Chậc chậc! Trong lòng Phong Phi Vân có cảm giác chán ngấy, Tất Trữ Suất nói ra lời này vì sao lại có mùi vị biến hóa?
Phong Phi Vân có xúc động muốn đánh hắn..
Nam Cung Hồng Nhan cũng đi tới cửa ra vào động phủ, đôi mắt đẹp đánh giá Phong Phi Vân, đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ cười khổ, hai người bọn họ đều không hiểu nổi, Tất Trữ Suất cùng Tà Hồng Liên rốt cuộc có quan hệ gì?
Sát khí trên người Tà Hồng Liên tăng cao, thân hình càng trở nên lăng lệ, nói:
- Nếu ngươi vô tình như thế, vậy ngươi cũng không cần phải sống thêm trên đời này nữa. Sau khi giết ngươi, ta sẽ tự sát chôn cùng.
- Chôn cùng con em ngươi ah!
Tất Trữ Suất khóc nức nở:
- Phong Phi Vân, lần này ngươi nhất định phải cứu ta, nữ nhân này đã điên rồi, điên không còn thuốc chữa.
Nam Cung Hồng Nhan lườm hắn một cái, nói:
- Ta thấy ngươi điên là ngươi, nữ hài tử tốt như thế, ngươi cảm thấy ngươi xứng đôi với nàng sao?
Tất Trữ Suất lắc đầu, nói:
- Ngươi căn bản không hiểu, nàng đúng là bà điên, các ngươi nhất định phải tin tưởng ta ah!
Phong Phi Vân gật gật đầu, nói:
- Ta tin tưởng ngươi. Nhưng mà cho dù hai chúng ta cộng lại cũng không phải đối thủ của nàng, nếu không ngươi nên đáp ứng nàng đi, lưu được núi xanh sợ gì không có củi đốt?
- Phong huynh, làm người phải phúc hậu ah! Hảo huynh đệ, có nạn cùng chịu, vì sao ngươi đẩy ta vào hố lửa?
Tất Trữ Suất nắm chặc cánh tay Phong Phi Vân, tội nghiệp nói.
Phong Phi Vân gãy đầu, cười nói:
- Ta cũng không có đẩy ngươi vào hố lửa! Ngươi vì sao đần thế! Ta đây đang giúp ngươi, vừa rồi nàng không phải nói, chỉ cần ngươi nguyện ý ở cùng với nàng, nàng có thể vì ngươi mà tán tu vị sao. Hắc hắc, sao ngươi không lá mặt lá trái với nàng, đợi nàng tán tu vị đi, biến thành một nữ nhân bình thường, ngươi muốn đi thì đi, cũng không phải do nàng... Hắc hắc!
Con mắt Tất Trữ Suất càng trợn càng lớn, vui mừng quá đỗi:
- Đúng vậy! Tại sao ta không nghĩ tới chứ? Đến lúc đó ta gọi nàng đi hướng đông, nàng không dám đi hướng tây, nếu nàng còn dám chém chém giết giết, ta bỏ nàng... Ha ha!
Tất Trữ Suất không tiếp tục cố kỵ, nâng cao lồng ngực, hào tình vạn trượng, đi "Quy hàng" Tà Hồng Liên.
Nam Cung Hồng Nhan khinh bỉ Phong Phi Vân, nói:
- Ngươi đưa ra chủ ý cùi bắp gì thế, ngươi đang giúp hắn hại người sao?
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Hãy chờ xem! Quan hệ của bọn họ không đơn giản như thế đâu.
Oanh!
Bỗng dưng bầu trời có tiếng vang thật lớn, chấn động mặt đất run lên, một đạo khí lãng ngập trời hiện ra.
Tim Phong Phi Vân đập mạnh, Tất Trữ Suất sẽ không bị Tà Hồng Liên đánh thành cặn bã chứ?
Sự thật cũng không phải là như thế, vừa mới ra tay cũng không phải Tà Hồng Liên, mà là một thanh trường thương màu trắng, cây trường thương này từ ngàn dặm bay tới, là tập sát Tà Hồng Liên, nhưng lại bị Tà Hồng Liên dùng Địa Ngục Hồng Liên trong tay ngăn cản.
Lúc này chủ nhân cây thương màu trắng bay tới, cũng đã vượt qua ngàn dặm mà đến, dáng người anh vĩ, đứng ở hướng đông bầu trời, giẫm một đám mây trắng bay đi.
Chính là Bách Tháp Bảng đệ nhất cao thủ Yến Tử Vũ.
NGAO, NGAO, NGAO, NGAO!
Tiếng rống của bốn con Thao Thiết từ xa truyền tới.
Không bao lâu Bát Bộ Long Liễn xuất hiện, nghiền nát một đám mây đen.
La Phù công chúa cũng đến.
Khi La Phù công chúa tới còn có Thích Dạ Lai!
- Ha ha! Nòng nọc nhỏ, tìm mụ mụ, vây quanh ba ba mụ mụ, ta là một con nòng nọc nhỏ, nòng nọc nhỏ...
Tiểu tà ma chẳng biết lúc nào đã đi tới nơi này, ôm con mèo trắng, ngồi trên núi cao đối diện Tà Hồng Liên.
