Linh Chu

Chương 426

Hình chiếu nữ đế quay về tấm bia, hóa thành ba chữ cổ, Long Khương Linh!

Một màn này thật sự quá thần dị, nhân vật cái thế hai ngàn năm trước vậy mà rót một đám thần hồn vào tấm bia, chiến lực quả thực vượt qua vương giả cùng cảnh giới mấy lần, căn bản không thể địch.

- Đây là phong thái nữ đế khi còn trẻ sao?

Trên bầu trời có một cái long liễn bị mây đen che chắn, trong long liễn có giọng của La Phù công chúa.

Nàng lầm bầm tự nói.

Thích Dạ muốn đạt tới thiên tài cấp sử thi thì chỉ có thể làm một con chó của La Phù công chúa, nội tâm của hắn đương nhiên không cam chịu, không có người nào cam nguyện làm một con chó, nhưng mà hắn chỉ có thể chịu đựng.

Hắn đang đợi một cơ hội, một cơ hội có thể khiến La Phù công chúa vạn kiếp bất phục, như vậy hắn mới có thể xoay người làm chủ nhân, mà biến thành chó chính là La Phù công chúa.

Mỗi lần nghĩ tới La Phù công chúa như con chó quỳ trước mặt hắn, cầu khẩn hắn, mặc cho hắn hét đến đuổi đi thế nào, mặc cho hắn đánh chửi chà đạp, máu trong người sôi trào lên.

Nếu như thật sự có một ngày đó, cho dù hiện tại làm một con chó thì có gì không?

Đương nhiên La Phù công chúa biết con chó này không an phận, nhưng mà đây là con chó hung hãn nhất, biết cắn người nhất, muốn trở thành nữ đế như Long Khương Linh mà không thể khuất phục một con chó, thì nàng làm sao khuất phục thiên hạ?

- Long Khương Linh cũng không gì hơn cái này, ta mà ra tay chắc chắn có thể đánh tan thần hồn lạc ấn của nàng.

Thích Dạ mặc trường bào màu trắng, đứng bên cạnh long liễn, cung kính không dám vượt qua nửa phần.

- Hừ! Nữ đế thời điểm lưu danh chỉ là Thần Cơ đỉnh phong. Nếu ngươi hiện tại xông tới thánh bia, giao thủ với ngươi không phải là nữ đế, xuất hiện khẳng định sẽ là bá chủ tiên hiền có cảnh giới như ngươi, ngươi mới chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp sử thi thì bỏ đi, muốn so chiêu với những tiên hiền kia, ngươi còn kém xa lắm.

Mộc Đàm Thiên cười khinh thường.

Mộc Đàm Thiên chính là thiên tài tuyệt đỉnh của Mộc gia, là thiên tài tuấn kiệt tu vị Thần Cơ đại viên mãn, cũng là chiến tướng đắc lực dưới trướng La Phù công chúa.

Muốn lưu danh trên thánh bia, nhất định phải đánh bại tiên hiền cùng cảnh giới, đây chỉ là bước đầu tiên.

- Dọa tiểu ra quần rồi, nữ đế ngày xưa quả nhiên không phải chuyện đùa, lực lượng thật cường đại, đây là thực lực Thần Cơ đỉnh phong sao?

Tất Trữ Suất nhìn thấy hư ảnh nữ đế ra tay, quả thực quá rung động nhân tâm, trước kia hắn căn bản không có cảm tưởng gì, không ngờ hiện tại biết được Thần Cơ đỉnh phong còn khủng bố như thế.

- Sư thúc, ngươi có thể cường đại như vậy không?

Tu vị Vương Mãnh yếu hơn nam tử áo bào vàng vài phần, nhưng mà tên nam tử áo bào vàng bị nữ đế miểu sát tại chỗ, hắn tự nhiên không dám xông tới thánh bia.

Tất Trữ Suất cũng nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, đây cũng là kẻ biến thái a! Thần Cơ trung kỳ có thể giết Thần Cơ đỉnh phong có tám thần thức, xông Vô Lượng Tháp, tu vị càng cao không tính nổi.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Chiến lực của nàng gấp ta mười lần, cho dù ta tu luyện ra chín đạo thần thức cũng chỉ có thể tiếp nàng một chiêu, chiêu thức hai phải chết trong tay của nàng.

Phong Phi Vân hôm nay tu luyện ra tám đạo thần thức, cách Thần Cơ đại viên mãn chỉ kém hai bước, vừa rồi hắn suy tính ra, chính mình cùng nữ đế lúc trẻ tuổi chênh lệch quá lớn, ngay cả hắn cũng không dám lên.

Thiên phú nhân loại quả nhiên cao dọa người, quả thực cũng đã vượt qua phượng hoàng.

