng chắc chắn là rất đau nha.
Lăng Vũ lúc này đang ở dưới khán đài, hắn đang quan sát những người khác chiến đấu. Ở đây cũng có rất nhiều người khác, nhiều người đến để xem thi đấu nhưng cũng có người đến để tìm được một võ đài có người chiến lực thấp nhất, ai cũng muốn đánh với một quả hồng mềm a.
Mà sau buổi chiều về sau số lượng người thi đấu đã giảm hẳn đi vì những người sau mỗi lần thi đấu chiến thắng hoặc giữ được võ đài thành công sẽ được nhận một viên Hồi Khí đan có thể giúp khôi phục chấn thương và hồi phục khí lực để có thể tiếp tục chiến đấu sau nửa nén nhang thời gian. Mà người đó có quyền giữ lại thời gian này cho đến một lúc nào đó ví dụ như gần chiều sẽ dùng để về đích an toàn hoặc trong chiến đấu cũng có thể được sử dụng.
Mà lúc này Lăng Vũ lại bước lên võ đài thứ 5, đây võ đài của một một người thiếu niên tên Hạ Thái Tâm vừa mới khiêu chiến thành công. Hắn vừa trải qua thời gian hồi sức, thường thì sẽ có rất ít người khiêu chiến hắn bởi vì bọn họ muốn quan sát kĩ hơn lối đánh của người giữ võ đài sau đó rút ra điểm yếu rồi mới bắt đầu khiêu chiến mà lúc Lăng Vũ đi lên có rất nhiều người tỏ vẻ vui mừng.
Lăng Vũ và Hạ Thái Tâm chào nhau rồi liền bắt đầu trận chiến, lúc này Lăng Vũ có thể cảm nhận được cực điểm yếu ớt của cơ thể, mỗi lần tấn công tay hắn như đánh vào tường sắt, tuy nhiên Lăng Vũ vẫn lợi dụng các đòn đánh của võ kỹ để kéo dài trận đấu. Hạ Thái Tâm có một cơ thể vô cùng to lớn mà nắm đấm mỗi khi đánh ra đều rất có lực để cho Lăng Vũ vô pháp chống đỡ. Lại sau một hồi, trên người Lăng Vũ đã tràn đầy vết thương, máu đang chảy ra từ mũi và miệng. Nhưng Hạ Thái Tâm tựa hồ chưa đánh thoải mái hắn vẫn tiếp tục treo đánh Lăng Vũ.
Trong lòng Lăng Vũ không khỏi chửi thầm, từ trước tới giờ có cái nào Sinh Hoa cảnh bị đè đánh như thế này chưa, nói ra chỉ sợ người trong thiên hạ cười chê a.
Mà lúc này trong đầu Lăng Vũ chợt suy nghĩ, mặc dù thân thể lần sức mạnh bị áp chế nhưng linh hồn thì không a, hẳn là vẫn có thể sử dụng công kích linh hồn.
Lăng Vũ bắt đầu thử, hắn tập trung linh hồn lực tấn công vào linh hồn của đối phương.
ba ba ba linh hồn của Hạ Thái Tâm trực tiếp liền vỡ nát mà linh hồn chết đi thì chỉ còn lại một cơ thể ngây dại, mặc dù vẫn hít thở đều đặn nhưng không còn là Hạ Thái Tâm nữa.
Mọi người đang xem thi đấu thì lại rất cực kì quái lạ, người vừa nãy còn đè đánh người ta sao đột nhiên lại im lặng mà dừng rồi. Mà trên một góc cao cửa sổ.
" Có chút ý tứ, không ngờ lại gặp một cái biết dùng công kích linh hồn, để người mang hắn vào thứ 2 đi không cần chiến đấu võ đài nữa." Đây là một cái lão niên nói với hạ nhân ở bên cạnh, nghe xong hắn liền lui ra rồi tiếng tới chỗ Lăng Vũ đem hắn vào một căn nhà để nghỉ ngơi chuẩn bị cho cuộc thi ngày mai.
Lăng Vũ lúc này cũng rất bất ngờ, không ngờ linh hồn công kích lại lợi hại như thế, một đòn liền thần không biết quỷ không hay hạ sát đối thủ. Lần sau chiến đấu cần nên cẩn thận một chút, nếu gặp một người cũng biết linh hồn công kích, không phải Lăng Vũ chết oan rồi sao.
Mà hắn và mọi người cũng không hiểu tại sao lại được đặc cách, nhưng đây là cuộc thi của người ta mà cũng chỉ là đặc cách vào vòng trong, ngày mai còn có thể tiếp tục ở lại hay không liền không ai biết nha.
Rất nhanh mọi người liền chú tâm vào các cuộc thi đấu trên võ đài. Mà tới cuối ngày rốt cuộc cũng có một nghìn người còn đứng trên võ đài. Bọn họ chính thức bước vào cuộc thi thứ 2 vào ngày mai.