Sấm sét vang dội, mây đen nặng nề.
Trong nham động cực nóng nổi lên một trận gió lạnh thấu xương, từ sâu trong mây đen truyền đến một cổ áp lực làm cho người ta hít thở không thông, giống như hơi thở đến từ thời viễn cổ hồng hoang (xa xưa), uy nghiêm, cường đại.
Nạp Lan Yên đang chạy nhanh vội dừng bước giữa không trung, uy áp làm cho người ta hít thở không thông ép nàng lui về sau nửa bước, cắn chặt răng nhìn sấm sét đánh lên Tiểu Bảo và Liêu ca.
Đây là dấu hiệu Huyền Linh thú tiến giai, nàng biết rõ.
Nhưng tình thế này không giống như tiến giai bình thường, mà hoàn toàn là lôi kiếp lúc tấn chức siêu thần thú!
Tiểu Bảo nhà mình mới là Linh thú trung cấp, một Linh thú trung cấp có thể chịu đựng lôi kiếp sao? Đúng là lấy trứng chọi đá! Mẹ nó, không cần đùa giỡn như vậy chứ!
Oanh!
Sấm sét đột nhiên bùng nổ, mây đen cuồn cuộn, tia chớp rền vang, cứ như vậy đánh trên đỉnh đầu Tiểu Bảo, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh xuống.
Tiểu Bảo nằm trên tảng đá, đôi mắt màu đỏ nhìn thẳng về phía Nạp Lan Yên, dùng sắc lúc lắc đầu. Chủ nhân, người đứng xem là được, Tiểu Bảo đại nhân muốn phát uy!
Hốc mắt của Nạp Lan Yên đỏ lên, chỉ thấy trước mặt đột nhiên nổ ‘oanh’ một tiếng, cự lôi không chút lưu tình đánh lên người Tiểu Bảo.
Nạp Lan Yên cắn răng, đánh một quyền trong không trung về phía Tiểu Bảo, hung ác quát: “Tiểu Bảo, chịu đựng cho lão nương!”
Tiểu Bảo gật đầu, trong đôi mắt đỏ tươi bắn ra ánh sáng hung ác, trực tiếp đón nhận thiên lôi!
Rống!
Bỗng nhiên, từ phương xa truyền đến một tiếng gào thét bén nhọn, trong biển lửa chợt bắn ra một bóng dáng xông về phía Tiểu Bảo và đại phì điểu!
Nạp Lan Yên nắm chặt nắm đấm, từng kẻ chạy đến đây đánh lén cái quái gì, coi nàng là người chết rồi sao?
Thân hình chợt lóe, đột nhiên chặt trước bóng dáng màu đen kia. Nạp Lan Yên nhướng mày cười lạnh, con ngươi đen nhánh tràn đầy sát khí lạnh lẽo, năm ngón tay chộp mạnh tới bóng đen kia: “Dừng lại cho ta!”
Rống!
Thân hình đen kịt ngang ngược đụng vào Nạp Lan Yên, lực đạo vô cùng kinh khủng gần như có thể lật tung mọi thứ!
Nạp Lan Yên tránh thoát, khóe miệng mang theo một vòng khí phách cười: “So sức lực? Vậy thì tới thử xem!”
Tất cả lực lượng hội tụ lại vào cánh tay trái, năm ngón tay nhanh chóng kết xuất một cái ấn ký, Nạp Lan Yên hơi khom người, một giây sau, thân thể giống như mũi tên mới rời cung phóng đến chỗ bóng đen, vung lên một quyền mạnh mẽ, không khí như ngưng trệ trong phút chốc, một quyền giống như Thái Sơn nện xuống bóng đen.
“Ngao….”
Theo tiếng hét thảm, chỉ nghe thấy ‘ầm’ của một vật nặng ngã xuống đất vang lên, Nạp Lan Yên hưởng thụ nheo mắt, thật cho rằng nàng không làm gì được Hỏa Ly, liền không làm gì được những thứ đồ vật khác rồi hả?
Mặc dù hiện tại ấn ký Thái Sơn này của nàng chỉ có thể phát ra lực ngàn cân, nhưng ngàn cân cũng đủ để đối phó với Huyền Linh thú nho nhỏ trước mắt này rồi.
Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, cho dù là tốc độ nhanh hơn nữa cũng vô dụng.
Nạp Lan Yên không dừng lại, phi thân lướt đến trước mặt bóng đen, lại nện từng quyền một xuống đầu nó, nhìn mắt nó, cười lạnh: “Còn muốn đánh nữa hay không?”
Bị Nạp Lan Yên đánh điên cuồng đúng là một con Hắc Ngưu (trâu đen ý), chính xác là Huyền Linh thú trung cấp – Hắc Vương Ngưu! (lee: nay không cần tò mò đợi đến hôm sau mới biết là con gì nha ^^)
Hắc Vương Ngưu giãy giụa mạnh mẽ, không cam lòng tức giận điên cuồng hét lên!
Nạp Lan Yên nhe răng cười, xoay người cưỡi trên người Hắc Ngưu, hai tay lại đấm liên tục vào đầu nó.
“Có phục hay không?”
“Rống!”
Bùm, bùm….
“Có phục hay không?”
“…. Rống!”
Thùng thùng bang bang….
“Có phục hay không? Nếu lần này còn không phục có tin ta đánh nổ đầu ngươi hay không?”
