*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khổng Hoàng hậu lo lắng bất an, cảm thấy lần này nhất định Hoàng thượng đã tức giận, lúc này nghe thấy giọng điệu của ngài ấy vẫn nhẹ nhàng, không có vẻ giận dữ cho lắm liền thầm thở phào nhẹ nhõm. Nàng ta cũng không dám tiếp tục đề cập tới Phó Vân nữa, lại đâm ra hận mấy đứa tiện nhân ngầm tác oai tác quái kia, còn dám lợi dụng anh trai nàng ta để ly gián nàng ta và Hoàng thượng!
Chu Hòa Sưởng nhìn theo bóng Khổng Hoàng hậu đi ra ngoài, vừa đi vừa lau khô nước mắt rồi hắn tiếp tục phê duyệt tấu chương.
không thể để Khổng Hoàng hậu có thù với Vân ca nhi, tuy phi tần trong hậu cung không thể tham gia vào chính sự nhưng sau này, khi Hoàng hậu sinh được Thái tử rồi thì lại khác.
Nếu như Hoàng hậu vẫn tiếp tục thiếu hiểu biết như vậy, dù nàng ta có sinh được Thái tử thì cũng không thể để cho nàng ta nuôi dạy.
Nhưng dù sao hiện giờ nói những chuyện như vậy vẫn còn sớm.
hắn âm thầm cân nhắc.