Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 122

Mùi vị của Lãnh Dạ trên người anh ta không hề có, đến giọng nói của Lãnh Dạ cũng không giống , nên chắc chắn người này là giả! nếu vậy thì càng nghĩ càng sợ!

Bạch Tuyết nỗ lực bình ổn hơi thở, lo lắng khi anh ta đi ra, cô sẽ bị lộ!

Tay chân Bạch Tuyết bị dọa đến lạnh lẽo, mắt nhìn ra phía bốn phía, mà vừa khi tiến vào, bên ngoài giống như còn có hộ vệ, nếu mà như thế nhất định sẽ không thể trốn thoát!

Chỉ chốc lát sau Cung Hàn đi ra, đương nhiên là thấy bộ dáng Lãnh Dạ đi tới.

"Đi tắm rửa đi, chờ lúc nữa đi ngủ một giấc nghỉ ngơi đã." Cung Hàn đem Bạch Tuyết ngăn trong lòng, mũi dựa vào mái tóc Bạch Tuyết , say sưa ngửi mùi hương phát ra từ Bạch Tuyết, Bất chợt. Phía dưới lại bất tri bất giác ngẩng đầu .

Hắn tựa hồ đã không kịp chờ đợi , thân thủ sờ lên vùng ngực của Bạch Tuyết , thấy vậy thân thể Bạch Tuyết chấn động, bàn tay kia cũng không giống của Lãnh Dạ , khi Lãnh Dạ sờ cô chưa bao giờ nhẹ tay, mà đều hung hăng vuốt ve, hận không thể đem cô tiến vào thân thể, mà người này chỉ chỉ xoa xoa.

Cung Hàn mặc dù chỉ xoa xoa, cũng đã có một luồng điện dâng trào, hắn càng không ngờ vóc người cô nhỏ nhắn xinh xắn mà nơi đó lại lớn như vậy, gần như khiến hắn sẽ chảy máu mũi! Uy lực rất lớn!

"Em hôm nay không thể, đã đến cái kia rồi!" Đây là biện phám mà Bạch Tuyết nghĩ ra để tránh thoát đem nay, mà ngươi đàn ông này trong khi hơi thở gấp gáp, Bạch Tuyết biết anh ta muốn làm gì!

Bạch Tuyết nói xong, trên mặt Cung Hàn rõ ràng hiện sự thất vọng, thế nhưng, không có cách nào khác, phụ nữ mỗi tháng đều đến cái kia, mà hắn cũng không thể tiếp tục cùng cô! Mặc dù cảm thấy mất hứng, thế nhưng dù sao cô cũng đã ở trong tay, chỉ cần chờ trên người cô sạch sẽ , hắn là có thể muốn.

"Ngồi một đêm trên xe, em chắc cũng đã mệt mỏi , kia là phòng ngủ, nên đi nghỉ ngơi đi." Cung Hàn buông Bạch Tuyết ra nói.

"Ừ." Bạch Tuyết ngoan ngoãn hướng phòng ngủ đi đến, tất cả đều rất tự nhiên, kỳ thực, trong lòng cô rất hoảng loạn!

Bạch Tuyết đi vào phòng ngủ, chuẩn bị đóng cửa, nhìn thấy người giống Lãnh Dạ đang ở trong phòng khách nhìncô cười, khiến cô cũng phải mỉm cười ngọt ngào , lập tức đóng kín cửa, sau một phút, Bạch Tuyết toàn thân run rẩy, nhưng mà ở ngoài cửa Cung Hàn cũng lập tức cũng thu hồi tươi cười, lộ ra ánh mắt âm ngoan .

Bạch Tuyết cuống quít chạy về hướng cửa sổ, nhìn ra bên ngoài xem đây là đâu?

Xong rồi!

Phía sau cũng có người gác!

Còn Cung Hàn đứng dậy rời đi, hắn muốn đi tìm phụ nữ hạ hỏa, bị Bạch Tuyết thiêu cháy lại không được dập hỏa thì không thể nào ngủ được!

Sau khi Lãnh Dạ cho sói truy lùng không thấy dấu vết của Bạch Tuyết, giống như Bạch Tuyết bốc hơi khỏi thế gian vậy, không có một chút đầu mối!

