Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 240

Kết thúc chiến đấu, Diệp Từ vội vã tạm biệt bốn Chu Nho, liền rời khỏi đội ngũ. Cô không muốn tiếp tục ở chung một chỗ với đám người này nữa.

Rời khỏi đội ngũ, cô về sân thi đấu Cổ Lan, trên màn hình có rất nhiều người đang nói chuyện, tìm đội ngũ. Lúc này Diệp Từ không tìm NPC tùy tiện nhập đội, mà đứng trước màn hình lớn nhìn các đội ngũ cần chức nghiệp gì. Cô đang mặc quần áo màu vàng rực rỡ, đứng trong sân thi đấu có vẻ rất chói mắt, nhưng vì tìm được một đội ngũ tốt, Diệp Từ không thèm để ý đến ánh mắt của người khác.

Sân thi đấu Cổ Lan có các loại hình thức thi đấu, 1v1 không gọi là đội ngũ, trực tiếp vào đánh là được, mà 2v2 cơ bản là đội ngũ cố định nên không có nhiều người kêu. Đội ngũ được kêu nhiều nhất là 3v3 và 5v5, vì đội ngũ này biến hóa lớn nhất, muốn tìm đội ngũ cố định cũng không dễ dàng. Về phần 10v10 trên cơ bản đều tổ chức công hội, vì thế không nhìn thấy trên màn hình lớn. Bây giờ đội ngũ ra sức kêu gọi trên màn hình lớn đều là 3v3 và 5v5, mà đội kêu nhiều nhất trong hai đội đó là 5v5.

Kỳ thật trên sân thi đấu Cổ Lan, hình thức phân chia tốt nhất là 1v1. Bất quá hình thức chiến đấu 1v1 chỉ mười lăm giây, quyết định thắng thua giữa hai game thủ, đầu tiên đánh chết đối phương ba lần, mặc kệ có dùng hết thời gian hay chưa, đều phải quyết định thắng thua. Một loại khác chính là kéo dài thời gian, trong mười lăm giây game thủ nào có lực sát thương gây nên trên đối thủ cao hơn sẽ thắng. Nói thẳng ra, 1v1 hoàn toàn dựa vào kỹ năng chiến đấu cá nhân để giết đối thủ. Chỉ cần game thủ đủ sắc bén, trong vòng mấy chục giây có thể giải quyết đối phương, liền lấy ba trăm điểm đến tay. Nhưng nếu thực lực hai bên ngang nhau, vậy chỉ còn cách kéo dài thời gian.

Cho nên, hình thức 1v1 trên sân thi đấu Cổ Lan là nhanh nhất, nhưng chỉ game thủ có thao tác vô cùng sắc bén mới lựa chọn hình thức chiến đấu này, người chơi khác cơ bản thường lựa chọn 2v2, 3v3, 5v5.

Có điều, 2v2 yêu cầu kỹ năng rất cao, hơn nữa thời gian chiến đấu chỉ có một phút, đại bộ phận game thủ đều không phải game thủ kết đoàn cố định nên thường tránh tổ đội dạng này. Vì thế mà đội ngũ 3v3 và 5v5 rất nhiều, nếu mọi người có vận khí không tồi, gặp được một đội ngũ tốt, đánh thuận lợi, liên tục thắng hơn mười lần, điểm tích lũy sẽ cao vô cùng.

Mở sân thi đấu Cổ Lan kỳ thật là một tín hiệu, nó biểu thị, game thủ bốn Đại Lục rất nhanh sẽ đối mặt chiến đấu với nhau. Lần này chiến đấu không cần dựa vào truyền tống hoặc sân thi đấu, mà là đối mặt trực tiếp. Đây cũng là nội dung tấm tư liệu thứ hai “Tân đại lục” trong Vận Mệnh. Một khi tư liệu “Tân đại lục” mở ra, thì giữa đám mây mù dày đặc Đại Lục sẽ xuất hiện, thời điểm đó, game thủ ở tất cả các Đại Lục đều có thể đi lên trung tâm Đại Lục. Mà trung tâm Đại Lục trừ bỏ chủ thành là không thể chiến đấu ra, những địa phương khác đều là khu vực trung lập, nói cách khác, các khu vực trung lập đều có thể giết người.

