Liên Minh Chi Thần

Chương 159

Buổi tối bên trong Khốn Long Sơn chính là lúc nguy hiểm nhất nên sau khi Huy tìm được cho mình 1 nơi để trú chân,hắn không định ra ngoài nữa mà sẽ đợi cho đến sáng ngày hôm sau,hôm nay so với lúc mới bắt đầu tu luyện,Huy cảm thấy lần này chính là lần mà hắn phỉa tốn sức nhiều nhất nếu như không nói đến chuyện gặp La lão giả lúc trước kia,khi đó hắn vẫn chỉ là người bình thường mà thôi.

Ngồi xuống,Huy bắt đầu nghĩ lại ngày hôm nay,từ trong giới chỉ hắn lấy ra viên yêu hạch của con yêu thú Địa vương cảnh kia,khí tức nóng bỏng từ trên viên yêu hạch truyền ra khiến cho tay của Huy có chút nóng rát rồi.

-Lão giả,lão còn phát hiện ra linh dược nào gần đây hay không?

Ngắm nghía viên yêu hạch 1 lúc,Huy lại nhét nó vào trong giới chỉ,bắt đầu hướng mấy lão giả hỏi.

Tuy lần này rất khó khăn mới lấy được gốc Phục Diễm Thảo kia nhưng đó cũng là do mấy lão giả này chỉ cho hắn,hắn là người mù về việc đánh hơi linh dược nên hầu hết hắn toàn nhờ mấy lão giả này để ý thôi.

-Nơi này có chút rộng lớn hơn so với lúc đầu chúng ta nghĩ,quanh đây có thể đã không còn những linh dược đẳng cấp cao nữa rồi,nếu như có chắc cũng chỉ là Nhân cấp mà thôi.

Đang ngồi chỉ Hổ Linh cách thức tu luyện,nghe thấy Huy hỏi,lão nói.

Từ lúc phát hiện ra gốc Phục Diễm Thảo đó thì lão vẫn chưa có phát hiện ra linh dược nào khác,có thể nơi này mới chỉ là bên ngoài chưa có đi vào sâu bên trong nên việc gặp được linh dược đẳng cấp cao là quá hiếm.

-Hình như lão có vẻ rất thân thiết so với nàng nha!

Nhìn lão giả đang vô cùng thân thiết với Hổ Linh,Huy có chút ngạc nhiên.

Lão là người thuộc Long tộc nên việc quan biết với Bạch Hổ tộc cũng không phải chuyện lạ,đều là thần thú với nhau nên việc đó là bình thường,nhưng nhìn cách mà lão giả và Hổ Linh thân thiết với nhau đến vậy,Huy cảm thấy việc này hình như đã quá so với sự hiểu biết của hắn về Long tộc và Bạch Hổ tộc rồi.

-Ngươi không biết đó chứ,mấy đại tẩu của chúng ta hầu như đều là người của Bạch Hổ tộc đó...a hi hi.

Không kịp đợi lão giả trả lời thì người khác đã nói,mấy người đằng sau nghe vậy cũng híp mắt cười,nhưng đều là chỉ cố gắng cười mỉm mà thôi,không có cười ra tiếng.

-Ồ,là thật?

Nghe vậy,ánh mắt của Huy khác lạ nhìn về phía lão giả,nếu như chuyện này là thật thì lão này cũng rất là khác người nha,thường thì Long tộc và Bạch Hổ tộc cũng chỉ là giao hảo quen biết mà thôi,không nói là thân thiết mà coi như là biết mặt nhau mà thôi,có khi xảy ra đánh nhau cũng là chuyện bình thường vì cả 4 tộc thần thú đều có vẻ cao ngạo của mình,không ai muốn mình thấp hơn những người khác.

Nhưng chuyện lão giả này cua được mấy vị nữ hổ thì khiến cho Huy ánh mắt hiện lên vẻ khác người nhìn lão giả.

-Ngươi không biết,đó là trong 1 lần lão thu phục linh h...................Ưm!!!!

Lão giả phía sau đang híp mắt cười,đang định trả lời cho sự ngạc nhiên của Huy thì lão đã bị bịt miệng lại.

-Im miệng!!!

Lão giả đứng đầu nghe thấy Huy hỏi,định không có trả lời nhưng không ngờ mấy tên tiểu đệ kia lại không biết điều,nhưng mấy câu sau mới khiến cho lão giật mình.

-Cái gì,đang định thu phục cái gì?

Nghe chưa hết câu thì đã bị bịt miệng,Huy cảm thấy có chút mờ ám ở đây,hắn lại nhìn về phía mấy người đằng sau hỏi.


-Hử....

Đang bịt miệng tên kia,lão giả cũng không quên quang cho mấy tên phía sau ánh mắt cấm được nói ra.

