Linh Chu

Chương 770

Vạn Hóa Trúc nói.

- Chỉ sợ không phải dễ dàng như vậy.

Phong Phi Vân không chút lùi bước.

- Thần Đô... Cũng là có thể giết người đấy.

Vạn Hóa Trúc hai đầu lông mày mang theo lệ khí, vung ống tay áo lên, trong thiên mạc đen kịt có bốn vị lão giả tóc trắng xoá bay ra, từng người trấn thủ một phương, bốn lão giả này đều vươn hai tay ra, phong bế tứ phương, khiến mảnh thành vực này biến thành không gian phong bế.

Oanh.

Vô số trận vân từ trên mặt đất bay lên, bao phủ trọn cả bầu trời.

Muốn đối phó Phong Phi Vân, tự nhiên phải phong tỏa Thiên Địa, không thể để cho ngoại nhân biết được.

Phong Phi Vân ở Thần Đô địa vị cực cao, bọn hắn nếu đã định đối phó Phong Phi Vân, tự nhiên cũng đã động sát nhân chi tâm, muốn triệt để gạt bỏ Phong Phi Vân, giết người diệt khẩu.

Dạ Tiêu Tương sợ hãi nói:

- Ngươi còn không mau đi, bọn hắn sẽ giết ngươi, chỉ cần xóa đi dấu vết thì căn bản không không ai biết là ai giết ngươi.

- Cùng ta rời đi.

Phong Phi Vân lôi kéo cánh tay Dạ Tiêu Tương, liền liều chết bắn về một hướng trên bầu trời, muốn đánh vỡ phong tỏa, lao ra ngoài.

- Sắp chết đến nơi rồi, còn muốn đi, đã muộn rồi.

Quải trượng trong tay Tần di đâm ra ngoài, đầu quải trượng trực tiếp biến thành đầu lâu đằng xà, đường kính đạt đến hơn 10m, trực chỉ ngay sau lưng Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân hai mắt phát lạnh, trở tay đánh ra một chưởng, mang theo chín ngàn chín trăm ba mươi hai đầu dị thú chiến hồn chi lực, đánh cho đằng xà bay nguowjvc về sau, Tần di lui về sau, đứng không vững bước chân, trong lòng có chút chấn nhiếp, Phong Phi Vân này quả thật cường đại, tu vị mới chỉ Thiên Mệnh đệ nhị trọng nhưng lực lượng đã có thể so với tu sĩ Thiên Mệnh đệ tứ trọng.

- Lên cho ta, tối nay Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu chúng ta muốn đồ sát Thần Vương, ai giết Thần Vương sẽ có trọng thưởng.

Tần di vung cánh tay lên.

Đám tử sĩ thân mặc hắc bào, mặt che lấy khăn màu đen, tay cầm chiến đao kia liền xung phong liều chết xông tới, nguyên một đám sắc mặt âm lãnh, sát khí bức người, vô số thuật pháp đánh ra ngoài, tụ tập thành một đầu thuật pháp hồng lưu.

Ầm ầm.

... ... ... Lực lượng tuôn ra, có khí thế tồi giang phá hải.

- Không tốt... Có tuyệt đỉnh cường giả, ẩn trong đám tử sĩ này, trong đó có Vương giả một đời tuổi trẻ, còn có thiên tài cấp bậc sử thi...

Phong Phi Vân Linh giác cường đại, ngay lập tức liền nhận ra không ổn, khí tức nguy hiểm đậm đặc trước nay chưa từng có, trong đám tử sĩ này có tuyệt đỉnh cường giả, lực lượng cường đại đến đáng sợ.

Vương giả một đời tuổi trẻ chí ít có năm vị ẩn núp trong đó, thiên tài cấp bậc sử thi chí ít có ba vị, trong đó còn có nhân vật trên 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》, trên mặt của bọn hắn đều che khăn đen, lợi dụng bí bảo che dấu khí tức, rất khó phỏng đoán ra rốt cuộc là ai, nhưng là Phong Phi Vân có thể khẳng định, trong đó có ít người mình nhất định có quen biết.

Những người này có lẽ đã gạt cả Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.

Bọn hắn đều muốn vây giết Phong Phi Vân, nhưng lại sợ sẽ bị Thần Vương phủ truy cứu, cho nên liền giấu trong đám tử sĩ của Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, cho dù tương lai sự việc có bại lộ, vậy thì đánh chết Phong Phi Vân cũng là Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, bọn hắn hoàn toàn không liên quan, có thể đổ tất cả trách nhiệm lên trên người Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.

Phong Phi Vân giờ phút này đã không thể chú ý đến là những ai hạ sát thủ với mình nữa, cảm giác nguy cơ, càng lúc càng mãnh liệt.

Đêm nay, bị người bố trí xuống sát cục, nếu không thoát được rất có thể sẽ phải bỏ mạng ở đây mất.

