Linh Chu

Chương 1320

Lai lịch của công tử áo tím chắc chắn không nhỏ, vui buồn thất thường, tính cách quái đản, rất có thể là nữ giả nam trang. Phong Phi Vân không muốn tiếp xúc nhiều với công tử áo tím.

Lão nhân sửng sốt, trở về Sau lưng công tử áo tím, cúi đầu lặp lại lời của Phong Phi Vân.

Công tử áo tím khép quạt, nhíu chân mày thanh, thật lâu sau mở miệng nói:

- Bán yêu mà cũng đến trình độ cửu phẩm địa luyện đan. Ha ha ha, xem ra trong Bán Yêu Minh vẫn có một số cường giả.

Nam nhân mặc giáp bạch ngọc ánh mắt lạnh băng liếc Phong Phi Vân:

- Công tử có cần . . .

Công tử áo tím kiêu ngạo nói:

- Chỉ là bán yêu, kệ hắn đi.

Công tử áo tím chính là Khí thế khiếp người, bẩm sinh là quý tộc, những người khác không thể bắt chước khí chất tự nhiên.

Tuy cửu phẩm đại luyện đan sư rất hiếm thấy nhưng công tử áo tím từng gặp, có thể chiêu lãm được thì chiêu, còn không thể thì nàng cũng lười cưỡng cầu.

Công tử áo tím nhìn kính tượng lơ lửng trên ngọc bích, bên trong chiếu ba tu sĩ kỳ tài ngút trời đang đánh nhau, chiến đấu trời sụp đất nứt. Từng khối đá trong bí cảnh vỡ nát, vô số tia lửa, tia điện bay ra từ bí cảnh như sắp đánh nát thế giới bí cảnh này.

Bên trong là tình hình chiến đấu tử vong bí cảnh.

Trong tử vong bí cảnh, Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh phe Bán Yêu Minh hợp sức chiến đấu với thanh niên kia nhưng vẫn bị đánh rơi vào thế yếu.

Sau lưng công tử áo tím, một lão nhân đội mũ da màu xanh, tay cầm cán bút nói:

- Công tử, thanh niên kia là một trong sáu thiên tài đẳng cấp sử thi thế hệ này của Mộng gia.

Mắt lão nhân tràn đầy tia sáng trí tuệ, là một trí sư phẩm cấp rất cao, làm mưu sĩ cho công tử áo tím.

Trí sư khác phẩy quạt lông bước ra, cung kính cúi đầu hướng công tử áo tím:

- Thế hệ này Mộng gia ra một số nhân tài. Nghe nói có một thiên chi kiêu nữ khi độ địa kiếp dẫn đến mười hai dòng sông dung nham. Nhưng bị thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành nhìn trúng, hai người đã đính hôn.

Đây là vị mưu sĩ thứ hai.

Ánh mắt công tử áo tím hờ hững, ngón tay thuôn dài vuốt cây quạt nói:

- Tư chất của Mộng Tinh Hổ tạm được.

Được công tử áo tím gọi là tạm được tức là lọt vào mắt xanh của nàng, đóng dấu nhân tài có thể chiêu lãm. Một mưu sĩ ghi tên Mộng Tinh Hổ vào.

Mưu sĩ thứ ba khẽ thở dài:

- Nam nhân đánh nhau với Mộng Tinh Hổ tên là Chiến Việt Danh, nghe nói gần ba mươi bảy tuổi bước chân vào Thiên Mệnh đệ cửu trọng, được gọi là đệ nhất thiên kiêu Bán Yêu Minh Quý vực. Tiếc rằng hắn là bán yêu, nếu không cũng là một thiên tài hiếm có.

Vị trí sư này rất mạnh, giỏi xem thiên tượng, thôi diễn thiên cơ, nắm rõ nhiều chuyện trên mảnh đất này trong lòng bàn tay.

Công tử áo tím nhìn Chiến Việt Danh Sau đó dời tầm mắt, không có hứng thú gì với bán yêu.

Dù bán yêu có thiên phú cao đến mấy thì chỉ là bán yêu, không thể đột phá Vũ Hóa cảnh.

Đám tu sĩ bán yêu siêu kích động nhìn Phong Phi Vân, biểu tình tôn kính, nóng bỏng:

- Phong huynh đệ, Bán Yêu Minh chúng ta thật sự sẽ có một vị cửu phẩm đại luyện đan sư sao?

Nhất là mấy thiếu nữ xinh đẹp, mắt chớp chớp ngập nước nhìn Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân thuận miệng đồng ý:

- Đúng vậy!

Phong Phi Vân cảm thấy đây là chuyện nhỏ, không để bụng. Phong Phi Vân nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu trên ngọc bích, nhíu mày. Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh là cường giả Thiên Mệnh đệ cửu trọng, nhưng hai người hợp sức vẫn bị thiên tài đẳng cấp sử thi Mộng gia áp chế, thua trận chỉ là vấn đề thời gian.

Ầm!