-1 con yêu thú đó mà!!!

-Đúng...đúng,1 con yêu thú.

-Ha...ha!!!!

...............................

Thấy lão giả nhìn mình với ánh mắt sát khí như vậy,mấy người đằng sau như chột dạ,gương mặt hiện lên vẻ miễn cưỡng cười nói.

-Hừ....

Huy cảm thấy như mấy lão này đang che giấu hắn chuyện gì đó,ánh mắt liếc về phía mấy lão giả,thấy mấy người chỉ đứng đó cười mà không có nói nữa,gương mặt khẽ hừ lạnh 1 tiếng.

Gặng hỏi thêm mấy lần nhưng mấy lão như sợ không có nói ra sự thật,chỉ cố gắng tìm những lý do khác để nói,sau 1 lát không hỏi được chuyện gì,Huy không thèm để ý đến nữa.

-Nói đến chuyện vừa nãy,linh dược khác ta không cảm nhận được nhưng có vài khí tức khá mạnh mẽ cũng đang hướng về phía mà ngươi định đi tới đó.

Lão giả gương mặt bỗng trở nên nghiêm nghị nói.

Huy lúc này sau khi chiến đấu với con yêu thú đó thì cho đến ngày hôm sau chỉ sợ hắn không có hồi phục được như lúc đầu,nếu như những khí tức đó là yêu thú thì có vẻ sẽ dễ dàng hơn để đối phó nhưng nếu như là võ giả thì đó sẽ là 1 phiền phức không nhỏ,Huy chỉ là 1 tên đệ tử duy nhất của Đan môn,còn 2 tông môn kia đều có đến 3 hay thậm chí là 6 tên đệ tử,chưa kể 2 nữ nhân kia nữa,Viktor nguy hiểm thế nào ai cũng biết,còn người chưa có lộ mặt kia mới là đáng sợ nhất,ai biết được nàng sẽ là ai trong số đó.

Huy cũng có đến 4 người,nhưng lúc này có vẻ các nàng vẫn chưa hồi phục được 100%,tuy không tốn sức nhiều trong trận chiến nhưng các nàng phải bảo vệ mình so với hỏa nhiệt của núi lửa cũng khiến cho các nàng ăn thiệt thòi không ít,nếu như chạm mặt thật thì các nàng sẽ không phát huy được tối đa sức mạnh của mình.

-Nếu như đó là yêu thú,không phải Thiên tôn cảnh thì không phải lo lắng nhiều,nếu như giống như con yêu thú đó thì chỉ cần tránh mặt đi là được,nhưng nếu như là võ giả thì thật ta không thể khôi phục như ban đầu cũng có thể đối phó bọn chúng rồi.

Huy gương mặt hiện lên vẻ âm trầm nói,cho dù là yêu thú hay võ giả,chỉ cần không phải thiên tôn cảnh thì hắn vẫn lo được.

-Ngươi cũng đừng nên đánh giá thấp bọn chúng,trận này ngươi thắng được cũng là nhờ vào võ hồn của mình,lúc này ngươi còn chưa điều khiển được thứ này thuần thục cũng như tinh thần lực của ngươi không đủ để duy trì lâu dài,ngươi lúc này chỉ biết điều khiển bọn chúng như vừa rồi mà thôi,những uy năng khác ngươi còn chưa có biết được,nên nếu như có đụng mặt bọn chúng thì tốt nhất là đừng có giao chiến,sau này nếu như ngươi có thể hoàn toàn điều khiển võ hồn của mình thì đó chính là sự trợ giúp lớn nhất cho ngươi.

Lão giả nói,nếu như Huy không có võ hồn trợ giúp thì trận chiến đó chưa biết hắn có thắng nổi hay không.

-1 đêm này ngươi hãy cố gắng hồi phục nguyên khí của mình đi,đừng có lo nghĩ nhiều về ngày mai,nếu như có nguy hiểm gì thì ta sẽ báo cho ngươi.

-Được rồi.

Thấy lão giả nói vậy,gương mặt của Huy hiện lên vẻ suy nghĩ,đúng như lời của lão ta nói,võ hồn của hắn chưa có từng sử dụng trong 1 lần giao chiến nào,hầu như đều dùng để tu luyện mà thôi,mà mỗi lần hắn triệu hồi võ hồn ra để tu luyện thì đều là bọn nó làm việc theo quán tính chứ hắn không có thực sự điều khiển,sau trận giao chiến này hắn mới biết,thực ra võ hồn là của hắn mà hắn lại không phải là người sai khiến thật sự.

