Đánh từ trong nhà ra đến ngoài ngõ, từ ngoài ngõ nhỏ ra đến đường lớn!
Phá nát không biết bao nhiêu công trình của ngoại thành, ánh lửa cháy sáng của một vùng trời!
May thay những nạn dân sinh sống gần đó đã sớm bỏ chạy, nếu không thương vong về người chắc chắn sẽ rất lớn.
Tuy nhiên hiện tại cũng không hề nhỏ!
Trần Lâm thể hiện vô cùng chính xác ưu thế tuyệt đối của một dị tộc cấp cao trước nhân loại, không khác gì một con quái vật đúng nghĩa đen mặc kệ mưa đạn đang bay đến giết chết bất kỳ quân nhân nào dám cản đường mình, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!
Dĩ nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là do Trần Lâm đã tính trước cố tình xuất thủ bất ngờ.
Thế mạnh lớn nhất của nhân loại là “xây thành thủ trụ”, nhưng những mặt hàng nóng và rất nóng có thể bắn tan xác Trần Lâm đều không được chuẩn bị từ trước, nhờ thế Trần Lâm mới có thể mặc sức tung hoàng!
Đó là bi ai của nhân loại trong trò chơi này!
May mắn cho đại quân là ngoài Trần Lâm ra, thì đám người Yến Nhi không sở hữu cơ thể trâu bò đến vậy, hoàn toàn có thể bị súng đạn bắn chết nên vẫn phải cực lực né tránh.
Thế nên Thái Trọng cũng biết khôn, không lãng phía đạn trên người Trần Lâm làm gì mà quay lại chỉ huy đại quân nhắm đến đám người Yến Nhi, còn Trần Lâm thì chỉ có thể để Lôi Thành và Ngô Bình hai cái thân già ra ngăn cản!
Chính vì thế sức ép của ba người Yến Nha là rất lớn, không chỉ có những quân nhân đang không ngừng bắn lén, mà hai tên người đá khổng lồ do chú cháu Thái Trọng ngưng tụ ra cũng là một đại phiền phức.
May thay bên phe Trần Lâm cũng có viên bị.
Khi một quyền to lớn của thạch cự nhân Thái Trọng đánh xuống bức lui hai chị em Phương Tuyết, thì một chiếc mỏ neo to lớn cũng lao đến nên vào người thạch cự nhân Thái Trọng, khiến cự nhân to lớn ngã ầm xuống đất đề bẹp không ít tòa nhà gần đó.
Thu Thảo đã được Trần Lâm gửi tin về từ trước, nên đã sớm dẫn theo hai người Thái Văn Cơ và Long Ngữ Yên lợi dụng bóng tối trốn gần phủ thành chủ chờ đợi tín hiệu của Trần Lâm.
Khi thấy lửa cháy sáng một vùng, các nàng biết đôi bên đã đánh nhau, Thu Thảo lập tức để lại hai người Long Ngữ Yên và Thái Văn Cơ trốn gần bức tường thành chờ đợi còn bản thân thì quay lại hỗ trợ cho Trần Lâm!
Nhìn chung lần xuất thủ này không phải Trần Lâm đường đột làm bậy mà đã có trù tính từ trước.
Đại quân vừa mới hành quân đường xa mệt mỏi trở về, tinh thần lẫn thể chất đều xuống thấp nhất.
Còn những khí tài quan sự có thể gây nguy hiển cho Trần Lâm thì phần lớn chỉ vừa mới chất đống vào trong khô, chưa hề kiểm tra hay sắp xếp lại muốn lấy chúng để đối phó Trần Lâm chắc đến sáng mai!
Thế nên đây có thể nói là thời cơ vàng để xuất thủ.
Dĩ nhiên, Trần Lâm cũng có thể chọn các âm thầm rút lui, nhưng tại sao phải âm thầm bỏ đi như một con chó, huyết tổ đại nhân đi là phải đừng đừng chính chính mà đi nó mới bá!
Bên kia nhờ sự có mặt của Thu Thảo tình hình đôi bên lập tức thay đổi 180 độ.
Khác với kiếm trong hai chị em Phương Tuyết gần như không thể làm gì hai tên Malphite kia, thì mỏ neo Nộ Hải nặng tựa ngàn cân của Thu Thảo lại là vũ khí trí mạng toàn toàn có thể áp chế hai người Thái Trọng và Thái Sơn.
Nhìn thấy chú mình bị đánh bay, cự nhân Thái Sơn vung lên cánh tay to lớn như một quả núi đúng nghĩa đánh xuống!
Tuy nhiên, huyết giáp của Thu Thảo lại là đôi chân, trước khi một quyền kia kịp đánh xuống thì Thu Thảo đã nhẹ nhàng nhảy ra sau né tránh còn vung lên sợi xích trong tay quấn lấy cánh tay to lớn của thạch cự nhân.
