Linh La Giới

Chương 110

- Linh La, ta nghe nói thực lực của ngươi không tầm thường. Nhưng ở trong trận khiêu chiến này đừng có giấu dốt đó. Hắc hắc!
 
Trong mắt Tây Xuyên lóe lên lãnh quang, mang theo chút hàm ý trêu chọc nói.
 
Kỳ thật hắn vẫn không để Linh La vào mắt. Sau khi đánh bại Phi Vân, Tây Xuyên liền tìm hiểu đôi chút về Linh La. Hắn biết rằng Linh La tuy đánh thắng Phi Vân nhưng là thắng hiểm, hơn nữa chủ yếu vẫn dựa vào thân pháp quỷ dị.
 
Linh La cũng không phải là cường giả Linh sư. Không phải là Linh sư thì cảnh giới hậu thiên làm sao có thể là đối thủ của cường giả Tiên thiên được!
 
Hơn nữa, nói về thân pháp thì lại càng không cần phải lo lắng. Thân pháp của Hậu thiên làm sao có thể ngang bằng được với Tiên thiên?! Lực lượng thân thể của cường giả Tiên thiên đã được khống chế tới trình độ như làm theo ý mình. Chỉ cần một ý niệm trong đầu là linh lực toàn thân sẽ tùy theo đó mà vận chuyển, thân thể cũng sẽ có những động tác tương ứng! Những động tác này cũng giống như phản xạ có điều kiện, cũng là sự khác nhau giữa linh lực và nội lực! Linh lực cũng giống như tinh thần và linh thạch chứa đựng bên trong cơ thể!
 
Điểm này thì cường giả Hậu thiên còn thua xa!
 
Cho nên trong lòng Tây Xuyên đã có ý niệm tất thắng!
 
- Tây Xuyên tiên xinh cứ yên tâm! Trên lôi đài, Linh La sẽ dốc toàn lực.
 
Hạ Ngôn cười nói, dứoi ánh mắt sắc bén như ưng kia của đối phương vẫn luôn bình tĩnh!
 
- Ha ha ha.
 
Tây Xuyên cuồng tiếu rồi sải chân bay về phía thông đạo, giây lát đã biến mất bên trong.
 
Hạ Ngôn cũng lắc đầu, giẫm chân đi vào.
 
Tầng thứ nhất của hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến hôm nay có rất nhiều nhân viên!
 
Gần như toàn bộ các thế lực lớn bé của thành Ngọc Thủy đều đến. Những gia tộc như Trương gia, lý gia. tộc trưởng đều tự mình tiến tới xem cuộc chiến.
 
Nhã Phân mặc một bộ lễ phục màu đen xa hoa quý phái đứng trên lôi đài. Dung nhan của nàng xinh đẹp, phảng phất như lóe ra một màn hào quang thánh khiết, mông lung, khiến cho không ít người phải ngộp thở!
 
Tây Xuyên và Hạ Ngôn lần lượt tiến vào, ngồi xuống trên hai chiếc ghế trên lôi đài.
 
Hiện tại, khoảng cách tới thời điểm bắt đầu trận khiêu chiến chỉ còn không tới thời gian tàn một nén nhang.
 
- Các vị tiên sinh, nữ sĩ kính mến! Hôm nay hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến của thành Ngọc Thủy sắp nghênh đón một trận khiêu chiến phấn khích nhất trong gần trăm năm qua! Tham gia trận khiêu chiến hôm nay là chủ lôi đài cao cấp Tây Xuyên tiên sinh và người khiêu chiến La Linh tiên sinh! Ta nghĩ rằng tư liệu về hai vị tiên sinh này ta cũng không cần phải nhiều lời.
 
- Các vị tiên sinh, nữ sĩ kính mến! Ta đại diện cho hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, hoan nghênh các vị đến nơi này. Chỉ còn thời gian tàn một nén nhang nữa là đã tới thời điểm bắt đầu khiêu chiến, mà việc đặt cược cũng sắp kết thúc. Nhã Phân muốn nói là loại khiêu chiến cấp bậc như thế này sợ rằng phải thật lâu sau nữa cũng không xuất hiện. Các vị phải bắt lấy cơ hội này.
 
