Từ sau khi Lý Tú Linh rời khỏi, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, trong chớp mắt đã qua ba tháng.
Hai ngày này, Tống Diệp nhìn những người lục tục trở về từ phía Nam, dù sao chiến tranh đã kết thúc ba tháng rồi, cũng nên có người trở về.
Ngay hôm qua còn có một thôn dân thuộc thôn Thu Ngữ cũng quay về rồi, Tống Diệp còn nhớ rõ tên của hắn là "Đại Đông".
Một năm trước lúc Đại Đông rời khỏi thôn làng là đi cùng cha mẹ, nhưng hôm nay lại một mình hắn trở về.
Tống Diệp thử hỏi thăm cha hắn nương đi đâu rồi? Hắn liền rơi lệ không ngừng.
Chờ hắn khóc xong, tâm tình bình phục lại mới chậm rãi nói ra, thì ra một năm trước cha mẹ hắn đã qua đời trên đường rời khỏi thôn Thu Ngữ rồi.
Tống Diệp đã sớm đoán được, trong thời kỳ chiến loạn không ngừng, rất nhiều người sẽ chết trên đường chạy trốn.
Lúc Đại Đông tìm về nhà tổ của mình lại thấy nó đã thành một phế tích, dấu vết năm đó sống ở nơi này cũng hầu như biến mất không còn, hắn lại ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc lớn
Đây đều là do Bách Cốt Ma Tôn tạo nghiệt mà, một chiêu Phong Thần Đê Ngữ của hắn đã hủy hơn phân nửa thôn làng rồi.
Sau khi Đại Đông khóc liền gọi một chén trà chỗ Tống Diệp, mà Tống Diệp không thu tiền hắn.
Đại Đông uống trà xong thì vẫn rời khỏi cái thôn này, hiển nhiên, thôn Thu Ngữ đã không có gì đáng giá hắn lưu luyến nữa, chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Tống Diệp, rất nhiều người trở về chỉ là vì nhìn một chút, cuối cùng vẫn là sẽ rời khỏi thôi. Đương nhiên những ngày này, chuyện buôn bán trà của Tống Diệp sẽ tốt hơn ngày thường, rất nhiều người từ phía nam trở về đi ngang qua nơi này, nhìn thấy có quán trà đều sẽ tới uống một chén, sau đó lại tiếp tục lên đường.
Hôm nay nhiệm vụ Tân Thủ thôn ngẫu nhiên cũng rất nhanh thức thời.
Nhiệm vụ này rất đơn giản, lấy thời thế hiện giờ của Tống Diệp, còn chưa tới giữa trưa đã bán đủ 30 bát nước trà, hoàn thành nhiệm vụ.
Quả thật là thời đổi chuyện biến, lúc trước khi chiến tranh chưa kết thúc, thường thì một ngày cũng không bán được một chén, cũng chỉ có thể chờ lúc cô nàng Trương Tử Huyên kia xuống núi mua sắm thì bán cho một mình nàng thôi.
"Tích! Nhiệm vụ [Bán trà] hoàn thành, điểm kinh nghiệm + 10.000!"
Từ khi đẳng cấp Tống Diệp càng ngày càng cao, phần thưởng kinh nghiệm trong nhiệm vụ ngẫu nhiên cũng cao theo, nhưng hai nhiệm vụ tân thủ mỗi ngày vẫn chỉ có 200 điểm kinh nghiệm khen thưởng.
Dù sao, hắn không có cách nào rời khỏi cái thôn này, nhiệm vụ tân thủ chính tuyến còn chưa hoàn thành, cho nên khen thưởng từ nhiệm vụ tân thủ hàng ngày cũng không thay đổi.
Mà nhiệm vụ ngẫu nhiên khen thưởng là cùng hắn đẳng cấp móc nối , đẳng cấp cao, cho kinh nghiệm khen thưởng thì cao.
Cho nên, Tống Diệp hiện giờ trừ dựa vào vận khí nhặt đầu người để thăng cấp thì chủ yếu chỉ dựa vào nhiệm vụ ngẫu nhiên mỗi ngày.
Sau khi đạt được 10.000 điểm kinh nghiệm nhiệm vụ, một vệt kim quang thoáng lóe lên trên thân Tống Diệp, hắn lại thăng cấp rồi!
"Tích! Chúc mừng người chơi thăng lên cấp 70!"
Tống Diệp liền dùng 6 điểm thuộc tính thăng cấp cộng hết vào tăng khí huyết, giao diện thuộc tính người chơi cũng theo đó mà thay đổi.
Mà sau khi lên cấp 70, cửa sổ trò chơi cũng mở khóa một chức năng mới - [Hộ pháp], mà lại còn được một lần cơ hội rút hộ pháp miễn phí.
Phiếu rút hộ pháp là đạo cụ vô cùng trân quý, cho nên cơ hội rút miễn phí này cực cực kỳ quan trọng.
Có điều, dù sao cũng là do vận khí, cứ rút thôi.
Cho nên Tống Diệp liền sử dụng cơ hội rút miễn phí này.
Tiếp đó, giao diện rút hộ pháp lóe lên một vệt kim quang.
