Liên Minh Chi Thần

Chương 36

Huy gương mặt của hắn lúc này mang theo vẻ ngạc nhiên.

-Trên đời dĩ nhiên còn có những thứ nguyên khí kinh khủng như vậy?

Huy nói,hắn tưởng là nguyên khí võ giả tu luyện hay yêu thú tu luyện đều giống nhau chứ,đều là hấp thu bên trong thiên địa còn gì.

Tại sao lại có những thứ nguyên khí khác nhau như vậy.

-Đó là dĩ nhiên,nếu không thì làm sao 4 tộc chân long,bạch hổ,huyền vũ và chu tước lại đứng đầu trong tất cả các loại yêu thú cơ chứ.

Lão già gương mặt mang theo vẻ tự hào nói,mấy lão già như hắn cũng đều là long tộc võ giả cả.

-Như vậy thì tên Lương Hằng kia xác định là phải chết.

Huy gương mặt có chút dị sắc nói.

Đúng ra hắn cũng không có sợ Lương gia,nhưng bây giờ hắn vẫn chưa có muốn chạm mặt với Lương gia,nhưng nếu tên Lương Hằng kia chết thì không phải là Lương gia sẽ trả thù hắn sao.

Điều này khiến Huy gương mặt hơi khó coi.

-Trên lý thuyết thì tên Lương gia tiểu tử kia nếu như bị trúng nguyên khí của long tộc thì chắc chắn phải chết,vì hắn không phải người long tộc nên sẽ không thể ngăn chặn được sự ăn mòn đó.Nhưng nếu như bon chúng có thể tìm được 1 cường giả chân long tộc hay ít nhất cũng phải là giao long yêu thú,dùng nguyên khí để chặn lại long nguyên khí đó,may ra còn có thể sống xót.

Lão già gương mặt thản nhiên nói,sự sống chết của tên đó lão cũng chả quan tâm làm gì.

-Vậy ta có tính là người long tộc hay không,nguyên khí của ta cũng mang theo đặc tính của long tộc?

Huy như nghĩ đến cái gì nhìn lão già hỏi.

-Máu huyết của ngươi đã chuyển sang mầu vàng hết chưa?

Lão già nhìn Huy hỏi.

-Hình như là chuyển hết sang mầu vàng rồi.

Huy khẽ cảm nhận cơ thể nói.

-Thế sao ta bị thương,máu chảy ra vẫn là mầu đỏ vậy.

Huy sờ lên trên mặt,khóe miệng vẫn còn chút máu,để ý mới khiến cho Huy giật mình,hắn cảm thấy trong cơ thể máu mình đã chuyển sang mầu vàng hết rồi,thế mà tại sao khi nôn ra máu lại là mầu đỏ.

-Đó là đặc tính riêng của long tộc,bình thường long tộc tộc nhân máu sẽ từ mầu đỏ mà chuyển sang mầu vàng,đó là dấu hiệu cho thấy người đó là tộc nhân của long tộc,nhưng mà trong máu của long tộc có đặc tính là nếu như tộc nhân của long tộc bị thương hay là máu của mình bị người ngoài nhìn thấy mà long tộc tộc nhân đó không muốn để người khác thấy được máu của mình khác người thì máu đó sẽ tự động chuyển sang mầu đỏ,khi đó sẽ không bị phát hiện thân phận của mình,hay là nói cách dễ hiểu thì là long tộc trong người máu có 2 màu là vàng và đỏ,vàng để chứng minh thân phận,đỏ để che dấu thân phận,đấy chỉ có long tộc máu mới có đặc tính riêng còn những loài khác hay kể cả chu tước,huyền vũ,bạch hổ cũng không có đặc tính riêng.

Lão già 1 mặt luyên thuyên giải thích.

-Thế sao,để ta thử xem sao?

Huy nghe lão già nói như hiểu ra,hắn cũng khẽ thử 1 chút,trên đầu ngón tay khẽ cắn 1 cái,hắn trong đầu muốn bộc lộ ra mầu vàng,máu chảy ra từ đầu ngón tay hắn cũng là mầu vàng mà hắn muốn đỏ thì tức khắc chuyển sang mầu đỏ.

Điều đó khiến Huy khá vui mừng,sau này không sợ bị phát hiện ra thân phận nữa.

-Ta vậy cũng tính là long tộc rồi à?

Huy nhìn lão già hỏi.

-Ừ,nhưng người đừng có để lộ ra thân phận của mình,theo ta biết hình như long tộc đã lâu không có xuất hiện rồi,nếu như người khác biết thân phận thật sự của ngươi thì lúc đó phiền phức của ngươi cũng không nhỏ đâu.

Lão già gương mặt hiện lên vẻ thận trọng nhìn Huy nói,lão cũng không muốn 1 tên quái vật mình tạo ra lại chết sớm như vậy với cả tên này dĩ nhiên có thể để cái tháp kia nhận chủ thì kiểu gì hắn cũng phải là hơn người.