Thanh âm tuyệt vời của Nhã Phân vang lên khắp mọi ngõ ngách trong tầng thứ hai của hội trường.
 
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động.
 
"Suýt nữa ta lại quên đặt cửa mất!" Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua người Nhã Phân, mà nàng cũng đang dùng đôi mắt trong như nước của mình nhìn về phía Hạ Ngôn!
 
Hạ Ngôn hơi khẽ gật đầu rồi đứng lên đi tới chỗ đặt cửa. Hắn mang theo gần mười một vạn kim tệ, toàn bộ đều đặt lên chính mình!
 
Nhìn thấy động tác của Hạ Ngôn, trong hội trường có rất nhiều người đầu tiên là ngạc nhiên rồi bắt đầu thấp giọng bàn luận.
 
- Gã Linh La này dường như mười phần tin tưởng vào bản thân!
 
Một gã Tộc trưởng của một gia tộc mang theo chút châm biếm nói.
 
- Ha ha! Nghĩ muốn chiến thắng cường giả Linh sư sao?! Quả là kẻ si nằm mơ giữa ban ngày!
 
- Đồng tiên sinh đặt cửa bao nhiêu kim tệ?
 
Một tên với khuôn mặt béo ị rung rung hỏi.
 
Mí mắt của tên tộc trưởng kia hơi nhếch lên, có chút đắc ý nói:
 
- Ta đặt năm vạn kim tệ!
 
- Năm vạn kim tệ. Nhiều như thế sao?!
 
Tên mập mạp kia thấp giọng kinh hô!
 
- Hắc hắc! Tiểu đệ cũng vừa đặt cửa tám vạn kim tệ. Đây còn là khiến tiểu đệ quyết tâm không ít đó!
 
Nguyên vốn tên tộc trưởng kia có chút đắc ý nhưng sau khi nghe câu nói kia, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, hắn hừ lạnh một tiếng rồi không thèm để ý tới tên mập mạp này nữa!
 
Tuy nhiên rõ ràng là hai người kia đều đặt cửa cho Tây Xuyên. Trong những phòng khác đều có những kiểu bàn luận tương tự. Những người hoặc là quen biết hoặc không quen biết nhau đều thấp giọng bàn luận.
 
Hạ Ngôn từ chỗ đặt cửa đi về chỗ ngồi, trong lòng cũng có chút mờ mịt.
 
Lần này, tỷ lệ đặt cược cho Tây Xuyên dĩ nhiên là hai ăn một.
 
Nói cách khác, đại đa số mọi người đều xem trọng Tây Xuyên, dù sao hắn cũng là cường giả Linh sư.
 
"hai ăn một cũng tốt! Nếu ta có thể thắng cuộc thì với mười hai vạn tám ngàn kim tệ này ta có thể có được hai mươi lăm vạn sáu ngàn kim tệ! Như vậy ta sẽ có ba mươi tám vạn bốn ngàn! Tuy nhiên, trận chiến này sẽ rất khó khăn. Cũng không phải không có khả năng thua hơn mười vạn kim tệ!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, khuôn mặt ngưng trọng nhìn về phía Tây Xuyên.
 
Lúc này Tây Xuyên cực kỳ thoải mái mãn nguyện mang theo nụ cười âm tà nhìn về bốn phía. Đôi khi lại dâm dục nhìn về phía Nhã Phân, hai mắt tỏa sáng.
 
Hiển nhiên hắn cũng không để Linh La vào mắt!
 
Có lẽ hắn lo lắng là sau khi bắt đầu trận chiến sẽ dùng một hay hai chiêu để đánh bại Hạ Ngôn. Có lẽ tốt nhất là dùng một chiêu.
 
Hô hô hô.
 
Vốn rất ồn ào, tầng hai đột nhiên lập tức trở nên yên tĩnh lại. Một đám người đều mở to hai mắt, trong miệng chỉ còn lại thanh âm của hô hấp.
 
Từ lối vào có sáu người tiến vào.
 
