Linh Chu

Chương 1875

Đùa, ai dám xen vào chuyện lớn này? Chắc chắn chuyện sẽ không dừng lại, tương lai sẽ có địa chiến giữa chí tôn thế hệ trước yêu tộc.

Không có thái cổ thánh yêu tộc ngăn cản, các vương giả thế hệ trẻ núp trong bóng tối đều đi ra. Có nữ nhân quyến rũ, quỷ ảnh tà hồn, chúng nó bay lên cây cầu gãy hướng tới di tích thái cổ. Nói là luận đạo nhưng thật ra mỗi người tự tìm cơ duyên.

Phượng Hoàng Thiên Nữ, Tiểu Phượng Hoàng cũng đến cây cầu gãy. Phượng Hoàng Thiên Nữ đứng trên mây ngoái đầu nhìn Phong Phi Vân, biến mất sau tầng mây.

Một cây cầu gãy nối mặt đất và tầng mây đi thông di tích thái cổ, mặc cho gió táp mưa sa qua ức vạn năm không mục.

Đi qua cây cầu gãy là mây mù mờ mịt, bán thánh cảnh cũng khó nhìn rõ ràng hơn mười trượng. Cái này không giống sương, che mắt còn dày hơn ngân hoàn duyên thủy.

Bóc!

Một tia chớp giáng xuống người Huyết Giao, đánh ó toàn thân cháy đen gào rú.

Phong Phi Vân nói:

- Đừng đi lung tung, chỗ này nơi nào cũng nguy hiểm. Một tảng đá đều dính hơi thở đại thánh, đủ giết ngươi.

Mao Ô Quy kéo Huyết Giao về quấn trên cổ.

Thiên Toán thư sinh đi đằng trước thôi diễn, phá giải sát thế, né trận pháp, tìm con đường an toàn nhất. Trên đường đi bọn họ không gặp nguy hiểm gì, đã vào trung tâm di tích thái cổ.

Các vương giả thế hệ trẻ khác không may mắn như vậy, tử thương vô số. Nhiều lúc đi đường núi cheo leo sẽ thấy xác yêu thú, có bị lôi điện đánh chết, có bị lửa đốt chết, có bị chiến binh cổ xưa đóng đinh, còn nhiều cái khác không chừa mẩu xương.

Thấy nhân tộc bình yên vô sự vào di tích thái cổ, nhiều vương giả thế hệ trẻ lặng lẽ theo sau đoàn người nhân tộc từ xa, có mấy chục sinh linh cường đại.

Vì phòng ngừa bọn họ đánh lén, Phong Phi Vân đi ở hàng cuối, đề phòng những vương giả thế hệ trẻ dị tộc.

Thứ tự đi của đoàn người nhân tộc là Thiên Toán thư sinh, Tuyết Huyền Nữ, Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan, Hỏa Loan công chúa, Thanh Loan thánh nữ, Phong Phi Vân, Mao Thành Thật, Mao Ô Quy, Huyết Giao.

Đi vào chiến trường màu đỏ, dưới đất có một số mảnh nhỏ chiến binh thái cổ, sương mù trong không khí biến thành màu đỏ, chướng khí nặng nề. Các vương giả thế hệ trẻ hít một hơi cảm giác đầu váng mắt hoa.

Hoàn cảnh, hơi thở chỗ này rất đặc biệt, có lực lượng đại thánh phủ lên khiến một số thứ thái cổ có thể bất hủ. Nếu may mắn có thể đào ra đồ tốt từ bùn đất.

Dọc đường đi Mao Ô Quy hít hà mặt đất, đôi khi móng vuốt cào đất bùn. Đột nhiên mắt Mao Ô Quy sáng lên đào đất, đào sâu khoảng ba thước lòng đất bắn ra ánh sáng trắng như cột sáng đâm thẳng lên trời.

- Ha ha ha ha ha ha! Lão phu đào được thứ tốt!

Vương giả thế hệ trẻ nhân tộc đứng lại. Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua chạy nhanh đến nhìn chằm chằm nguồn sáng trắng trong vũng bùn, mừng rỡ.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua kích động nói:

- Thánh chi tinh hoa, một giọt thánh chi tinh hoa tương đương với một ức phương tinh hoa phật khí, thứ này có tiền không mua được, thánh chi tinh hoa có thể trợ giúp bán thánh, chuẩn thánh lĩnh ngộ đạo tắc thánh linh, nơi này có nguyên cái ao nhỏ.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua sinh ra từ thế gia thái cổ, nhưng gã hiếm khi thấy thứ như thánh chi tinh hoa.

- Hơi khát nước, để uống một miếng!

Tây Môn Xuy Tiêu biểu hiện rất có phong độ, trực tiếp nằm sấp uống ngụm to.

Mao Ô Quy giật mình kêu lên:

- Ngươi muốn làm gì?

Mao Ô Quy vội thu ao nhỏ thánh chi tinh hoa, sợ bị Tây Môn Xuy Tiêu uống hết. Hàng này không biết khách sáo là gì.

