Lấy Thân Nuôi Rồng

Chương 219

Lúc Thượng Quan Lân mặc một thân quần áo trắng đến Lang Hoàn nữ học thì vô cùng không kiên nhẫn nói: “Quý Phi có chuyện gì muốn phân phó?”

Thượng Quan Quân nhìn vị ca ca này, nhớ tới lúc nhỏ hắn một lòng che chở chính mình, ngay cả khi biết mình không phải muội muội ruột thì cũng sẽ vì bảo hộ mình mà đánh gãy chân Hoắc Kha, hy sinh tiền đồ tươi đẹp của bản thân để quyết liệt với Hoắc gia. Cho dù thế nào thì phần tình nghĩa này cũng không phải giả. Nhưng những lời nàng ta sắp nói sẽ khiến đại ca căm ghét, phẫn nộ, lạnh nhạt, chỉ nghĩ đến đây đã khiến tâm nàng ta như bị đao cắt. Nàng ta hơi nghếch cằm, đem một tia quyến luyến cuối cùng trong lòng ghìm xuống, mở miệng nói: “Ca ca còn nhớ rõ trước đó vài ngày ta cầu ngài lưu lại một mụ mụ câm điếc không? Bà ấy đã chết.”

Thượng Quan Lân ngẩn ra, giương mắt nhìn Thượng Quan Quân, hắn đã lâu không nghiêm túc nhìn vị muội muội này. Thượng Quan Quân đỏ vành mắt, nhưng vẫn lộ ra nụ cười quỷ dị: “Ca ca đại khái không biết lão mụ mụ câm điếc kia chính là Liễu mụ mụ, bà иɦũ ɦσα của ta.”

Thượng Quan Lân bỗng nhiên ý thức được cái gì, vì thế sắc mặt biến đổi, Thượng Quan Quân mỉm cười: “Không sai, ta đã sớm tìm được bà ta. Bà ta bị lão phu nhân bắt nuốt than, đâm thủng màng nhĩ, cắt ngón tay, nhưng vẫn giãy dụa sống sót để nói với ta rằng ta không phải thân sinh nữ nhi của Thượng Quan gia mà chỉ là một công cụ để Thượng Quan lợi dụng chấn hưng gia tộc.”

Thượng Quan Lân trầm mặc, Thượng Quan Quân rưng rưng cười nói: “Ta tất nhiên là không tin, vị phụ thân từng dạy ta tập viết, đọc sách sao có thể không phải thân sinh chứ? Vị ca ca mỗi ngày đều tìm cách dỗ dành, luôn làm theo mọi yêu cầu của ta sao có thể không phải ca ca ruột chứ? Đây hẳn là người dụng tâm kín đáo nào đó muốn châm ngòi quan hệ của chúng ta.”

Nàng ta ngước mặt lên nhìn thẳng Thượng Quan Lân: “Ca ca nói có đúng không?”

Thượng Quan Lân hít một hơi thật sâu, há mồm muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu. Thượng Quan Quân lại lắc lắc đầu: “Ca ca không cần phải nói, ta biết, Đức phi mới là muội muội ruột của ngươi. Các người phát hiện ra ruột thịt thì lập tức có thể đẩy dưỡng nữ mình nuôi từ nhỏ ra ngoài, để làm công cụ che mưa chắn gió cho đứa con gái ruột kia……”

Thượng Quan Lân bỗng nhiên quả quyết nói: “Ta đã từng khuyên ngươi, phụ thân cũng từng khuyên ngươi hòa li với Tần Vương! Nhưng ngươi một lòng muốn đi trêи con đường này, hiện tại bại trận lại muốn trách chúng ta sao?” Ánh mắt hắn bỗng sắc sảo lên: “Tổ mẫu từ trong cung trở về liền đi tả rồi mất, không phải do ngươi ra tay tàn nhẫn sao?”

Thượng Quan Quân cười lạnh một tiếng: “Ca ca xem ra là không nể tình huynh muội nữa rồi. Vẫn là Đức phi xứng đáng làm muội muội của ngài nhất. Cũng đành, nếu đã chỉ còn lại ích lợi vậy ta nói đến ích lợi với ngài vậy. Hôm nay ta còn có một việc muốn trao đổi với ca ca.”

