Liệp Tình Mỹ Thiếu Niên

Chương 11

Giờ tự học chấm dứt

“Mệt mỏi quá nga!” Ta thở dài cầm đống sách vở hướng phía kí túc xá đi đến.

Lan dục học viện nội quy phi thường nghiêm khắc, quy định tất cả học sinh phải trọ ở trường.

Đương nhiên, là trường dành cho quý tộc, về phương diện ăn ở đương nhiên là hạng nhất, còn căn cứ theo lớp học, cấp độ để phân ban.

Bình thường học sinh ở ban A ban B được hưởng đãi ngộ vô cùng tốt. Có thể lựa chọn một người ở riêng hoặc hai người cùng ở một phòng, phòng diện tích rất lớn, bài trí cùng đồ đạc có thể chính mình quyết định, mỗi phòng đều có phòng tắm riêng, cũng có phòng bếp, có thể cho học sinh tự túc, được coi như một không gian độc lập.

Lúc trước ta là một người ở, nhưng sau khi Linh đến đây, dám cùng với ta ngụ cùng chỗ.

Vốn tưởng rằng hắn chính là hay nói giỡn, dù sao trường học đối với việc phân chia các khối lớp phi thường nghiêm khắc, mỗi khối đều có tòa nhà dùng để học và sinh hoạt riêng biệt, bình thường muốn đi đến khu của khối khác đều phải xin phép, được phép mới có thể đi, càng miễn học sinh hai khối lại có thể cùng ở một phòng, cũng không biết Linh rốt cuộc đối ban giám đốc nói những thứ gì, thế nhưng lại đặc biệt được phê chuẩn.

Hắn dọn tới ngày đó, ta ngốc lăng nửa giờ, trơ mắt nhìn hắn đem đồ đạc nhất kiện nhất kiện tiến vào địa bàn của ta.

Vì thế hắn chính thức trở thành bạn cùng phòng của ta, hưởng thụ tất cả mọi thứ vốn nguyên bản thuộc về ta, còn không biết chừng mực, thế nhưng lại nói cái gì mà phòng không có phong cách, hoàn toàn không để ý tới kháng nghị của ta, dám sửa chữa, mua một đống chẳng biết là cái gì, nghe nói có thể gia tăng không khí lãng mạn nhưng trong mắt của ta trông chả khác gì đống đồ bỏ đi, muốn làm cái gì mà “hoa lệ lại âm trầm”, trông y như phòng ngủ của ma cà rồng quái dị không chịu được, còn dương dương tự đắc nói cái gì mà nhờ có hắn cố gắng nên căn phòng rốt cuộc ra dáng hơn chút, ý định chính là muốn tức chết ta đây mà!!

Tiến vào ký túc xá, đẩy cửa ký túc xá, tùy tay kéo xuống áo khoác, cả người uể oải chậm rãi leo lên trên ghế sa lon, hưởng thụ nằm xuống.

Biếng nhác xoa xoa thắt lưng, bỗng nhiên sờ phải một bộ trang phục Hy Lạp cổ đại tinh xảo vứt ở bên cạnh, ngây ra một lúc

Ca hẳn là đã về qua rồi a.

Tuần tra chung quanh, quả nhiên, trên cái bàn tròn phong cách Italy, bày ra bữa tối của ta hôm nay, là món mỳ Ý ta thích nhất mà, ngay cả đồ uống cùng món điểm tâm ngọt đều chuẩn bị tốt a.

Trong lòng không khỏi nổi lên từng trận ngọt ngào, cảm giác thực ấm áp a

Chính là!? Chính là bên cạnh không cần trưng ra cái tờ giấy nhắn mất vui ý chứ a!!!!