-Mà hình như cái khế ước thứ tư của ngươi hoàn thành rồi,kiểm tra thử xem.

-Vậy sao!

Thanh âm của lão giả khiến Huy cảm thấy vui vẻ,cái khế ước thứ 4 của hắn xong rồi tức là nếu như may mắn hắn có thể có đến ít nhất là 4 tướng,điều đó khiến hắn cảm thấy vui sướng.

Huy ý thức vào bên trong tháp 9 tầng,ở tầng 1 lúc này bên trong đang lơ lửng 1 tờ giấy trắng,nó không khác mấy tờ khế ước là mấy,Huy biết đây chính là tờ khế ước thứ 4 của hắn.

Nhanh chóng thu tờ khế ước thứ 4 vào bên trong giới chỉ,lúc này Huy hắn mới để ý đến cảnh tượng xung quanh,hắn ngồi nói chuyện với lão giả bên trong mà không cần quan tâm cảnh tượng xung quanh tất cả là do Zed với Riven đều canh chừng cho hắn,lúc này hắn mới để ý đến xung quanh.

-Trên mặt ta có gì sao?

Huy nhìn đám võ giả xung quanh hỏi.

Lúc này cả đám võ giả đang chừng mắt nhìn Huy,bọn chúng không thể nào tin được 1 tên chỉ là dẫn nguyên sơ kỳ không có tu luyện võ kỹ mà lại có thể đánh bại được Lương Hằng,thiên tài của Lương gia mà lại tu luyện võ kỹ.

Chưa kể cả hoàng giả cảnh có quan hệ với Lương gia nhìn Huy cũng không giám động thủ.

Điều đó khiến đám võ giả nhìn Huy ánh mắt tràn ngập vẻ kinh sợ.

-Không biết vị huynh đệ đây là ngươi như vậy,vừa nãy có chõ nào mạo phạm mong huynh đệ thứ lỗi cho.

-Đúng,đúng vậy,vừa nãy chúng ta có gì mạo phạm mong sư huynh đệ bỏ qua cho.

Cả đám võ già nhìn Huy ôm quyền nói,bọn chúng lúc này cảm thấy hoảng sợ rồi,nếu như tên này vừa nãy mà nghe thấy bọn chúng nói không biết có trả thù không,điều đó khiến cho cả đám võ giả nhìn Huy cười gượng xin lỗi.

-Không sao,chuyện của ta đã gây ra sự phá hỏng yến hội của các vị,vẫn mong các vị lượng thứ cho.

Huy nhìn đám võ giả cười nói,mấy tên hắn cũng không để vào mắt,chỉ là mấy tên gió chiều nào thì theo chiều đấy mà thôi.

-Nào có,huynh đệ khách sáo.

Đám võ giả nhìn Huy cười khổ nói,đến cả hoàng giả cảnh hay là tên thiên tài Lương gia kia cũng không làm gì được thì bọn chúng vẫn còn muốn sống.

-Không biết Lam y tiên tử thế nào,chuyện của ta đã phá hòng buổi tiệc của nàng,không biết...

Huy quay lại nhìn Lam y nữ nhân bên trên nói.

Lúc này gương mặt của nàng tràn ngập sự sững sờ và khó tin.

-Nào có,sư huynh quá lời,chúng ta được chứng kiến trận đấu của sư huynh là đã tốt rồi,nào dám có chút trách móc.

Lam y nữ tử nhìn Huy cười nói.

-Hiên nhi,bảo tiểu nhị nhanh chóng dọn sạch chỗ này.

Lam y nữ tử quay lại nói với tỳ nữ của mình đằng sau.

-Vâng tiểu thư.

Hiên nhi gật đầu nhanh chóng lui đi.

Một lát sau,nơi N2qfKqC mà Huy và Lương Hằng giao chiến đã được dọn dẹp lại rồi.

Huy hắn cũng hơi ngạc nhiên là chỗ vừa nãy giao chiến lại có thể sửa lại nhanh như vậy,nhìn như là chỗ đó chưa có chuyện gì xảy ra luôn ý.

-Mọi chuyện đã được sử lý,yến hội chúng ta lại bắt đầu.

Lam y nữ tử bên trên nhìn đám người nói.

Thanh âm của lam y nữ tử như đánh thức mọi người trong sự kinh hãi,cả đám nhanh chóng bình thường trở lại nhưng bây giờ có nhiều hơn con mắt nhìn chằm chằm vào Huy,mấy tên hoàng giả cảnh bên trong cũng vậy.

-Huy huynh đúng là để ta mở rộng tầm mắt nha.

Phạm Thiên từ đằng sau đi tới ngồi xuống cạnh Huy nói.Hắn cũng không ngờ tên thanh niên nhìn có vẻ bình thường này lại kinh khủng đến vậy.

-Phạm huynh cứ quá lời,đấy là do tên Lương Hằng kia chủ quan nên ta mới may mắn thắng được thôi,nếu không người bò ra ngoài chắc chắn là ta rồi.

