Lãnh Cung Hoàng Hậu

Chương 146

Khoé môi ta dần dần rủ xuống. Tại sao bây giờ 2 người bọn hắn đều bày ra loại vẻ mặt này? “Chờ ta hồi cung, các ngươi sẽ lại ném ta vào trong lãnh lung, qua 1 thời gian nữa, sẽ tìm lý do độc sát ta, phải không?” Ta lạnh lùng nói

Trong nháy mắt, sắc mặt Đường Vấn Thiên trắng bệch, vết thương trên mặt trờ nên vô cùng rõ ràng. Hắn giật mình, trong khoảng thời gian ngắn, không nói nên lời

“Nếu cùng với nàng xông pha giang hồ thì thế nào?” Đường Vấn Hiên nhỏ giojng5 nói “Trước đây không có năng lực bảo vệ nàng, là lỗi của ta. Bây giờ, ta tin rằng mình có thể bảo vệ nàng, cho nên, xin nàng cho ta 1 cơ hội để ở bên nàng, được không?” Thanh âm của hắn vô cùng nhiệt liệt, vô cùng vội vàng

Khoé môi Đường Vấn Thiên lại rủ xuống vài phần, không lên tiếng, vẫn cứ nhìn chằm chằm ta

“Ta không nói rằng mình có thể bảo vệ nàng, bởi vì, cho tới bây giờ ta vẫn luôn tin tưởng nàng có năng lực tự bảo vệ bản thân! Phải không? Nô nhi! Cho dù muốn bảo vệ cũng phải là bảo vệ người bị tổn thương. Ta chỉ có thể cam đoan, ta sẽ không lại làm nàng thương tâm, chuyện đã qua đi, ta vẫn sẽ đứng ở bên nàng, cùng nàng, cùng hài tử, không rời xa nhau!” Hắn vô cùng lo lắng nói

Tên nam nhân này, ai nói hắn không phải là người hiểu rõ ta nhất trên đời này? Hắn đương nhiên biết rằng 2 người bọn ta chỉ cần 1 ánh mắt là có thể biết rõ ý nghĩ của đối phương. Nếu không phải đã đối địch với hắn quá nhiều năm thì hắn thật sự sẽ là 1 nam nhân tốt. Hơn nữa, lời hắn nói, hài tử, thật sự rất hấp dẫn

“Không cần nữa! Ta sẽ không theo ngươi hồi cung, cũng sẽ không cùng ngươi du lịch giang hồ! Diệp Dược Nô ta kiếp này không cần nam nhân. 1 mình cũng có thể sống rất tốt. Ta rất đang hưởng thụ cuộc sống trước mắt! không có gì bất hảo! Tại sao ta phải lựa chọn! Hơn nữa, nói đến bảo vệ, nói đến hồi cung, hết thảy vẫn còn quá sớm!” Ta chỉ chỉ vào xe ngựa “Vấn đề là bây giờ chúng ta phải thoát thân như thế nào!”

2 người bọn họ thoáng giật mình, như thể lúc này mới nhớ tới tình cảnh của 3 người bọn ta

“Ta đang tự hỏi lúc nào bọn họ mới có thể phát hiện, a biết rằng cư nhiên là do người phụ nữ phát hiện! Nữ nhân, xem như sáng suốt nhất trong 3 người rồi. Ha ha! Miễn phí nghe 1 hồi trò hay. Thật sự rất buồn cười! Lại còn có trở về hoàng cung hay không! Bây giờ các ngươi có còn sống để chui ra khỏi cái xe ngựa hay không là cả 1 vấn đề!” Tên thiếu niên tuôn ra 1 tiếng cười to, cảm giác như hắn đã nghe rất lâu

“Ngươi nghe lén. Lúc người khác đang nói chuyện tư mật, sao ngươi có thể nghe lén?” Ta cau mày nói

Hắn ha ha cười ra tiếng, hắn cười, bên ngoài liền ầm lên 1 tiếng, tất cả đều cười theo. Sắc mặt của thoáng cái đỏ bừng. Đã vậy còn quá nhiều người “Không phải đâu! Bằng hữu, các ngươi làm cho xe ngựa suýt chút nữa là lộn nhào, ngươi nghĩ là bọn ta không nghe thấy? Nhìn ngươi cũng không còn nhỏ tuổi nữa, sao lại ngây thơ như vậy! Cho nên, kết luận là bọn ta không nghe lén, bọn ta vốn là quang minh chính đại mà nghe! bọn ta lại còn chê các ngươi rất ầm ĩ! Mặc dù có chút buồn cười nhưng các ngươi vẫn nói đến chuyện tình cảm, không phải rất phiền toái sao? Ai mà rãnh rỗi nghe các ngươi nói chuyện gia sự? không nên cản trở ta trở thành võ lâm minh chủ!”

