Thiệu Chi Ung lái xe, đi theo hướng phía Nam của đường cao tốc, tiến vào một vùng càng ngày càng ít dân cư, đã vậy xe càng ngày càng ít, Khả Vân càng ngày càng không biết mình đang đi đến vùng nào, tóm lại là nàng bị mất phương hướng trầm trọng.
Trước mắt nàng hàng cây ăn trái
xum xuê xanh biếc cảnh trí, không thể tin nổi nhìn về phía Thiệu Chi Ung — là phiên gia*, hàng chục hàng ngày cây phiên gia*!
Thiệu Chi Ung cảm nhận được ánh mắt của nàng, đã có thể tưởng tượng được biểu
tình của nàng có biến động, hắn vui vẻ cười cười khóe miệng. Đem xe đậu
xong xuôi xong, bước xuống xe, tiếp theo mở cửa xe cho nàng “Chúng ta đi tới nơi này xem người ta thu hoạch phiên gia một chút đi!”
Hắn vươn tay ra, nàng mang vẻ mặt mật ngọt tươi cười, ngoan ngoãn đem tay nhỏ bé đặt vào bàn tay ấm nóng của hắn.
Nguyên lai cảm giác thu hoạch trái cây thật sự thích thú, nhìn hai rổ
đầy ắp trái phiên gia, Bạc Khả Di không còn vẻ lo lắng như lúc nãy ở
trên xe, vui vẻ cười tít mắt.
Ánh mặt trời chiếu vào gương mặt
nhỏ nhắn trong sáng đang tươi cười của nàng. Gió nhẹ thổi bay mái tóc
đen mềm mại, thân ảnh nhanh nhẹn như vậy xinh đẹp động lòng người.
Thiệu Chi Ung chưa bao giờ nghĩ một khi mỹ nhân cười có thể làm cho tứ chi người khác nhũn ra, hắn nhịn không được nheo lại hai mắt, chỉ vì có thể rõ ràng hơn bắt giữ nụ cười của nàng.
Lồng ngực Thiệu Chi
Ung kích động không thôi, đây là hắn lần đầu tiên như thế hy vọng thật
mãnh liệt sẽ đem hạnh phúc đến cho một người, mà người ấy chính là nàng — Bạc Khả Vân.
“Thiệu Chi Ung, anh mau đến xem, nơi này còn có thiệt nhiều a!”
Nghe thấy tiếng của nàng gọi, Thiệu Chi Ung chầm chậm tiến đến trước
mặt nàng, cơ hồ là cũng không khỏi luyến tiếc nụ hôn tối hôm qua. Hắn
liền hôn lên cái miệng nhỏ nhắn.
Nàng nhất thời cả người cứng
ngắc, đôi mắt đẹp mở to, tim đập như nổi trống, như có vật làm nghẹn nơi cổ họng, làm cho nàng không thể hô hấp. Hơn nữa khi hắn đem đầu lưỡi
lão luyện tiến vào trong miệng nàng, mãnh liệt như sóng to làm cho nàng
cảm thấy thật choáng váng, toàn thân như mềm mại vô lực, nguyên cả rổ
trái cây trong tay đều rớt xuống dươi đất, phiên gia* đỏ tươi thi nhau
lăn xuống……
Nàng muốn đẩy ra hắn, nhưng lại bị tình cảm chia phối hết lý trí.
Kia trong nháy mắt, thế giới giống nhau dừng lại, chỉ còn lại có hai tâm hồn đang đắm chìm trong ái tình…..
Nàng mê loạn đến mức không biết được khi nào nụ hôn kia bắt đầu hay
chấm dứt. Làm ánh mắt tòan ngập tràn thân ảnh của hắn mãi đến khi thấy
hắn cười cười, tĩnh định ngóng nhìn nàng.
Đột nhiên nàng cảm
giác được bên hông căng thẳng, tiếp theo liền lảo đảo ngã vào trong lòng hắn, yếu đuối tựa vào trước ngực hắn, nhẹ nhàng hô hấp, tất cả hơi thở
đều là ngập tràn mùi của hắn.
