Linh Chu

Chương 1260

vipvandan.vn :

Chương 1260: Con rùa hung dữ. (1)

Tiểu Tà Ma vặc lại:

- Nó là con rùa, không phải chó!

Đạm Đạm ở trong ngực Tiểu Tà Ma sủa gâu gâu, nàng nhíu mày nhéo lỗ tai nó:

- Đạm Đạm, ngươi là con mèo, học chó sủa làm gì? Hư quá.

Mao Ô Quy đi trước dẫn đường, càng đi càng chệch. Mao Ô Quy dẫn mọi người vào một ngọn núi chết chóc, đất đỏ như máu, trong nước có mùi tanh hôi. Cây cối lá cỏ một màu đen, đôi khi thấy khung xương trắng chạy nhanh trong rừng.

Tất Ninh Soái bị một sợi dây leo quấn lấy suýt bị siết chết, may có Long Thương Nguyệt dùng kiếm quyết chặt đứt dây leo. Tất Ninh Soái run bần bật, đè Mao Ô Quy dưới đất, giơ cục đá to đập mai rùa.

Tất Ninh Soái nói:

- Con rùa này gian, muốn đưa chúng ta vào vùng đất chết.

Mao Ô Quy co đầu vào mai rùa, mặc cho Tất Ninh Soái đập cỡ nào cũng không làm gì được nó.

Phong Phi Vân nhíu chặt mày, thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn tìm kiếm trong ngọn núi chết chóc xám xịt. Rất nhanh Phong Phi Vân phát hiện khí dị tà khổng lồ trong một động phủ bên vách vực, khí dị tà khổng lồ mà khủng bố biến vách núi đỏ như máu tựa tấm gương đỏ.

Phong Phi Vân thu tầm mắt về:

- Là hơi thở của đệ nhất tôn giả Dương giới, không ngờ nó trốn đến đây.

Phong Phi Vân sợ kinh động đệ nhất tôn giả Dương giới.

Đệ nhất tôn giả Dương giới cướp Linh Bảo Thiên nhưng bị Kỷ Hạo Thiên trọng thương, suýt chết. Đệ nhất tôn giả Dương giới chạy vào ngọn núi chết chóc này, nhờ vào khí tử vong dưỡng thương.

Mao Ô Quy ngửi được mùi đệ nhất tôn giả Dương giới nên mới tới chỗ này.

Nghe tên đệ nhất tôn giả Dương giới, Tất Ninh Soái run tay lấy huyết nhân thần quán ra. Tất Ninh Soái sử dụng lực lượng linh khí tứ phẩm che giấu hơi thở của mọi người.

Mao Ô Quy bò ra khỏi đống đất bùn:

- Vô dụng, chắc chắn nó biết chúng ta đến.

Mới rồi Mao Ô Quy bị Tất Ninh Soái đánh lún vào bùn đất, vùng vẫy một hồi lâu mới bò ra.

- Con rùa này bụng dạ khó lường, phải bắt nó nấu canh mới được!

Tất Ninh Soái rất muốn bỏ Mao Ô Quy vào huyết nhân thần quán, gác trên đống lửa nấu chín.

Mao Ô Quy nói:

- Hiện tại nó bị thương nặng, là cơ hội tốt nhất tiêu diệt nó. Nếu chờ nó lành vết thương thì người thứ nhất bị xử là chúng ta.

Trong rừng cây chết chóc âm u vọng ra tiếng cười âm trầm, thanh âm có ma lực hút hồn người:

- Không uổng là nghĩa phụ, hiểu rõ tan hất.

Người Phong Phi Vân phát ra phật quang thần thánh, muôn vàn phật ảnh tịnh hóa tà khí, giảm thấp nhất lực ảnh hưởng từ thanh âm của đệ nhất tôn giả Dương giới.

Tu vi của Phong Phi Vân cao nhất trong đám người nên cảm giác mãnh liệt nhất, hắn chặn lại một nửa áp lực từ đệ nhất tôn giả Dương giới.

- Nó thật sự bị thương? Nhưng sao ta cảm thấy nó cố ý dụ chúng ta đến?

Phong Phi Vân cảm giác như có ngọn núi đè lên người mình, tà lực này có thể ăn mòn kim tàm phật khí, làm đôi tay hắn dần khét đen. Bộ dạng Phong Phi Vân giống y như trạng thái Kỷ Hạo Thiên, tà lực xâm nhập cơ thể.

Ầm!

Bảy khối xương phượng trên người Phong Phi Vân cùng tỏa sáng thành bảy quả cầu lửa đốt cháy, máu sôi sục, thiêu sạch tà lực. Tay Phong Phi Vân trắng trở lại.

Đệ nhất tôn giả Dương giới cười sang sảng, khen rằng:

- Không uổng là nhi tử của yêu ma!

Mai rùa trướng lên, càng lúc càng cao, cao đến hơn ba mươi thước biến thành cái chuông cổ. Chuông bay ngang đè nát vùng núi, đụng vào vách đá màu đỏ phát ra tiếng chuông kinh thế.

Ầm!