Ầm ầm.

Phong Phi Vân ngưng tụ tiểu diễn chi thuật, đánh ra Tru Thiên Hám Tiên Chùy, muốn oanh phá bình chướng phong tỏa không gian, nhưng bố trí bình chướng chính là nhân vật cấp bậc nửa bước cự phách, Tru Thiên Hám Tiên Chùy cũng không thể oanh phá được.

Đằng sau đám tử sĩ kia đã giết đến, trong đó có một đạo bóng đen bay lên không xông tới, chân đạp một mảnh thần liên màu vàng, trên bàn tay tế ra một kiện nhị phẩm linh khí hình dạng như móc câu, uy năng linh khí bị kích phát ra, biến thành một vòng trăng sáng, ầm ầm rơi xuống.

Đây tuyệt đối là Vương giả một đời tuổi trẻ cấp bậc chiến lực, hơn nữa là Vương giả một đời tuổi trẻ bên trong cao cấp nhất tồn tại.

Phong Phi Vân trong lòng không loạn chút nào, tế ra Lôi Hỏa Châu, đánh ra một mảnh lôi hải, chặn linh khí thần câu lại, hai chân cũng chìm xuống dưới vài phần.

Hai kiện linh khí đụng nhau, phát ra sóng xung kích sơn băng địa liệt, có hơn mười vị tử sĩ đều ngã xuống dất, trên người có miệng vết thương nhìn thấy mà giật mình, xương cốt vỡ nát, đây đều là tử sĩ chính thức của Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu.

Lâu chủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu Vạn Hóa Trúc, tự nhiên cũng nhìn ra tình huống không đúng, có người muốn mượn bọn họ để diệt trừ Phong Phi Vân, bất quá nàng vốn đã định gạt bỏ Phong Phi Vân, hơn nữa bố trí nhân vật nửa bước cự phách, hôm nay có thêm Bá chủ một đời tuổi trẻ ra tay, ngược lại khiến nàng giảm đi không ít lực lượng.

Ầm ầm.

Một khối cự thạch mười trượng vuông bị một vị Hắc y nhân nâng lên, ầm ầm đè xuống Phong Phi Vân, lực lượng khiếp người, ánh lửa ứa ra, tựa như một khối thiên thạch từ phía trên rơi xuống vậy.

Phong Phi Vân hai mặt thụ địch, trên bàn tay dị thú chiến hồn ngưng tụ, vô số chiến hồn đều ngưng tụ cùng một chỗ, tụ tập thành một mảnh chưởng vân cực lớn, đánh cho cực thạch kia thành bột phấn, đẩy lui tên Hắc y nhân kia.

Dị thú chiến hồn lực lượng cường hoành, đánh vào bầu trời, nơi tầm chừng trăm thước bị một tầng bình chướng nhìn không thấy chặn lấy, biến thành khói xanh.

Mảnh thành vực này đã bị phong bế, tất cả xảy ra trong này, người bên ngoài đều không thể biết được.

Mọi người biết có nửa bước cự phách che dấu, thế muốn gạt bỏ Phong Phi Vân, nếu không mở ra được bình chướng do nửa bước cự phách bố trí xuống, vậy thì đêm nay có thể sẽ phải bỏ mạng ở đây.

Bốn vị nhân vật cấp bậc Vương giả một đời tuổi trẻ đồng thời ra tay, mỗi người đều mang theo linh khí mà đến, triển khai sát phạt mạnh nhất, bọn hắn muốn tốc chiến tốc thắng, trên mặt của bọn hắn đều mang theo khăn che mặt màu đen, che dấu khí tức, mặc dù là bọn hắn cũng không biết đối phương là ai.

Bá.

Một đạo Ám Ảnh xuất hiện sau lưng Phong Phi Vân, một đao bổ ra, lực lượng lớn đến thần kỳ, tốc độ nhanh hệt như tia chớp.

PHỐC.

Phong Phi Vân hăng hái trốn tránh, nhưng vẫn chậm một bước, trên lưng bị chém ra một miệng máu dài hơn hai mươi phân, máu tươi chảy xuôi xuống, trong miệng vết thương thật sâu có thể thấy được cả xương trắng.

Đây tuyệt đối là một vị nhân vật trên 《 Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng 》 ra tay, bằng không thì dùng tốc độ của Phong Phi Vân không lý nào không tránh được cả.

- Rốt cuộc là người phương nào có thể sử xuất ra đao nhanh như vậy chứ?

Phong Phi Vân tâm niệm tránh gấp, Thần Vương Lệnh đã bay đi, tựa như một thần bài, đánh về phía sau lưng

Vị Ám Ảnh kia nhanh chóng thối lui, biến mất trong màn đêm, tránh thoát khỏi sát phạt chi uy của Thần Vương Lệnh.
Bình Luận (0)
Comment