Làm nàng nhắm mắt lại, nàng rõ
ràng nghe được ngực vỡ ra thanh âm, chờ nàng ý thức được cái gì, hắn đã
nghênh ngang ôm chặt lấy nàng, nàng giơ lên hai tay, học hỏi ở hắn mà ôm chặt thắt lưng của đối phương.
Cảm nhận được nàng đáp lại, hắn phút chốc buộc chặt cánh tay, dùng lực khiến nàng cơ hồ muốn hét vì đau.
Nàng hai mắt nóng lên, nhịn không được muốn khóc, không phải bởi vì đau, mà là trong lòng kia nói không nên lời lo lắng……
“Nếu anh nói anh yêu em, em có thể hay không cảm thấy rất buồn nôn?”
Nàng lắc đầu, bởi vì…… “Em cũng yêu anh.”
Thiệu Chi Ung nở nụ cười, tay đang ôm lấy mặt nàng, lại một lần nữa vong tình hôn nàng……
Nàng đầu hàng, đối Thiệu Chi Ung thật sự đầu hàng.
Nàng không muốn đem hắn trở thành anh rể, mà là muốn đem hắn trở thành nam nhân của chính mình, bởi vì hắn cũng yêu nàng, không phải sao?
Gì, phải đi dự tiệc tối?!
Nhận được điện thoại từ
thư ký của Thiệu Chi Ung, Bạc Khả Di chỉ cảm thấy tai vạ đến nơi. Đầu
tiên là một trận oang oang trong đầu, tiếp theo là đứng không vững, báo
hại làm nàng ngã lăn xuống ghế, bị á khẩu thật lâu.
Quả nhiên không có khả năng vĩnh viễn đều như vậy đều được thậun lợi, giả làm tân nương rốt cục bị khảo nghiệm đây –
Từ nhỏ đến lớn, nàng căn bản là không có tham dự yến hội, dù sao trong mắt ba mẹ, nàng là đứa con luôn làm ba mẹ bẽ mặt. Cho dù khôn ngoan
xinh đẹp nhưng với tính tình ngây ngô, yến tiệc nào khi được mời tham dự nàng cũng có cách làm hỏng hết thảy. Mấy lần được mời, nàng đều là
ngoan ngoãn ở nhà chơi đùa, trông nhà còn sướng hơn phải đi dự tiệc.
Thật là hại người a, hiện tại nàng cư nhiên phải phụ chồng tham dự
chính thức xã giao với các doanh nhân khác. Vậy phải làm sao bây giờ mới tốt? Nàng thậm chí ngay cả nên mặc quần áo gì, nên như thế nào ứng xử
đều không có biết…
Ngắm trên tường đồng hồ, liếc mắt một cái,
còn thừa không đến một tiếng, Bạc Khả Di run run bàn tay nhỏ bé gọi điện thoại cùng mẫu thân cầu cứu, dù sao mọi người hiện tại đều ở cùng chiến thuyền, nàng nếu ra sao, toàn gia sẽ cùng ôm nhau mà chết.
“Gì? Không ở nhà……” Nghe được quản gia nói như vậy, nàng thật sự muốn khóc.
Không được, cho dù không ai cứu, nàng cũng phải nghĩ biện pháp tự cứu.
Nàng đột nhiên nghĩ đến tỷ tỷ từ từ nhỏ đều đi theo ba mẹ tham dự các
đại yến hội, trong nhà hẳn là không hề thiếu trang phục và đạo cụ nàng
có thể dùng trong lúc khần cấp, tuy rằng khí chất của tỷ tỷ này nọ giả
không được, nhưng ít ra bộ dáng thì có thể lừa người khác đuợc!
Không nói hai lời, lập tức về nhà đi –
Má ơi, phòng thay đồ của tỷ tỷ có đến hai gian đầy đủ vài kiện có thể ví như một cửa hàng quần áo, lễ phục thì cả 1 tường dài.