Kỳ thực, khi Cung Hàn đem gói thuốc bỏ vào trong túi áo ngủ của Bạch Tuyết , mà Bạch Tuyết cũng không biết, ngay cả sói con trong bụng Bạch Tuyết cũng mơ mơ màng màng mê man , không ngờ thuốc này lại thần kỳ như vậy, không phải là vật ở thế gian mà từ yêu giới lấy được, vốn lúc trước hắn nghĩ dùng cho mình, dùng để che khuất yêu khí trên người mình , thế nhưng, hiệu quả không tốt lắm, nhưng mà khi dùng trên người Bạch Tuyết lại dư dả.

Tìm không được Bạch Tuyết, Lãnh Dạ như phát điên!

Nhưng mà, cùng lúc Bạch Tuyết mất tích, Bạch Hàn lập tức liền bị cảnh sát bắt đi, bởi vì cảnh sát hoài nghi đây vụ án bắt cóc , Bạch Tuyết mất tích, nhất định và bị cùng sát thủ biến tai có quan hệ.

Mấy ngày nay cảnh sát nắm giữ một ít chứng cứ phạm tội của Bạch Hàn , mặc dù ông ta không có trực tiếp sát nhân, thế nhưng, mười sáu năm trước ông đã đem bạn gái của mình là Tuyết Hoa bán cho một đại gia, nghe nói vị đại gia năm ấy đã gần bảy mươi.

Hơn nữa khi ở trên giường lại là một người biến thái, thích dùng các loại dương cụ dằn vặt phụ nữ, khiến một đêm không để cho Tuyết Hoa nghỉ ngơi một khắc, còn hành hạ bà cả đêm, mà theo lời nữ giúp việc ở trong nhà đại gia năm đó, Tuyết Hoa gần như không có cách nào đứng lên, bà là nằm bò rời khỏi ngôi nhà đó!

Cũng bởi vậy từ đó tin tức về Tuyết Hoa hoàn toàn không còn, mà qua nửa năm sau, ở đây liền xuất hiện các vụ án mưu sát liên hoàn ,người chết đều là đàn ông, hơn nữa đều bị cắt đi hạ thân.

Cho nên cảnh sát hoài nghi hung thủ là Tuyết Hoa, cũng là mẹ của Bạch Tuyết , cũng đã từng là phụ nữ của Bạch Hàn .

Bạch Hàn tiếp nhận điều tra, khiến ông trong một đêm già hơn mười tuổi, Bạch Tuyết mất tích, ông lại không trông chờ Lãnh Dạ sẽ giúp mình! Bởi hiện tại Lãnh Dạ đã bắt đầu lục soát mọi nơi tìm Bạch Tuyết , hơn nữa Lãnh Dạ còn phái Lãnh Hạo trở về yêu giới xem có yêu quái nào trở lại hay không, hoặc là có thể dò thăm tin tức của Bạch Tuyết .

Bạch Tuyết mất tích, Lãnh Dạ không có báo án, nhưng mà là Lâm Giang, hắn theo lời nói của Bạch Lan mà biết được

Bạch Hàn bị bắt, Bạch Tuyết vẫn không có ra mặt, Lâm Giang đã hoài nghi Bạch Tuyết xảy ra chuyện, thế nhưng, hắn từ trong miệng Bạch Lan nói ra, mới biết Bạch Tuyết mất tích, tung tích còn chưa rõ!

***

Sau khi Cung Hàn phát tiết trở về, Bạch Tuyết đã nằm ở trên giường, cô tin Lãnh Dạ nhất định sẽ tới cứu mình. Cô cũng đã tìm khắp tất cả các phòng, ở đây điện thoại lại không thể thông ra ngoài, nên cô càng thêm vững tin chính mình đang bị bắt cóc !

Cung Hàn không phải tỉnh táo trở về , mà hắn đã uống rượu , hình như uống rất nhiều? Điều này làm cho Bạch Tuyết càng thêm xác định người này không phải Lãnh Dạ, rốt cuộc anh ta là ai?

Bạch Tuyết nghe thấy thanh âm mở cửa rất lớn, hình như cố ý nhắc nhở Bạch Tuyết hắn đã trở về.

Bạch Tuyết kinh hãi từ trên giường ngồi dậy, nhìn người đàn ông đang đi tới.

Chỉ thấy thân hình người đó dao động hướng Bạch Tuyết đi đến, Cung Hàn nhìn chằm chằm tròng mắt Bạch Tuyết , dường như đang nhìn chằm chằm con mồi, hắn liền ngồi xuống bên cạnh Bạch Tuyết ,Bạch Tuyết ngửi thấy được nồng đậm mùi rượu.

Anh uống rượu !