Chính vì nguyên nhân này, nên giờ mở ra sân đấu Cổ Lan trừ việc để mọi người tích góp trang bị PVP, còn có một điểm quan trọng là muốn mọi người luyện tập kỹ năng PVP của mình. Không ai nguyện ý trở thành đối tượng để người khác giết, nên tăng kỹ năng liền biến thành mục tiêu cần thiết nhất.

Hiện tại đaị bộ phận game thủ đều không ý thức được mục tiêu này, bọn họ cho rằng mở sân thi đấu Cổ Lan là chuẩn bị cho mọi người đổi trang bị PVP, cuối cùng trang bị PVP dùng làm gì? Ra vẻ bọn họ chưa từng nghĩ tới, chuyện này cũng là nguyên nhân xuất hiện nhiều đội ngũ nằm thi.

Mặc dù mỗi người có phương thức chơi trò chơi của mình, nhưng với Diệp Từ mà nói, cô luôn khinh thường sự tồn tại của đội ngũ nằm thi, kiểu đội ngũ này rõ ràng thuộc loại không làm mà hưởng. Không muốn tiến bộ, không tìm cách đề cao kỹ năng PVP của mình, sau khi tấm tư liệu mở ra, tất cả công hội nghênh đón một trận bão táp quét sạch nguyên cả trò chơi. Chỉ cần game thủ sống sót qua trận bão này mới có thể trở thành game thủ trụ cột của Vận Mệnh.

Kiếp trước Diệp Từ cơ bản là chơi 1v1, kỹ năng PVP của cô cũng từ nơi này luyện tập ra, cô nhớ rõ thành tích tốt nhất của cô là liên tục thắng lợi 279 trận. Thành tích này từng khiến rất nhiều game thủ nhìn bảng thành tích nghẹn họng trân trối, thậm chí kết quả này được treo trong sân đấu Cổ Lan rất lâu. Điều này là lý do Diệp Từ luôn tự tin với kỹ năng PVP của cô. Nguyên nhân chủ yếu sau khi cô sống lại không muốn lựa chọn 1v1.

Bây giờ cô cần luyện tập kỹ năng đoàn đội, mà không phải triển lãm kỹ năng của bản thân. Lựa chọn dã đội chiến đấu 5v5 là tốt nhất. Giữa hình thức chiến đấu này, cô có thể thích ứng với nhiều loại tổ hợp nghề nghiệp, hơn nữa có thể gặp nhiều loại nghề nghiệp tổ hợp bên phe khác. Cô tin tưởng, chỉ cần người càng nhiều, liền không đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, cho nên, đây cũng là phương thức luyện tập ứng biến tốt nhất.

Trên màn hình lớn đội ngũ kêu người rất nhiều, có điều dễ dàng nhận ra đội ngũ tốt vẫn là dã đội. Nếu trước đó có đội ngũ tốt, chỉ là thiếu người, bọn họ cần trước tiên là có một tên đội cố định, nhưng nếu là nhóm tạm thời của dã đội, phía trước tên đội sẽ có hai chữ “Tùy cơ”. Sắp xếp như vậy có thể để cho người chơi quan sát rõ ràng để chọn được đội ngũ mình muốn tìm, tiết kiệm thời gian cho đội ngũ và game thủ, đúng là biện pháp tốt.

Diệp Từ loại bỏ đội ngũ Tùy Cơ, tìm người đến đội ngũ cố định.

[ Di Động Trong Chiến Đấu Cơ ]: Sắc bén 5v5 tiểu đội, toàn đội chia đều trang bị cấp 8 trở lên, chiến tích cao nhất thắng liên tiếp ba mươi bốn cục, đến một cái bốn mươi thêm + sắc bén DPS, không sắc bén đừng tới

[ Tên Như Thế Nào Khó Như Vậy ]: Nghề nghiệp đội trưởng đội Arena, 3v3, đi vị trí săc bén ý thức được vị trí vú em, đánh giá chính xác năng lực của mình.

