Linh La Giới

Chương 1056

Lúc này, trên mặt Thương Ẩn lộ ra vẻ dữ tợn dị thường, hắn không tiếc hết thảy muốn đánh chết Hạ Ngôn, vốn vì mối lo canh cánh trong lòng hắn. Nạy đã phát triển thành sự thật, Thương Ẩn không còn cố kỵ điều gì nữa, hết thảy đều chờ sau khi đánh chết Hạ Ngôn rồi tính sau.
 
Trước đó, Thương Ẩn vẫn luôn lo lắng sợ để lộ ra bí mật minh không có nhẫn Linh La tín vật của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Mà ngay lúc vừa rồi, Hạ Ngôn đã lớn tiếng nói ra điều bí mật Phi thường quan trọng đối với hắn, mà lại nói cho tất cả tu luyện giả núi Thủ Vọng đều biết.
 
- Hạ Ngôn! Để xem lần này ngươi còn làm thế nào tránh né.
 
Đợi những sợi tinh thần lực không ngừng co rút lại, cuối cùng bao bọc quanh Thân hình màu trắng của Hạ Ngôn, mới truyền ra giọng nói âm trầm của Thương Ẩn mang theo đầy hàn ý-
 
"Thương Ẩn này liều, mạng rồi." Ánh mắt Hạ Ngôn vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm những sợi li ndo tinh thần hình thành kia, trong lòng cũng hết sức thận trọng. Nếu là lúc trước khi chưa bước vào cảnh giới Thần chủ, cho dù pháp tắc và linh hồn của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ giờ phút này cũng dứt khoát không ngăn chống được công kích điên cuồng của Thương Ản.
 
Nhưng hiện tại, Hạ Ngônđãbướcvào cảnh giới Thần chủ, hơn nữa dung hợp nguyên lực của Thương Đồ, thực lực tăng mạnh, căn bản là không kém thua Thương Ẩn, thậm chí nói không chừng còn mạnh hơn một ít so với thực lực của Thương Ẩn. Loại công kích mức độ này đối với Hạ Ngôn mà nói, cũng không dù để uy hiếp trí mạng. Cho nên, lúc này Hạ Ngôn cũng không có biểu hiện ra xu thế liều mạng.
 
- Chết đi cho ta!
 
Thương Ẩn đột nhiên hét lớn một tiếng, một đạo kiếm quang hỗn độn dưới thúc động của nguyên lực, lại lần nữa cuồn cuộn quét về hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí kỉnh người xé rách từng mảng từng mảng không gian, chì trong thời gian ngắn đã tới gần sát thân thể Hạ Ngôn.
 
Cùng lúc kiếm quang hỗn độn tới gần Hạ Ngôn, ý cười nơi khóe miệng của Thương Ẩn càng thêm đậm nét, hắntbấp giọng nói:
 
- Bước vào cảnh giới Thần chủ lại như thế nào? Hừ! Vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng vọng tưởng muốn đối kháng cùng ta?
 
Thế nhưng, nét tươi cười trên mặt hắn rất nhanh liền cứng ngắc trên mặt minh. Bởi vì, Hạ Ngôn bị hắn không tiếc hao phí linh hồn trực tiếp bao bọc. không ngờ lại động rồi. Thương Ẩn rõ ràng cảm giác được không gian bên này, bỗng nhiên bị áp bức tới cực hạn, đến ngay cả những tinh thần lực hình sợi kia, đều bắt đầu biến hình, bộ đáng dường như sắp tan ĩã bất cứ lúc nào.
 
- Như thế nào có thể?
 
- Hắn như thế nào có thể làm được?
 
Thương Ẩn trợn tròn mắt, không thể tin nhìn một màn này.
 