Bị trói sợ xích quấn lấy cánh tay, thạch cự nhân Thái Sơn theo quán tính kéo cánh tay mình lên muốn thoát khỏi trói buột kia.
.
Tuy nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với việc hắn đang kéo lấy chiếc mỏ neo to lớn của Thu Thảo, với lực kéo của thạch cự nhân Thái Sơn, chiếc mỏ neo nặng nề bay lên không trung.
Lợi dụng lúc đó, Thu Thảo nhanh chóng nhảy lên bắt lấy mỏ neo Nộ Hải lao đến, hắc khí cuồng cuộn tỏa ra, những phù văn quỷ dị trên thân chiếc mỏ neo cũng sáng lên!
Đại Hải Gào Thét, Nộ Hải Triều Dân!
Thu Thảo lập tức sử dụng đại chiêu nên mạnh vào lồng ngực của thạch cự nhân, sóng xung kích khủng bố lang ra bố phía khiến Thái Sơn đang bên trong lòng thạch cự nhân không nhịn được phun máu.
Thạch cự nhân to lớn như con rối bị cắt dây ngã ầm xuống đất!
Trông thấy cảnh đó Thái Trọng cũng hoảng sợ nhìn nữ nhân cao gầy mê người vác lên vai chiếc mỏ neo to lớn đang đứng trên ngực của thạch cự nhân Thái Sơn kia.
Thạch Hóa Cự Nhân năng lực gần như bất khả chiến bại của Thái gia đã gặp phải khắc tinh!
Thạch Hoá Cự Nhân năng lực cực mạnh thiên về phòng ngự độc nhất nhưng không vô nhị của nhà họ Thái.
Dĩ nhiên đã nói là không vô nhi thì tức có một thứ tương tự, đó không gì khác chính là bia đá Trấn Áp Bát Hoang mà Huyết tộc đang sở hữu.
Chỉ là bia đá kia là một trang bị tím đột nhất, một năng lực lại có sức mạnh gần như tương tự một trang bị tím độc nhất đủ để thấy được Thạch Hoá Cự Nhân bá đạo đến mức nào!
Tuy nhiên, trong cái game này luôn luôn tồn tại những vật khắc chế nhau và xui cho hai chú cháu Thái Sơn là Mỏ Neo Nộ Hải trong tay Thu Thảo chính là một trong những thứ đó.
Tuy người đá do Thạch Hoá Cự Nhân tạo có sức mạnh phòng thủ cực kỳ bá đạo, đến cả kiếm trong tay hai chị em Phương Tuyết đều không thể là gì được.
Nhưng sức mạnh của mỏ neo Nộ Hải lại đến từ sóng chấn động do sức nặng khủng kiếp của nó tạo ra, với sức mạnh này một chiêu Nộ Hải Triều Dân kia có thể hoàn toàn bỏ qua phòng thủ của người đá đánh nát người bên trong!
Ý thức được vấn đề này Thái Trọng không vội tham chiến nữa, cẩn trọng nhìn Thu Thảo.
Dù sao trong mắt Thái Trọng việc này chả liên quan gì đến lão, việc gì lão phải liều mạng!
Ngược lại đứng phía xa xa cũng có người đang nghĩ tương tự.
Đứng ở một góc phía xa, Lôi Hồng thấy đại quân bị nhóm người Trần Lâm áp chế không nhịn được muốn lao đến hỗ trợ.
Tuy nhiên, Đao Quân đã nhanh tay giữ lấy Lôi Hồng lại rồi cất lên chất giọng bán nam bán nữ nói:
- Lôi tiểu thư, ta thấy người tạm thời không nên ra tay!
- Trần Lâm thuộc dạng có thù tất báo, hắn đã dám xuất thủ chơi lại Vũng Hải thì chắc chắn sẽ tìm đến Lôi Vũ!
- Lôi Vũ mà có mệnh hệ gì! sẽ rất có lợi cho tiểu thư.
Nghe thấy Đào Quân nói thế, Lôi Hồng liếc nhìn phủ thành chủ giờ đã biến thành biển lửa phía xa cắn răng quay mặt đi.
Là người làm đại sự không thể nghĩ đến tình thân, đây là cơ hội trời cho để lật ngược lại tình thế, nếu Trần Lâm thật sự một đao chém chết Lôi Vũ thì người có lợi nhất hiển nhiên chính là Lôi Hồng nàng!
Bên kia trận chiến một chấp ba của Trần Lâm vẫn diễn ra vô cùng ác liệt!
Tại sao lạ là một chấp ba, rất đơn giản khi hai lão già Ngô Bình và Lôi Thành sắp không chịu nổi nhiệt thì viên binh của họ cũng đã đến.
Thấy khu vực phủ thành chủ có biến, Ngô Phàm lập tức dẫn theo đội cảnh vệ quân chạy đến hỗ trợ!