Vách đá tỏa sáng đỏ rực, nhưng không ngăn được chuông cổ va chạm. Vách đá nứt li ti, sụp đổ. Một bóng xám bay ra, lơ lửng trên đỉnh sơn mạch tử vong. Da trắng bệch, tóc dài hơn mười trượng, sợi tóc che kín mặt, không thấy rõ hình dạng.

Cái bóng dữ tợn tựa hồn ma trong đêm hè, miệng phát ra thanh âm làm người ta rùng rợn:

- Tính tình của nghĩa phụ vẫn kém như vậy, mới gặp đã định đánh ta. Nghĩa phụ nghĩ ta còn là ta trước kia sao?

Đệ nhất tôn giả Dương giới thật sự được một con rùa nuôi lớn.

Nếu người đời biết nghãip hụ của đệ nhất tôn giả Dương giới là một con rùa sẽ cười rụng răng, trò đùa lớn nhất thế giới.

- Lão phu muốn đánh ngươi thì sẽ đánh!

Mao Ô Quy dựng đứng, người tỏa ánh sáng trắng vô tận, lấp lánh trong suốt như cơ thể làm bằng thần ngọc. Mai rùa đan xen thành bức tranh cổ xưa liên kết với ngôi sao trên bầu trời, rực rỡ mà thần kỳ, nó như biến thành thần quy.

Cái cổ Mao Ô Quy đã dài nay càng dài ra, mọc vảy như có con rắn khoanh tròn trên mai rùa, thần quang lấp lánh trên đầu.

Ầm!

Miệng Mao Ô Quy phun ra cột sáng khiến ngôi sao trên bầu trời run rẩy, xé mặt đất rách một đường kinh khủng lan tràn ra xa đến ngoài ngàn dặm. Vết nứt rộng nhất cỡ mấy vạn thước, đứng từ đầu này không thấy đầu kia. Trong vết nứt chảy ra dung nham.

Đệ nhất tôn giả Dương giới bị cột sáng đánh gbào rú liên hồi, cơ thể rách thành bảy phần bay bảy hướng, té xuống đất thủng một lỗ to như có thiên thạch rơi xuống đất.

Tất Ninh Soái đứng bên đất nứt, mới rồi chỗ này là ngọn núi chết chốc nhưng bây giờ thành con sông rộng, hơi nóng bốc lên làm đen của gã nóng ran.

- Má ơi, con rùa này bạo lực quá.

Tay Tất Ninh Soái còn cầm tảng đá, mới rồi gã dùng cục đá đập mai rùa. Tất Ninh Soái nghĩ lại mà kinh, vội ném cục đá xuống con sông dung nham, chớp mắt cục đá bị hòa tan.

Quý Tiểu Nô nói:

- Đó là Mao Ô Quy ao? Tỷ, sao ta thấy nó giống cổ thần thú?

Quý Tiểu Nô ở chung với Mao Ô Quy lâu nhất, hiểu rõ bản tính con rùa. Quý Tiểu Nô chưa từng thấy Mao Ô Quy trở nên lợi hại như vậy, chắc nó dư sức cõng một tòa núi thần.

Phong Phi Vân sớm mặc vào bốn thần y, lực lượng cực kỳ khủng bố. Phong Phi Vân thuận tay nhận lấy huyết nhân thần quán lao một hướng, dẫn động uy lực trấn thế sát binh đánh ra cột máu siêu kinh khủng vào hố đen đường kính tám mươi thước.

Uy lực huyết nhân thần quán cực kỳ khủng bố, chớp mắt luyện mặt đất thành dung nham, biến thành biển dung nham.

- Grao! Nhi tử của yêu ma, chỉ bằng vào ngươi mà mơ giết ta? Ta bất tử bất diệt!

Khối da người bay ra khỏi dung nham, chỉ có một góc nhưng chứa lực lượng cực kỳ cuồng bạo, đóng băng dòng sông. Da người lóe tia sáng, trên bầu trời rơi xuống bông tuyết.

Tuyết rơi thật nhiều, một tòa núi băng ngưng tụ đánh bật huyết nhân thần quán lại. Sóng máu xô đẩy, một giọt máu nhỏ xuống biến mặt đất thành đất tà không mọc một cọng cỏ.

Mao Ô Quy một kích xé đệ nhất tôn giả Dương giới thành bảy miếng, đây chỉ là một phần trong đó nhưng vẫn rất đáng sợ. Phong Phi Vân lấy trấn thế sát binh ra chỉ miễn cưỡng ngăn cản.

Đệ nhất tôn giả Dương giới dù gì là tồn tại ngang hàng với Thiên Thần, Dị Hình Vương, dù nó bị thương nặng, bị xé thành bảy phần nhưng mỗi phần có lực lượng giết chân nhân. Đây là sự cường đại của cường giả cái thế.

Tốc độ Phong Phi Vân siêu mau, chân đạp luân hồi tật tốc, cơ thể phát ra tiếng sấm ầm ầm. Phong Phi Vân sử dụng huyết nhân thần quán đánh với một góc da người, đánh tới trời sụp đất nứt, núi cao sụp đổ. Mỗi một hơi thở rơi xuống là dưới đất sẽ sinh ra hồ nước dung nham.
Bình Luận (0)
Comment