Những tu luyện giả núi Thủ Vọng ở xa xa quan sát, cà một đám đều như ngừng thờ. Đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ mà nói, trận chiến đấu kịch liệt giữa tu
 
luyện giả cảnh giới Thần chủ thế này, cũng không phải lúc nào cũng có thể dễ dàng nhìn thấy. Mà đối với trưởng lão các ngọn núi cũng chính là cảnh giới Thần chủ, nhung bọn họ cũng đều khó có thể tin Hạ Ngôn vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, không ngờ có được thực lực cường đại như thế
 
Cho dù Hạ Ngôn thành công đột phá đến cảnh giới Thần chủ, nhưng cũng không thể mới vừa đột phá liền mạnh như vậy chứ? Trong số bọn họ không ít người đã đột phá đến cảnh giới Thần chủ qua đi vô số năm tháng. nhưng xem ra thực lực đường như còn không bằng Hạ Ngôn hiện giờ.
 
Tuy rằng Thương Ẩn đột phá đến cảnh giới Thần chủ thời gian không tính là lâu lắm, nhưng hắn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhận được kế thừa của núi Thủ Vọng, thực lực cường đại đó là lẽ đương nhiên. Nên biết rằng, thực lực của Thương Ẫn cũng không kém bao nhiêu so với các Phong chủ. Mà các Phong chủ đều là Nhân vật tu luyện hàng mấy trăm ức năm, thậm chí hơn một ngàn ức năm.
 
-Phá!
 
Sau khi vận dụng lực lượng pháp tắc đè ép không gian khiến cho sợi tinh thần lực của Thương Ẩn phải biến hình, ngay sau đó Xích Huyết Thần Kiếm của Hạ Ngôn cũng từ trong thân thể bắn ra. Một luồng kiếm khí màu đỏ thẫm va chạm cùng một chỗ với kiếm quang hỗn độn của Thương Ẩn phóng ra Hai kiện thần khí Xích Huyết Thần Kiếm và Hậu Thổ Thần giáp đã khôi phục như lúc ban đầu, có thể phóng ra uy lực mạnh nhất. Lúc này năng lượng của hai người hoàn toàn bùng phát ra, từng vòng từng vcng năng lượng, mắt thường có thể thấy được. ở trong tầm mắt mọi người tan tràn trong không gian, cuốn về hướng toàn bộ núi Thủ Vọng.
 
Sau va chạm năng lượng tán phát ra thật sự là quá cường đại. Ngay cả bảy ngọn núi Chỉ sợ đều không chịu nổi năng lượng, có thể hoàn toàn bị luồng năng lượng này phá hủy.
 
Thương Ẩn ở trong không gian một bên, có vẻ có chút chật vật. Tuy nhiên hắn như cũ không cam lòng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, đôi mắt giống như mãnh thú muốn ăn thịt người.
 
- Không xong! Ngọn núi trung ương sắp bị hủy rỗi!
 
Có tu luyện giả từ trong không gian này nhảy vọt ra ngoài, nhìn thấy năng lượng lan tràn thổi quét tới các ngọn núi, cả kinh vội vàng kêu to.
 
Núi Thủ Vọng từ khi chủ nhân đầu tiên của Thần Châu sáng lập đến nay, chưa bao giờ phát sinh chiến đấu kịch liệt như vậy. Sự va chạm năng lượng giữa hai người phóng thích ra, không ngờ ngay cả bảy ngọn núi đều sắp bị phá hủy. Nên biết rằng, Vọng Thiên Cung Điện chính là ở phía trên ngọn núi chính ở trung ương, nếu như ngọn núi trung ương đó bị phá hủy, vậy chăng phải Vọng Thiên Cung Điện cũng phải bị phá hủy sao?
 
Đó nhưng là chỗ bế quan thanh tu của chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu cùng với các đời Chưởng Khống giả núi Thủ Vọng.
 
Đúng lúc này, đột ngột trong không gian lóe ra một luồng hào quang cực sáng, lập tức toàn bộ không gian đều hơi nhộn nhạo một chút Tất cả tu luyện giả tại đây đều cảm ứng được rõ ràng.
 