“…. Rống, rống!” (lee: có ai thấy đoạn này giống ở đâu không?)
Nhìn Hắc Vương Ngưu cuối cùng cũng chịu thua, Nạp Lan Yên mới thu quyền, tát một cái lên đầu lớn của Hắc Ngưu: “Ở tại chỗ này không cho phép nhúc nhích, dám động một chút lão nương liền lột da của ngươi ra!”
Nói xong, ánh mắt sắc bén bỗng dưng xoay chuyển: “Còn có, ngươi, dám lộn xộn liền đánh chết ngươi!” (lee: mới đầu ta tưởng câu này nói Tam gia cơ *cười gian*)
Cách đó không xa, một con Hỏa Ly xinh đẹp không kịp thu hồi ánh mắt khiếp sợ phức tạp, vừa nghe xong lời nữ nhân kia nói, đáy mắt lại bị lửa giận xâm chiếm, chờ nó hồi phục thương thế nhất định sẽ lột da nữ nhân này.
Nạp Lan Yên sửa sang đầu tóc rối bù, nhíu mày nhìn Hỏa Ly đang tức giận, giọng điệu thảnh thơi nói: “Nghe nói da lông của Hỏa Ly giữ ấm rất tốt. Nơi này nóng như trong bếp lò, nhưng bên ngoài đã là mùa đông nha.”
Hỏa Ly lập tức dựng lông, không ngừng nhe răng gầm gừ Nạp Lan Yên, dám lột da nó? Nữ nhân này lại dám nói muốn lột da nó?
Đáng tiếc, khi Hỏa Ly dựng lông tức giận, Nạp Lan Yên đã nhìn về phía sấm sét cùng mây đen trên đầu Tiểu Bảo, chau mày, mắt lộ ra lo lắng.
Lúc này, Tiểu Bảo đã thành công vượt qua đạo lôi kiếp đầu tiên, đạo lôi kiếp thứ hai đang nổi lên. Nhìn trận thế dọa người kia, mặt mũi Nạp Lan Yên trắng bệch.
“Sư tôn, không phải bây giờ vẫn chưa đến lúc Tiểu Bảo chịu lôi kiếp sao?” Giọng nói của Nạp Lan Yên mang theo một chút run rẩy: “Liêu ca bên cạnh nó tiến giai thánh thú cũng…. Cũng không thấy trận thế lớn như vậy.”
Hỗn Độn sư tôn thản nhiên nói: “Thân hóa rồng, là Bổn tọa ban cho về sau nó có thể khống chế hay sao?”
Xà, Long.
Đâu chỉ là khác biệt thiên địa.
Hỗn Độn ban cho nó thân hóa rồng, chính là đặt lên trụ cột rất lớn cho tương lai của nó, nhưng có thể thật sự trở thành cự long cao quý bay lượn chín tầng mây hay không, vẫn là phải dựa vào bản lĩnh của nó.
Thân hóa rồng vốn là nghịch thiên, cũng biểu thị tương lai mỗi lần tiến giai Tiểu Bảo đều gặp phải lôi kiếp hóa rồng nguy hiểm kinh khủng.
Nhưng cùng với mỗi lần tiến giai nguy hiểm, lực lượng Tiểu Bảo thu hoạch được cũng là tương ứng!
Nếu vượt qua lôi kiếp lần thứ nhất này, Tiểu Bảo sẽ trực tiếp tấn thăng hai cấp, trở thành thánh thú!
Nếu là không vượt qua….
Nạp Lan Yên nhếch môi, Tiểu Bảo của nàng sao có thể không vượt qua?
Oanh!
Cùng lúc đó, đạo thiên lôi thứ hai bất chợt đánh xuống Tiểu Bảo, nham thạch chấn động!
Tê… tê….
Tiếng rên thống khổ tràn ra từ miệng Tiểu Bảo, thân mình cũng ngã thật mạnh xuống đất, nửa người bị lửa đốt cháy một lớp da, mùi máu tươi nồng nặc bay ra theo gió….
“Tiểu Bảo!” Nạp Lan Yên hoảng sợ kêu to, sau đó chỉ thấy đạo lôi kiếp thứ ba không cho người ta thời gian thở dốc, ầm ầm đánh xuống.
“Tiểu Bảo….” Tiếng kêu của Nạp Lan Yên đã thành không ngừng được, trong lúc đó một cổ lực lượng không biết đến từ nơi nào, không ngừng điên cuồng đánh tới trước mặt chống đỡ bình chướng vô hình, trên tay đột nhiên phát ra một cỗ lực lượng màu đen lạnh lẽo.
Lực lượng màu vàng và màu đen giao nhau mang theo một cổ hơi thở bá đạo không thể ngăn cản, mười ngón tay trắng nõn như ngọc hóa thành lưỡi dao sắc bén, phút chốc đánh vỡ không khí thành một khe hở, bóng dáng màu hồng biến mất tại chỗ.
Oanh!
Đạo lôi kiếp thứ ba mang theo khí thế phá hủy tất cả đánh mạnh xuống người Tiểu Bảo, khi còn cách mấy cen-ti-mét, một bóng dáng màu đỏ đột nhiên lao tới, trở mình ôm chặt Tiểu Bảo, chặt chẽ che chở dưới thân thể!