Linh Khí Bức Nhân

Chương 171

Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ

"Chờ một chút, ngươi cầm lấy cái này." Tào đại gia móc ra một cái điện thoại quân đội màu xanh

"Đây là là công cụ truyền tin trong quân đội?" Sở Ca nhìn một chút, điện thoại tương đối dày, vỏ ngoài cực kì kiên cố, hình dáng tương đối giống bộ đàm, mặt sau còn có một cái huy hiệu của tổ chức X-men.

"Ừm, đây là công cụ truyền tin của cả quân đội Địa Cầu và tổ chức X-men, chẳng những có thể chống nước chống cháy, chống va đập, còn có hệ thống tự động định vị, tương đương với một cái thiết bị truy tìm."

Tào đại gia nói, " chỉ cần thoát khỏi phạm vi mà tín hiệu bị quấy nhiễu, nó liền có thể tự động gửi vị trí tới tổ chức X-men và quân đội, còn có thể gửi đi tín hiệu cảnh báo."

Sở Ca móc ra điện thoại di động của mình, quả nhiên, trải qua chiến đấu kịch liệt như thế, điện thoại phổ thông, đã sớm bị đập nát.

Hắn nhét điện thoại của Tào đại gia vào trong ngực, lần nữa xác nhận: "Ta đi ra thăm dò một chút, lão nhân gia ngài nghìn vạn lần đừng nghĩ quẩn, lao ra chịu chết a!"

Tào đại gia gật đầu: "Ta cam đoan."

"Không được."

Sở Ca nhìn chằm chằm lão đầu mập, chân thành nói, "Ngươi nhất định phải lấy danh nghĩa của bác gái Tào để thề."

"..."

Tào đại gia hít sâu một hơi, "Được, ta lấy n danh nghĩa bác gái cam đoan, lần này nếu chúng ta có thể chạy đi, ta để bác gái làm một bữa nhậu, chúng ta uống quên trời quên đất a."

" được rồi."

Sở Ca nhẹ nhàng thở ra, đưa thuốc cấp cứu, đồ ăn có năng lượng cao còn có thuốc dinh dưỡng cho Tào đại gia, cũng đưa cho hắn một khẩu súng lục cùng một khẩu súng tự động, còn bản thân hắn mang theo tất cả vũ khí đạn dược còn lại bao quát mìn chống tăng, rồi chuồn ra từ cửa sau của nhà ăn.

Lớp phòng ngự của Lính đánh thuê là ngoài lỏng trong chặt.

Chỉ cần nhìn số lượng lớn máy bay trinh sát không người lái trải rộng bên trong nhà máy hóa chất liền có thể nhìn ra được điểm này.

Lính đánh thuê thả ra hơn hai mươi cái máy bay trinh sát không người lái, còn có chí ít năm cái mang theo hệ thống tự bạo, đám máy bay không người lái này ( drone) như là kền kền đói bụng kêu vang, bay vòng giữa không trung.

May mắn, mục tiêu chủ yếu của những drone này chủ yếu là nhà máy hóa chất, mục đích là ngăn cản người ở bên trong chạy thoát.

Dù sao, bên trong nhà máy hóa chất, hết thảy tín hiệu thông tin đều bị gián đoạn, chỉ cần nhốt bên trong khu vực này, có cố gắng mấy đều không lật được trời.

Mà bên trong nhà máy hóa chất, sự chú ý của bọn hắn cũng tập trung vào thiếu tá Quan Sơn Trọng cùng lính trinh sát của hắn. Đêm tối mênh mông, hoàn cảnh phức tạp, hai phe đều là am hiểu tác chiến trong khu vực nhỏ hẹp, muốn toàn bộ đánh chết hoặc là bắt sống, tự nhiên phải tốn nhiều sức lực.

Ai cũng không nghĩ tới phòng ăn còn có một cái sinh viên sư phạm lén lén lút lút.

Trong Linh Sơn tranh bá, Sở Ca có một cái thân phận gọi là "Phi cơ", am hiểu nhất điều khiển các chủng loại máy bay không người lái và máy móc điều khiển từ xa.

Đối với tính năng và tham số của các loại drone thường gặp trên thị trường, Sở Ca tự nhiên cũng rõ như lòng bàn tay.

Từ hình dáng của chiếc drone của Sở Ca, còn có drone đang bay giữa không trung, loại drone này có tên gọi là "Mắt mèo".