Mà chỉ là rung động nhẹ này, làm cho năng lượng do hai luồng năng lượng sau khi va chạm tán phát ra đang lan tràn về hướng cả tòa núi Thủ Vọng, lại đột nhiên tiêu tán vô tung
 
VÔ ảnh. Trong thiên địa lại khôi phục một mảng binh yên. Ngay cả không gian bị phá vỡ nghiêm trọng, đều mau chóng được chữa trị xong. Trận đại chiến phát sinh vừa rồi, lúc này thật giống như chưa từng xảy ra.
 
Trong kinh ngạc, Hạ Ngôn nhìn thấy một bóng người hiện ra trên bầu trời của ngọn núi trung ương. Bóng người này đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt đang nhìn về phía hắn.
 
"Đó là ai?" Hạ Ngôn vừa động trong lòng, quét mắt nhìn lại về phía Thương Ẩn, lúc này Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đang có chút chật vật Thương Ẩn cũng nhìn thấy bóng người trên không trung ngọn núi trung ương, sắc mặt hắn trờ nên càng thêm khó coi, tròng mắt xoay chuyển, dường như trong lòng hắn đang tính kế điều gì.
 
"Vù!"
 
Trong không gian tản ra một gợn sóng dao động nhè nhẹ, bóng người lơ lửng phía trên ngọn núi trung ương đã tới gần chỗ Hạ Ngôn và Thương An. Từ trên bóng người đó chợt tản ra một áp lực vô hình, Hạ Ngôn chỉ cảm thấy lồng ngực của mình giống nhưbị một ngọn núi lớn đè ép xuống, hơn nữa hoàn toàn không thể phản kháng.
 
"Hắn rốt cuộc là ai, mà lại mạnh như thế? Chẳng lẽ là chủ nhân đầu tiên của Thần Châu?" Hạ Ngôn thầm đoán trong lòng, bên ngoài cố cắn răng chịu đựng cổ áp lực vô hình thật lớn này.
 
Thương Ẩn thì lại không chịu nổi, ở trên không trung liên tục lui về phía sau, hiển nhiên đối mặt dưới áp lực vô hình biểu hiện của hắn còn không bằng Hạ Ngôn.
 
- Hai người các ngươi! Đây là muốn phá hủy núi Thủ Vọng hay sao?
 
Người tới, rốt cục ra tiếng nói, ánh mắt đảo qua hai người Hạ Ngôn và Thương Ẩn:
 
- Nếu không có ta đúng lúc ra tay, chỉ sợ bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều bị các ngươi san thành đất bằng rồi.
 
Thương Ẩn nhích động Khóe miệng, dường như sắp mồ miệng nói điều gì.
 
Ngay thời điểm Thương Ẩn sắp lên tiếng, người này phất tay ngăn cản Thương Ẩn, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn nói:
 
- Ngươi là Hạ Ngôn?
 
-ừ?
 
Hạ Ngôn hơi sửng sốt
 
- Danh tiếng của ngươi thật đúng là không nhỏ, ngay cả sư phụ không ngờ cũng biết ngươi. Vừa rồi, sư phụ còn nhắc tới ngươi.
 
Khóe miệng người này hiện ra nụ cười, ánh mắt hơi nheo lại.
 
Vô tình trong lúc đó, cổ áp lực vô hình kia biến mất không còn chút gì, Hạ Ngôn thầm thở ra nhẹ nhõm, nhìn bóng người trước mặt cách đó không xa.
 
- Ta đi theo sư phụ ba trăm triệu năm nay, còn chưa bao giờ thấy sư phụ cố ý nhắc tới một người nào như vậy. Hạ Ngôn! Mặt mũi của ngươi thật đúng là lớn, khiến ta cũng rất muốn gặp mặt ngươi cho biết. Hiện tại nhìn thấy ngươi, quả thật làm ta có chút bất ngờ.
 
Người này Khẽ gật đầu nói.
 
Bình Luận (0)
Comment