Thượng Quan Lân áp xuống bạo nộ trong lòng, lạnh nhạt nói: “Quý Phi còn có lời gì muốn nói?”

Thượng Quan Quân nhàn nhạt nói: “Liễu mụ mụ trước khi chết đã nói với ta năm đó Thượng Quan phu nhân không chết, chỉ là bởi vì mất trinh tiết nên không có biện pháp trở về. Triều đình lại đã khen thưởng xuống nên bà ta không có cách nào khôi phục thân phận, chỉ có thể mai danh ẩn tích.”

Thượng Quan Lân bỗng nhiên nổi bão mà hét: “Ngươi nói cái gì? Bà ấy ở đâu?”

Thượng Quan Quân giương mắt nhìn Thượng Quan Lân, đây là lời nói dối nàng ta đau khổ mãi mới soạn ra được. Nhưng nàng ta dám chắc điều này có thể lừa được Thượng Quan Lân. Bởi vì vị ca ca này từ nhỏ đã luôn nói nếu mẫu thân không chết thì tốt rồi. Nếu hắn biết mẫu thân ruột của mình chưa chết thì cho dù thế nào cũng nhất định sẽ tìm được. Chỉ là không nghĩ tới vận mệnh lừa gạt nàng ta, mẹ ruột của mình lại là một bà иɦũ ɦσα. Nhưng là lúc này, nàng vẫn cần lợi dụng Thượng Quan Lân, bởi vì Thượng Quan Khiêm đang để tang nên người phát ngôn duy nhất của Thượng Quan nhất tộc chính là Thượng Quan Lân. Nàng ta phải nắm chặt được hắn thì mới có tư cách đi bàn điều kiện với Thôi thị. Nếu Thôi thị biết Thôi thị biết Thượng Quan nhất tộc sớm đã vứt bỏ nàng ta thì kết cục của bản thân nàng ta không cần nói cũng biết. Đây là lấy hạt dẻ trong lò lửa, nhưng nàng ta không còn lựa chọn nào khác.

Nàng ta nhìn Thượng Quan Lân: “Ngài cảm thấy ta sẽ nói cho ngài sao? Việc này chỉ có lão phu nhân cùng bà иɦũ ɦσα biết, hiện giờ bọn họ đều không còn nữa, người biết chỗ Thượng Quan phu nhân ở chỉ có ta.”

Thượng Quan Lân áp xuống lửa giận trong lòng: “Ngươi muốn cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu là việc bất lợi cho Đức phi cùng Thái Tử thì ta tuyệt đối sẽ không làm!”

Thượng Quan Quân giương mắt: “Rất đơn giản, ca ca chỉ cần phối hợp với ta, Thượng Quan nhất tộc vinh quang ta vẫn sẽ bảo đảm. Về phần Đức phi cùng Thái Tử ta sẽ bảo toàn cho họ, thậm chí đảm bảo Thái Tử vẫn sẽ kế thừa ngôi vị hoàng đế. Dù sao ta đã không thể sinh con không phải sao? Ta chỉ cầu Thượng Quan gia ủng hộ ta giống như trước mà thôi.”

Thượng Quan Lân lấy ánh mắt hoài nghi mà đánh giá nàng. Thượng Quan Quân lạnh lùng nói: “Ngài có thể không tin ta, chỉ là Thượng Quan phu nhân có lẽ đời này cứ làm một thôn phụ, sống ở nơi không ai biết được, vĩnh viễn không nhể nhận lại hài tử của mình, cũng không thể để lộ thân phận. Bà ta sẽ bệnh, sẽ già, bơ vơ không nơi nương tựa mà chết đi. Cho dù biết nhi tử của mình ở địa vị cao, nữ nhi là quốc mẫu thì cũng không có liên quan gì đến bà ta.”

Gân xanh trêи trán Thượng Quan Lân nổi lên: “Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?”