Mấy người trẻ tuổi cường đại nhất Vạn Tượng Tháp đã chạy tới, vây khốn Tà Hồng Liên vào giữa, hiển nhiên đã có chuẩn bị, bằng không thì cũng không có khả năng tụ tập tại đây.
Từng đạo khí tức cường đại bắn lên trời, cơ hồ tất cả đầu mâu đều chỉ thẳng vào Tà Hồng Liên.
Ngay cả Tất Trữ Suất cũng sửng sốt, không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Ánh mắt Phong Phi Vân co rụt lại, xem như hiểu một ít thứ gì đó.
Oanh!
Không có bất kỳ dấu hiệu nào cả, bỗng nhiên Yến Tử Vũ ra tay, trong tay cầm trường thương màu trắng xuyên phá trời cao, hóa thành một con giao long khổng lồ công kích Tà Hồng Liên.
Mũi thương mang theo điện quang cực lớn, điện quang kết nối với hai ngọn núi lớn.
Hai mắt Tà Hồng Liên băng lãnh, tiếp tục vận dụng Địa Ngục Hồng Liên, hóa thành một đám mây màu đỏ ngăn cản bên này.
Bá!
Thích Dạ Lai cũng ra tay, một kiếm ngang trời, khí thế vô lượng, kiếm tiên phi kiếm, đánh Tà Hồng Liên rơi xuống chân núi.
Ầm ầm!
Kiếm khí tung hoành xuyên qua không khí, kiếm khí sắc bén có thể xuyên thấu núi cao, xuyên qua cả thân núi.
Thích Dạ Lai đã có được tu vị Thiên Mệnh nhất trọng, chiến lực trở nên đáng sợ, có thể vững bước đuổi theo thiên tài cấp sử thi lâu năm.
Hai đại cường giả đồng thời ra tay, nhưng mà Tà Hồng Liên vẫn trấn định tự nhiên như cũ, Địa Ngục Hồng Liên trấn áp tứ phương, cỏ cây trên đất trong phạm vi mười dặm bị thiêu đốt, ánh lửa xuyên thấu trời cao.
- Các ngươi còn không ra tay, tốc chiến tốc thắng!
Thích Dạ Lai thi triển thiên công kiếm quyết, một kiếm đâm ra, một nghìn bóng kiếm ngưng tụ trong không khí, hóa thành một kiếm như cuồng long.
Bá, bá, bá...
Cảnh tượng này rất đồ sộ, cả bầu trời tràn ngập bóng kiếm, một tòa núi cao bị kiếm khí cuồng loạn bắn xuyên qua cả ngọn núi.
Nhưng mà Thích Dạ Lai ra tay chỉ để quấy rối Tà Hồng Liên, thực sự đánh với Tà Hồng Liên chính là Yến Tử Vũ.
Tà Hồng Liên là một trong những thiên tài cấp sử thi lâu năm, Yến Tử Vũ cũng là người nổi bật trong cùng thế hệ, xông đến Vô Lượng Tháp tầng thứ chín, tấn thăng làm thiên tài cấp sử thi, đủ để chống lại thiên tài cấp sử thi uy tín lâu năm..
Hai người này giao thủ bắn ra hai đạo thần lôi, va chạm trên bầu trời, cả hai chiếm cứ một phương trời, là cường giảo chân chính giao phong với nhau.
XÍU...UU!!
Tiểu tà ma vốn ngồi trên đỉnh môt ngọn núi, chợt, thân thể biến mất, sau một khắc đã xuất hiện sau lưng Tà Hồng Liên, duỗi bàn tay nhỏ bé ra, bóng trảo bay đầy trời.
Bá!
Tà Hồng Liên điểm ra một ngón tay, một đạo kiếm quang xuyên thấu qua cánh tay tiểu tà ma, nhưng mà chỉ đâm thủng quần áo, cũng không có làm tiểu tà ma bị thương chính thức.
Nhưng mà trên vai Tà Hồng Liên xuất hiện năm vết máu, miệng vết thương sâu đậm, máu tươi nhuộm đỏ nửa người.
- Ha ha!
Tiểu tà ma tươi cười, nhìn ngón tay đầy máu, sau đó lại biến mất, trở lại đỉnh núi ban nãy.
- Muốn chết!
Tà Hồng Liên sát ý nổi lên, muốn truy kích tiểu tà ma, nhưng mà sau lưng có thủy văn hiện ra, một cây trường thương đâm thủng hư không, lại đánh vào lưng của nàng.
Nàng đành phải thu tay lại chiến đấu với Yến Tử Vũ.
Thích Dạ Lai cùng tiểu tà ma cũng phân biệt phi thân lên, liên hợp Yến Tử Vũ công kích Tà Hồng Liên.
Trên bầu trời, máu tươi phiêu tán.
Trên người Tà Hồng Liên xuất hiện hơn mười vết thương, tóc dài tung bay, trên sợi tóc có vết máu loang lỗ, giống như ma đầu khát máu.
- Các ngươi làm cái quỷ gì thế! Nàng là hôn thê của ta!