*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hoắc Minh Cẩm đặt đao trong tay xuống, đi tới trước mặt Nguyễn Quân Trạch, mặt mũi sa sầm, nhấn mạnh từng chữ một: "Ngươi chĩa cung tên về phía hắn?"
Nguyễn Quân Trạch tự biết phen này mình đuối lý, không dám nói lời nào.
Hoắc Minh Cẩm giơ tay lên, mặt mày lạnh lẽo như băng, "Bốp" một tiếng, một cái bạt tai rơi xuống khiến Nguyễn Quân Trạch ngã lăn xuống đất.
Đám đề kỵ há hốc miệng. Dù Nhị gia có giận dữ đi chăng nữa, cũng chẳng bao giờ đánh người. Thuộc hạ mắc lỗi, ngài ấy vẫn luôn bảo bọn họ tự đi nhận phạt theo quy định. Ngài ấy rất ít khi ra tay bởi một khi ra tay, người khiến ngài ấy tức giận chẳng mấy chốc sẽ đầu một nơi mình một nẻo.
Đây là lần đầu tiên Nhị gia đánh người nhà trước mặt đám thuộc hạ.
một cái bạt tai quá mạnh, trong miệng Nguyễn Quân Trạch giờ đã đầy mùi tanh, cả miệng toàn máu, không phát ra nổi một âm thanh hoàn chỉnh.
Hoắc Minh Cẩm không thèm để mắt tới hắn, lao thẳng ra ngoài.
Editor: Nguyễn Quân Trạch da đen, số cũng đen thui.