Từ lúc tỉnh lại, Tống Nam cũng dần dần tiếp nhận trí nhớ của cỗ thân thể này, chính vì năng khiếu quá yếu, đến bây giờ đã 16 tuổi mà mới ở cấp đấu khí Dao Sĩ bị người người khinh bỉ. Phụ thân Hách Nguyên Sinh thừa tướng nước Nhật Nguyệt đối với Hách Thi Hoạ đã không còn hi vọng gì nên mặc kệ đối với một lần lại một lần nhị nhi nữ khi dễ đại nhi nữ. Mẫu thân Hách Thi Hoạ lại là một người quá mức hiền lành, vì một lần nhảy sông này của cố chủ mà hộc máu ngất xỉu đến giờ vẫn chưa tỉnh.
Trái ngược với Hách Thi Hoạ, Hách Thi Nhi lại là thiên tài nổi tiếng, 15 tuổi mà đã ở cấp bậc đấu khí Lạc Duy. Hách Thi Nhi cùng Nam Mặc vương tình cảm thành si, vậy mà vẫn biết che dấu, luôn cùng nương mình là di nương duy nhất thừa tướng phủ bày mưu đặt kế hãm hại mẫu tử Hách Thi Hoạ.
"Tiểu thư. Tiểu thư!" Người nàng gặp đầu tiên từ khi đến thế giới này là Hạ Đường, nha hoàn thiếp thân của Hách Thi Hoạ. Người này không có gì xấu, chính là nói lải nhải quá nhiều, không có chuyện gì lớn cũng kêu toáng lên.Thật là khiến cho nàng đau đầu: "có chuyện?"
"Tiểu thư, phu nhân.. phu nhân tỉnh rồi" thần sắc vui mừng tới cực điểm, Hạ Đường nhìn chăm chú vào nàng mà nói.
"Đến viện của mẫu thân" cắt ngang lời mà Hạ Đường định nói tiếp, Tống Nam trực tiếp đi đến U Lan viện của mẫu thân Hách Thi Hoạ.
Trên giường là một phụ nhân mỹ mạo khuôn mặt không có huyết sắc, đây là lần đầu tiên Tống Nam nhìn thấy mẫu thân Hách Thi Hoạ. "Mẫu thân, người tỉnh rồi sao?"
Phụ nhân trên giường dùng gương mặt ôn nhu nhìn Tống Nam: "Hoạ nhi, Hoạ nhi của ta" Trang Nhu Lan vừa mừng vừa sợ, lệ nóng doanh tròng, ôm chặt nữ nhi của mình: "sao con lại ngốc như thế chứ?"
"Mẫu thân, người đừng lo, trước đây là con không tốt, giờ con đã tỉnh ngộ rồi, con sẽ không vì người không thương con mà tự tổn hại chính mình. Từ bây giờ, con sẽ cố gắng để bảo vệ người" từ người Trang Nhu Lan cho Tống Nam cảm giác ấm áp, Hách Thi Hoạ không biết trân trọng mẫu thân của mình, vậy thì từ bây giờ Tống Nam nàng sẽ là Hách Thi Hoạ, nàng sẽ vì chính bản thân và người mẫu thân trước mắt này mà mạnh mẽ lên.
Buông ra Hách Thi Hoạ, Trang Nhu Lan nửa tin nửa ngờ: "con thật thay đổi sao?"
"Người hãy tin tưởng con." Hách Thi Hoạ dùng đôi mắt kiên định đối diện với Trang Nhu Lan.
Từ trên người Hách Thi Hoạ có một cố hơi thở tự tin và mạnh mẽ khiến Trang Nhu Lan thay đổi cách nhìn, trực giác nói với nàng rằng, có lẽ lần này nữ nhi sẽ khác. "Ta không cần con mạnh mẽ, ta chỉ cần con hạnh phúc an an ổn ổn sống là được rồi"
"Thôi, người nghỉ ngơi đi, nữ nhi về trước"