Ta cau mày ngồi vào một bên. Hắn không nói, ta cũng biết tình cảnh bây giờ. Bây giờ có 1 vấn đề thật sự. Mặc dù cả 1 ngày không hề uống 1 giọt nước nhưng lại bắt đầu muốn đi tiểu [==]

“Bằng hữu, các ngươi đi lâu như vậy, cũng phải nghỉ ngơi 1 chút chứ! Ngươi chung quy không thể vẫn tiếp tục đi như vậy!” Ta nói. Tên tiểu tử đáng chết này, như thế nào có thể đem 3 người bọn ta ném vào cùng 1 chỗ! Thật sự, thật sự rất doạ người! Liếc mắt nhìn trộm 2 người bọn hắn 1 cái, sắc mặt không khỏi nóng lên

Tiểu tử kia nói, “Còn 1 đoạn đường nữa mới đến khác điếm, hơn nữa, ta nói trước luôn. Vì sợ 3 người các người đào tẩu, cho nên, bọn ta ở khách điếm, các ngươi thì không được. Các ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn ở nơi này! Không phải là còn có vấn đề tình cảm cần giải quyết sao? Các ngươi cứ giải quyết là được rồi! Ha Ha! Không cần cảm tạ ta!”

“Vấn đề là bọn ta đã đói bụng rồi, hơn nữa, ta muốn đi tiểu!” Đường Vấn Thiên lên tiếng nói

Ta kinh ngạc nhìn hắn 1 cái, hắn trừng mắt với ta. Hắn cư nhiên đã nhìn ra! Ta cau mày, quay đầu không nhìn hắn. Ta và hắn đã từng là vợ chồng, chuyện này có gì mà phải ngại ngùng! Ta không nhịn được, sắc mặt hồng lên! Chuyển ánh mắt vào đỉnh xa ngựa, không nhìn 2 người bọn hắn

“Đúng vậy! Đem ta ba người vây ở một chỗ, cái gì cũng không cho, thật sự muốn 3 người bọn ta chết đói sao?” Đường Vấn Hiên cũng lên tiếng nói

“Hình như nói cũng có chút đạo ly! Ta nói, có phải bọn họ thật sự đã lâu không ăn cái gì hay không?” Thiếu niên hỏi.

“Một ngày! Hơn nữa, nói thật, một giọt nước cũng không có. Nếu thật sự làm bọn họ chết đói thì chuyện này liền bất hảo rồi!” Bên cạnh có thanh âm lạnh nhạt nói

“Hảo! Tới khách điếm đằng trước, ta liền thả 3 người các ngươi xuống nghỉ ngơi! Bất quá, nhớ kỹ, không nên giở trò. Nếu không ta liền mặc kệ các ngươi, đem các ngươi ném ở trong xe ngựa, trọn đời không được tiêu sinh!” Trong thanh âm của tên thiếu niên mang theo sự uy hiếp rõ ràng

Ta rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Tên thiếu niên này hằn là còn không quá xấu tính. Ít nhất là cũng không mặc kệ bọn ta trong xe ngựa này

“Các ngươi nhắc nhở ta rồi, vốn không muốn cho các ngươi ra khỏi xe ngựa nhanh như vậy. Vậy thì cho ngươi đi tiểu, cho hắn đi tiểu. Đến lúc quay trở về, ta cũng sẽ không bị mang tiếng là ngược đãi các ngươi, nếu không thì người giang hồ sẽ nói con người của ta không biết đạo lý!”

“Đúng vậy! Nếu 1 minh chủ không biết đạo lý thì người khác sẽ không phục ngươi! Ngẫm lại, làm minh chủ cũng thật khó khăn! Một thiếu niên như ngươi, ta đề nghị ngươi không nên làm minh chủ, để cho 1 người công phu cao hơn làm minh chủ mới đúng đắn.Điều mà ngươi giang hồ chú ý chính là có thể hưởng thụ cuộc sống nhàn vân dã hạc [ý là cuộc sống nhàn nhã], bước chậm giang hồ, đi khắp 5 hồ, cảm giác bước chầm chậm qua những đám mây ở nơi cao nhất trên Xích sơn, cảm giác ngắm mặt trời mọc trên Xích sơn. Đây đâu phải là việc mà 1 minh chủ có thể có được!”Ta cười nói.

“Bước chậm qua những đám mây! Không đâu! Đừng có gạt ta! Nhiều năm như vậy, ta chưa từng nghe thấy 1 người phụ nữ nào có thể leo lên đỉnh Xích sơn! Không có khả năng!” Thanh âm của hắn có chút run rẩy vì hưng phấn

“Không tin, liền quên đi! Ngày đó, muội muội của ta mất tích trên Tuyệt sơn, ta đã đi tìm qua. Trên núi đó có rất nhiều hoa mẫu đơn! Đa dạng các loại. Có thể nói, trên đời này, đó là nơi ở gần mặt trời nhất. Trên Tuyệt sơn, ngươi chỉ mới tới giữa sườn núi là đã có thể cảm nhận được cảm giác đang đi trên mây! Xích sơn thì càng không phải nói, cả ngày bị băng tuyết vây quanh. Trên đó có rất nhiều cây mai. Trong đó có 1 gốc cây rất thô, rất lớn. Trong hương thơm lạnh giá, nhìn thấy ánh mặt trời, ngươi sẽ biết, nguyên lai, đó chính là cảnh sắc đẹp nhất trên đời. Đời này, ta chỉ thấy 1 lần! cũng là 1 lần duy nhất!” Mặc dù thương tâm gần chết!