Sáu người này đều là từ phòng công tác của hội trưởng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến Lý Thiên Luân đi ra.
 
Sáu người này có ba vị tộc trưởng của ba đại gia tộc thành ngọc Thủy, có hội trưởng của phòng đấu giá Lưu hiên, cùng với đại sảnh dong binh Hảo Hoạt Phi, cuối cùng chính là Lý Thiên Luân.
 
Sáu người này chính là sáu vị đầu sỏ của Thánh đường thành Ngọc Thủy, là những Chấp sự có quyền thế nhất sau Đường chủ.
 
Mà sáu vị chấp sự khác lại được phân tới quản hạt sáu thành trấn quan trọng của Thánh đường. Nếu bọn họ mà còn ở thành ngọc Thủy thì chỉ sợ cũng sẽ tiến tới hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến hôm nay.
 
Hạ Ngôn thấy sự xuất hiện của Hạ Phi Long thì không khỏi nín thở.
 
"Không ngờ tộc trưởng lại tự thân tới!"
 
Toàn thân Hạ Ngôn đại chấn.
 
"Vạn nhất bị tộc trưởng nhận ra thì thật sự là không ổn chút nào! Đến lúc đó chắc chắn sẽ bị tộc trưởng và các vị trưởng lão chất vấn, trong khi hiện tại ta cũng không muốn họ biết quá nhiều về ta!"
 
Ý niệm trong đầu Hạ Ngôn cấp tốc chuyển động.
 
"Quên đi, tộc trưởng cũng vị tất đã nhận ra ta! Linh La kiếm của ta một tháng trước quả thực đã có biến hóa rất lớn!"
 
Hạ Ngôn chợt thoải mái thầm nghĩ!
 
Linh La kiếm mỗi khi dung hợp một thêm một loại võ kỹ khác thì đều có thay đổi, mà loại thay đổi là tự nhiên, không cần Hạ Ngôn cố ý. Tâm pháp Linh La bản thân nó là một cái lò luyện hóa hết thảy các võ kỹ để cuối cùng hấp thu hết thảy tinh hoa, biến thành Linh La kiếm càng ngày càng cường đại.
 
- Trạch gia cũng tới đây!
 
Mọi người trong những căn phòng kính trong suốt ở xung quanh đều không kìm nổi trong lòng thầm hò hét. Trong hắn bọn họ tràn ngập vẻ kinh hãi.
 
Bọn họ đương nhiên không dám lớn tiếng hô lên, trừ khi là bị điên rồi.
 
Trước mặt sáu người này, trừ bỏ Đường chủ Thánh đường thì còn ai dám xằng bậy!
 
Sáu người này thong thả đi tới một khu phòng kính đã chuẩn bị trước rồi cùng ngồi xuống.
 
- Ồ, sao còn có một vị trí?
 
Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn lại, hắn phát hiện ra phía trước sáu người này không ngờ còn có một vị trí rất dễ nhìn thấy. Vị trí này lại được đặt trước sáu người kia rõ ràng mọi người đều có thể nhận ra người này còn có thân phận cao hơn sáu người kia. Là ai có thể ngồi được ở vị trí đó?!
 
Tây Xuyên thấy ánh mắt Hạ Ngôn không ngừng đảo chuyển, nhìn chằm chằm về phía căn phòng kia, cũng không biết Hạ Ngôn đang nghĩ điều gì mà chỉ thấy biểu tình không ngừng biến ảo.
 
Ngay khi Hạ Ngôn đang suy tư, đột nhiên từ lối vào lại có một người xuất hiện.
 
Người này vừa tiến vào, khí tức của tầng thứ nhất đều nổi lên biến hóa tinh tế.
 
Hạ Ngôn thấy người này có bộ dáng khoảng hơn năm mươi tuổi, mái tóc đã hoa râm. Trên người mặc một bộ trang phục được làm từ loại tài liệu rất đặc biệt, dưới chân bước từng bước nhẹ nhàng về phía trước. Đôi mắt của người này tùy ý đảo qua khiến cho mọi người dường như đều phải nín thở, hô hấp đình chỉ.
 