Tây Môn Xuy Tiêu đứng dậy, liếm môi nuốt giọt thánh chi tinh hoa cuối cùng.

Tây Môn Xuy Tiêu sửa sang vạt áo, nói:

- Uống có miếng nước chứ gì, keo kiệt.

Mặt Mao Ô Quy xanh mét:

- Tổ cha ngươi, uống một miếng ít nhất hút ba trăm giọt thánh chi tinh hoa của lão tử!

Tây Môn Xuy Tiêu chẳng hề xấu hổ trở về vị trí cũ, đoàn người tiếp tục đi tới. Mọi người chú ý đất đai dưới chân, mơ mộng có thể đào ra báu vật gì. Thánh chi tinh hoa, báu vật làm chuẩn thánh cũng phải đỏ mắt.

Ngày càng nhiều vương giả thế hệ trẻ theo đuổi đoàn nhân tộc. Bọn họ bàn tán xôn xao, Mao Ô Quy đào được thánh chi tinh hoa làm bọn họ cũng muốn ăn tìm báu vật. Mỗi người thăm dò địa chất, tìm báu vật lạc từ thời kỳ thái cổ.

Phong Phi Vân từng tu luyện tầm bảo thuật, lại có Phượng Hoàng Thiên Nhãn nên lợi hại hơn bất cứ ai. Rất nhanh Phong Phi Vân cũng tìm được một ao thánh chi tinh hoa, chôn rất sâu nhưng số lượng nhiều hơn, cỡ một phương,như cái ao nước ngầm.

Đây là thánh chi tinh hoa, không phải tinh hoa phật khí, tinh hoa hỏa khí. Một giọt thánh chi tinh hoa tương lai một ức phương tinh hoa phật khí, số lượng khổng lồ thế này làm người ta líu lưỡi.

- Ui chao, ta cũng thấy hơi khát.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua chạy nhanh như bay, nhưng Phong Phi Vân đã thu thánh chi tinh hoa trước gã một bước.

Tuy Phong Phi Vân có nhiều thánh chi tinh hoa nhưng đám vương giả thế hệ trẻ dị tộc không dám cướp. Đùa, hiện tại nhân tộc mạnh mẽ, bọn họ không thể sánh bằng. Huống chi trong di tích thái cổ không có nhân tộc mở đường thì bọn họ khó tìm ra cách đi sâu vào di tích thái cổ.

Thiên Toán thư sinh đi đằng trước nhất dừng bước:

- Không thích hợp.

Thiên Toán thư sinh nhìn ao máu loãng phương xa, biểu tình cực kỳ trầm trọng. Thiên Toán thư sinh thụt lùi.

Tây Môn Xuy Tiêu hỏi:

- Có chuyện gì?

- Nơi thánh linh chết.

Thiên Toán thư sinh chỉ vào ao nước đỏ phương xa, nói tiếp:

- Hậu thời kỳ thái cổ có thánh linh chết tại đây, máu chảy thành ao nước.

Tây Môn Xuy Tiêu hưng phấn nói:

- Tốt quá rồi, đó là kmáu thánh linh, không thua kém gì thánh chi tinh hoa. Nhiều máu thánh linh như thế đủ cho ta đến cảnh giới chuẩn thánh trong vòng trăm năm!

Thiên Toán thư sinh lắc đầu, biểu tình nghiêm túc nói:

- Thánh linh còn chết tại đây, ngươi có tưởng tượng được nó nguy hiểm cỡ nào không?

Mặt Tây Môn Xuy Tiêu trắng bệch.

Các vương giả thế hệ trẻ nhân tộc thụt lùi, cảm giác áp lực nặng nề. Nơi này có nguy hiểm làm thánh linh chết, bọn họ không dám tiến lên.

Một vương giả thế hệ trẻ thú tộc chạy nhanh hướng hồ nước đỏ.

- Oa, máu thánh linh tụ tập thành hồ nước! Một giọt có thể trợ giúp chúng ta ngộ đạo, huống chi có nhiều như vậy. Nhân tộc không lấy, chúng ta đi.

Thân hình nó như heo, lưng mọc đôi cánh, chớp mắt xuất hiện bên cạnh ao đỏ.

Máu thánh linh là báu vật vô thượng, ít ai ngăn nổi sức hấp dẫn này.

Rào rào!

Đột nhiên giữa hồ nước đỏ dao động từng vòng gợn sóng, một vuốt xương thò ra. Cánh tay dài mấy trăm thước, mỗi khúc xương như tảng đá nặng ngàn cân.

Vương giả thế hệ trẻ thú tộc hét thảm, không có sức chống cự bị kéo vào hồ đỏ, chẳng mấy chốc chỉ còn mấy khúc xương nổi lên mặt nước, xương cũng hòa tan.

Cácsinh linh hút ngụm khí lạnh. Giữa hồ đỏ tồn tại đẳng cấp gì?

Phong Phi Vân cảm giác nguy hiểm lớn lao, hắn hét to:

- Mau, mau, trốn đi! Giữa hồ máu có lực lượng kinh khủng đang thức tỉnh!
Bình Luận (0)
Comment