Huy nhìn tên Phạm Thiên này cười nói.

Hắn không thể để lộ ra sự thật được,nên hắn đành nói vậy thôi,mong là tên Phạm Thiên này tin.

Mà tên Phạm Thiên này thấy Huy nói thế cũng không có hỏi về vấn đề đó nữa,2 người lại ngồi nói chuyện phiếm với nhau.

Đằng sau Huy lúc này vẫn là 2 thân ảnh,Zed và Riven vẫn là 2 khuân mặt thờ ơ đó,nhưng lúc này 2 nàng đã có sự cảnh giác rồi.

Yến hội vẫn cứ tiếp tục mặc dù mọi người đã không còn sự hào hứng như lúc trước nữa.

-Tên này không đơn giản,cố gắng đừng có đụng tới hắn.

Bên trong góc,hắc y lão tứ nói.

-Đã biết,vậy chuyện của chúng ta làm sao giờ?

Hắc y lão ngũ nhìn thân ảnh bên cạnh khẽ nói,chuyện chính bọn chúng đến đây vẫn chưa có tìm hiểu được.

-Nàng vừa giống vừa không giống,ta vẫn chưa kết luận được nàng có phải người chúng ta cần tìm hay không,để ta quay về báo lên phía trên xem chỉ thị đã.

Hắc y lão tứ nhìn thân ảnh nữ tử bên trên khẽ nhíu mày nói,hắn vẫn chưa nhận ra điều gì khác thường cả,chuyện này chỉ có quay về nói lên phía trên thôi.

2 thân ảnh hắc y dần dần rời khỏi thiên phượng quán,vài tên hoàng giả cảnh nhìn 2 thân ảnh rời đi khẽ nhíu mày rồi không để ý nữa,mấy tên hoàng giả cảnh đến đây kiểu gì cũng có mục đích riêng mà thôi.

-Rời đi rồi sao.

Huy nhìn 2 thân ảnh rời khỏi quán khẽ cười nói.

Đằng sau vẫn là 2 gương mặt lạnh lùng của 2 nàng,Huy hắn cũng chả thèm để ý đến 2 nàng nữa.

-Thưa quý vị,đã đến lúc mà chúng ta mong đợi nhất,ta tin rằng ai ở trong này cũng sẽ mong đợi thời khắc này mà thôi.Đúng vậy,đây chính là lúc mà Lam y tiên tử của chúng ta chọn ra người may mắn để có 1 ngày ở cùng với nàng.

Thanh âm của tiểu nhị không lớn nhưng vẫn có thể khiến tất cả đám võ giả bên trong sôi xục lên,hỏi đám người đó không ai đến đây mà không phải vì chuyện đó cơ chứ.

Mấy tên hoàng giả cảnh cũng có chút dị sắc trên mặt nhưng cũng không có cuồng nhiệt như đám người kia.

-Ta,chọn ta.

-Tên heo mập chết tiệt,tránh ra,lam y tiên tử có mù mắt mới nhìn đến ngươi,người đó phải là ta.

Đám võ giả nhìn lam y nữ tử bên trên bắt đầu trở nên điên cuồng,vài tên còn đụng chạm với nhau kéo nhau ra ngoài tỷ thí,lúc này bên dưới là 1 cảnh tượng hỗn loạn.

-Huy huynh không tham gia sao?

Phạm Thiên nhìn Huy khẽ hỏi,gương mặt của hắn có chút khó hiểu,ai đến mà không vì nữ tử này cơ chứ,thế mà tên thanh niên trước mặt lại không có biểu cảm gì.

-Thôi,để diễm phúc đấy cho người khác đi.

Huy quay lại nhìn 2 thân ảnh phái sau,thấy 2 nàng vẫn lạnh nhạt nhìn Huy,hắn quay lại nhìn Phạm Thiên cười nói.

-Vậy sao.

Phạm Thiên nhìn hành động của Huy rồi nhìn về phái 2 thân ảnh phía sau tỏ ra ý đã hiểu.

Huy nhìn hắn cũng lười giải thích,mặc dù nói thích lam y nữ tử này thì cũng không phải mà nàng còn mang lại phiền phức cho hắn nhưng tự nhiên lại được ở cùng với siêu cấp mỹ nhân này thì hắn cũng không có chê.

-Tiểu thư,mời người chọn.

Tiểu nhị mang ra 1 cái hộp,bên trong là những cái thẻ bài mang con số của mọi người bên dưới.

-Được rồi.

Lam y nữ tử nhìn tên tiểu nhị nói.

Nàng quay mặt xuống nhìn đám võ giả,khẽ đảo mắt khắp lầu 1,ánh mắt của nàng dừng lại ở nơi đó,trên mặt mang theo 1 nụ cười thần bí,tay của nàng bắt đầu đưa vào trong hộp để tìm người may mắn.

Nhưng đâu có ai biết là......................

....................................................
Bình Luận (0)
Comment