Linh Chu

Chương 891

Một tiểu hòa thượng áo trắng đi ra, tay niết mộc châu, phật y trên người còn trắng hơn cả tuyết, cái đầu trọc sáng ngời, ánh mắt đầy cơ trí đi tới trước mặt Kỷ Linh Xuân, chắp tay trước ngực, khom người cúi đầu, cũng không biết đang nói gì với Kỷ Linh Xuân.

Tiểu hòa thượng này chính là trụ trì Nam Thiên Tự "Đại di lặc", có quan hệ không tầm thường với Kỷ Linh Xuân, Phong Phi Vân vẫn hoài nghi tiểu hòa thượng này trước kia là người Kỷ gia.

Kỷ Linh Xuân sắc mặt tái nhợt, điềm đạm đáng yêu, nhìn qua có vài phần khô khan, Phong Phi Vân nhìn thấy tay nàng có máu tươi chảy ra, căn bản trang không rơi ra ngoài, xem ra tin tức Long Thương Nguyệt chết đi đã đả kích nàng không nhỏ.

Bi thương tâm chết, Kỷ Linh Xuân hôm nay đã là như thế.

- Phải tìm một cơ hội đi gặp nàng, cho nàng biết rõ Long Thương Nguyệt còn sống.

Phong Phi Vân vẫn không đành lòng.

Long Thương Nguyệt sau khi chết, Kỷ Linh Xuân cũng thất thế theo, lộ ra vẻ cô đơn, không có tự tin như trước, nhân sinh biến ảo vô thường, thời thế tạo người, thời thế cũng hủy người.

Không qua bao lâu, cơ hồ tất cả thiên tài tuấn kiệt đã nghe được đưa tin, đi vào một cung điện,

Một trăm vị thiên tài tuấn kiệt, trình diện có chín mươi bảy vị, trừ bị một tên thiên tài Vu sư Cổ Cương bị Phong Phi Vân đánh chết ra, còn có hai tuấn tài có chuyện đặc thù không thể tới, tự động rời khỏi tranh đoạt này.

Thái tể, thái phó, thái sư ngồi ở vị trí chủ vị, ba người bọn họ chính là ba người địa vị tối cao ở Thần Tấn vương triều trừ Tấn đế ra, khí độ phi phàm, tuy nhiên hàng lâm, nhưng mà giấu trong sương mù, chỉ có tu vị đạt tới nửa bước cự phách mới nhìn thấy chân thân của bọn họ, tu sĩ dưới nửa bước cự phách chỉ nhìn thấy ba đoàn thần vân lượn lờ.

"Tông Chính" trong hàng cửu khanh chưởng quản chuyện hoàng thất, đại biểu tam công đi ra, trong tay cầm ngọc giản, tuyên đọc:

- Chín mươi bảy nhân kiệt trình diện hiện tại đều là ta thiên tài cao cấp nhất của Thần Tấn vương triều, vương triều rất xem trọng các vị, cho nên vòng thứ hai chỉ phân thắng bại, không phân sinh tử, phàm là kẻ can đảm tổn thương mạng người, tự động cướp đoạt tư cách dự thi của kẻ đó.

Có một nam tử mặc vũ y màu đen lạnh lùng nói:

- Xin hỏi Tông Chính đại nhân, cao thủ chân chánh quyết đấu, căn bản không ai có thể thu tay lại, toànlực đánh cược một lần, không phải ngươi chết thì ta vong, nếu như không có tâm đánh giết thì làm sao đánh?

Tông Chính Trầm nói:

- Mỗi một chiến đài có một cự phách đứng bảo vệ, vào thời khắc thắng bại mấu chốt, trọng tài sẽ ra tay kết thúc chiến đấu, không có khả năng có chuyện sinh tử.

- Hy vọng cự phách đại nhân có thể ngăn cản được.

Một thiếu niên nhỏ gầy cười nói.

Rất nhiều người ở đây là thiên tài tuấn kiệt yêu nghiệt, đều là hạng người tâm cao khí ngạo, thế lực sau lưng to lớn dọa người, cho dù là cự phách cũng không đặt vào mắt, bởi vì bọn họ tin tưởng vững chắc họ tương lai tuyệt đối vượt qua cự phách.

Phong Phi Vân không có bao nhiêu hứng thú với quy tắc thi đấu, ánh mắt nhìn quét qua chiến đài, quả nhiên Tấn đế không có xuất hiện, nhưng mà bốn đại thần phi tự nhiên hàng lâm, hậu cung phi tần sợ là có ngàn người đi tới, đều muốn mắt thấy trận giao phong đỉnh cao này.

Trước mặt Tông Chính có một đỉnh đồng lớn, bên trong có chín mươi bảy quả bóng lơ lửng.

- Hiện tại do La Phù công chúa đến rút thăm.