Nàng chọn tới chọn luôn một hồi, cuối cùng cũng lựa được một chiếc áo
màu xanh, làn váy vừa thanh lịch lại đầy đủ khí chất. Nàng không dám
chọn phiền phức lễ phục, sợ rằng nàng thật sự có khả năng hủy hại bộ
quần áo a. Thay đổi quần áo, kế tiếp chính là giải quyết vấn đề trang
điểm và làm tóc.
Nhìn xem thời gian, chỉ còn nửa giờ, hiện tại
làm tóc cho dù có nhanh cách mấy cũng không kịp, may mắn nàng cũng không tệ lắm, dùng curler iron* làm tóc xoăn xoăn 1 chút, tiếp theo nàng lấy ở hộp trang điểm chọn một vật trang sức thủy tinh, bới tóc kiểu đơn giản, sau đó tùy tiện dùng phấn má hồng sửa dung, lại bôi thêm son cho môi
thắm……
Nàng đột nhiên thực cảm kích mẫu than sinh ra hai chị em nàng, nhìn vào gương đánh giá chính mình, tuy rằng của nàng trang phục
và trang sức không có nhiều là bao nhiêu, nhưng ít ra là xinh đẹp, chính mình so sánh thật tốt với gấu mèo**.
Xác định chính mình đều
chuẩn bị không tệ lắm, nàng lại chạy nhanh về nhà Thiệu Chi Ung, thật
may là lái xa của Thiệu Chi Ung phái tới cũng đang đến, nàng thật mạnh
thở ra một hơi, chạy nhanh ngồi trên xe.
Tình huống này chỉ cần một lần ép buộc đi dự tiệc là nàng đã sợ phát khiếp. Nhưng hiện tại
nàng còn không có thể thả lỏng, trọng đầu căn bản còn chưa có bắt đầu
đâu!
Thiệu Chi Ung đứng ở trước cửa lớn nhà hàng, xe vừa đến,
không đợi lái xe mở cửa, hắn đã tiến bước đến, chủ động mở cửa cho Bạc
Khả Vân xuống xe, vừa thấy đến nàng, hắn gắt gao xem xét nàng, thật lâu
không thể dời tầm mắt.
“Làm sao vậy? Khó coi sao? Anh tự đi một mình đi vào đi, em về nhà trước nha.” Nàng phi thường bất an, xoay
người lại muốn lùi về trong xe.
Nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn, vội vàng kéo nàng, khóe miệng khẽ nhếch,” Ngốc quá, em như vậy rất đẹp, cầm lấy tay anh, chúng ta cũng nên đi vào.”
“Ai, đợi chút –” Nàng giữ chặt hắn, trái tim đều nhanh muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
* Curling iron: Cái máy làm xoăn tóc á.
** Nếu không lầm, ở TQ gấu mèo (panda) là lọai vật đẹp nhất? ta thì thấy tụi nó xấu quắc, tròn quay mà lười biếng vô cùng!
“Ai, đợi chút –” Nàng giữ chặt hắn, trái tim đều nhanh muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Làm sao vậy?”
“Tới tham gia yến tiệc có rất nhiều người em chưa gặp qua, vạn nhất thất lễ……”
“Đừng sợ, em chỉ cần đi theo bên người anh là được, trước kia em cũng chẳng phải đã cùng nhạc phụ tham dự các yến hội sao?”
Đây là sau khi bọn họ kết hôn, lần đầu tiên lấy danh nghĩa vợ chồng
cùng tham dự yến hội, hắn trực giác nghĩ đến nàng lo lắng sẽ bị những
người lớn lên mặt truy vấn cuộc sống hôn nhân hoặc kế hoạch sinh con nối dõi, ôn nhu vỗ nhẹ tay nàng,” Mặc kệ để cho người ta nói cái gì, em chỉ cần phụ trách mỉm cười, cái khác giao cho anh xử lý là tốt rồi.”
Có hắn cam đoan, cảm xúc lung tung của nàng cuối cùng hơi bình phục một ít.” Ân, em đã biết.”
Bọn họ xuất hiện quả thật khiến cho mọi người chú ý, dù sao Thiệu Chi
Ung là người nối nghiệp của Thiệu Dương tập đoàn, những người trong sảnh kia đều đã chứng kiến hôn lễ xa hoa, tất nhiên lại càng vài phần thân
thiết.