Ngồi xuống cố gắng hồi phục nguyên khí của mình,tuy sự việc liên quan đến võ hồn khiến cho Huy suy nghĩ hơi nhiều,nhưng bên trong này không phải như bên ngoài,hắn có thể sử dụng võ hồn của mình nhiều hơn để tăng lên sự hiểu biết,nếu không phải hay cho dù là có gặp mấy tên đệ tử khác của đám người kia thì Huy cũng không ngại tiêu diệt luôn.

Mấy người thấy Huy ngồi xuống tu luyện,cũng khẽ gật đầu,lão giả đứng đầu liếc mắt nhìn sang mấy tên tiểu đệ phía sau,khẽ hừ 1 tiếng rồi lại giúp cho Hổ Linh tu luyện,mấy người kia gương mặt nở nụ cười khổ không thôi.

Hổ Linh thấy lúc trước mấy người nhìn mình với ánh mắt khác thường,nàng định hỏi nhưng lại thôi,được lão giả chỉ dạy tu luyện,tu vi của nàng tăng lên rõ rệt,lúc này đã sắp đột phá tới Dẫn nguyên cảnh rồi,mà nàng mới bắt đầu tu luyện có nhiều ngày đâu,chỉ cần đột phá tới Dẫn nguyên cảnh,nàng sẽ được lão giả truyền dạy võ kỹ của Bạch Hổ tộc,mới đầu nàng còn cảm thấy bất ngờ vì lão giả này như người ngoài lại biết được võ kỹ của tộc mình,nàng hỏi nhưng lão chỉ trả lời là đã từng có bằng hữu là Bạch Hổ tộc nên nàng không bất ngờ nữa.

..................

-Ta cũng cảm thấy tiểu tử kia nói đúng đấy,tên kia võ hồn đúng thật là của hắn nhưng hắn cũng không hoàn toàn điều khiển được.

Bên trong Cửu Long đỉnh lại vang lên thanh âm,nhưng không ai có thể nghe được.

-Các ngươi định làm thật rồi chứ?

1 thanh âm có phần lo lắng vang lên.

-Chỉ cần hắn phá được Tỏa Hồn Xích này,thì chúng ta làm như vậy cũng là trả ơn mà thôi,mà thêm cả ngươi muốn mãi làm 1 linh hồn bị phong ấn ở nơi này hay là được sống lại như 1 con Thần Long ngày xưa.

-Tất nhiên là muốn sống lại,nhưng cho dù có đến linh hỏa đó thì việc phá được sợi xích này cũng là quá khó nếu như không có được thanh kiếm đó,nó đã biến mất từ lâu rồi,từ sau khi tên đó nằm xuống thì ta đã không nghe được tin tức về thanh kiếm đó rồi.

-Không phải mảnh da kia hay sao,chỉ cần hắn tự tập đủ 3 mảnh là biết được tung tích của nó hay sao,hắn lúc này đã có 4 người rồi,nếu như ta nhớ không lầm thì hắn có quan hệ với 7 người lận,thêm 2 người nữa thì có thể phá đi rào cản của thanh kiếm đó,nhớ lại tên kia ngày xưa cũng chỉ phá được 4 tầng phong ấn mà thôi,mà hắn đã tốn không biết bao nhiêu năm để đi tìm bọn họ rồi,tên này chưa có bao lâu mà đã có quan hệ với 7 người,có thể hắn sẽ làm được thôi.

-Chuyện này tạm thời chưa có nói tới nữa,ngươi đã nghiên cứu bí pháp đó rõ chưa,việc thực hiện nó không dễ đâu,chỉ cần 1 sai sót nhẹ nhàng cũng dẫn đến mất mạng đó.

-Có 1 chút thành tựu rồi,có thể đến lúc hắn lấy được thanh kiếm đó,chúng ta có thể thử xem.

-Thử...haizzz.

........................................

Sáng ngày hôm sau,hôm nay đã là ngày thứ 2 trong bí cảnh rồi.

-Bắt đầu thôi.

Đi ra khỏi hang động trú ẩn của Huy,nhìn cảnh tượng trước mặt,Huy cười nhạt nói,sau 1 đêm hắn hồi phục được 8 phần nguyên khí rồi,hỏi mấy người các nàng thì các nàng cũng sắp hồi phục đến đỉnh phong rồi.

Bước chân về hướng cũ,Huy vừa đi vừa cảnh giác xung quanh,càng ngày càng vào sâu bên trong,cảnh giác của hắn ngày càng cao,yêu thú bên trong so với bên ngoài mạnh mẽ hơn nhiều,1 con yêu thú hôm qua khiến cho hắn cảm thấy nguy hiểm.

-Ồ...mùi này!!!

Đang đi,bỗng Huy dừng lại,ánh mắt nhìn về 1 hướng,nơi đó có 1 mùi hương hấp dẫn ánh mắt của hắn.
Bình Luận (0)
Comment