Linh Chu

Chương 299

- Ngyaf hôm qua ta nhìn thấy mấy vị nghịch thiên tài tuấn của Nam Thái phủ tiến vào Vạn Tượng tháp, xem ra Bách Tháp bảng lại muốn phát sinh thay đổi rồi.

- Quả nhiên không hổ là nghịch thiên tài tuấn, xuất thủ bất phàm, Kỷ Phong này ở trong nghịch thiên tài tuấn cũng coi như là cấp bậc đứng đầu, có thể nói là đệ nhất nhân cùng cảnh giới.

Có mấy đại nhân vật đều sinh ra hứng thú đối với Kỷ Phong, muốn lôi kéo hắn, thu làm môn khách, Kỷ gia mặc dù đang xưng bá Nam Thái phủ, nhưng mà trong mắt mấy đại nhân vật nơi này lại không coi ra gì.

- Vô địch cùng cảnh giới? Thật là chê cười!

- Một cái hậu bối mới vừa gia nhập Vạn Tượng tháp mà thôi, nếu như ta muons thắng hắn chỉ cần ba chiêu.

Hai cái thanh âm mới vừa rồi đều còn ở bên ngoài mười dặm, nhưng mà sau một khắc chủ nhân của thanh âm cũng đã phá gió mà đến, bay đến tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp.

Đây là hai nam tử có khí độ bất phàm, một người mặc kim sắc trường bào, một người mặc ngân sắc trường bào, chủ yếu nhất là hai người bọn họ cũng sinh trưởng con mắt thứ ba, một con mắt kia ở chỗ mi tâm bắn ra kim sắc cùng ngân sắc quang mang, lộ ra vẻ hết sức thần dị.

Kim sắc Nguyệt Luân thiên nhãn cùng Ngân sắc Nguyệt Luân thiên nhãn.

Chỉ bất quá Nguyệt Luân thiên nhãn của bọn họ đều là hậu thiên tu luyện mà ra, giống như một pháp khí lợi hại, mà không giống như Kỷ Phong, Nguyệt Luân thiên nhãn của hắn chính là bẩm sinh.

Hai nam tử này đều có cảnh giới Thần Cơ đỉnh phong, hơn nữa khí thế cường đại, thân có khí tượng, từng người đều không yếu hơn so với Kỷ Phong.

- Đây là... Hai hung nhân của Thần thông tháp, chín năm trước đã là Thần Cơ đỉnh phong, có thể miểu sát tu sĩ cùng cảnh giới, bế quan chín năm, tế luyện chiến hồn cốt điêu dị thú, chín năm này đều không tiếp xúc với ngoại giới, không nghĩ tới hôm nay lại xuất quan.

- Chín năm này tu vi của bọn hắn sợ rằng đã tích lũy đến một cái độ cao kinh khủng.

- Bọn họ đã có cơ sở để trùng kích cảnh giới Thần Cơ đại viên mãn rồi, nhưng mà vì củng cố Thần Cơ đến trạng thái mạnh nhất, bọn họ như cũ không đột phá cảnh giới.

Kỷ Phong rốt cuộc mở mắt ra, hướng tới bên ngoài diễn vũ chiến tháp nhìn một chút, nhưng mà lại như cũ không nhìn thấy bóng dáng của Phong Phi Vân.

Còn kém nửa canh giờ nữa mới tới giữa trưa, hắn còn có thể đợi thêm nữa.

- Tầng chiến tháp này chính là chỗ diễn vũ của huynh đệ chúng ta, mời các hạ rời đi!

Kim bào nam tử bỗng nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, cước ở trên mặt đất hiện ra một phiến lớn kim sắc khí lãng, ngưng tụ thành quỷ vân chiến vụ, gào thét nhào tới.

Kỷ Phong như cũ không nhúc nhích, kim sắc khí lãng kia sau khi kéo dài đến dưới chân của hắn, liền lấy khí thế càng hung mãnh phản công trở về.

- Oanh!

Kim bào nam tử hừ lạnh một tiếng, chấn tan một phiến kim sắc khí lãng kia.

Nếu như các hạ đã không thức thời như vậy, ta đây sẽ tới chơi với ngươi.

Trong Nguyệt Luân thiên nhãn ở mi tâm của kim bào nam tử lao ra một đầu dị thú chiến hồn cao bảy thước, giống như một đầu cốt điêu, đã có niên kỷ năm trăm năm.

Cốt điêu ở trong dị thú cũng coi như là tồn tại cường đại, huống chi là cốt điêu đã tu luyện năm trăm năm, lại càng là cường đại chí cực, kim bào nam tử hao tổn chín năm mới luyện hóa chiến hồn cốt điêu vào trong Nguyệt Luân thiên nhãn ở mi tâm được, để cho lực lượng của hắn tăng lên ước chừng gấp ba lần.

