Liệp Ái Đích Nam Nhân

Chương 8

Khúc Tường mặc dù đã thở hồng hộc, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, một chút cũng không thỏa mãn, cậu ôm Âu Bách Xương, tiếp tục hôn.

Âu Bách Xương mang theo phẫn nộ cùng mãnh liệt đáp trả cậu: “Ta điên rồi, điên tới cực điểm, mới lên lầu với ngươi!”

Khúc Tường cực lực hưởng ứng sự điên cuồng của hắn, cơ thể ướt át chứa đầy yêu dịch, cậu lần thứ hai nâng lên thắt lưng, tìm kiếm sự âu yếm của Âu Bách Xương.

Âu Bách Xương ôm sát thắt lưng cậu, lần thứ hai khai mở nụ hoa.

Khúc Tường ngẩng đầu lên, thừa nhận tư vị ngọt ngào từ Âu Bách Xương, nhiệt hỏa dâng tràn, cảm giác như chính mình cùng Âu Bách Xương hòa lẫn vào nhau.

Khúc Tường ngậm lấy phân thân Âu Bách Xương, làm cho hắn đạt tới cực điểm.

“Thanh âm của ngươi, biểu tình của ngươi, khiến cho ta thực sự điên rồi, mỗi ngày đều mơ thấy cảm giác khi ở bên ngươi, làm cho ta không biết làm sao, cho nên ta tìm cơ hội tới tìm ngươi, hy vọng có thể theo đuổi ngươi; nhưng là ta quả thực là ngốc đến cực điểm, không thể khắc chế chính mình mà lên lầu với ngươi, ta thực hận bản thân ta!” Âu bách xương mồ hôi đầm đìa: “Ta không biết mình suy nghĩ cái gì, cũng không biết mình rốt cuộc đang làm gì? Ngươi mê hoặc ta, Khúc Tường, như vậy ngươi vừa lòng chưa?”

Khúc Tường nhanh bắt lấy cánh tay Âu Bách Xương, hơi thở hỗn loạn nói không ra lời, cũng vô pháp nghe hiểu; mà Âu Bách Xương lại lần nữa tìm đến chỗ sâu nhất, khiến thanh âm của cậu càng lớn.

Không biết qua bao lâu, cho đến khi bọn họ đều kiệt sức, vẫn không ngừng ôm siết thân thể đối phương, không ngừng hấp thu nhiệt độ cơ thể của nhau, như là vĩnh viễn không buông, không ngừng hôn môi, cho nhau thỏa mãn.

Khúc Tường cảm thấy thực sự mệt mỏi, nhưng là có thể lần thứ hai ôm Âu Bách Xương, làm cho cậu tràn đầy hạnh phúc mà dũng cảm chủ động hôn Âu Bách Xương, lần đầu tiên toàn tâm toàn ý như vậy, cảm thụ khí tức hoặc nhân của hắn. Bọn họ hôn rất lâu, không ngừng giao triền.

Rõ ràng đã không còn khí lực làm cho nhau lần thứ hai đạt đến thỏa mãn, nhưng bọn họ vẫn là ôm lẫn nhau, không nghĩ đến việc để đối phương rời đi. Cuối cùng đến khí lực để hôn cũng không có, Khúc Tường mới nhịn đi ham muốn, nhưng là cậu vẫn ôm Âu Bách Xương không chịu buông tay.

Âu Bách Xương cũng nhịn không được ủ rũ, bọn họ triền miên nguyên một đêm, càng đừng nói đến việc hắn hôm nay đến nhà bạn Khúc Tường theo dõi cậu, không chịu nổi thanh âm kia, hắn tức giận đứng trước cửa cả ngày chờ chất vấn cậu, thể lực lại không tốt. Rốt cục, hai người ngủ thiếp đi.

Giữa trưa.

Khúc Tường tỉnh lại, mắt cậu nặng trĩu nhưng môi vẫn nở nụ cười, trong lúc ngủ cậu cũng mỉm cười ngọt ngào như vậy, cảm giác hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Cậu mở mắt liền nhìn thấy Âu Bách Xương đang mặc quần áo, cậu ngượng ngùng thu hồi ánh mắt, rồi lại nhịn không được hiếu kỳ nhìn trộm Âu Bách Xương. Thân thể rắn chắc của hắn phả ra khí chất nam tử, bất quá, vừa nhìn đến thân thể hắn, cậu đã nghĩ đến đêm qua chính mình như thế nào vuốt ve khối thân thể này, nghĩ đến đây, không khỏi mặt đỏ tai hồng; nhưng là thẹn thùng, cậu vẫn cảm thấy được cảm giác thỏa mãn cảm nảy lên trong lòng.