[ Đại Kiều Hạ Diện Tiểu Hoàng Áp]: Ngày hôm qua thắng liên tiếp bốn mươi trận đội ngũ cầu một DPS mạnh, yêu cầu đi vị trí chuẩn, ý thức được vị trí bản thân, sáo trang cấp 8 trở lên, cấp 38 trở lên, tốt nhất là thuật sĩ.

[ Tuyệt Đại Vô Song ]: 5v5 chiến đấu đến một vị DPS mạnh, yêu cầu ý thức được vị, cấp 40 trở lên, nhanh chóng bắt nhịp cùng đội ngũ, không có lòng tin với thực lực PVP của mình thì đừng tới.

......

Tuy rằng loại bỏ bớt dã đội, nhưng người tạo đội ngũ cố định cũng còn rất nhiều. Nghĩ lại, hiện tại khoảng 1 tỷ người chơi Vận Mệnh, cho dù từng Đại Lục có 2500 người, trừ đánh phó bản, kỹ năng cuộc sống và cấp bậc game thủ không đủ ra, ít nhất mỗi đại lục còn lại 200 ngàn game thủ đến đánh sân đấu cổ lan, cứ như vậy, nhiều đội ngũ như vậy cũng có thể hiểu được.

Diệp Từ đứng trước màn hình lớn tìm một hồi lâu, cảm thấy có chút hoa mắt. Phải biết rằng cô vẫn đánh 1v1, đối với lựa chọn đội ngũ 5v5 thật sự là không có kinh nghiệm gì, cũng không biết như thế nào mới có thể tìm được một đội ngũ thích hợp. Do dự một hồi lâu, rốt cục cô cũng chọn một cái yêu cầu cấp bậc 40 trở lên, yêu cầu trang bị cấp 8 trở lên, yêu cầu biết phối hợp tổ đội cao. Cô cảm thấy, dù sao đối phương yêu cầu cao, thuyết minh năng lực cả đội cũng cao, cùng đội ngũ như vậy chiến đấu có thể bớt chút lo lắng.

Cho nên, cô không chút do dự vào đội.

Đội ngũ tên là [Ái Xá Lợi Hương Thủy], đội ngũ giờ gồm có một Mục Sư, một Pháp Sư, một Chiến Sĩ và một Đạo Tặc, hơn nữa có thêm Diệp Từ, đúng lúc có hai cận chiến, hai viễn trình, một vú em, đúng tiêu chuẩn của 1 đội ngũ. Chỉ cần không gặp đội ngũ có khống chế nghề nghiệp, thắng lợi rất dễ dàng.

Có điều, Diệp Từ có chút không vừa lòng, cô luôn cảm thấy cách sắp xếp đội ngũ kiểu này có chút dễ, theo ý tưởng của cô, cô càng hi vọng đi kiếm một ít tiền cho đội ngũ, nói như vậy, đội ngũ cô muốn hợp tác có trình độ đề cao rất lớn.

Chính là, đã vào đội ngũ, Diệp Từ vốn không có thói quen rút đội, kiếp trước cô chịu đựng đủ loại đội ngũ không thể nào tả nổi, so với kiếp này, đây đã là rất tốt rồi.

Chẳng qua, nếu là game thủ Công Tử U tùy tiện vào đội ngũ nào đó, sẽ gây ra oanh động không nhỏ. Giống như lúc này, cô vừa mới vào đội, chợt nghe vài tiếng kêu sợ hãi vang lên. “Không phải đâu, có phải tôi nhìn lầm hay không, game thủ Công Tử U gia nhập đội của mình kìa.”
“Không phải Công Tử U đi.”

“Đông Đại Lục của chúng ta chỉ có một Công Tử U đi hết cả Vận Mệnh cũng chỉ có một Công Tử U.”