- Không phải là ta không thức thời, mà là ngươi không xứng làm đối thủ của ta.

Kỷ Phong nguy nhiên bất động, thân như cổ tùng.

- Muốn chết!

Kim bào nam tử ở chín năm trước cũng đã có thể miểu sát tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong, chín năm sau tu vi tăng lên gấp ba, tự tin ở Thần Cơ đỉnh phong đã là vô địch, tự nhiên không để Kỷ Phong vào trong mắt.

Cốt điêu chiến hồn cùng Nguyệt Luân thiên nhãn ở mi tâm kết hợp, bộc phát ra một phiến kim sắc đại dương, có vô số cốt điêu khổng lồ ở trong kim sắc hải dương lao ra.

Đây là một bộ hình ảnh chấn động nhân tâm, cả tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp đều bị kim quang tràn ngập, có vô số cốt điêu khổng lồ đang trường khiếu giữa kim quang.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn từ trong diễn vũ trường truyền đến, tựa như một tiếng thần lôi vang lên, kim quang đầy trời đều bị chấn nát, tất cả cốt điêu đều biến thành bụi mù.

Kỷ Phong vẫn đứng tại chỗ, không hề tổn hạo, chéo áo không bị bất lên, giống như cho tới bây giờ đều chưa từng nhúc nhích qua.

Kim bào nam tử kia cũng đã thối lui đến chừng hơn mười trượng, kim bào trên người vỡ vụn ra mấy khối, phát quan trên đầu cũng rơi xuống mặt đất.

- Đồng loạt ra tay!

Kim bào nam tử cùng ngân bào nam tử đồng thời xuất thủ, trong Nguyệt Luân thiên nhãn nơi mi tâm của riêng mình lao ra một đầu cốt điêu chiến hồn, kim sắc đại dương cùng ngân sắc đại dương mỗi bên chiếm một nửa.

Kim hải cùng ngân hải tựa như một bức Kim Ngân Thái Cực Đồ khổng lồ hướng Kỷ Phong đụng tới.

Tất cả mọi người đều nín thở, không nháy mắt một cái nhìn chằm chằm vào một màn ở trước mắt này, lực lượng của một bức Kim Ngân Thái Cực Đồ này quả thực quá chấn nhiếp tâm thần.

- Oanh!

Kim Ngân Thái Cực Đồ vỡ tan, kim bào nam tử cùng ngân bào nam tử đồng thời bị ném ra ngoài, thân thể còn đang ở giữa không trung liền tự động vỡ thành hai mảnh, hai mảnh lại vỡ thành bốn đoạn, bốn đoạn nứt ra thành tám khúc...

Hai tuyệt đỉnh cao thủ cảnh giới Thần Cơ đỉnh phong lại bị Kỷ Phong dùng một chiêu oanh nát, thân thể vỡ ra thành 128 khối, mảnh nhỏ của kim bào cùng ngân bào ở trong không khí bay múa giống như hồ điệp, phía trên còn nhuộm máu tươi đỏ bừng.

Kỷ Phong vẫn đứng tại chỗ, ngón tay gõ gõ vết máu trên ống tay áo, đạm mạc mà nói:

- Hai tên tài trí bình thường, giết các ngươi quả thực là làm bẩn tay của ta.

Nói xong lời này liền lại nhắm mắt dưỡng thần.

Chấn kinh, tuyệt đối chấn kinh!

- Này... Hai hung nhân này thế nhưng cũng một chiêu mà bại, bị Kỷ Phong gọi là tài trí bình thường, hơn nữa còn chết ở đương tràng, Kỷ Phong rốt cuộc đã cường đại đến bực nào? Rốt cuộc người phương nào mới xứng cho hắn xuất thủ?

- Căn bản không có người có thể chống đỡ được với hắn, đây là một cỗ lực lượng không thể ngăn cản.

...

- Nhãn lực của công chúa quả nhiên lợi hại, Kỷ Phong còn chưa dùng hết toàn lực cũng đã có thể là đệ nhất nhân trong cùng cảnh giới rồi, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng!

Ngọc công công cười nịnh nói.

La Phù công chúa cũng không nói lời này, chỉ là thản nhiên cười, khiến cho hai thiếu nữ nâng nghi trượng bình phong đều nhìn đến ngây dại, cũng chỉ có gặp được tuyệt thế thiên tài chân chính thì công chúa mới cười đến đẹp như vậy.

- Kỷ Phong rốt cuộc là đang đợi người nào?

Trong lòng của mỗi người đều đang hiện lên cái nghi vấn này, ngay cả đại nhân vật của thế hệ trẻ cùng La Phù công chúa đều không ngoại lệ.
Bình Luận (0)
Comment