Mà Bạc Khả Di cũng rất phối hợp, phi thường nghe lời
hắn, đều bình tĩnh, tự nhiên mà mỉm cười, mặc kệ mọi người nói cái gì,
nàng đều cho Thiệu Chi Ung phụ trách ứng đối.
Quả nhiên, mọi
người thấy nàng nghe lời lại xinh đẹp, cũng nói Thiệu Chi Ung thực sự có phúc, cưới được một người vợ ngoan. Tưởng như tất cả đều thuận lợi,
thuận lợi làm cho nàng bất cẩn.
Đột nhiên, một thân hình kiều
diễm nhanh nhẹn xuất hiện trước mắt nàng nàng, reo lên:” Khả Vân, như
thế nào lâu như vậy cũng không theo mình liên lạc? Gọi di động cũng tìm
không thấy bạn.”
Bạc Khả Di tử nhìn chằm chằm vào cô gái thật
xinh đẹp không biết từ nơi nào đến, đầu trống rỗng……? Nàng là ai a?
Nàng, nàng căn bản không biết nàng nha!
“Chu tiểu thư có khỏe không?” Thiệu Chi Ung nghe thấy thanh âm, xoay người lại chào hỏi.
Nàng cũng họ Chu, nàng là con gái rượu của chủ buổi tiệc sao?
“Thiệu Chi Ung, đã lâu không thấy, xem ra cuộc sống tân hôn rất hạnh
phúc phải không, hoàn toàn chiếm lấy chị em của ta, hại nàng cũng không
liên lạc với ta.”
Chu tiểu thư, chị em…… Đợi chút, nàng là Chu Nhã Quyên, là tỷ tỷ đồng học, ai da, nàng nghe qua thôi chứ chưa gặp bao giờ!
“Nhã Quyên, không phải như thế.” Khi biết đối phương là ai, Bạc Khả Di vội vàng cười giải thích.
“Không phải như vậy là như thế nào? Khi tìm bạn, bạn nói muốn chuẩn bị hôn lễ, chờ khi mọi việc xong xuôi sẽ liên lạc với mình, kết quả hại
mình chờ hòai chờ mãi. Mặc kệ, Thiệu Chi Ung, hôm nay vô luận như thế
nào, phải cho ta mượn một chút, một chút nữa sẽ trả lại cho anh!”
Nói vừa xong, Chu Nhã Quyên liền đem nàng lôi đi, làm cho nàng không
kịp cự tuyệt, Chu Nhã Quyên đem nàng đi đến một căn phòng trên lầu, lập
tức đóng cửa phòng, tựa đầu thì thầm: “Khả Vân a, thật sự là làm cho
mình lo lắng nhiều, lúc trước nghĩ đến bạn thật sự lựa chọn người kia,
bạn cũng không thể biết được mình lo lắng đến mức nào.”
Người kia…… Nàng nghe từng lời nói của Chu Nhã Quyên, trong lúc nhất thời sự lo lắng cũng giảm bớt phần nào.
“Bạn nghĩ rằng mình sẽ vì người kia mà hủy bỏ hôn lễ?” Nàng đặt lại nghi vấn.
“Cũng không phải sao, ai bảo lúc trước bạn nói làm cho mình thật sự kích động.”
“Mình nói cái gì?”
“Còn dám hỏi? Mỗi lần gặp mặt sẽ không ngừng nhớ rõ chuyện của mình
thật đáng buồn, ngay cả tự mình lựa chọn tình yêu cũng không thể, muốn
mình làm quân sư cho bạn, may mắn là mình nói khô nước miếng cũng không
có lãng phí. Bạn xem, mình nói đâu có sai, gả cho Thiệu Chi Ung mới là
lựa chọn chính xác nhất!”
Nguyên lai…… Đào hôn chuyện này không phải do tỷ tỷ lâm thời kích động mà đã có ý định từ lâu.