“Ngươi tỉnh!” Âu Bách Xương gài xong nút áo cuối cùng, quay đầu nhìn cậu, thấy cậu tỉnh, thuận miệng tiếp đón.

Khúc Tường nhảy xuống giường nắm lấy cánh tay Âu Bách Xương, đem môi hướng lên, nhưng là Âu Bách Xương không có hôn cậu, cậu đang chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc, một chút cũng không phát hiện ánh mắt Âu Bách Xương nhìn mình so với vài ngày trước rất không giống.

Thấy Âu Bách Xương đã mặc quần áo, Khúc Tường thoải mái nói: “Chờ ta mặc quần áo, chúng ta cùng đi ăn sáng.”

“Hiện tại đã là giữa trưa.”

Nhìn đến đồng hồ báo thức trên giường, Khúc Tường mới biết giờ đã giữa trưa, đêm qua bọn họ đã hoan ái cả một đêm! Cậu đỏ mặt nói: “Bách Xương, chúng ta cùng đi ăn trưa được không?”

“Ta có việc rất vội, ngươi tự mình ăn đi!”

“A!” Cậu tận lực không đem thất vọng biểu hiện ở trên mặt, Khúc Tường biết xét thân phận Âu Bách Xương, hắn đích xác có rất nhiều việc phải vội.

“Chúng ta buổi tối cùng nhau ăn được không?”

“Ta đã nói rồi, ta không có thời gian!”

“Kia nếu mấy ngày nay ngươi rảnh, chúng ta có thể đi chơi!” Khúc Tường vui vẻ đề nghị.

“Ta vì cùng ngươi đi chơi đã bỏ bê không ít công tác, ta không có thời gian cùng ngươi chơi lần nữa.” Hơn nữa cũng không có tâm tình, Âu Bách Xương ở trong lòng âm thầm nói.

“Vậy ngươi có khi nào rảnh? Ta đều có thể cùng ngươi!” Khúc Tường gần như làm nũng nói nhỏ.

Âu Bách Xương không kiên nhẫn thở dài: “Ta mấy ngày nay đều không có khoảng không, ta nói như vậy đủ rõ ràng, đủ hiểu chưa? Khúc Tường!”

Là đã đủ rõ ràng cũng đủ hiểu, Khúc Tường không biết vì cái gì Âu Bách Xương lại dùng khẩu khí không kiên nhẫn như vậy mà nói chuyện mình? Ngày hôm qua không phải bọn họ mới thân mật sao?

Âu Bách Xương không nói một câu, theo bóp da lý rút ra một xấp tiền đặt trước mặt Khúc Tường. Khúc Tường nhìn đến chuyện này cùng với lần đầu tiên ở câu lạc bộ giống nhau, tâm tình tràn ngập hạnh phúc bỗng nhiên phiếm lãnh; cậu ngẩng đầu nhìn Âu Bách Xương, thanh âm không khỏi run rẩy, không dám đoán hành đọng này là có ý tứ gì.

“Ngươi cho ta tiền làm cái gì?”

“Cảm tạ sự phục vụ của ngươi a!”

Một câu lạnh như băng, làm cho Khúc Tường trong nháy mắt từ thiên đường thẳng đến địa ngục, cậu phát run, lớn tiếng hỏi: “Đây là ý tứ gì?”

“Như vậy ngươi còn không hiểu? Lần sau nếu ta còn cần, sẽ lại đến tìm đến ngươi.” Mặt Khúc Tường lúc trắng lúc xanh: “Ngươi không phải là ý tứ kia đúng hay không? Ta đã nói với ngươi ta không bán xuân, ta là...... Ta là......” Cậu tự nhủ với mình, Âu Bách Xương đêm qua là yêu, tuyệt đối không phải đem cậu trở thành công cụ.

“Ngươi là đối với ta có cảm tình mới cùng ta sao?” Bị Âu Bách Xương nói ra tâm sự, Khúc Tường mặt đỏ, nhẹ nhàng gật đầu.

