Tô Lan Huyền nửa tỉnh nửa mê, lại càng bị lời nói của An Nhã Hân làm cho bối rối.
“Em bé vượt lên cái gì cơ?”
“Cậu bật TV lên trước đi.
Hạ Lăng và Bé Bảo đang tham gia một chương trình thực tế, được phát sóng trực tiếp.” An Nhã Hàn so với Tô Lan Huyền càng hưng phấn và lo lắng hơn, cô ấy hận không thể chui qua dòng điện sang đầu dây bên kia điện thoại.
Nhất thời Tô Lan Huyên tỉnh táo, cô vội vàng đi tới phòng khách mở TV lên tìm chương trình thực tế mà An Nhã Hân nói.
Ngay khi chuyển sang một chương trình truyền hình thực tế, gương mặt điển trai của Hạ Lăng hiện ra trước mắt CÔ.
Trong chương trình, Hạ Lăng đang đội một chiếc mũ lưỡi trai, đi giày Martin và quần harem với áo len mùa hè, tổng thể trông rất giản dị lại đẹp trai, đầy phong cách quốc të.
Đặc biệt là đôi mắt của Hạ Lăng, đôi mắt đó là hấp dẫn nhất.
Trong chương trình, một nhóm trẻ em từ năm đến mười tuổi đang hoạt động ngoài trời.
Khi gặp các trường hợp khẩn cấp khác nhau, các bé sẽ giải quyết như thế nào.
Thúc đẩy sự giải phóng bản chất của trẻ em, trở về với sự tự do phát triển và trở về với con người thật.
Hạ Lăng và Hạ Bảo cùng một nhóm, tổng cộng có năm nhóm, Hạ Lăng và Hạ Bảo hiện là nhóm được ủng hộ nhiều nhất.
Trang phục của Hạ Bảo giống như Hạ Lăng, chỉ khác là màu sắc của quần áo tươi sáng hơn.
Tô Lan Huyền sửng sốt một lúc mới nhận ra tối hôm qua những lời Hạ Lăng nói là thật.
Hai đứa nhóc này đúng là tham gia vào giới giải trí.
Hạ Bảo và Hạ Lăng là con trai của Lục Đồng Quân, không lâu sau khi tập đoàn Đại Lục tuyên bố phá sản, hai đứa bé bước vào làng giải trí.
Chỉ dựa vào xuất thân của mình, tự nhiên sẽ trở thành trung tâm, vừa xuất hiện thì không ngừng được quan tâm.
Chương trình thực tế này ban đầu khá bình thường nhưng bây giờ nó đã hoàn toàn nổi tiếng.
Số lượng người xem chương trình thực tế ngày càng tăng, bởi vì đây là chương trình truyền hình trực tiếp nên càng có độ chân thực hơn, từ phản ứng tại chỗ của bọn trẻ cũng có thể nhìn ra sự dạy dỗ của cha mẹ.
Hạ Lăng thì lịch sự nho nhã, Hạ Bảo nghịch ngợm nhưng cũng rất hiểu phép tắc, hơn nữa với chỉ số thông minh của hai nhóc và sự rèn luyện trên đảo của Hạ Lăng, dường như trận đấu trên game show thực tế này đối với hai nhóc có chút giống như để chơi đùa?
Ngay sau đó trên mạng đã xuất hiện rất nhiều fan hâm mộ là các bà mẹ, hai nhóc tì đáng yêu đến mức ai cũng yêu thích, hận không thể bế về nhà.
Thậm chí nhiều người còn bàn tán xôn xao trong khu vực bình luận về việc làm thế nào mới có thể sinh ra đứa bé đẹp trai và dễ thương như vậy.
Có những lời khen ngợi thì cũng có những lời chê bai.
Có người nói nhà họ Lục phá sản, giờ phải dựa vào hai đứa con để nuôi cả nhà.
Tranh thủ thời gian quay quảng cáo, Tô Lan Huyên gọi điện cho Hạ Lăng, câu đầu tiên cô nói là: “Bé cưng, mẹ nhìn thấy con và em trai con trên TV, con trai của mẹ thật tuyệt, rất ăn ảnh và còn siêu đẹp trai, hai đứa nhất định sẽ chiếm vị trí đầu tiên.
Tô Lan Huyện sẽ không coi thường hay đổ lỗi cho con cái, đó không phải là quan niệm của cô về cách nuôi dạy con cái.