Tin tức này làm nàng kinh sợ, đầu trống rỗng. Nàng vẫn đều nghĩ đến tỷ tỷ bao giờ cũng yên lặng mà tùy theo sự sắp đặt của ba mẹ, nhưng hiện
tại biết tỷ tỷ có chí khí. Nàng không hiểu được nên hình dung như thế
nào tâm tình của mình, vừa buồn cho tỷ tỷ mà vừa chính nàng lại vui vẻ.
Cả đời là 1 đứa con gái ngoan, tỷ tỷ nhất định có rất nhiều áp lực.
Bất quá có thể may mắn là, cuối cùng trong một khắc, tỷ có thể lựa chọn
thuận tâm ý của mình mà không phải chết lặng tiếp tục làm ngoan ngoãn nữ nhi tự chính mình tạo hạnh phúc.
Chính là? Người kia đâu? Hắn đối với tỷ tỷ có tốt không? Nhất tưởng đến này, nàng nhịn không được hốc mắt phiếm hồng.
Từ nhỏ đến lớn, các nàng tỷ muội tình cảm tuy rằng không phải rất thân thiết, hơn nữa này vài năm nàng vẫn ở ở nước ngoài, hai người lại hay
bất hòa, nhưng ở trong lòng nàng, nàng vĩnh viễn đều cảm nhận rằng hoàn
mỹ nhất là tỷ tỷ. Nhưng mà bây giờ, khi tỷ tỷ đang ở thời khắc thống khổ nhất, nàng lại cảm thấy thật đáng tiếc.
“Ai, bạn còn đang nhớ
tới người kia đi? Nè, bạn đã gả cho Thiệu Chi Ung, mình vừa mới quan sát hắn một chút, nhìn ra được đến hắn đối với bạn cũng không tệ lắm, bạn
không cần người kia.”
Bạc Khả Di hấp hấp cái mũi, “Mình biết……
Bất quá bạn biết được người kia hiện tại ở nơi nào không?” Nàng ôm một
tia hy vọng, muốn nhanh tìm được tỷ tỷ.
“Ai da, mình làm sao có thể biết, bạn thì câm như hến, lúc trước cũng là do mình phải quấn
quít, hỏi đôn hỏi ren với bạn cả buổi, bạn mới miễn cưỡng lộ ra một chút tin tức…… Đợi chút, bạn hôm nay là ăn sai dược sao? Như thế nào hỏi
mình nhiều vấn đề kỳ quái thế? Ai da, Bạc Khả Vân, bạn thật là lạ nha!”
Chu Nhã Quyên dùng vẻ mặt hồ nghi nhìn chằm chằm nàng.
Bạc Khả
Di tuy rằng còn muốn thám thính tin tức, không thể để Chu Nhã Quyên nghi ngờ, một khi đã như vậy, nàng vẫn là chạy nhanh để không bị bạn vạch
trần. “Mình nên đi xuống, Chi Ung chắc sẽ tìm mình.”
“A hiện tại miệng kêu tòan Chi Ung, Chi Ung, thành thật mà nói đi, bạn không phải yêu thương hắn?”
Nghe vậy, trắng nõn tịnh khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên nhiễm hồng……
“Chậc chậc, Bạc Khả Vân a Bạc Khả Vân, lúc trước còn thề son sắt nói
sẽ không yêu thương người ta, kết quả không bao lâu liền bị bại trận,
bạn đó nha, xong đời!”
“Nhã Quyên –” Nàng quẫn bách muốn ngăn lại lời trêu chọc.
“Này lại không có gì, Thiệu Chi Ung quả thật có đủ mọi điều kiện làm
cho người con gái nào cũng đều muốn yêu thương, thật không biết lúc
trước bạn vì sao như vậy lại bài xích hắn, nói hắn là kẻ chỉ thích ăn
thịt người, bẻm mép gian thương, cả ngày chỉ biết kiếm tiền.”
Ha, tỷ tỷ lúc trước cũng cho rằng Chi Ung như vậy sao? Bọn họ thật không hổ là chị em song sinh, nàng ngay từ đầu cũng hiểu được sở thích của
Chi Ung chính là kiếm tiền.
“Làm ơn bạn đừng lại chọc mình.”