Không thể tưởng được Âu Bách Xương lại cười lạnh trào phúng nói: “Ta đây cảm tạ ngươi, có thể đi! Ngươi có thể một bên dùng cảm tình theo ta, đại khái ngày hôm qua ngươi cũng là rất có cảm tình cùng với bạn ngươi trên giường?”

“A?” Khúc Tường thức sự kinh ngạc, cậu kinh ngạc đến đầu óc không có cách nào hoạt động, tựa như bị đóng băng.

“Ngày hôm qua ta rất sớm đã đến nơi này, vừa vặn thấy một nam nhân sáng sớm liền đem ngươi đang còn mặc áo ngủ ra khỏi nhà, ta không khỏi tò mò nam nhân này là ai; vì thế ta theo các ngươi đến nhà trọ của hắn. Ở bên ngoài đợi trong chốc lát, ta nghe thấy thanh âm kỳ quái, vừa mới bắt đầu ta nghĩ chính mình nghe lầm, bất quá, vài lần sau, ta không tin ta sẽ nghe lầm. Bực mình, ta lại nhớ tới nhà trọ của ngươi liền tới đó chờ ngươi, ta muốn xem ngươi rốt cuộc bao lâu mới có thể trở về, kết quả là ngươi đến mười một giờ đêm mới trở về!”

Hắn cười lạnh một tiếng, còn nói: “Thể lực của ngươi quả thực không tồi! Trở về lại vẫn có khí lực cùng ta làm cả đêm, bất quá ta cũng không giật mình, trên cơ bản, ta lần đầu tiên chạm vào ngươi, ta liền cảm thấy được ngươi cực kỳ khát dục.”

Khúc Tường chậm rãi từ khiếp sợ dần dần hồi phục, đem từng lời nói của Âu Bách Xương tiêu hóa, mặt cậu lại càng tái nhợt.

“Ngươi đang nói cái gì? Ta thật sự là đi sửa máy tính cho Lí Nghĩa Tín, hắn ở phía trước phòng khách xem A phiến, thanh âm ngươi nghe được là thanh âm của A phiến, hắn đem âm lượng phóng lớn, cho nên ——”

“Hừ, ta không tin có người nào thần kinh như vậy đem ngươi đến giúp hắn sửa máy tính, thế nhưng lại ở phòng khách xem A phiến, loại nói dối này thực sự ngốc.”

Chính Lí Nghĩa Tín thần kinh như vậy! Khúc Tường không có cách nào giải thích, hắn chỉ có thể bối rối hỏi ra suy nghĩ trong đầu: “Vậy ngươi vì cái gì còn muốn cùng ta ôn tồn?”

“Người khác có thể hưởng thụ, ta vì cái gì không thể!”

Âu Bách Xương lạnh lùng thản nhiên nói mấy câu, làm cho Khúc Tường vừa tức vừa hận: “Ngươi đem ta trở thành cái gì!?”

“Ngươi không kiểm điểm hành vi của mình, còn hỏi ta đem ngươi trở thành cái gì? Ta đem so ngươi với nam kỹ cũng không bằng, cậu trả lời như vậy ngươi vừa lòng chưa?”

Hắn xem cậu hạ lưu, thấp hèn! Khúc Tường nhịn rơi lệ rống to: “Ngươi xấu xa, ngươi cút! Rời khỏi phòng trọ của ta!” Chỉ khi hắn rời đi, cậu mới ghé vào trên giường khóc lớn.

Cậu thấy trên người mình có hồng ngân Âu Bách Xương đêm qua lưu lại, liền chạy nhanh tới phòng tắm, liều mình đích dùng nước tẩy rửa thân thể, nghĩ muốn đem dấu vết Âu Bách Xương lưu lại xóa sạch.

Cậu một bên khóc một bên xả nước, trong đầu hồi tưởng chuyện đêm qua, sáng nay bao nhiêu hạnh phúc, hiện tại càng hối hận bấy nhiêu, cậu nức nở cơ hồ không thở nổi.

Chính mình quả thực là ngu ngốc lại càng ngu ngốc! Vì cái gì phải cùng Âu Bách Xương? Nếu không có, ít nhất còn có thể giữ lại một chút tự tôn, cũng không bị nói khó như vậy nghe, đem cậu so với nam kỹ cũng không bằng.

Cuối cùng, Khúc Tường khóc đến không thể ngồi tại sàn nhà phòng tắm mà phải dựa lưng vào tường, nước mắt kia giống như không ngừng chảy......