- Nếu ngươi sử dụng linh khí thì sao?

Tất Trữ Suất nói.

Phong Phi Vân nói:

- Vô dụng, linh khí sẽ bị lực lượng thánh bia trấn áp, căn bản không phát huy ra uy lực gì, muốn lưu tên trên thánh bia, chỉ có thể dựa vào bổn sự của ngươi.

- Ca, vậy chẳng phải ngươi không có hy vọng sao?

Tiểu tà ma nắm ống tay áo Phong Phi Vân, ngẩng đầu hỏi hắn.

Rất hiển nhiên nàng cũng muốn đi lưu danh trên thánh bia, nhưng mà không rõ đối thủ mạnh tới mức nào.

- Vậy thì chưa chắc, nếu có thể làm cho...

Phong Phi Vân lại nói một nửa thì dừng lại, ánh mắt ngưng tụ nhìn qua tấm bia cao ba mươi ba thước, một đôi đồng tử bốc lửa hừng hực.

Hắn phát hiện một tia mánh khóe, muốn nhìn thấu tấm bia này, hắn cảm thấy trong thánh bia này có một lực lượng truyền thuyết, loại lực lượng này từng gặp qua trong cổ điển phượng hoàng yêu tộc, nhưng chỉ là tương tự, không dám khẳng định.

Ánh trăng lên cao, hào quang thánh bia sáng như ngọc, tràn ngập linh tính.

- Nếu thật sự là linh thạch này, như vậy những người lưu tên trên thánh bia này, có lẽ có một ngày sẽ đoạt thạch nhân, luyện chân thân, từ trong viên đá đi ra, nghịch thiên sống lại.

Trên đời này tồn tại mười tám loại linh thạch, một loại thần dị hơn một loại, bài danh càng lên cao thì càng thưa thớt, thậm chí là độc nhất vô nhị trong thiên địa.

Ví dụ như bài danh thứ mười Long Linh Thạch, cả Thần Tấn vương triều chỉ có một khối, có thể trấn áp vận mệnh quốc gia, trong tối tăm bảo vệ Thần Tấn vương triều an bình trong mấy ngàn năm.

Lại nói bài danh thứ bảy Hóa Đạo Thạch, đây là tảng đá thánh linh sau khi hóa đạo sinh ra, nếu như có thể lĩnh ngộ chân tủy của Hóa Đạo Thạch,, trăm ngàn năm sau có thể tu thành nửa bước thánh tôn.

Mà trong truyền thuyết, còn có một linh thạch trân quý và thưa thớt, có thứ thậm chí vá trời, có thể trấn giới, có thể chiếu sáng một mảng tinh không...

Mà tấm bia đá trước mặt làm cho Phong Phi Vân liên tưởng đến một khối linh thạch tồn tại trong truyền thuyết, nhưng mà hắn chưa từng nhìn thấy linh thạch này, càng không tin trong quốc gia nhân loại có loại linh thạch này, cho nên không có nói ra.

Không có người nào còn dám xông thánh bia, không muốn bước theo gót tên nam tử áo vàng.

- Sau nhật thực, thiên địa sẽ lâm vào trong bóng tối triệt để, lực lượng thánh bia lực lượng sẽ hạ thấp một nửa, thời điểm này chính là thời cơ ra tay tốt nhất.

Rất nhiều người cũng biết, những tiên hiền kia rất cường đại, muốn đánh bại họ quả thực khó như lên trời, cũng chỉ có thời điểm tối nhất, lực lượng thánh bia giảm đi một nửa mới có cơ hội.

- Cho dù lực lượng thánh bia giảm đi một nửa, đương thời có thể tìm ra người nào Thần Cơ đỉnh phong đánh bại nữ đế sao? Có thể tìm ra một Thần Cơ đại viên mãn đánh bại Nạp Lan Hồng Đào sao? Có thể tìm ra một thiên tài Thiên Mệnh tam trọng đánh bại Phật Tàm Tử sao?

Có người nghi hoặc, hỏi tất cả mọi người, nhưng ai cũng trầm mặc.

- Vậy cũng không nhất định!

Một âm trầm truyền đến.

Một thần buồm bao phủ trong vải đen hiện ra, giống như một đám mây đen từ phía tây bay tới, che khuất ánh trăng trên bầu trời.

Bá!

Trên đỉnh đầu hắc y nhân có huyết vụ, lăng không đứng trên mặt hồ, hắn duỗi một tay ra, thần buồm thu nhỏ nằm trong tay của hắn.

Đây là nam tử mặt không chút máu, làn da còn trắng hơn tuyết trên mặt đất, còn trắng hơn người chết.

Mặt trắng hắc y bào!

Hắn vừa xuất hiện, tất cả mọi người an tĩnh lại.
Bình Luận (0)
Comment