Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 104

"Nước đâu có lạnh, vì sao lại hắt xì? Có phải tại anh không mặc gì chạy lung tung nên bị cảm lạnh rồi không?" Bạch Tuyết suy đoán, có lẽ Lãnh Dạ vừa từ bên ngoài bị nhiễm lạnh !

Ai biết, Lãnh Dạ đang căm tức nhìn Bạch Tuyết, cái gì gọi là thích không mặc gì chạy? Hắn là vì cô mới có thể biến thân ! Chứ những những người phụ nữ khác muốn nhìn hắn không mặc gì đến phát điên, vậy mà cô được nhìn chân thân của hắn mà không biết quý trọng, lại còn nói vậy!

Bạch Tuyết bị Lãnh Dạ giận dữ nhìn, biết mình nói sai, ngoan ngoãn câm miệng, giúp Lãnh Dạ chà lưng phía sau

"Qua đây hôn tôi." Lãnh Dạ bỗng nhiên nói ra một câu không đầu không đuôi.

"A?" Bạch Tuyết hiển nhiên là rất giật mình.

"Hôn tôi." Lãnh Dạ lại lặp lại một lần nữa , trong giọng nói mang theo mệnh lệnh, và không cho phép chống cự.

Bạch Tuyết sắc mặt ửng đỏ, thế nhưng vẫn là rất ngượng ngùng, đem miệng đưa tới, nhẹ nhàng hôn một cái lên miệng Lãnh Dạ, sau đó liền lui về .

"Không đủ."

Lãnh Dạ lúc này tựa như một đứa nhỏ tham ăn, khiến Bạch Tuyết không khỏi muốn cười, thế nhưng người đàn ông này lại không có vì vậy mà ngượng ngùng, vẫn lạnh lùng biểu tình nghiêm nghị, chờ Bạch Tuyết đưa lên cái hôn thật sâu.

Bạch Tuyết thẹn thùng, vươn tay nhỏ bé, cầm lấy khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Dạ, hôn lên môi, bắt đầu cho Lãnh Dạ cái hôn nhiệt tình.

Lãnh Dạ vừa nãy vốn bị Bạch Tuyết xờ tới cũng đã bốc cháy, lúc này còn chịu sự chủ động của Bạch Tuyết, khiến hắn không muốn nhịn nữa, cũng không cần nhẫn, hắn bây giờ chỉ muốn cô, thế là đứng dậy, đem Bạch Tuyết ôm lấy, hai tay hắn nhấc chân Bạch Tuyết lên, sau đó bàn tay nắm chắc ngang hông, hai tay còn thuận thế ép sát bộ ngực của Bạch Tuyết lại, Bạch Tuyết thân thể khẽ run lên, tựa hồ bị Lãnh Dạ liên tiếp kích thích đến, nhẹ nhàng run rẩy đã bị Lãnh Dạ cảm nhận được, khóe miệng hắn vừa kéo, cô luôn luôn dễ dàng động tình như vậy, khúc nhạc dạo còn chưa có bắt đầu, thì đã có phản ứng.

Lãnh Dạ ôm Bạch Tuyết đi vào phòng ngủ, đem Bạch Tuyết áp ở trên giường.

"Bé con, em chỉ biết nghịch lửa, chẳng lẽ không định dập tắt lửa sao? Ưm?" Lãnh Dạ bị Bạch Tuyết mềm mại không xương kích thích khiến phía dưới đã sớm có ý chí chiến đấu sục sôi.

Hắn không thể chờ đợi được , hung ác , không có bất kỳ khúc dạo đầu , hung hăng xâm nhập vào thân thể Bạch Tuyết, Bạch Tuyết lập tức kêu một tiếng a --

Lãnh Dạ bàn tay to nắm lấy vòng eo Bạch Tuyết, vì để cho chính mình mỗi một lần tiến vào có thể tiến sâu hơn, Bạch Tuyết vẫn như cũ không có cách nào thích ứng sự hung ác này, đành cực lực nhẫn nại, người đàn ông này vì sao khát khao như thế? Anh không phải mỗi ngày buổi tối đều phải làm sao? Vì sao luôn luôn giống như con sói đói, hận không thể đem cô chia sẻ sau đó ăn vào trong bụng!