————————————————————–

Khúc Tường từ ngày đó liền thay đổi, ngươi quen của cậu đều cảm thấy được cậu cùng với trước kia không giống nhau, cậu không hề thẳng thắn biểu hiện cảm tình của bản thân, trở nên lạnh lùng không thường nói chuyện; cậu càng tích cực tham gia hoạt động đoàn, cũng thường tham gia vào việc giáo viên giao, tựa như muốn đem toàn bộ thời gian của chính mình nhồi nhét, tránh việc chính mình miên man suy nghĩ. Bởi vì cậu là học sinh xuất sắc, lại có gương mặt thanh tú, vài nữ sinh đối với cậu biểu lộ hảo cảm, trước kia cậu nhất định sẽ thẹn thùng, nay lại đáp ứng cùng các nàng kết giao.

Bạn của cậu thập phần khó hiểu vì cái gì cậu đột nhiên thay đổi như vậy, cậu thực sự không còn là cậu, ngược lại làm cho người ta cảm thấy được cậu hành xử quá phận. Khúc Tường lại hỏi lại: “Là các nàng thích ta, lại càng không phải ta yêu cầu các nàng thích ta, các nàng không hài lòng, có thể tìm người khác a! Ta không cầu các nàng đi theo ta.”

Cuối cùng, một người bạn khá thân thiết với Khúc Tường mắng cậu một trận, cả giận nói: “Ngươi thay đổi, Khúc Tường, cái bộ dạng này của ngươi quả thực làm cho người ta ghê tởm nghĩ muốn phun, ta không biết ngươi bị cái gì đả kích, nhưng là ta muốn nói cho ngươi, nếu ngươi không trở về cái bộ dáng trước kia, ta liền với ngươi không có quan hệ!”

“Tùy ngươi, ta không có ý kiến.” Khúc Tường lãnh khốc trả lời.

Bởi vì câu này, không ít bạn học của Khúc Tường đối với cậu giữ khoảng cách.

Mà bạn thời ấu thơ của cậu Lí Nghĩa Tín bởi vì không học cùng khoa, nên vẫn không biết Khúc Tường thay đổi, nghe được đồn đãi, còn cho rằng là người khác tung tin vịt. Hắn cười lớn nói: “Thiệt hay giả? Khúc Tường nói vậy? Trời phải đổ mưa lớn, hắc, muốn gạt ta cũng đừng tìm loại chuyện không có khả năng xảy ra được không?”

Nhưng mà, khi hắn gặp Khúc Tường, hắn mới thực cảm thấy được Khúc Tường thay đổi.

Lí Nghĩa Tín vỗ vỗ vai Khúc Tường: “Khúc Tường, ngươi gần đây làm sao vậy?” Hắn phát hiện ánh mắt cậu trước kia tràn ngập linh khí, hiện tại lại trở nên lạnh như băng.

Chỉ thấy Khúc Tường lạnh lùng nhìn hắn: “Ta cảm thấy hiện tại ta rất tốt.”

Thật sự cảm thấy được Khúc Tường rất không thích hợp, Lí Nghĩa Tín cẩn thận thử nói: “Ngươi cảm thấy tốt là tốt rồi, ách...... Ta mới mua A phiến, ngươi muốn xem không?”

Khúc Tường yên lặng gật đầu, điều này làm cho Lí Nghĩa Tín tin có chuyện kỳ lạ, bởi vì trước kia nếu hắn rủ Khúc Tường đến xem A phiến, Khúc Tường nhất định đem nhiều chuyện ra giáo huấn hắn; nhưng là Khúc Tường hiện tại lại gật đầu nói với hắn được, còn cùng hắn hẹn thời gian!

Hắn không dám tin hỏi: “Khúc Tường, ngươi thật sự không đặt thành vấn đề sao? Có phải thân thể ngươi không thoải mái?

“Cơ thể của ta tốt, rất tốt.” Khúc Tường lạnh lùng trả lời, làm cho Lí Nghĩa Tín lạnh run.

Hắn cảm thấy được Khúc Tường thật sự thay đổi, hơn nữa là rất nhiều, trở nên không cảm thấy quen thuộc, thậm chí làm cho hắn tuyệt không thích.