Bản năng cảm giác được nguy hiểm, Bạch Tuyết bất động, cái gì cũng không nói, hi vọng sẽ không kích thích đến người đàn ông guy hiểm này, anh ta đã giả dạng Lãnh Dạ tiếp xúc với cô, nhất định không có ý tốt!

Mà Bạch Tuyết lại rất ghét người nào uống rượu, như thế cũng rất nguy hiểm, chuyện gì cũng có thể làm ra !

Rượu say loạn tính!

Vì khi còn bé cha cô thường uống rượu ở bên ngoài rồi chơi đà phụ nữ, nên cô đã nghe thấy mẹ kế và cha thường cãi nhau.

Cô từ từ kéo chăn qua, đắp lên chân của mình, hi vọng hai chân sẽ không gây chuyện, bởi mỗi lần Lãnh Dạ nhìn chân của cô, đều sẽ sờ đi lên. Cho nên cô không muốn bị người này để mắt tới chân!

Tròng mắt Cung Hàn thoáng qua một tia cười khẽ, thế nhưng Bạch Tuyết khiếp đảm lại không nhìn tới, bởi vì ánh đèn trong phòng rất mờ tối , nên cô không thấy rõ lắm, chỉ biết anh ta đang nhìn mình, nhưng mà Cung Hàn cũng là Lang yêu tu luyện tám trăm năm , nên buổi tối thị lực cũng rất tốt , cho nên ý nghĩ trong mắt Bạch Tuyết đều bị hắn nhìn thấy, đồng thời, hắn cũng đem Bạch Tuyết nghiêm túc quan sát , người phụ nữ này thực sự là rất đẹp, không có trang điểm, không có thoa phấn, chỉ có sự xinh đẹp tự nhiên.

Khiến Cung Hàn bỗng nhiên thò người ra phía trước, Bạch Tuyết thấy vậy xê dịch mông, thân thể lùi về phía sau, cô biết người này muốn làm gì, thế nhưng, cô không thể cho anh ta! Bởi người này không phải Lãnh Dạ, không phải người cô yêu!

Trái tim thì giống như động cơ sung điện 'Thình thịch thình thịch "kịch liệt đập loạn xạ, máu thì như như dòng nước sôi chào chảy khắp nơi tàn sát toang thân. Thậm chí cô còn có thể cảm giác được rõ ràng mỗi một sợi tóc gáy dựng thẳng không ngừng run rẩy .

Cô muốn khóc, thế nhưng, cô phải nhẫn, bởi vì trước đây cô vừa khóc, Lãnh Dạ liền hôn cô, ngăn chặn miệng của cô, nên cô lo lắng người này cũng sẽ dùng biện pháp như thế ngăn lại tiếng khóc, cho nên cô không dám khóc, ngàn lần không thể rơi lệ!

Tròng mắt thật to , con ngươi đen nhánh nổi lên tia sáng, nhưng trước sau không có rơi xuống, điều này làm cho Cung Hàn cảm thấy đau lòng, gãi gãi đầu, chuyện gì xảy ra vậy? Hắn chỉ mới thấy qua cô ba lần, thì sao lại đau lòng vì cô chứ!

Bạch Tuyết thừa dịp hắn vò đầu, lại lui về phía sau , bởi vì cô cảm thấy cách anh ta gần quá sẽ không an toàn, khiến cô thậm chí có ý nghĩ xuống giường chạy trốn .

Thế nhưng, vì muốn anh ta không quá phận, cô liền giả vờ không biết quỷ kế đang diễn ra, như vậy chính mình cũng sẽ không có nguy hiểm.

Ngay khi Bạch Tuyết trầm tư , Cung Hàn bỗng nhiên tiến tới, như là sói đói chụp lấy con mồi , bóng dáng cao lớn đen kịt hướng Bạch Tuyết đè ép , mà cô không kịp trốn, chớ nói chi là chạy , cứ như vậy bị Cung hàn ngăn chặn, sau đó nằm bò ở trên người Bạch Tuyết tà mị cười, muốn chạy? Hừ hừ... Ở trong lòng phát ra một trận cười tà.

Bạch Tuyết không dám nói hắn không phải Lãnh Dạ, nhưng là trong ánh mắt của cô đã nói cho Cung Hànbiết hắn không phải Lãnh Dạ .

"Anh anh muốn làm gì?" Bạch Tuyết lắp bắp hỏi, kinh hoảng nhìn người đang ở trên.

"Em biết tôi là ai đúng hay không?"