“Vận khí hôm nay thật là tốt, cư nhiên tùy tiện kêu được Công Tử U, lát nữa logout nên đi mua vé số.”

Mấy người nói ríu ra ríu rít, Diệp Từ không nói được lời nào, không hỏi không đáp, không thể làm gì khác ngoài việc im lặng đứng một chỗ nhìn bọn họ. Người đi tới đầu tiên là Mục Sư, nam tính, anh tự giới thiệu: “Tôi là Bắc Vọng Giang Sơn, Mục sư, cũng là đội trưởng đội ngũ này.”
Sau khi Bắc Vọng Giang Sơn tự giới thiệu, ba người khác cũng không chờ Diệp Từ mở miệng nói, đều bắt đầu giới thiệu: “Tôi gọi Mỹ Nhân Trủng, Chiến sĩ.”

“Tôi là Mạn Mạn Nguyệt Sắc, Pháp sư.”

“Tôi là Phong Vân Quy Lai, Đạo tặc.”

Chờ mọi người đều giới thiệu xong, Diệp Từ mới mở miệng nói: “Chào mọi người, tôi là Công Tử U, Tinh Linh Thợ săn.”

“Cô có phải là Công Tử U thường xuyên tay không giết người không? Chính là Công Tử U lần trước đánh bại Blue sao?” Ở đây chỉ có Mạn Mạn Nguyệt Sắc là con gái, hiển nhiên con gái đều hứng thú với tin tức lá cải, thái độ của cô như muốn tra hỏi kỹ càng sự việc, lập tức ra vẻ quen thuộc, bắt đầu đặt câu hỏi: “Chính là Công Tử U ở Thiết Huyết Chiến Qua, sau lại đi vào Thiên Thiên Hướng Thượng? Công Tử U bị công hội Thiết Huyết Chiến Qua hất nước bẩn ở trên diễn đàn? Khi Vũ Long Đại Chiến bị CSKH số 94 điểm danh phải không? Có phải Công Tử U chiến đấu với đại thần Tây Đại Lục Lưu Niên hay không? Có phải Công Tử U biết chuyện xấu của Chân Thủy Vô Hương không? Có phải là người một tháng trước bị xem là AFK hay không?”

Mạn Mạn Nguyệt Sắc là Tinh Linh có năng lực cao, nhìn rất xinh đẹp, mà miệng của cô lại càng lợi hại, đầu lưỡi trong miệng giống như hạt châu, mới một hồi, cô đã tuôn tràng một đống, ngay cả hơi cũng không kịp thở, kể lại tất cả chuyện xảy ra của Diệp Từ từ khi tiến vào trò chơi tới nay.

Diệp Từ nghe đến khóe miệng co rúm, trên trán đầy hắc tuyến, không biết nên trả lời như thế nào.

Muốn so miệng ai lợi hại, cô không có bản lãnh đuổi kịp Mạn Mạn Nguyệt Sắc, có điều cô tuyệt đối không hâm mộ bản lãnh này.

Miệng Mạn Mạn Nguyệt Sắc chẳng những lợi hại, hơn nữa tính tình rất nôn nóng, cô thấy Diệp Từ không trả lời, liên tục hỏi: “Cô là Công Tử U đó phải không? Có phải hay không?”

Không chỉ Mạn Mạn Nguyệt Sắc mà Mỹ Nhân Trủng, Bắc Vọng Giang Sơn và Phong Vân cũng muốn biết việc này, nhưng trong tình huống như vậy, không phải chỉ có mỗi trán Diệp Từ đầy hắc tuyến, ngay cả trán của ba người kia cũng xuất hiện hắc tuyến. Bắc Vọng Giang Sơn vội vàng lấy khuỷu tay đẩy nhẹ cô ấy một chút, hy vọng cô không cần tiếp tục nói những lời vô nghĩa nữa, phải biết rằng người đứng đối diện cô không phải game thủ bình thường, đó là đại thần Thợ Săn cao nhất, danh chấn toàn bộ trò chơi, nên trừa cho đối phương chút mặt mũi được không.