Hình ảnh kính trượng trên ngọc bích rung bần bật. Người Mộng Tinh Hổ phát ra ánh sáng như sao, lòng bàn tay chém ra luồng thần luyện đánh bay Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh.

Mộng Tinh Hổ vọt lên cao, tay huơ thanh chiến kiếm lại đánh Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh bay xa hơn. Cơ thể Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh nứt toác, máu chảy ròng ròng.

- Ha ha ha ha ha ha! Bán yêu đúng là bán yêu, dù là đệ nhất thiên tài trong bán yêu cũng không phải đói thủ của bản công tử!

Mộng Tinh Hổ đạp ngực Chiến Việt Danh, giẫm đạp tôn nghiêm của Chiến Việt Danh lại như giẫm lên tôn nghiêm của tất cả bán yêu.

Người Chiến Việt Danh nổi tơ máu, đôi mắt hung dữ trừng Mộng Tinh Hổ, con ngươi đầy tơ máu.

Phập!

Khóe môi Mộng Tinh Hổ nhếch lên khinh tường, chân đạp mạnh xuống ghì chặt Chiến Việt Danh. Chiến kiếm chậm rãi đâm vào đan điền của Chiến Việt Danh, máu phun tung tóe.

Lại một cường giả bán yêu bị phế đan điền, bị Mộng Tinh Hổ đá ra khỏi tử vong bí cảnh.

Bên ngoài tử vong bí cảnh, đám thiên tài tuấn kiệt Mộng gia cuồng cười:

- Đệ nhất thiên tài trong bán yêu hóa ra là trò cười.

Một trưởng bối Mộng gia vuốt râu, cười tươi nói:

- Bán yêu khi sinh ra đã là người hạ đẳng, chiến đấu hơn mười hiệp với Tinh Hổ là rất ghê gớm.

- Người hạ đẳng? Bán yêu xem như người sao?

Câu này thốt ra dẫn đến tiếng cười vang, các tu sĩ bên ngoài tử vong bí cảnh cười to.

- Bán yêu chỉ có thể xem như nô lệ!

- Sáu thiên tài đẳng cấp sử thi của Mộng gia chúng ta ai đến đều có thể một tay giết cả đám bán yêu nô.

- Một đám phế vật người không ra người, yêu không ra yêu mà đòi tôn nghiêm? Cười chết người.

Các tu sĩ bán yêu cực kỳ tức giận, mắt đỏ hồng. Nhưng bọn họ cố gắng kiềm chế, không dám đánh nhau. Một khi bọn họ ra tay trước, đối phương có cớ giết hết cả đám.

Tình cảnh này bọn họ không chỉ trải qua một lần, các tu sĩ bán yêu siết chặt nắm tay đến chảy máu, tức giận mặt vặn vẹo nhưng cố nhịn.

Công tử áo tím liếc đám bán yêu, ánh mắt lạnh lùng, khinh thường đám bán yêu không chỉ yếu mà còn nhát gan.

- Hừ! Thật là một bầy kiến vô dụng.

Biểu tình Phong Phi Vân thản nhiên, hắn nhìn chăm chú hình ảnh trong kính tượng trên ngọc bích. Tuy Chiến Việt Danh thua trận nhưng Diệp Tiểu Mục còn đang chiến đấu.

Tu vi của Diệp Tiểu Mục mạnh hơn Mộng Thái Nhạc, Chiến Việt Danh, đến đỉnh Thiên Mệnh đệ cửu trọng, sắp chạm vào ngưỡng cửa đầu tiên cảnh giới niết bàn.

- Mộng Tinh Hổ, ngươi khinh người quá đáng!

Diệp Tiểu Mục nhảy vọt lên, vóc dáng cao kiều, ánh mắt kiên cường, dứt khoát. Chiến y trên người Diệp Tiểu Mục thủng mấy lỗ lộ ra da thịt trắng nõn, máu đỏ chảy trên làn da.

Tóc dài Diệp Tiểu Mục bay lên, mắt đỏ tựa hổ phách. Diệp Tiểu Mục vươn ngón tay ngọc liên tục đánh ra hơn bảy mươi kiếm quyết tụ thành một thể, biến ra thần kiếm cổ xưa. Diệp Tiểu Mục từ trên trời chém xuống đầu Mộng Tinh Hổ.

- Ha ha ha ha ha ha! Diệp Tiểu Mục, tu vi của nàng không tệ nhưng tư chất cách biệt với ta quá xa. Ta là thiên tài đẳng cấp sử thi, vô địch cùng cảnh giới, có thể vượt qua ba tiểu cảnh giới trấn áp nàng!

Mộng Tinh Hổ là tu vi sơ kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng nhưng lực lượng cường đại kinh khủng, tu luyện thiên công bảo điển của Mộng gia. Bán yêu không tu luyện công pháp cao sâu gì làm sao sánh bằng sức chiến đấu của Mộng Tinh Hổ?
Bình Luận (0)
Comment