——————————————————-

Hiện tại cảm nhận của Âu Bách Xương đối câu lạc bộ này chỉ có thể dùng bốn chữ “Chán ghét cực điểm” để hình dung, nếu không phải tới nơi này, hắn sẽ không gặp được Khúc Tường, sau đó lại làm một đống chuyện ngu xuẩn. Nhưng là rất nhiều khách hàng thích không khí nơi này, không thể không nể mặt, hắn mới đến câu lạc bộ này bàn bạc.

Hắn không biết khách nhân kia nói cái gì, Âu Bách Xương căn bản là không có tâm tình để nghe.

Đã gần một tháng, thân ảnh Khúc Tường vẫn như cũ phiền nhiễu hắn, nếu không phải hắn đã nhìn thấu Khúc Tường, cũng quyết tâm không để bị lừa, thiếu chút nữa xúc động đem xe chạy tới nhà trọ của cậu.

Mà hiện tại tâm tình của hắn không có ổn định, lại đến nơi lần đầu tiên gặp Khúc Tường, không khỏi càng lo lắng; một bồi bàn mang rượu tới trước mặt hắn, hắn ngẩng đầu nhìn  một chút, là người kia. Bồi bàn này chính là người ngày hôm đó mới sáng sớm đã tha Khúc Tường khỏi nhà trọ, sau Khúc Tường lại ở cùng hắn cả ngày, tới gần mười một giờ đêm mới về, hắn nghe Khúc Tường nói qua tên của cậu ta, hắn nhớ tốt lắm, Âu Bách Xương thử gọi: “Lí Nghĩa Tín?” Lí Nghĩa Tín nghiêng đầu nhìn thoáng qua Âu Bách Xương.

Cậu rõ ràng không biết Âu Bách Xương, hắn vì cái gì biết tên của cậu? Cậu chỉ thấy quá hắn vài lần, nhớ rõ hắn tựa hồ là họ Âu.

“Âu tiên sinh, có chỗ nào cần ta phục vụ sao?”

Nhìn thấy Lí Nghĩa Tín, tâm tình Âu Bách Xương lại thấp cực điểm. Hắn cười lạnh, nói: “Khúc Tường gần đây được ngươi chiếu cố, chắc không tồi?”

“Khúc Tường? Ngươi biết cậu ấy a? Âu tiên sinh.”

“Không những biết, mà còn rất quen.” Âu Bách Xương càng thêm lạnh lùng trả lời. Lí Nghĩa Tín kinh hỉ la lên: “Ngươi cùng Khúc Tường thân thiết sao? Âu tiên sinh, chúng ta có thể nói chuyện không? Ta thật sự thấy Khúc Tường không còn cách nào, không biết cậu ấy ăn phải cái gì, ta cùng nhóm bạn đều dùng hết cách, nhưng cậu ấy vẫn là phó mặc không hề thay đổi; nếu ngươi thân thiết với cậu ấy, có thể phiền ngươi nói chuyện cùng cậu ấy được không?

Rõ ràng biết chính mình tuyệt đối không nên xen vào chuyện Khúc Tường nữa, nhưng là vừa nghe đến chuyện của Khúc Tường, chân hắn không tự chủ di động, đi đến cùng Lí Nghĩa Tín nói chuyện. Lí Nghĩa Tín bỗng nhiên tò mò nói: “Ách...... Âu tiên sinh, ngươi quen biết với Khúc Tường thế nào? Ngươi cùng Khúc Tường hẳn là không thể gặp mặt đi!”

“Gặp khi cậu ấy tới nơi này làm việc.”

“Nga, ngươi nói lần cậu ấy giúp ta thay ca a!” Lí Nghĩa Tín lại thao thao bất tuyệt nói: “Khúc Tường sau khi giúp ta thay ca cũng không biết gặp phải chuyện gì, hơn mười ngày không đi học, hỏi cậu ấy, cậu ấy cũng chỉ nói là sinh bệnh, sau lại nhìn thấy cậu ấy đi học, giống như trước kia; không thể tưởng tượng được trong khoảng một tháng, cũng không biết cậu ấy muốn làm gì, tính cách lại thay đổi nhiều như thế, ta thật muốn dùng phương pháp khoa học chứng minh trên người cậu ấy có quỷ hay không?”

“Ngươi nói là cậu ấy giúp ngươi thay ca.” Dường như có nghe Khúc Tường đề cập qua việc này, Âu Bách Xương bỗng nhiên nhớ tới: “Ngươi trả cho cậu ấy gấp ba lần tiền lương?”