Hạ Lăng và Hạ Bảo được tham gia chương trình thực tế, cô hẳn phải cân nhắc nhiều mặt, mà điểm xuất phát như vậy là rất tốt, bé cưng nhà cô giỏi như vậy, sao cô có thể nỡ lòng nào trách móc được chứ.
Cô không quan tâm đến mấy gã làm anh hùng bàn phím tố cáo cô và Lục Đồng Quân trên mạng, chỉ cần con trai cô không làm tổn hại người ta và luôn vui vẻ là được.
Coi như đi chơi thôi, cũng rất tốt.
Hạ Lăng nói qua điện thoại: “Mẹ, con và em trai nhất định sẽ giành được vị trí đầu tiên.
Giọng nói của Hạ Bảo cũng truyền đến: “Mẹ, chúng con là con trai của cha và mẹ, gen tốt nên chắc chắn giỏi.
“Gớm lắm.” Tô Lan Huyện cười nói: “Bé con, hai đứa các con hại mẹ và cha rơi vào tội bất nghĩa kìa.
Trên mạng đang trách mắng cha mẹ ăn bám con.”
Người khác thì ăn bám cha mẹ, vợ chồng cô lại ăn bám con, đúng là bẽ mặt mà.
Hạ Lăng nói: “Mẹ, bọn họ chính là ghen tị với mẹ, nhưng không phải ai cũng có thể giống như mẹ, có thể sinh ra những đứa con trai thông minh khôi ngô như chúng con.
Tâm trạng của Tô Lan Huyện rất tốt: “Người đại diện của các con là ai?”
“Chú Anh a.
“Tiền công như thế nào? Hai đứa đừng để bị lừa.
Ước chừng chỉ có một người mẹ có tấm lòng cao cả như Tô Lan Huyên.
Hạ Lăng nói: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm, có bao giờ con và em trai phải chịu thua thiệt đâu Cùng lúc đó số điện thoại của Lục Đồng Quân cũng gọi tới, Tô Lan Huyên nói với hai đứa bé: “Chơi cho vui vẻ, tình bạn xếp thứ nhất, cạnh tranh là thứ hai thôi, cha con gọi điện đến đây “Vâng ạ, tạm biệt mẹ” Hạ Bảo nói: “Mẹ ơi, gửi lời chào cho cha hộ chúng con nha.”
“Được rồi.”
Tô Lan Huyên mỉm cười cúp điện thoại rồi kết nối với cuộc gọi của Lục Đồng Quân.
“Khi nào thì anh trở về?”
Lục Đồng Quân đã rời đi được một tuần.
“Nhanh thôi.” Lục Đồng Quân vẫn hỏi như thường ngày: “Lan Huyên, cơ thể em khôi phục như thế nào rồi? Vết thương còn đau không?”
Đây không phải là lần đầu tiên Lục Đồng Quân hỏi điều này, chỉ là những câu quan tâm thông thường nhất nhưng lại giống như loại mưa phùn âm thầm thấm vào lòng khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.
“Mọi thứ đều ổn” Tô Lan Huyền nghĩ đến hai đứa nhóc, cô nói: “Đúng rồi, nếu bây giờ anh có thời gian thì có thể bật TV lên và xem chương trình tạp kỹ trong nước.
Hạ Lăng và Bé Bảo tham gia một chương trình thực tế, hai đứa nhỏ nói muốn kiếm tiền nuôi gia đình.
Lục Đồng Quân, chúng ta đều tệ đến mức ăn bám con trai rồi, anh có thấy xấu hổ không?”
“Thật xấu hổ!” Tiếng cười trầm thấp của Lục Đồng Quân từ đầu dây bên kia truyền đến: “Cuối cùng hai đứa con trai cũng không phải nuôi vô ích.
Để cho hai đứa đi chơi vui vẻ cũng tốt.
Nếu hai đứa nó có thể nhận được nhiều thông báo nhiều, vậy thì chúng ta có thể nghỉ hưu sớm rồi.”
Tô Lan Huyên cười tủm tỉm: “Anh không đáng làm cha mà.”
Sau khi đùa giỡn, hai người quay lại chủ đề chính.
Tô Lan Huyền hỏi: “Anh bắt gặp Lệ Quốc Phong chưa?”