“Là Thiệu phu nhân phải đi về với chồng yêu.”
Nàng không biết nên khóc hay cười liếc Chu Nhã Quyên liếc mắt một cái, bỗng dưng giống nghĩ đến, vội vàng mở miệng hỏi: “Nhã Quyên, bạn có
rảnh không?”
“Làm gì, muốn tìm mình uống trà?”
“Mình muốn đi tham gia việc từ thiện ở trại dưỡng lão, bạn có muốn cùng mình làm không?”
“Tham gia việc từ thiện ở trại dưỡng lão? Bạc Khả Vân, bạn là làm sao vậy?”
Không đợi nàng đem nói cho hết lời, Bạc Khả Di liền đi ra bàn học lấy
đến một cây bút, viết xuống một chuỗi số điện thoại trong lòng bàn tay
của Nhã Quyên, “Đây là số điện thoại đăng ký, nếu bạn cũng muốn tham
gia, nhớ đi ghi danh sớm nha!”
Nói xong, nàng liền bỏ lại bộ mặt hoang mang của Chu Nhã Quyên, xuống lầu trở lại kiếm tìm Thiệu Chi Ung.
Chu Nhã Quyên nói đúng, Thiệu Chi Ung quả thật có làm cho người khác
muốn yêu thương, nhưng tỷ tỷ cũng không có sai, dù cho người nào, nếu
không phải người mình yêu thích, cho dù chỉ ở chung một giây đều đã làm
cho người ta cảm thấy thống khổ.
Mặc kệ là ai, đừng nghĩ cùng tình yêu giảng đạo lý –
Tựa như nàng, lúc trước căn bản cũng không nghĩ tới có một ngày sẽ
sinh ra tình cảm với Thiệu Chi Ung, cho dù ngay từ đầu nàng cường ngạnh
muốn kháng cự việc hai người lúc đó đã hấp dẫn lẫn nhau, không nghĩ tới
ngày tháng ở chung lại tăng thêm sự yêu mến, nàng yêu thương hắn.
Từng là như vậy dày vò cùng thống khổ, cảm thấy chính mình thực xin
lỗi tỷ tỷ, nhưng là hiện tại biết rõ lòng của tỷ tỷ, khối đá to trong
ngực có thể tan chảy, nàng rốt cục có thể đúng lý hợp tình yêu thương
chồng mình!
Nàng thành khẩn hy vọng, tỷ tỷ cùng người kia có thể vui vẻ, về phần Thiệu Chi Ung cũng khiến hắn yêu thương nàng đi!
Nàng có lẽ không phải hoàn mỹ nhất, nhưng nàng nhất định đem hết khả năng yêu hắn.
Thiệu Chi Ung quay đầu lại, liền thấy nàng đang thâm tình nhìn mình,
hắn chậm rãi đi lại, nhẹ nhàng ôm thắt lưng nàng, đem nàng đến bên cạnh
người, cúi đầu ở nàng bên tai, dùng âm lượng chỉ có hai người bọn họ
nghe thấy nói: “Nghe người ta nói chuyện thật là nhàm chán, mà vẫn còn
phải ở thêm một lát nữa, thôi em nhẫn nại một chút là mình có thể về
nhà.”
Lời nói của hắn làm cho Bạc Khả Di cảm thấy vừa bực mình
vừa buồn cười, chỉ có thể dùng sức cắn môi dưới, đau khổ kéo khóe miệng, mới không thất lễ bật cười.
Vừa mới về nhà, Thiệu Chi Ung liền nhận được điện thoại, liền trực tiếp tiến đến thư phòng xử lý, một lát
sau mới đi ra. Sau đó hắn đi vào phòng ngủ, vào phòng thay quần áo. tính thay quần áo mặc nhà, không nghĩ tới –--
:panda25::panda25::panda25:
Rồi, xong nợ nhé. :D Hẹn gặp lại các nàng trong tuần tới!