Loại Drone này chẳng những có thể quay lại hình ảnh, mà còn có thể ghi lại âm thanh trong khoảng cách nhất định.

Bất quá, vì cùng ghi lại hình ảnh và âm thanh nên phạm vi quét hình hơi hẹp một chút.

Trong mắt của Sở Ca, ánh sáng màu vàng sậm mơ hồ lưu chuyển, căn cứ vào độ cao của “Mắt mèo”, phỏng đoán phạm vi quét hình của nó, tìm kiếm góc chết của các drone khác, và phỏng đoán quỹ tích phi hành cùng thói quen của đối phương.

Thói quen điều khiển máy bay không người lái của mỗi người cũng giống như tư thế đi đường, đều có sự khác biệt.

Sở Ca không được phép tùy tiện điều khiển chiếc máy bay không người lái của mình tới giữa không trung, như thế là vô cùng lỗ mãng, người điều khiển có kinh nghiệm liền có thể nhìn ra, Đây là "Vàng thau lẫn lộn "

Hắn nhất định phải cẩn thận quan sát tỉ mỉ, bắt chước quỹ tích vận động của đối phương, khiến cho đối phương không phát hiện ra được.

Độ khó đương nhiên là có, nhưng tính khả thi cũng rất cao, dù sao gần ba mươi cái máy bay không người lái không thể chi do một người điều khiển, hơn nữa ngoại trừ đội đột kích Liệt Phong ra, tổ chức Thiên Nhân cũng có người điều khiển máy bay không người lái riêng, phong cách của song phương có sự khác biệt, nếu Sở Ca điều khiển trong thời gian ngắn chưa chắc đã bị nhìn ra sơ hở.

Năm phút sau.

Trên bầu trời, bảy tám cái máy bay không người lái lần nữa phân tán, bay ra bên ngoài nhà máy hóa chất.

Sở Ca thừa cơ tăng tốc độ lên đến cực hạn, một đường từ nhà ăn lẻn đến phía dưới tháp làm lạnh.

Thừa dịp những cái máy bay không người lái khác còn chưa trở về, hắn thả ra máy bay không người lái của mình.

Đầu tiên là từ độ cao thấp vượt qua tường vây, giả bộ như từ bên ngoài nhà máy hóa chất bay trở về, hắn bắt chước chính xác mỗi một lần lên xuống cùng rung động của đối phương, thông qua màn hình nhỏ trên bộ điều khiển, quan sát cả nhà máy hóa chất.

Đây là một loại nhà xưởng điển hình, "Chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đều đủ".

Khu vực Tinh luyện, khu vực cán, khu xử lý phế thải, tháp làm lạnh, phòng bơm, kho nguyên liệu... Tất cả mọi thứ đều đủ.

Giữa không trung còn có các loại đường ống giăng khắp nơi, vô cùng phức tạp, giống như như một mê cung, cái này có thể ẩn tàng máy bay không người lái.

Hai bên đông tây, còn có mấy kho nguyên liệu, trong đó nhà kho phía đông có quy mô tương đối lớn.

Giờ phút này, đèn đuốc sáng trưng ở phía nhà kho phía đông, đủ loại máy công trình cỡ lớn cùng trang bị thiết bị ngay đang ù ù làm việc, còn có hai mươi chiếc xe tải nặng đang đỗ.

Sở Ca điều khiển máy bay không người lái tới khoảng cách gần nhất, cố gắng phân biệt các loại hình xe tại.

May mắn, loại xe tải nặng này có ngoại hình thô kệch, lốp xe to lớn, giống như là từng tòa thành di động, cũng không khó phân biệt.

"Đây là..."Lạc đà"?"

Sở Ca tự lẩm bẩm.

"Lạc đà" xe tải việt dã hạng nặng có hai mươi tám bánh ngưng tụ rất nhiều tinh hoa của khoa học kỹ thuật, là xe tải cực kỳ kinh điển.

Tựa như ngoại hiệu "Lạc đà", nó cơ hồ có thể chở nặng nặng vài chục tấn, nhưng lại có thể chạy băng băng trong địa hình đồi núi giống như xe việt dã hạng nhẹ.

Không cần tính tới đường được trải tạm, coi như không có con đường, nó đều có năng lực chạy qua khu vực bùn nhão, sa mạc, thậm chí vũng lầy trong rừng rậm.