Bạch Tuyết ý thức chậm rãi rã rời, theo Lãnh Dạ mỗi một lần tiến vào bắt đầu mơ hồ, chốc chốc hô hấp dồn dập, chốc chốc cắn răng nhịn xuống, nhưng mà Lãnh Dạ khắp nơi lần lượt hung hăng chiếm hữu, hận không thể đem thân thể Bạch Tuyết xỏ xuyên qua.

Bạch Tuyết mơ màng bắt đầu đã không ý thức được, cái miệng nhỏ nhắn hé mở, tròng mắt híp lại, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, bởi vì Lãnh Dạ ra vào, Bạch Tuyết thân thể run lên...

Cuối cùng,nhiệt lưu cuồn cuộn như Trường Giang hướng bên trong phóng tới, hết thảy đều chảy vào trong thân thể Bạch Tuyết...

Xong việc, Lãnh Dạ rời khỏi thân thể Bạch Tuyết, xoay người nằm ngửa ở bên cạnh, Bạch Tuyết thì vẫn tư thế cũ, không có di động, nhắm mắt thở dốc.

Lãnh Dạ nhìn về phía Bạch Tuyết, khóe miệng nhếch lên, đẩy ra tóc đen trên gương mặt Bạch Tuyết, bởi vì ra mồ hôi, mà tóc đã dính ở trên gương mặt, Bạch Tuyết híp mắt, tròng mắt hẹp dài buông xuống , xem bộ dáng là rất mệt mỏi.

"Lần này em không có té xỉu, có tiến bộ." Lãnh Dạ nói thật nhỏ.

Kỳ thực, lần này Lãnh Dạ lo lắng cô lại té xỉu, nên mới xong việc sớm, nếu không hắn còn có thể hung hăng muốn Bạch Tuyết tiếp, bởi vì hắn không phải là con người, hắn là Lang Vương tu luyện ngàn năm, hắn có thể lực kinh người.

Nhìn người phụ nữ trong lòng mệt mỏi, nhìn thân thể của cô không phải tốt lắm, rất cần rèn đúc thêm.

"Sau này xem ra phải cùng em vận động nhiều hơn".

"Thế nhưng mệt mỏi quá!" Bạch Tuyết trả lời, vẫn là nhắm hai mắt lại.

"Đây là một loại vận động rất hưởng thụ, nhưng mệt? Nên em chỉ có thể cần phải chăm chỉ rèn luyện, đến lúc đó cũng không biết mệt mỏi."

Bạch Tuyết nghe thấy Lãnh Dạ nói vậy, mở mắt ra nhìn Lãnh Dạ, anh vừa nói là chăm chỉ rèn luyện , có phải anh đã rèn luyện rất nhiều, vậy đã có bao nhiêu người phụ nữ cùng làm? Khó trách thân thể tố chất lại tốt như vậy, thì ra là nguyên nhân này.

Trong tròng mắt thoáng qua một tia ghen tuông, nghĩ đến Lãnh Dạ và những người phụ nữ khác rèn luyện trong lòng có điểm ưu thương!

"Thế nào?"

"Khó trách anh không biết mệt!" Bạch Tuyết trả lời.

"Em không phải là người phụ nữ đầu tiên của tôi, thế nhưng tôi sẽ là người đàn ông cuối cùng của em, ở đây sau này không được bất luận kẻ nào khác đi vào.

Nhớ kỹ." Lãnh Dạ chỉ chỉ hạ thân Bạch Tuyết nghiêm nghị nói.

Bạch Tuyết nhìn Lãnh Dạ, thật là bá đạo, anh có thể cùng người khác rèn luyện, nhưng mà lại không cho phép cô...

Đương nhiên, không cần Lãnh Dạ nói, cô cũng sẽ không để cho người khác tiến vào thân thể của mình, lòng của cô, người của cô, cô chỉ nghĩ cho anh -- giữ lại cho Lãnh Dạ.

Thế nhưng, anh lại...

"Vây lúc không có em, trước kia anh không phải thường xuyên ở cùng người khác sao?" Bạch Tuyết ở trước mặt Lãnh Dạ hỏi, dám nói ra ý nghĩ của mình, cũng không giống như lúc vừa mới bắt đầu, chỉ lo lấy lòng, không dám chọc giận.