“Mấy năm nay không gặp nàng, nàng lại đi nhiều nơi như vậy! Càng không ngờ nàng cư nhiên lại tới trên Tuyệt sơn! Nàng nói cảnh trí cố nhiên xinh đẹp, nhưng, trên đời này, lại còn có rất nhiều nơi xinh đẹp, còn có Mai lâm ở Tuyên thành. Viêm quốc có 1 cuộc thi hoa khôi, bọn họ lựa chọn ra những người đẹp nhất để thi đấu, đến lúc đó, mỹ nhân cà nước đều sẽ tập trung đến, phải nói là có rất nhiều tráng sĩ đến xem, rất đồ sộ. Như tuổi của ngươi, vốn là lúc nên tìm 1 nữ tử tốt mà thành thân rồi [nói vs tên thiếu niên] Bên môi Đường Vấn Thiên mang theo ý cười đầy đau lòng, ôn nhu như nước mà nhìn ta

Nguyên lai, hắn cũng có loại vẻ mặt này. 2 mắt ta không tự chủ được mà dõi theo nụ cười bên môi của hắn

Sắc mặt Vấn Hiên có chút trắng bệch, “uh hừ” 1 tiếng, phá vỡ mê tư [tình cảnh mê muội] giữa 2 người bọn ta, ta thu hồi ánh mắt, liếc mắt nhìn lén Vấn Hiên cái. Lúc này, không phải là lúc để cãi vả

“Nói đến lấy thê, ta vừa mới mới nhớ tới, nếu ta lên làm võ lâm minh chủ, chỉ cần là người phụ nữ ta coi trọng thì đều có thể có! Ha ha ha! Cho nên, làm võ lâm minh chủ thật là tốt!” Thiếu niên cười ha ha nói.

Ta chau mày, không phải hắn đã biến võ lâm minh chủ trở thành ác phách rồi chứ! Cái gì gọi là “muốn nữ nhân nào thì đều có thể”?

“Theo ta biết, cho dù là võ lâm minh chủ cũng không được chiếm đoạt phụ nữ. Cho dù là hoàng đế cũng không được chiếm đoạt phụ nữ. Trên đời này, nào có chuyện nào như ý người!” Thanh âm của Đường Vấn Thiên vô cùng thương tâm, vô cùng tuyệt vọng, có 1 loại cảm giác thuyết phục người khác

“Thật sao? Ngươi không phải chỉ là nữ tử tóc bạc trong xe ngựa này đấy chứ! Mặc kệ thế nào, theo ta mà thói, ta muốn nữ tử nào thì đều dùng hết mọi thủ đoạn!”Hắn lạnh lùng thề.

“Nếu như người phụ nữ đó đã có phu quân, ngươi sẽ làm thế nào? Đường Vấn Hiên nói, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm ta.

“Vậy thì liền giết phu đoạt thê! Không phải là rất đơn giản sao?” Trong thanh âm của tên thiếu niên tràn ngập sự khó hiểu

“Vậy nếu như nàng đã sinh hài tử rồi?” Hắn tiếp tục nói.

“Vậy thì dễ xử lý rồi! Giả vờ lấy lòng hài tử để được mẫu thân!” Hắn ha ha  cười.

“Vậy nếu như người phụ nữ đó đã chết?” Đường Vấn Thiên nói giọng khàn khàn.

“Đã chết, thì liền xuống hoàng tuyền mà đuổi theo đi! Ta không nghĩ đó là 1 vấn đề. Chỉ là, ngươi có lòng hay không mà thôi!” Thiếu niên đơn thuần nói, làm cho người ta cảm phục. Đã chết, liến xuống hoàng tuyền mà đuổi theo

Sắc môi ta trắng bệch. Hắn dù sao cũng vẫn còn nghĩ đến Tuyên Tuyết Dung. Nếu không, sao hắn lại nói đến chữ “chết” này! Ánh mặt hắn chuyển sang hướng ta, ta quay đầu không nhìn hắn

Trải qua nhiều thời gian như vậy, ta vẫn không đấu lại 1 người đã chết!

“Chỉ là, lúc đó có lý do làm ngươi không thể không ở lại trên đời này, người sẽ làm thế nào?” Trong thanh âm của Đường Vấn Thiên mang theo chút nghẹn ngào

“Nặng tình như vậy? Hảo! Người phụ nữ này. Cho ngươi đấy!”

Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết
Bình Luận (0)
Comment