Thượng Quan Quân hít sâu một chút nói: “Ta có một chút tin tức nói thân thể Hoàng Thượng thật ra đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ dựa vào Công Tôn quốc sư miễn cưỡng dùng thuốc mạnh mới duy trì được. Chẳng qua vì không muốn thiên hạ đại loạn lần nữa nên mới cố gắng, nhưng nếu Hoàng Thượng thực sự có gì không đúng, Thái Tử tuổi còn nhỏ nên người thích hợp nhất để kế nhiệm chính là con dòng chính của Thánh Hậu là Sở Vương. Đến lúc đó nhóm văn thần sẽ không do dự mà đẩy hắn ra. Nếu Sở Vương cùng Thôi thị giành được thực quyền thì Đức phi cùng Thái Tử sẽ có kết cục gì ngài có thể tưởng tượng được. Huống chi Thái Thượng Hoàng hiện giờ vẫn còn sống đó!”

Thượng Quan Lân ngẩn ra: “Ngươi lấy tin này ở đâu ra?”

Thượng Quan Quân cười lạnh một tiếng: “Ngài cho rằng lúc trước hoàng đế bị trúng độc rồi mù là giả sao? Nếu là giả thì sao có thể giấu được Thái Thượng Hoàng? Thái Thượng Hoàng đối với hắn vẫn luôn nghi kị rất sâu, vì thế lúc trước hắn thực sự là bị bệnh nặng. Trải qua mấy năm rong ruổi trêи lưng ngựa, cơ thể đã sớm hư hao. Nhưng chuyện này vốn là cơ mật, có điều sao có thể gạt người có tâm. Đại ca có thể đi hỏi thăm, để chúng ta sớm làm tính toán một chút.” Nàng ta tuy rằng chỉ là Quý Phi nhưng vẫn dựa vào kim ấn của Quý Phi mà chưởng quản hậu cung, thống lĩnh Thượng Cung Cục. Thân thể Hoàng Thượng không tốt thì đương nhiên không thể gạt được nàng ta.

Thượng Quan Lân nói: “Theo như ngươi nói thì Hoàng Thượng tự nhiên sẽ an bài tốt cho Đức phi cùng Thái Tử, không cần ngươi nhọc lòng. Ngươi duỗi tay làm loạn thì phải nhớ là Hoàng Thượng cũng không phải dễ chọc đâu!”

Thượng Quan Quân cười lạnh một tiếng: “Hoàng Thượng sẽ dễ dàng uỷ quyền cho Thượng Quan nhất tộc sao? Hoàng Thượng tâm cơ thâm trầm, nếu thật sự muốn an bài hậu sự thì chuyện thứ nhất là sẽ ban chết cho ta và Đức Phi —— diệt trừ khả năng có mẫu thân đứng sau thao túng Thái Tử, sau đó an bài tâm phúc ở vị trí Tể tướng, cùng kiềm chế Thượng Quan nhất tộc, đem tiểu hoàng đế nâng đỡ thành người. Đương nhiên, càng quan trọng là Hoàng Thượng không tin thân thể mình không khỏe, còn ảo tưởng có thể có sức mạnh lớn lao. Hắn dùng Công Tôn Ngạc là vì tin tưởng Công Tôn Ngạc có thể giống Lý Thuần Phong, giúp xoay chuyển tình thế. Đến lúc này hoàng đế cơ bản đã đánh mất lý trí, cái gì mà tình cảm phu thê, sao có thể so với ngôi vị cao nhất chứ? Vì giấc mộng trường sinh sống lâu dài mà không ít minh quân đến tuổi già liền tai điếc mắt mờ! Huống chi hắn mới có được đế vị, sao có thể dễ dàng buông bỏ chứ?”

Thượng Quan Lân nửa tin nửa ngờ, nhưng Thượng Quan Quân đã nói: “Ngài cho rằng tin đồn hoàng đế thu nhận nữ anh để luyện đan gần đây là từ đâu tới? Không có lửa làm sao có khói, Thượng Quan tướng quân, chúng ta có ích lợi chung, Đức phi không đủ tàn nhẫn nên các người phải mượn ta làm đao. Ta nguyện ý làm một thanh dao sắc, chặt bỏ bụi gai đến lúc đó hai cung đều làm Hoàng Thái Hậu thảo luận chính sự, có gì không thể chứ? Vinh quang trước sau đều quy về Thượng Quan gia.”

Nàng ta đứng lên, tiếp cận Thượng Quan Lân: “Chúng ta đã ngồi chung một thuyền, ca ca, cho dù trong mắt ai thì ta vẫn đại biểu cho Thượng Quan tộc. Cho dù ngài có giúp ta hay không thì Thượng Quan nhất tộc đều sẽ bị ta liên lụy, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục.”