Truyện hay cực lun nhưng sao tỷ lại bắt đợi tới tuần sau dữ vậy?:panda57:
Chịu hông nổi đâu:panda67:
bạn ơi chuyện này có mấy chương vậy
Bạc Khả Vân đã muốn sớm đi vào phòng thay quần áo, đang chuẩn bị cởi,
Thiệu Chi Ung tưởng rằng có thể nhìn đến một tấm lưng thon đẹp mắt,
không nghĩ tới tiếng bước chân của hắn làm cho nàng giật mình, báo hại
làm cho hắn không được nhìn đã mắt.
“Em chuẩn bị quần áo cho anh rồi, anh đi tắm rửa đi!”
Hắn chậm rãi đi đến trước mặt, vẻ mặt tao nhã cúi đầu nhìn nàng, “Còn
em? Không phải muốn thay quần áo sao?” Hắn dường như không quan tâm đến
vẻ hoảng sợ và thẹn thùng của nàng.
Nàng cái miệng nhỏ nhắn
nhất quyết, “Đúng vậy, nhưng là người nào đó đột nhiên xông vào, em
không có thay được, cho nên mời anh nhanh đi tắm rửa đi!”.
Đối
với nàng hạ lệnh đuổi khách, Thiệu Chi Ung không chịu thua, cười cười
rồi thình lình tiến lên ôm cổ nàng, ở phía sau mà nói:” Để anh giúp em.”
Không đợi nàng đáp ứng, bàn tay hắn liền chạm vào khóa của lễ phục –
“Không……”
Còn không kịp ngăn lại, liền nghe được khóa rớt ra, nàng đột nhiên cảm thấy lành lạnh ở sau lưng, nàng kinh hoàng vội vàng dùng hai tay che
ngực…
Hắn ôm chặt thắt lưng của nàng, không cho nàng nhúc
nhích, mở rộng tầm mắt đồng thời, vươn ngón tay, thật khiêu khích mà
chầm chậm vuốt ve dọc theo sống lưng của nàng.
“Anh……” Nàng
muốn nhắc nhở hắn là đã đáp ứng kỳ hạn hai tháng, nhưng mà tại sao đầu
lưỡi lại thắt lại, đầu trống rỗng, báo hại nàng ko thể nói nên lời.
Hắn càng không ngừng trêu chọc, giây lát, hắn quyết định thay đổi
phương thức, đồng thời làm cho hai ngón tay bướng bỉnh của mình thi đua
leo từ thắt lưng lên đến gáy của nàng, hắn nhẹ nhàng chậm chạp đụng
chạm, làm cho nàng không tự giác cả người đơ lại.
Mà khi lòng bàn tay của hắn ấm áp hoàn toàn ấp lên cổ nàng, cái loại cảm giác này thật khó diễn tả.
“Anh có nói với em hôm nay em rất đẹp không?”
“…… Có, lúc mới chạm mặt đã nói.” Nàng hơi hơi ngừng thở, vừa khẩn trương vừa giống như chờ mong cái gì.
Đột nhiên, lưng nàng có cảm giác ấm nóng, đầu tiên là từng nụ hôn nhẹ
nhẹ ở lưng, ngay sau đó, liên tiếp những nụ hôn ẩm ướt, không chút khách khí theo đường cong của lưng mà uốn lượn xuống, cùng thời gian, bàn tay cũng giảo hoạt luồn qua nách nàng, hướng phía trước người mà kéo lễ
phục xuống dưới chân…
“Chi Ung!” Nàng kinh hô.
“Đừng sợ.” Hắn chậm rãi rút tay về.
Bạc Khả Di mới đang muốn bình tĩnh lại một chút, lại bất ngờ không kịp phòng bị cảm thấy thân hình bị nhấc bổng, hắn đang đem nàng đến bên
giường lớn mà đêm nào hai người cũng nằm chung.
Làm nàng bị
thẩy lên trên chiếc giường, Thiệu Chi Ung giống như một con báo đen,
chậm rãi đè lên nàng trên giường, trên cao nhìn xuống nàng giống như
đang chuẩn bị nuốt chửng con mồi.
Gần là như thế này, nàng liền cảm giác được hai người trong lúc đó hình thể thật sai biệt.