“Anh gặp rồi, nhưng đã để ông ta chạy” Lục Đồng Quân nói: “Tô Hạo Trần và Lệ Quốc Phong ở cùng nhau, hiện tại vẫn ổn
Ngay sau khi lời nói vừa dứt, bên kia truyền đến tiếng nói chuyện ồn ào, sau đó Tô Lan Huyện nghe thấy tiếng của Hạ Vân: “Lão đại, tên Ostra kia đã dẫn người tới đây.”
“Lan Huyên, anh cúp máy trước, em nhớ ăn cơm đúng giờ, nghỉ ngơi nhiều hơn, chờ anh trở lại.”
Tô Lan Huyện chưa kịp nói gì thì Lục Đồng Quân đã cúp máy rồi.
Trong lòng Tô Lan Huyền có chút rối loạn, nhưng nghĩ đến Lục Đồng Quân đã sống sót sau mấy lần đại nạn, lần này cũng sẽ có thể vượt qua khó khăn, trong lòng cô nhanh chóng bình tĩnh lại.
Khi gặp chuyện không hay, hãy nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất.
Sau đó, không có gì phải sợ hãi.
“Lan Huyên, Bé Bảo và Hạ Lăng ở trên TV” Lưu Lệ Phương vội vã trở về từ bên ngoài.
Bà ta đến trung tâm mua sắm để mua quần áo cho Tam Bảo, Tứ Bảo và nhìn thấy chương trình thực tế trên TV của trung tâm thương mại nên vội vã trở về.
Thời gian quảng cáo đã hết và chương trình thực tế lại tiếp tục.
Tô Lan Huyên nói: “Con đang xem nè”
“Xem cái gì cơ?”
Lâu Yến Vy tỉnh dậy đi từ trên tầng xuống, cô ta duỗi tay chân, nhìn thấy Hạ Lăng và Hạ Bảo trên TV thì kinh ngạc nói: “Tại sao hai đứa nhóc này lại ở trên TV?”
“Hạ Lăng nói tham gia chương trình thực tế để kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Tô Lan Huyên nói câu này mà không có chút đỏ mặt.
Lâu Yến Vy giơ ngón tay cái lên: “Chị, chị vứt liêm sỉ đi đâu rồi? Hai đứa nhóc còn bé tý, thật đáng thương, chúng phải đảm nhận trọng trách hỗ trợ gia đình khi còn nhỏ như vậy.
Tô Lan Huyền: “Liêm sỉ là ai vậy?”
Lâu Yến Vy: “…
Sau khi xem chương trình thực tế được vài phút, Lâu Yến Vy dè bỉu nói: “Hạ Lăng đã được trải qua huấn luyện, giờ đi cạnh tranh với đám trẻ con đó không khác gì việc vua chúa tiến vào thân của bọn lính mới, vừa nhìn là thấy đối lập hoàn toàn rồi.”
Nhìn thấy sự nổi tiếng của hai cậu bé, dường như Lâu Yến Vy đã phát hiện ra cách kiếm tiền: “Chị, hay là em đi làm người đại diện cho cháu trai.
Hạ Lăng với Bé Bảo đang nổi tiếng và được nhiều người biết đến nên phải nhanh tay kiếm nhiều tiền hơn trong thời gian này.
Em đã từng nghe nói tiền trong ngành giải trí là dễ kiếm nhất.”
Tô Lan Huyền trợn tròn mắt xem thường: “Liêm sỉ mà em nói thì sao?”
Lâu Yến Vy không biết xấu hổ nói: “Tạm thời khóa trong két sắt đi chị, việc Hạ Lăng và Bé Bảo tiến vào giới giải trí, em sẽ xem xét “Em đừng có nghĩ linh tinh, chị chỉ muốn để cho hai đứa nhóc chơi vui vẻ thôi.” Tô Lan Huyền đứng dậy nói: “Chị đi xem Tam Bảo với Tứ Bảo.
“Chị, em có tin đồn là tình địch của chị đã đến thủ đô rồi.” Lâu Yến Vy nhân cơ hội nói ra điều kiện: “Em sẽ giúp chị xử lý.
Chị để em làm người đại diện của Thiên và Bé
Bảo trong ba ngày là được, quá hợp lý.
Tô Lan Huyền hơi híp mắt: “Tần Kiều Lam đến đây rồi?”.