Dưới tình huống cực đoan, lốp xe thậm chí có thể cải biến thành bánh xích chỉ trong nửa giờ tại ngắn ngủi trong vòng nửa giờ, cải tiến thành bánh xích kết cấu, khiến thông qua tính, khiến khả năng vận chuyển lại tăng lên gấp đôi.

Sở Ca hiểu rõ.

Nhà kho phía đông nhất định là chỗ chứa thuốc biến đổi gien cùng đủ loại vật tư chiến lược.

Sau khi đối phương cướp được hàng loạt chiến lợi phẩm, tự nhiên không có khả năng lại vận chuyển bằng đường sắt như vậy không khác gì tự chui đầu vào lưới.

Nhưng có xe tải việt dã hạng nặng như "Lạc đà" lại khác biệt.

Cho dù đây là khu vực tinh hoa của liên minh, nhưng ra khỏi phạm vi Linh Sơn, bên ngoài chính là rừng rậm mênh mông.

Mấy chục chiếc xe chui vào trong rừng rậm, muốn tìm được bọn hắn cũng không khác gì mò kim đáy biển.

Đương nhiên, Sở Ca không cho rằng tổ chức Thiên Nhân cùng đội đột kích Liệt Phong có dự định trường kỳ sinh tồn trong rừng, xe tải cũng không có khả năng chạy hơn ngàn cây số trong rừng.

Bất quá kế hoạch của đối phương chặt chẽ chu đáo như thế, trong rừng rậm hiển nhiên ẩn giấu thủ đoạn tiếp ứng, cái này không phải là việc Sở Ca có thể tính toán.

Nhớ rõ ràng số lượng xe tải, Sở Ca lại di chuyển máy bay không người lái, tập trung về khu ký túc xá ở phía bắc.

Hắn nhìn thấy mấy đội lính đánh thuê đang khiên tù binh bị gây tê, tất cả đều bị giam trong ký túc xá.

Còn tốt, mặc kệ là do nguyên nhân gì, lính đánh thuê vẫn còn kiềm chế, cũng không có đại khai sát giới.

Sở Ca thoáng thở dài một hơi.

Sau đó, hắn phát hiện ngoại trừ lính đánh thuê ra mặc các loại quân phục rằn ri, huấn luyện nghiêm chỉnh, còn có một số người mặc áo mưa màu đen, mang theo mũ trùm cùng cũng đang đứng ở bên cạnh.

Bất quá, bọn hắn liền không quá để ý tới tù binh, mà là lạnh lùng nhìn hành động của lính đánh thuê, tư thái có chút khinh thường.

"Lính đánh thuê đeo là thiết bị nhìn đêm màu xanh, áo mưa mày đen lại là đeo là thiết bị nhìn đêm màu đỏ, khí chất của bọn hắn cũng có sự khác biệt nhỏ, khí chất của người sau... Đúng, là thành viên của tổ chức Thiên Nhân."

Sở Ca nghĩ thầm, đội đột kích Liệt Phong cùng tổ chức Thiên Nhân là hai nhóm người khác nhau, xem ra, cũng không phải là chân tâm thật ý, hai bên chỉ đơn thuần là quan hệ hợp tác, thậm chí, quan hệ có chút vi diệu.

Đúng lúc này, Sở Ca chú ý tới, ở khu vực vừa mới giao tranh, hai nhóm nhân mã đang đối đầu, người cầm đầu "Quân phục rằn ri " cùng áo mưa đen, tựa hồ phát sinh tranh chấp.

"A, không phải là nội đâu a?"

Sở Ca trầm ngâm một lát, chấp nhận mạo hiểm, hạ thấp máy bay không người lái, đi tới gần hai nhóm nhân mã, vô thanh vô tức dừng ở cách bọn họ không xa, hệ thống ghi âm nhắm ngay địch nhân.

Khoảng cách hay là quá xa, trong âm thanh tràn đầy tạp âm, người bình thường chỉ có thể nghe được tiếng "Sàn sạt".

Sở Ca móc móc lỗ tai, điểm sáng màu vàng dát một tầng đường vân màu vàng sậm lên màng nhĩ, thẳng đến lỗ tai nóng lên, rốt cục có thể nghe được loáng thoáng tranh chấp của hai phe.
Bình Luận (0)
Comment