Vừa mới bắt đầu, bởi vì cha, lo lắng đắc tội người đàn ông này, cha sẽ không có được sự giúp đỡ, thế nhưng, hiện tại cô không muốn bởi vì cha lấy lòng Lãnh Dạ, cô muốn nói ra suy nghĩ của mình, muốn Lãnh Dạ biết một chút, cho nên lúc ban đầu khi cha bức ép, cô mới tìm đến người đàn ông này, cô mới có thể cầu sự giúp đỡ, chao thân thể cho hắn.

"Đúng." Lãnh Dạ quyết đoán trả lời, hắn không muốn giấu giếm cô, hắn đã hơn một ngàn tuổi, trong lúc đó hắn đã từng có rất nhiều phụ nữ, thế nhưng, sau này, hắn chỉ nghĩ muốn ở cùng cô, không muốn cùng những người phụ nữ khác bên cạnh! Mặc dù thân là Lang Vương, có hậu cung là chức trách của hắn.

Thế nhưng, hắn lúc này thà rằng thất trách, cũng không muốn những phi tử ấy, cho nên hiện tại các phi tử ở yêu giới mỗi người đều lo lắng phát bực, một ít sóng ngầm đã bắt đầu khởi động...

Lãnh dạ đã xem nhẹ tâm của những người đố kỵ thật đáng sợ, xem nhẹ họ vì đàn ông sẽ làm ra càng nhiều chuyện đáng sợ, cho nên với một người sáng suốt, khi gặp việc phải xử lý hậu cung , cũng phải hết sức cẩn thận!

Bạch Tuyết thấy rất thất vọng, cũng là trong dự liệu của mình, dù sao Lãnh Dạ đã thành công như thế, đương nhiên phụ nữ không thể nào có mình cô, chỉ là, cô muốn biết hiện tại anh có còn người khác hay không?

"Vĩnh viễn nhớ kỹ lời nói của tôi, ở đây vĩnh viễn không cho bất luận kẻ nào đi vào có biết hay không?" Lãnh Dạ vẫn là chỉ chỉ phía dưới Bạch Tuyết, mới vừa rồi không thấy Bạch Tuyết trả lời, hắn lại một lần nữa cường điệu nói.

"Em sẽ không để cho người khác đi vào, thế nhưng anh..." Bạch Tuyết nhìn người đàn ông bá đạo này muốn nói: Cô tuyệt đối sẽ không để cho người khác có được thân thể của mình, vậy anh định tiến vào thân thể bao nhiêu người phụ nữ khác?

Thế nhưng, Bạch Tuyết thủy chung cuối cùng cũng không có nói ra, nhìn ánh mắt Lãnh Dạ, cô liền dừng lại ý nghĩ của mình, dù sao cũng là cô chủ động trêu chọc anh trước, lại là cô chủ động cầu anh nhận lấy cô, nên cô có tư cách gì yêu cầu anh vì cô mà thủ thân! Có lẽ lúc đó anh thấy cô đáng thương, có lẽ anh hiện tại đối với cô có hứng thú, một khi đã không có hứng thú, anh có thể coi cô như quần áo mà vứt đi!

"..." Lãnh Dạ không nói gì, hắn sẽ không hứa hẹn với Bạch Tuyết, bởi vì hắn chỉ biết dùng hành động chứng minh tim của mình, bởi đây là Lang Vương.

***

Cung Hàn nằm ở trên giường, đang suy nghĩ làm thế nào để cùng Bạch Tuyết có cuộc gặp mặt đặc biệt?

Bỗng nhiên, hắn nhận được tin tức từ yêu giới truyền đến, ngoài ý muốn chính là...

Khó trách, Lãnh Dạ vẫn hiếu kỳ, con yêu phạm vào tội lớn đã bị Tiêu Dao khóa khóa lại , thế nhưng làm sao có thể trốn đi? Bởi vì Tiêu Dao khóa là một pháp khí, trừ Lãnh Dạ, không ai có thể mở cái Tiêu Dao khóa kia, thế nhưng mà con yêu phạm tội cư nhiên có thể thoát được,và chạy trốn!