Nhưng kia đến nơi, một người có thể nói là từng trải như Ngô Phàm cũng không nhịn được trợ mắt há mồm trước cảnh hai đại lão tối cao của Vũng Hải bị hành cho ra bả!
- Nhìn! nhìn con cua! còn không mau tới đây giúp ta một tay!
Trông thấy thằng con trai đứng một bên nhìn mình ăn hành, Ngô Bình không nhịn được tức giận chửi ầm lên!
Ngô Phàm nghe thấy thế chỉ mỉm cười, Hoàng Kim Chiến Khí không khác mấy lão cha mình điên cuồng tỏa ra lao đến tham chiến!
Cứ thế ba người Lôi Thành, Ngô Bình và Ngô Phàm không chút đạo nghĩa giang hồ quần công Trần Lâm.
Tuy nhiên tình hình cũng không khá hơn là mấy!
Trần Lâm thể hiện đúng bản chất siêu việt của một dị tộc cấp cao một chấp ba nhưng vẫn không rơi vào thế yếu, dù sao một con thây ma cao cấp hay một con hung thú ở cấp độ của Trần Lâm đều hoàn toàn có thể làm như vậy!
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là nhân loại không chơi hàng nóng.
Tà Nguyệt đao ánh lên những tia sáng xanh đen huyết bí, Trần Lâm lập tức phát động Tà Nguyệt Trảm chém ngang bột đừng!
Tường chém xanh đen gào thét lao đi tựa như trăm nghìn u linh bước ra từ địa ngục khiến Ngô Phàm hoảng sợ vội vàng né tránh!
Thuật thế Tà Nguyệt trảm lao đi chém một đừng dài trên mặt đất phá nát con đường đất bên dưới!
Cùng lúc đó Trần Lâm lập tức xoay đao đỡ một côn nặng ngàn cân của Ngô Bình, lưỡi đao thuận thế đâm đến ánh lên những tia lửa khi ma sát với thiết côn đâm vào vai Ngô Bình.
Nhưng Ngô Bình không hề tránh né chịu một đao của Trần Lâm đâm vào vai, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ một bên vai của lão.
Tuy nhiên, Ngô Bình cũng đã thành công giữa chặc lấy Tà Nguyệt đao rồi hét lớn.
- Lôi Thành nhanh lên!
Lợi dụng lúc Ngô Bình giữ lấy vũ khí của Trần Lâm, Lôi Thành lôi quang đại thịnh tung người chém xuống, ánh đao chết chóc lướt đi trong không thể để lại muôn vàn tia điên phía sau chém vào đầu Trần Lâm!
Tuy nhiên, Trần Lâm không phải chỉ có một vũ khí!
Trước thế công vô cùng hung hiểm của Lôi Thành, huyết hỏa một lần nữa bừng cháy lao nhanh đến!
Bất chợt sau lưng vang lên một tiếng xé gió, Ngô Phẩm sau khi né tránh một đao khủng bố của Trần Lâm cũng không chậm hơn Lôi Thành là mấy lao đến đâm vào lưng Trần Lâm hình thành thế giáp công!
Nhìn thành kiếm gần như bị nhuốm vàng bởi kim quang, Trần Lâm không nhịn được lặc lưỡi thầm thanh một câu ”đm mấy con chó cắn hội đồng” rồi vung quyền đánh trả!
Thanh kiếm chói lội kim quang đâm tới thành công để lại một đường dài trên tay Trần Lâm khiến máu tươi phun ra dính cả lên mặt Ngô Bình, tuy nhiên quyền phong sắc bén cũng thành công đánh vào người Ngô Phàm khiến hắn phun máu bay ra xa!
Đôi bên không ngờ đều dính đòn đau!
Bất chợt, một cảm giác nguy hiểm bao trùm lấy cơ thể mà đã rất lâu rồi Trần Lâm mới gặp lại!
Phản Ứng Nhanh năng lực của Trần Lâm có thể gần như báo trước nguy hiểm đang cần kề một lần nữa được kích hoạt!
Không một giây chần chờ, Trần Lâm cắn răng cố nguyên nghiên người né tránh!
Cùng lúc đó từ trong một góc khuất, một bóng đen bằng tốc độ gần như siêu thanh lao nhanh đến đâm một kiếm vào người Trần Lâm!
Mũi kiếm sắt bét vô cùng không chút khó khăn đâm xuyên qua lồng ngực Trần Lâm, khiến đế vương tối cao của Huyết tộc rốt cuộc cũng không nhịn được nữa phun ra một ngụm máu tươi!
Kẻ kiêu ngạo khinh thường đối thủ rốt cuộc cũng đã trả giá!
Cầm chặc lấy thanh kiếm, kẻ xuất thủ đánh lén không ai khác chính là La Thiên rốt cuộc cũng nở nụ cười đắc ý nói.
- Trần Lâm có thể chết được rồi!