“Tình nhi bảo bối, cơm chiều đại ca ta đã muốn giúp ngươi làm, đây chính là kết quả tình yêu caca dành cho ngươi a, là tâm huyết của người ta đó nga, ngươi cần phải dùng tâm tình cảm kích mà ngoan ngoãn ăn xong nga, một lát nữa, ta trở về nếu thấy còn dư, ngươi liền chuẩn bị chờ sự trừng phạt ngọt ngào của ta đi a a ”

──── Đai ca ôn nhu xinh đẹp cao quý thiện lương của ngươiLinh

Hỗn đản a!!! Ta lửa giận ngút trời nhìn trên bàn kia một suất mỳ Ý đại bự cùng chung quanh phải đến nửa cái bàn điểm tâm ngọt, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là cái gì!? Heo sao! Không, ngay cả heo đều không nhất định có thể tiêu diệt nhiều đồ ăn như vậy! Đây không phải là rõ ràng là muốn chỉnh ta sao!!!

(><)|||Ô ô ôXác định ta đã muốn vô lực đối kháng với đống đồ ăn này, ta tuyệt vọng thở dài, ai, trước nghĩ biện pháp làm như thế nào ứng phó Linh đi.Ăn no chống nạnh ta lại bò lên sô pha, mơ màng trầm trầm tự hỏi, ý thức dần dần mơ hồ….Ngô, không cần, cái gì liếm môi của ta vậy, quấn lấy đầu lưỡi của ta, đoạt lấy hô hấp của ta.Khó chịu a, ta lắc đầu, mạnh mở mắt, thiếu chút nữa liền không thở nổi mà chết. Đẩy tên đầu sỏ gây ra, ta liều mạng hô hấp không khí, hung hăng trừng mắt khuôn mặt tươi cười trước mắt.“Ngươi còn có … hay không lương tâm a!? Thế nhưng mưu sát thân đệ!”“Tình nhi không cần hai mắt rưng rưng nhìn ta nga, hấp dẫn quá lớn, làm người ta động tâm, tâm tình rạo rực nga ” nhàn nhã ngồi vào một bên, một tay kéo lấy ta vào trong lòng ngực, Linh ra vẻ vô tội cười nói.Hừ, cũng không phải ta nghĩ hấp dẫn ngươi, đều là của ngươi sai! Ai bảo ngươi hôn ta đến không thở nổi, nước mắt tự nhiên tràn ra thôi! Ta dùng ánh mắt tỏ vẻ kháng nghị.“Hảo, là ca ca không đúng, tiểu Tình nhi tối ngoan, như thế nào hội hấp dẫn ta a.”“Đúng vậy sao? Nếu ngươi lúc nói những lời này không động tay động chân, còn có thể làm cho ta tin tưởng vài phần.” Ta lạnh lùng cầm lấy ma trảo đang thâm nhập vào bên trong áo ta mà ăn đậu hủ của Linh.“Tình nhi, ca ca thực tức giận nga.” Tuy rằng vẫn là khẩu khí mền mại nhẹ nhàng, lại làm cho ta run lên.“Ai chọc ngươi tức giận rồi?” Ta quan sát đến vẻ mặt của hắn, thật cẩn thận hỏi han.“Là một tiểu ngốc tử dốt dốt nát nát, ta từ nhỏ nhìn hắn lớn lên, tân tân khổ khổ từng chút từng chút đem hắn từ một nụ hoa đào tạo thành một một bông hoa kiều mị mê đảo chúng sinh, ta vẫn như vậy đau hắn, thế nhưng hắn lại không ngoan, suýt nữa bị người khác hái đi, ngươi nói, ta có nên hay không tức giận a?” Vẫn là ngữ khí mềm nhẹ, lại để lộ ra vô hạn tức giận.Ta bị hàm ý trong lời nói của hắn làm cho chấn kinh rồi, như thế nào lại thành ra như thế này a!?Có thể nào, Linh thích ta?Nhưng hiện tại là trọng yếu hơn là, ai tới cứu ta a! Không cần làm cho ta một người đối mặt lửa giận của hắn a!!!Liệp tình mỹ thiểu niênEdit: Bapngot◊
Bình Luận (0)
Comment