Nhưng mà, lúc này Cung Hàn liền nhận được chỉ thị từ yêu giới truyền đến , nói như vậy, hắn ở yêu giới còn có đồng đảng, như vậy hắn chạy trốn có thể có sự trợ giúp của kẻ khác mà rời đi?

Chỉ là, này Lãnh Dạ còn chưa có phát hiện!

Lúc trước biết khi biết hắn đào tẩu, đầu tiên Lãnh Dạ liền nghĩ đến là có kẻ giúp hắn, bởi vì chính mình hắn căn bản không có biện pháp đào tẩu!

Thế nhưng về sau phái Lãnh Hạo trở về yêu giới điều tra, kết quả là không có bất kỳ đầu mối! Cho nên cái ý niệm này cũng là buông xuống, trước mắt việc chính là phải bắt được yêu phạm tội, miễn cho hắn nguy hại nhân gian!

Cung Hàn nhận được chỉ thị ở yêu giới , hắn cung kính gật đầu, ý là minh bạch.

Về phần Cung Hàn nhận được chỉ thị gì? Ai cũng không biết!

Hắn ở yêu giới rốt cuộc là vì ai làm việc? Cũng không người nào biết!

Duy nhất biết đến, chính là nguy hiểm đang ở hướng Bạch Tuyết từng bước một tới gần!

Cung Hàn cắt đứt lien lạc với yêu giới , lại lần nữa nằm ở trên giường, hắn có chút không hiểu, hắn không biết bè trên có ý gì? nhưng mà,việc này tựa hồ là cơ hội cho hắn tiếp xúc với Bạch Tuyết .

Ngày hôm sau, Bạch Tuyết lại chuẩn bị đi học.

Lãnh Dạ ăn xong bữa sáng, vốn định đưa Bạch Tuyết đi, sau đó sẽ đến công ty, ai biết hắn bỗng nhiên nhận được tin tức từ yêu giới truyền đến , đây là đặc quyền của vương phi gửi đến, có việc gấp có thể dùng pháp thuật thông báo cho hắn, mà đây là lần đầu tiên Lãnh Dạ nhận được tin tức từ Vương Phi , bởi vậy đoán được nhất định là có chuyện trọng yếu, nếu không sẽ không dám cả gan sử dụng đây tín hiệu!

"Em đi học đi, tôi hôm nay có một chút bận." Lãnh Dạ nói xong thì đi lên lầu.

Bạch Tuyết thấy vậy đeo túi sách liền đi ra ngoài, ở trong mắt Bạch Tuyết, Lãnh Dạ trừ buổi tối bận, kỳ thực ban ngày cũng rất bận, nên cô không có tò mò,trực tiếp đi.

Lãnh Dạ nhận được tin tức của vương phi là, mẫu thân của hắn bỗng nhiên lâm trọng bệnh, muốn hắn cấp tốc trở lại.

Lãnh Dạ cũng rất tò mò, mẫu thân hắn là yêu, hơn nữa thân thể rất tốt, tự thân lại có pháp lực, bình thường không thể nào sinh bệnh , lại nói hắn cũng thường xuyên mang cho mẫu thân một ít thứ đại bổ dưỡng sinh, sao có thể bỗng nhiên bệnh nặng?

Mặc dù hoài nghi sự tình có chút kỳ quặc, thế nhưng, Lãnh Dạ vẫn chuẩn bị cấp tốc quay về.

Hắn báo cho Lãnh Hạo và Lãnh Nguyệt cùng nhau trở lại, bởi vì mẫu thân thích nhất ba người bọn họ, tin chắc khi nhìn thấy ba người bọn họ trở lại, mẫu thân nhất định sẽ rất cao hứng , rời đi một phút, Lãnh Dạ lại gọi điện cho Bạch Tuyết .

"Tuyết nhi, tôi phải rời đi một khoảng thời gian, bởi vì có việc gấp phải về nhà một chuyến, chính mình chiếu cố tốt bản thân, chờ tôi trở về, tan học thì trở về nhà, đâu cũng không được đi, buổi tối khóa kỹ cửa, đừng cho bất luận ai vào nhà!"
Bình Luận (0)
Comment