“Đúng vậy! Ngay cả chuyện này cậu ấy cũng nói với ngươi. Vậy ngươi cùng cậu ấy nhất định rất thân thiết.” Dừng một lát, Lí Nghĩa Tín lại tiếp tục: “Lại nói tiếp cũng có chút kỳ quái, có một ngày, sáng sớm ta kéo cậu ấy vẫn còn đang ngủ đến nhà ta sửa máy tính, vài ngày sau, chợt nghe nói tính cách cậu ấy thay đổi; ta suy nghĩ có phải hay không ngày đó cậu ấy đội mưa về nhà, gặp phải chuyện gì đó không tốt?”

Lí Nghĩa Tín tự trách nói: “Chỉ cần tưởng tượng đến hôm đó nếu cậu ấy không tới giúp ta sửa máy tính, có thể sẽ không có việc gì, ta liền cảm thấy hối hận. Gần đây ta mới đến miếu cầu thần bái phật, cầu cho cậu ấy một cái bùa bình an, đặt tại trên ngươi cậu ấy, nhưng dường như cũng không có gì thay đổi.” (bó tay với anh rồi ^o^)

“Cậu ấy giúp ngươi sửa máy tính vào ngày thứ sáu nào đó phải không? Lúc đến thời tiết cũng không tệ lắm, nhưng tới buổi tối bỗng nhiên đổ mưa?” Thần sắc Âu Bách Xương bỗng nhiên trở nên khó coi.

“Đúng vậy, ta nhớ rất rõ ràng, cậu ấy hỏi mượn ta dù, ta không chịu, nói loại mưa nhỏ không có chết người, không thể tưởng được cậu ấy vừa đi không bao lâu, liền thành mưa lớn.”

“Ngày đó có phải ngươi đang xem A phiến, còn đem thanh âm phóng lớn?”

“Đúng vậy, kia thực tuyệt......” Lí Nghĩa Tín bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Âu Bách Xương, bởi vì mặt Âu Bách Xương trở nên trắng, hắn nhịn không được hỏi: “Sao ngươi biết hôm đó ta đang xem A phiến?”

Âu Bách Xương nhắm mắt lại, nhỏ giọng: “Ông trời, ngày hôm đó ta đã làm cái gì!” Hắn mở mắt nhìn Lí Nghĩa Tín: “Ngươi nói Khúc Tường gần đây làm sao vậy?”

Nhắc tới Khúc Tường, Lí Nghĩa Tín lập tức quên mất muốn hỏi Âu Bách Xương vì sao biết hôm đó mình đang xem A phiến: “Cậu ấy không giống lúc trước. Cũng không phải nói không giống lúc trước, thân thể hắn tốt lắm, tinh thần cũng bình thường, nhưng chính là không giống trước. Ôi! Ta cũng không biết nên nói như thế nào, tóm lại cậu ấy trở nên tuyệt không giống trước kia, Khúc Tường sẽ không lãnh đạm như vậy, hơn nữa cậu ấy nói chuyện rất lạnh lùng, làm cho người ta cảm thấy mình giống như đang nói chuyện cùng một khối băng, làm cho toàn thân không thoải mái đến rét run, thầm nghĩ nên cách xa cậu ấy một chút.”

Nhất định là lời hắn nói xúc phạm tới Khúc Tường. Âu Bách Xương nhìn đồng hồ, hiện tại đã là nửa đêm, có lẽ đi tìm Khúc Tường có chút không tốt, nhưng tốt hơn vẫn là nên giải thích sớm một chút.

Hắn chỉ khách nhân đang ngồi ở vị trí trên kia: “Lí Nghĩa Tín, ngươi nói cho tiên sinh kia, bây giờ ta có việc gấp phải đi trước, hôm khác cùng hắn bàn chuyện, vậy đa tạ ngươi.” Hắn rút ra tấm séc giá trị lớn đặt trên tay Lí Nghĩa Tín: “Đây là báo đáp ngươi thông báo cho ta, cám ơn, ta phải lập tức đi tìm Khúc Tường.”

Lí Nghĩa Tín nhìn tấm séc giá trị lớn trong tay, còn không hiểu rõ nguyên nhân, Âu Bách Xương đã không thấy tăm hơi, cậu khó hiểu tự hỏi: “Làm cái gì a! Chẳng lẽ người này cùng Khúc Tường bị quỷ ám giống nhau?”
Bình Luận (0)
Comment