Bạch Tuyết vốn giãy giụa , bỗng nhiên cứng đờ.

"Anh tại sao lại làm như vậy?" Bạch Tuyết nhỏ giọng hỏi, lo lắng chọc tới nhân vật nguy hiểm này.

"Vì em, vì muốn ở cùng một chỗ với em, vì muốn nhìn thấy em." Cung Hàn trầm thấp nói, nói thật, gần đây vì Bạch Tuyết hắn đã phí không ít tâm tư, thế nhưng, cô hình như đối với Lãnh Dạ một mực chung thủy , cho nên hắn mới có thể bất đắc dĩ mượn hình dạng Lãnh Dạ đổi lấy tình yêu của Bạch Tuyết .

"Thế nhưng, thế nhưng tôi không biết anh!"

"Bây giờ hãy nhìn tôi?" Cung Hàn đã biến trở về.

Bạch Tuyết đem đầu nghiêng sang bên cạnh nhìn lại, bởi vì Cung Hàn đè nặng lên mình, nên cô chỉ có thể nghiêng đầu mới có thể nhìn thấy mặt của hắn.

"A -- Anh? Anh?" Bạch Tuyết bị dọa sợ , đây là người đàn ông ở bờ biển, Lãnh Dạ gọi anh ta là Cung Hàn?

"Chính là tôi." Cung Hàn thừa nhận.

"Vừa nãy? Mặt của anh? Mặt của anh?" Bạch Tuyết đã bị dọa khiếp sợ, chẳng lẽ thế giới này còn có thợ trang điểm lợi hại như vậy ? Không có khả năng, không có khả năng!

Không thể có thợ trang điểm lợi hại như vậy , mặt của anh ta lúc nãy giống như đúc Lãnh Dạ , hiện tại làm sao lại biến trở về được?

"Đừng sợ, đó là thuật dịch dung, tôi đã học được ở Nhật Bản ." Cung Hàn lừa Bạch Tuyết nói, nhìn thấy bộ dáng cô khiếp sợ , hắn lại lần nữa không hiểu đau lòng.

Bạch Tuyết trợn to mắt, không nói một lời, tiếp tục phòng bị này! Nàng đem hai chân đóng chặt, lo lắng hắn tập kích nơi đó!

"Đừng sợ, tôi sẽ không miễn cưỡng em, nhưng mà tôi uống quá nhiều rượu, có chút váng đầu, muốn ngủ một lúc!" Cung hàn nói xong cũng nhắm mắt lại ngủ, Bạch Tuyết giương cái miệng nhỏ nhắn , vậy thì phải làm sao bây giờ? Anh ta cứ như vậy đè ép cô, thì rất nguy hiểm !

"Này? Anh có muốn nằm xuống hay không ? Như vậy sẽ thoải mái hơn." Bạch Tuyết nhỏ giọng kêu gọi.

"Tôi thích như vậy ngủ hơn, đè ép phụ nữ mới ngủ được." Cung hàn mặt chôn ở cần cổ Bạch Tuyết nói, hắn ngửi ngửi mùi thơm cơ thể Bạch Tuyết , khóe miệng nhếch lên, thầm nói: "Rất thơm a!"

"A? Đó là mùi sữa tắm a! Anh nếu muốn ngủ, vậy thì nhanh đi ngủ đi!" Bạch Tuyết lo sợ nói, người đàn ông này nếu quả thật ngủ cũng là chuyện tốt, tối thiểu so với hiện tại an toàn hơn!

Bạch Tuyết mặc dù bị đè ép có chút khó chịu, nhưng là vẫn không dám nhúc nhích, lo lắng kích thích đến người đàn ông này, đến lúc đó vạn nhất thú tính đại phát, cô nhất định sẽ phải chết. Không khỏi nhìn chung quanh một chút, Lãnh Dạ anh ở đâu? Tại sao còn chưa tới cứu em?

Nghĩ đến Lãnh Dạ liền muốn khóc, nhưng mà cô không thể khóc, bởi cô chỉ có thể khóc trước mặt Lãnh Dạ!

Hồi lâu, Bạch Tuyết quan sát thấy Cung Hàn quả nhiên đã ngủ thiếp đi, liền thở phào nhẹ nhõm, mà cô bị chèn ép chút khó chịu, sử dụng cả tay chân, đẩy Cung Hàn một cái, rốt cục cũng đem Cung Hàn từ trên người đẩy xuống, nặng nề hít một hơi, thiếu chút nữa bị đè chết!
Bình Luận (0)
Comment