Trêи lưng Thượng Quan Lân đổ một tầng mồ hôi lạnh, hắn nhìn Thượng Quan Quân, bỗng nhiên lẩm bẩm nói: “Ngươi điên rồi.”

Thượng Quan Quân giương mắt nhìn hắn: “Ta đã sớm điên rồi. Từ khi ta biết mình căn bản không phải đích nữ của Thượng Quan gia, lại biết mình bị cho uống thuốc tuyệt ɖu͙ƈ không thể sinh con, mẫu thân ruột lại bị giam cầm, hãm hại cuối cùng vì ta mà tự sát thì ta đã điên rồi. Nếu lúc đầu các người lựa chọn ta vậy thì mọi người cùng nhau kết thúc đi.”

Nàng ta ngẩng lên đầu: “Hoắc Kha vẫn còn ở Ngự Lâm quân, mấy ngày nay ngài bận việc tang ma, trước tiên ngài đề cử hắn thay ngài tiếp quản ngự lâm quân đi.”

Thượng Quan Lân cắn chặt răng căn, không nói gì hết. Thượng Quan Quân mỉm cười: “Ca ca cũng nên thể hiện chút thành ý với muội muội đi. Ta cũng sẽ cho ngài thời gian tự mình đi kiểm chứng, nhưng ngài yên tâm, cho dù ngài có hỏi phụ thân thì phụ thân cũng không biết việc này đâu. Tất cả đều do lão phu nhân tự tay an bài.” Nàng ta cười xoay người, rời khỏi phòng, biểu tình của Thượng Quan Lân đã khiến nàng ta khẳng định hắn đang lo lắng muốn chết.

Sau khi Thượng Quan Lân trở về thì trong lòng phiền muộn, khung cảnh xung quanh đều là màn vải trắng khiến hắn cảm giác được trong lòng càng trầm trọng hơn. Hắn trực tiếp vào thư phòng của phụ thân, thấy ông ta đang thương nghị chuyện tang sự với phụ tá, thấy hắn tiến vào thì vẫy lui những người kia rồi hỏi: “Làm sao vậy?”

Thượng Quan Lân nói thẳng: “Mẫu thân có phải vẫn còn sống hay không?”

Thượng Quan Khiêm cứng họng, lảng tránh ánh mắt của nhi tử, mà Thượng Quan Lân thấy thế thì lòng đã trầm xuống: “Mẫu thân lúc trước nhảy vực nhưng vẫn chưa chết sao? Bà ấy đã trở lại nhưng trong nhà lại không chịu nhận đúng không?”

Thượng Quan Khiêm nhẹ nhàng ho khan một tiếng: “Tổ mẫu ngươi lúc trước cũng có nhiều bất đắc dĩ……”

Thượng Quan Lân căm hận nói: “Mẫu thân ở chỗ nào?”

Thượng Quan Khiêm ngẩn ra, không phải Ứng phu nhân nói chuyện này với hắn sao? Ông ta biết mấy ngày nay Thượng Quan Lân cùng Ứng Vô Cữu lui tới thân cận, vì thế nghĩ rằng hai mẹ con họ đã sớm nhận nhau. Không nghĩ tới hôm nay hắn lại bỗng nhiên tới chất vấn, vậy là vẫn chưa ngả bài sao?

Ông ta chỉ có thể do dự nói: “Mẫu thân ngươi có khả năng không hy vọng các ngươi quấy rầy cuộc sống của bà ta……”

Thượng Quan Lân phất tay, cánh tay thô tráng hất lên khiến mấy thứ trêи bàn rơi xuống vỡ nát. Hắn nhìn từ trêи cao xuống phụ thân mình, ngực phập phồng: “Cái nhà này thật tanh tưởi đến mức người ta không thở nổi.”

Hắn xoay người, đi nhanh ra ngoài, mà biểu tình trêи mặt Thượng Quan Khiêm lại đọng lại. Giờ khắc này biểu tình chán ghét trêи mặt nhi tử và Đức phi mấy ngày trước lại hiện lên, lần nữa nhắc nhở ông ta rằng ông ta là một người dơ bẩn khiến người ta ghét bỏ, đến nhi tử và nữ nhi thân sinh đều chán ghét.
Bình Luận (0)
Comment