“Aiz, Giang Sơn, anh làm sao vậy.” Mạn Mạn Nguyệt Sắc rõ ràng không hiểu ý của Bắc Vọng Giang Sơn, cô quay đầu trừng mắt liếc anh một cái, sau đó lại dùng ánh mắt nóng bỏng, mê mang, hưng phấn không thôi nhìn Diệp Từ, giống như Diệp Từ đã trở thành thú vui lớn nhất của cô vậy. “Rốt cuộc cô có phải là Công Tử U đó hay không nha?”

Khóe miệng Diệp Từ co rúm, cuối cùng dưới ánh mắt vội vàng của Mạn Mạn Nguyệt Sắc, cứng ngắc trả lời: “Trong game không cho phép đặt trùng tên.”

Câu trả lời này đã chứng minh vấn đề mà Mạn Mạn Nuyệt Sắc muốn biết. Vốn Diệp Từ có thể trả lời một chữ “Ừ” , nhưng trong lòng cô không được tự nhiên, nếu cô trực tiếp gật đầu trả lời, không phải tương đương thừa nhận những điều nữ pháp sư này nói sao? Nghĩ lại thật là đáng sợ.

“Nói như vậy, cô thật sự là Công Tử U.” Mạn Mạn Nguyệt Sắc càng hưng phấn, cô lập tức chạy lại đây, kéo tay Diệp Từ một phen, cầm gắt gao, ánh mắt cực kỳ nhiệt tình chăm chú nhìn Diệp Từ.

Từ trước đến giờ, Diệp Từ không có thói quen nhiệt tình, lại càng không nói tới loại nhiệt tình đến từ một người xa lạ, điều này khiến cô có chút do dự. Rút tay về theo bản năng, có điều bị nắm quá chặt, cô không cách nào rút được.

“Tôi vẫn luôn nghĩ, nếu có một ngày tôi gặp được Công Tử U, nhất định phải hỏi cô ấy một vấn đề.”

“Vấn đề gì?” Ở đây giống như có lửa cháy lan ra cánh đồng, Diệp Từ bất đắc dĩ khuất phục, giờ cô cảm thấy tốt nhất nên nhanh chóng ngăn chặn tính cách bát quái của cô Pháp sư nọ, nếu không lát nữa không còn cách nào đánh trận rồi.

“Sau khi cô và Lưu Niên kết hôn, là cô gả đến Tây Đại Lục? Hay là Lưu Niên đến Đông Đại Lục đây.” Mạn Mạn Nguyệt Sắc chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, hỏi một vấn đề khiến Diệp Từ muốn hộc máu.

Trong nháy mắt, Diệp Từ chỉ cảm thấy máu dồn lên não, sau đó mạch máu nổ tung, ánh mắt cô có chút đỏ, nhưng nhìn vẻ mặt vô tội của Mạn Mạn Nguyệt Sắc, Diệp Từ không cách nào nổi giận với một người lạ. Cô chỉ có thể hít một hơi thật sâu, đè ngọn lửa không tên này xuống, mới cứng rắn rút tay mình ra, nhìn gương mặt đầy nhiệt tình của Mạn Mạn Nguyệt Sắc lạnh lùng nói: “Tôi không quen Lưu Niên.”

“Ấy, những người nổi tiếng vì tránh cho người yêu của mình gặp chuyện đều nói không quen.” Mạn Mạn Nguyệt Sắc lại ra vẻ gì tôi cũng hiểu.

Điều này càng khiến Diệp Từ muốn phát điên, ánh mắt nhìn bọn họ cũng lạnh xuống: “Mấy người muốn vào sân đấu Cổ Lan hay muốn tiếp tục nói lời vô nghĩa?”

Trong lời nói đầy cảnh cáo, mọi người cảm giác được đại thần Thợ săn khó chịu. Bắc Vọng Giang Sơn lập tức gật đầu, xoa mồ hôi lạnh ở thái dương cười gượng nói: “Không cần nhiều lời, chúng ta bắt đầu thôi.”
Bình Luận (0)
Comment