Cái đỉnh đồng cao bảy trượng, ba chân vạc thô to đúc bằng kim loại lớn, hình thái giống như đuôi rồng, phía trên khảm linh thạch huyết sắc, bên trong có chín mươi bảy đoàn hỏa diễm giống như chín mươi bảy ngôi sao, cho dù là cự phách cũng không hoàn toàn nhìn thấu.

La Phù công chúa toàn thân kim quang, vô cung đoan trang, người đeo băng dài, dưới chân có long khí bao phủ, long hoàng chi khí triển lộ không bỏ sót, thái tử cách đó không xa ảm đạm thất sắc.

Cũng không phải người trong hoàng tộc thì nhất định mang theo long hoàng chi khí, chỉ có người số mệnh đế vương mới có thể tu luyện ra long hoàng chi khí, La Phù công chúa có long hoàng chi khí còn nhiều hơn thái tử gấp ba lần, nhiều đến bốn mươi lăm đạo, có khí thế cửu ngũ chí tôn.

La Phù công chúa đứng dưới đỉnh đồng, ống tay áo nhếch lên, một đạo hỏa cầu bay ra, hỏa cầu bị nàng bóp nát, liếc mắt tên trên đó và đọc:

- Bắc minh phiệt, Bắc Minh Phá Thiên.

Ngay sau đó quả bóng thứ hai bay ra:

- Đại kiếm cung, Tiễn Vô Ngân.

Tông Chính nói:

- Chiến đài chữ thiên, trận đầu, Bắc Minh Phá Thiên đấu Tiễn Vô Ngân.

La Phù công chúa bắt đầu tiếp tục rút hỏa cầu, thẳng đến khi rút thăm được "Đông Phương Kính Thủy" thì ánh mắt dễ thương nhìn qua Hoa thần phi, lúc này mới nói:

- Đông Phương Kính Thủy có thể không tham gia trận chiến mở màn, trực tiếp tiến vào trận chiến cuối cùng.

Đông Phương Kính Thủy lúc này khoác áo khoác như máu, trên lưng mang đại kỳ, nói:

- Dựa vào cái gì không cho ta tham gia trận chiến mở màn.

La Phù công chúa cũng tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, ánh mắt như gió lạnh, nói:

- Bởi vì Bổn công chúa muốn chọn ngươi làm hậu tuyển phò mã, ngươi có thể trực tiếp đấu cuối cùng.

Đông Phương Kính Thủy không cho nàng mặt mũi, nói:

- Ta không hứng thú với vị trí phò mã này, tham gia cuộc chiến phò mã chỉ vì chiến thống khoái, ai ta cũng muốn chiến một trận, cho dù muốn đấu thì cứ tới tìm ta, dùng hào quang vô địch đi lên chiến đài.

Không ai biết sắc mặt La Phù công chúa hiện tại khó coi cỡ nào, nếu là người khác gặp được chuyện tốt bực này, nhất định là mừng rỡ như điên, nhưng mà nàng lại gặp được Đông Phương Kính Thủy là người kiệt ngao bất tuần, hắn không cho ai mặt mũi cả.

Chín mươi bảy vị thiên tài tuấn kiệt, nếu như Đông Phương Kính Thủy trở thành hậu tuyển phò mã, như vậy vừa vặn là hai đấu hai, nhưng mà Đông Phương Kính Thủy không có đồng ý, lập tức làm cho vòng hai nhiều ra một người, không thể chiến đấu.

Nếu như lạc đàn, như vậy tự nhiên cũng đi vào vòng tiếp theo, loại chuyện tốt này trừ Đông Phương Kính Thủy, bất cứ kẻ nào đều thích.

Người lạc đàn này là ai chứ?

Hỏa diễm trong đỉnh đồng càng ngày càng ít, có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt biết rõ đối thủ, trong lòng suy tính yếu quyết, cân nhắc ưu thế và hoàn cảnh xấu của nhau.

- Áp lực ghê gớm thật, áp lực ghê gớm thật!

Tất Trữ Suất vẫn thì thầm bên miệng, vì dời áp lực hắn đổi sang chuyện khác, ngẩng đầu lên nói:

- Đúng rồi, đối thủ của ngươi là ai.

Phong Phi Vân đứng gần chiến đài nhất, nói:

- Còn chưa rút thăm là ta.

Hỏa diễm cuối cùng trong đỉnh đồng chỉ còn lại cái tên Phong Phi Vân.

- Khốn khiếp, vậy khí của ngươi tốt thế, xác suất nhỏ nhuwvayaj đều bị ngươi gặp được, thật không công bình ah.

Tất Trữ Suất nghiến răng nghiến lợi, hắn nói mình nhân phẩm tốt, có lẽ người may mắn phải là ăn, ông trời quá bất công.

Quả nhiên La Phù công chúa mò quả bóng cuối cùng, đọc lên cái tên "Phong Nhị Cẩu",

- Nam Thái Phủ tán tu, Phong Nhị Cẩu không gặp đối thủ vòng một, trực tiếp tiến vào vòng tiếp theo.

Tông Chính tuyên đọc.
Bình Luận (0)
Comment