- Ra mắt Đường chủ!
 
Sáu gã cự đầu trong phòng kính kia nhìn thấy người này tới thì đều đứng lên hành lễ.
 
- Đường chủ, hắn chính là Đường chủ Thánh đường.
 
Hạ Ngôn vô cùng chấn động.
 
Trước đây, hắn chưa bao giờ gặp mặt Đường chủ Thánh đường, hôm nay chính là lần đầu gặp mặt. Đường chủ Thánh đường là người chưởng khống toàn bộ thành Ngọc Thủy. Quyền hành như thế, ngay cả Hạ Phi Long trước mặt người này đều phải vô cùng cung kính và dè dặt.
 
Những gia tộc lớn bé và các thế lực đều kinh hãi. Sợ rằng đây là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy vị Đường chủ này.
 
- Không ngờ Đường chủ Thánh đường cũng đến đây!
 
Hạ Ngôn tuyệt đối không nghĩ tới.
 
- Không cần phải đa lễ. Ha ha. Hôm nay ta đến đây để xem náo nhiệt. À, vừa rồi ta cũng đặt một vạn kim tệ.
 
Đường chủ Thánh đường cười cười hướng về phía mọi người khoát tay rồi sau đó tùy ý ngồi xuống.
 
Mọi người cũng cười cười ngồi xuống.
 
Lý Thiên Luân hướng về phía Nhã Phân đang trên lôi đài nhấc tay tạo ra một cái thủ thế.
 
Nhã Phân vội vàng thu liễm tinh thần, nhẹ nhàng hít sâu một hơi khiến đôi gò bồng đảo khẽ phập phồng. Thanh âm mê người lại vang lên, tuyên bố:
 
- Trận khiêu chiến sắp chính thức bắt đầu. Mời Tây Xuyên tiên sinh và Linh La tiên sinh lên đài.
 
Cũng giống như những trận chiến trước đây, Hạ Ngôn cũng không sử dụng những thứ như áo giáp, bảo hộ. mà Tây Xuyên lại càng không thèm sử dụng đến những thứ đó.
 
Hai người lần lượt chậm rãi bước chân đi tới lôi đài, cách nhau chừng mười mấy thước thì dừng lại, ánh mắt đều tập trung về phía đối phương. Ánh mắt sắc bén, có tính công kích không chút cố kỵ nhìn chằm chằm vào người Hạ Ngôn.
 
Mà Hạ Ngôn lại bình tĩnh nhìn về phía Tây Xuyên, nội lực trong cơ thể lặng yên vận chuyển. Thanh trường kiếm trong tay hắn cũng đã rút khỏi vỏ. Trong cơ thể hắn, một chút linh lực đã chuyển hóa vận hành loạn bên trong khiến toàn thân nội lực đã vận chuyển, toàn thân cơ thể càng thêm thư sướng, tốc độ càng nhanh hơn.
 
Tuy dường như chỉ là tùy ý nhưng lúc này đây, ngũ quan của Hạ Ngôn đều mở ra. Mỗi động tác của Tây Xuyên, Hạ Ngôn đều cảm giác được một cách sâu sắc, ngay cả mỗi lần hô hấp của Hạ Ngôn đều cực kỳ rõ ràng.
 
Loại năng lực này chỉ có tu luyện tâm pháp Linh La mới có thể làm được.
 
Cuối cùng, Nhã Phân lại hỏi hai người xem có yêu cầu gì khác không. Khi thấy hai người lắc đầu, Nhã Phân mới nhẹ nhàng bước chân lui xuống. Lúc này, mọi người ở tầng thứ nhất đều tập trung ánh mắt về phía hai người còn lại trên lôi đài. Rất nhiều người đều hít thở thật sâu, siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chặp vào hai người. Toàn bộ tầng thứ nhất là một mảnh yên tĩnh, nếu như không có mấy người Đường chủ và chấp sự Thánh đường thì có lẽ hiện tại đám người này đã gầm rú lên rồi. Lúc này, tất cả mọi người trong lòng đều không ngừng gào thét.
 
Bình Luận (0)
Comment