"Tích! Chúc mừng kí chủ rút được hộ pháp kim phẩm [Vu Mộ Thu] "
Tiếp đó, trên giao diện hộ pháp liền xuất hiện hình tượng Vu Mộ Thu, nàng mặc một bộ váy dài màu lam, áo chữ V thấp cổ, xẻ tà cao, tư thái đầy đặn, trong tay nắm cầm một thanh trường kiếm màu tím.
Cách ăn mặc như này, nếu không phải có giới thiệu bối cảnh nhân vật, Tống Diệp còn thật sự cho rằng nàng là một coser hiện thế nào đó muốn hấp dẫn nhãn cầu nam nhân. . .
Mấy vạn năm trước, Vu Mộ Thu này chính là nhân vật cấp bậc đại lão chẳng những tu vi đăng phong tạo cực, hơn nữa còn là một kiếm tu, cũng là khai tông chi tổ của Thánh Thiên tông.
Nếu như nàng có thể sống đến bây giờ, Thánh Thiên tông cũng sẽ không bi Tần Huyền Khê huyết tẩy cả nhà
Chỉ tiếc, nàng đã chết trong trận Tiên Ma đại chiến thứ ba.
Dạng nhân vật cấp bậc đại lão như này, trong "Hệ thống hộ pháp” đương nhiên cũng là cực phẩm hộ pháp kim phẩm tối cao.
Trên thông tin của nàng cho thấy tu vi là "Phá Không cảnh tầng một", đương nhiên đây không phải tu vi thực sự cao nhất, nàng thân là tổ sư gia khai tông của Thánh Thiên tông, trước trận đại chiến Tiên Ma thì tu vi đã đạt đến Đế Hồn cảnh đại viên mãn rồi.
Cho nên, phần tu vi "Phá Không cảnh tầng một” này, chẳng qua là tu vi hộ pháp lúc nàng làm hộ pháp của Tống Diệp thôi chứ không phải tu vi cao nhất lúc nàng còn sống.
Hơn nữa tu vi hộ pháp này vẫn có thể tiếp tục tăng.
Mà kỹ năng hộ pháp [Diệt Thương Sinh] này là một thức kiếm quyết của nàng khi xưa, nàng thân là kiếm tu, đương nhiên cũng là chủ tu kiếm quyết.
Có thể nói, vận khí Tống Diệp rất không tệ, lần đầu tiên đã rút được hộ pháp kim phẩm.
Tuy nhiên, hộ pháp như Vu Mộ Thu không thể bị Tống Diệp triệu hoán thẳng ra để tham dự tác chiến được, nhưng Tống Diệp lại có thể sử dụng kỹ năng hộ pháp [Diệt Thương Sinh] của nàng.
Cho nên tác dụng thực tế của hộ pháp là nằm ở kỹ năng hộ pháp.
Mà sát thương của kỹ năng hộ pháp chỉ liên quan đến tu vi hộ pháp, mà không dính dáng gì đến thuộc tính bản thân Tống Diệp.
Muốn nâng cao sát thương của kỹ năng hộ pháp cũng chỉ có thể nâng cấp tu vi hộ pháp, nâng cấp tu vi hộ pháp chỉ có một con đường, chính là cho ăn "Hộ Pháp Chân Nguyên Đan".
Mở ra sau khi mở chức năng hộ pháp, cày quái cùng làm nhiệm vụ đều sẽ có cơ hội lấy được số lượng Hộ Pháp Chân Nguyên Đan nhất định.
Hiện tại có hộ pháp Vu Mộ Thu này, Tống Diệp liền có thể dùng tu vi Phá Không cảnh tầng một của nàng để đánh ra một thức Diệt Thương Sinh.
Chỉ là, một ngày chỉ có thể sử dụng kỹ năng hộ pháp một lần, cho nên nếu không phải thời điểm then chốt, Tống Diệp sẽ không dễ dàng sử dụng.
Huống hồ "Diệt Thương Sinh” là kiếm quyết độc hữu của kiếm tu Vu Mộ Thu, đã thất truyền vài vạn năm, nếu hắn tùy tiện thi triển kiếm quyết này ở trước mặt người ngoài e là sẽ khiến Tu Chân giới chấn động.
Vì thận trọng nên đương nhiên hắn sẽ không dùng linh tinh, nếu có thì cũng là len lén mà dùng thôi.
Lúc này, quán trà làm ăn rất chạy, bốn cái bàn đều ngồi đầy người, không ít người qua đường cũng chỉ có thể đứng bên cạnh quán uống trà.
Dù sao, hiện nay, phương viên trăm dặm chỉ có một quán trà của hắn, mà người từ phía nam trở về lại càng ngày càng nhiều, bọn họ phần lớn đều đã rong đuổi rất lâi, khát nước khó nhịn, nhìn thấy ven đường có quán trà tất nhiên là muốn tới uống một chén rồi mới đi tiếp.
Tống Diệp vừa rót chén trà cho một người khách thì sau lưng lại truyền tới thanh âm của một người khách khác: "Ông chủ, cho một chén trà đi!"
Tống Diệp thoáng dừng, bởi vì hắn biết chủ nhân của âm thanh này, là một vị cố nhân!