Đối với vẻ mặt kinh sợ của nàng, hắn buồn cười, trong ngực không được
chấn động, được nửa ngày, hắn chậm rãi áp chế thân mình, cùng nàng ung
dung hưởng thụ.
Hắn thở ra nhiệt khí không ngừng vương lên mặt, khiêu khích thần kinh mẫn cảm, nàng giống như hắn con ngươi đen thâm
thúy, lửa hừng hực thiêu đốt trong lòng, không gian chung quanh 2 người
như là tạm thời ngưng trệ, dục vọng căng thẳng.
Nàng kỳ thật
biết rõ ràng sắp phát sinh chuyện gì, nàng sợ sao? Không, nàng không sợ, nàng đã hạ quyết tâm sẽ yêu thương hắn trọn đời, nàng sẽ không sợ
chuyện sắp xảy ra. Có thể cùng người mình yêu âu yếm và tận hưởng như
thế này quả thật là một lọai hạnh phúc.
Nàng chính là cảm thấy có chút hoảng. Không biết nên làm cái gì bây giờ.
Tâm ý hỏang loạn, lại không dám nhìn vào cặp ánh mắt không đáy kia, sợ chỉ có liếc mắt một cái cũng không dám, đành phải như chim đà điểu vụng trộm quay đầu đi chỗ khác.
“Vì sao không nhìn anh?” Tiếng nói khàn khàn ở bên tai nàng.
Nàng nhếch miệng, không chịu trả lời, kỳ thật, nàng là không biết nên nói cái gì……
“Nhìn anh.” Hắn ra mệnh lệnh.
Nàng không theo, đem mặt cứng đầu cứng cổ quay đi.
“Anh cắn em bây giờ!” Làm bộ liền cúi đầu xuống –
Nghe thấy hắn đe dọa, nàng hoảng sợ lập tức quay đầu lại, còn không
kịp trách cứ hắn quá ác, bờ môi tham lam đã ấn mạnh xuống mà hôn nàng,
không kịp cho nàng chống cự.
Hơi thở nam tính mãnh liệt xâm
nhập nàng, bắt lý trí của nàng giam lại, đem nàng hoàn toàn chiếm lĩnh,
làm cho nàng có một cảm giác không hô hấp được, mắt hoa lên, cả người
như là sốt lên trong không gian chất mất đê mê.
Nàng hoàn toàn
không hề nhận biết được lúc nào thì mình trở nên trần như nhộng, chỉ cảm thấy được đến hắn mãnh liệt hôn nàng như mang theo ngọn lửa hừng hực
nóng, chỉ cần bị hắn hôn qua điểm nào đều bị hơi nóng làm cho nàng nhịn
không được vặn vẹo thân thể mềm mại.
Nàng kìm lòng không đậu thở gấp, trong lồng ngực dưỡng khí giống như sắp dùng hết……
Nhiều đáng yêu tiểu nữ nhân, chính là hôn môi, nàng cũng đã vô lực
chống đỡ, mặt cười mê người, liền ngay cả thân hình trắng trẻo cũng hơi
hơi phiến phiến ửng hồng.
Hắn nhìn chăm chú vào nàng xinh đẹp,
hai tay cũng không nhàn rỗi, dùng tốc độ nhanh nhất cởi bỏ áo sơmi vướng tay vướng chân, tháo nhanh vật chướng ngại giữa hai thân hình.
Tiếp theo hắn lại một lần nữa kéo nhẹ cằm nàng, ngang nhiên hôn –
Bàn tay hắn càng ngày càng làm càn, vài tiếng ưm buông ra, làm cho thân hình tăng thêm vài phần kiều diễm.
Đêm nay, hắn xâm nhập cơ thể nàng, làm cho nàng hoàn toàn tiếp nhận
hắn, mãnh liệt dục vọng lập tức bị trêu chọc, ra sức dẫn dắt nàng những
thể nghiệm trước nay chưa bao giờ trải qua.
Nàng rốt cục hoàn hoàn toàn đều thuộc về hắn……
Nhìn nàng mảnh mai vô lực nằm ở trong lòng của chính mình, Thiệu Chi Ung luyến tiếc nhắm mắt lại.