Linh La Giới

Chương 121

Đối với những lời chúc mừng của các vị Chấp sự Thánh đường, Hạ Ngôn cũng vội cười đáp tạ.
 
Giá trị một gốc Thanh Dương Hoa, thường cũng phải ba vạn kim tệ. Cho dù là đấu giá ở thành Tử Diệp, ba vạn kim tệ đa phần sẽ có thể mua được Thanh Dương Hoa. Đương nhiên, đôi khi khả năng sẽ nhiều hơn, có người cần gấp một loại dược liệu nào đó, như vậy giá loại dược liệu này tự nhiên cũng sẽ ngẫu nhiên tăng cao.
 
Giữa lúc Mạc Gia Phần muốn tuyên bố Thanh Dương Hoa thuộc về Linh La tiên sinh, đột nhiên ở trong góc hội trường, lại truyền đến một giọng nói già nua.
 
-Ba vạn một ngàn kim tê.!
 
Tiếng nói không lớn, thâm trầm, già nua, nhưng nghe hết sức rõ ràng. Trong hội trường, mọi người để nghe thấy rõ.
 
Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt thuận thế nhìn sang. Chỉ thấy một người toàn thân để bao phủ trong áo choàng đen, nhìn không ra biểu tình. Mơ hồ có thể thấy được chòm râu xám trắng, bốn phía bao quanh lão cũng không có người khác.
 
Bất quá lúc này trong lòng Hạ Ngôn lại chấn động rất mạnh. Bởi vì, hắn mơ hồ cảm giác được khí thế, uy thế cường đại phát tán xung quanh người mặc áo choàng kia.
 
Loại khí thế này, có thể người khác không cảm giác được, nhưng Hạ Ngôn tu luyện Linh La bí điển, lại có thể cảm giác được.
 
"Khí thế Lưu Hiên hội trưởng, so sánh với người này, chỉ sợ là gặp sư phụ rồi! khí thế người này tuy rằng bí ẩn, thế nhưng hết sức quỷ dị. Trong đó mơ hồ thẩm thấu ra năng lượng, thật giống như đang không ngừng ngưng tụ, một khi bộc phát ra, liền không thể vãn hồi!"
 
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
 
"Lần trước gặp một cường giả ở trong Mê Vụ Sơn Cốc, cũng có uy thế hết sức đáng sợ. "
 
Nghĩ đến lão nhân gặp được trong Mê Vụ Sơn Cốc, Hạ Ngôn không khỏi run sợ Một trận, đồng thời bộc phát ra một niềm tin kiên định: tương lai, ta nhất định cũng phải trở thành một cường giả như vậy, cường giả có thể chiến đấu cùng linh thú cường đại.
 
-Làm sao vậy?
 
Nhã Phân thấy biểu tình Hạ Ngôn ngưng trọng khác thường, không khỏi nhẹ giọng hỏi.
 
Đôi mắt đẹp vừa chuyển, Nhã Phân cũng quan sát được người toàn thân phủ trong áo choàng màu đen kia, tuy nhiên nàng không cảm giác được loại khí thế bị ẩn dấu.
 
Theo nàng thấy, người kia thật không giống với người thường.
 
-À! Không có chuyện gì.
 
Hạ Ngôn khẽ giật mình, sau đó cười cười:
 
-Có người muốn tranh với ta, xem ra ba vạn kim tệ không mau được Thanh Dương Hoa rồi.
 
-Hì hì!Ai bảo ngài thoáng cái nâng giá lên cao như vậy chứ!
 
Giọng nói thanh thúy của Nhã Phân khẽ cười một chút, khóe miệng cong lên:
 
-Tuy nhiên, mặc dù là trong phòng đấu giá, cũng sẽ không phải lúc nào cũng bán ra Thanh Dương Hoa. Phòng đấu giá thành Ngọc Thủy, năm nay trong tám lần tổ chức bán đấu giá, chỉ có hai lần xuất hiện Thanh Dương Hoa.
 
Hạ Ngôn gật đầu:
 
-Ta đã biết, ba van năm ngàn kim tệ!
 
Tiếng nói vừa cất lên, Hạ Ngôn liền giơ tay, nhìn Mặc Gia Phần!
 
Ba vạn năm ngàn kim tệ!
 
Ở trong miệng Hạ Ngôn, ba vạn năm ngàn kim tệ này thật giống đá sỏi rải bên đường, ngay cả giọng điệu cũng không có một chút cảm giác trầm trọng, cứ nói ra một cách nhẹ nhàng lạnh nhạt, dường như chưa từng để ở trong lòng.
 
Coi như là tộc trưởng đại gia tộc, cũng không có khả năng tùy ý như Hạ Ngôn!
 
Sau khi báo giá, Hạ Ngôn liền chuyển mắt nhìn về phía quái nhân mặc áo choàng kia. Lúc này, người áo choàng lắc đầu rất khẽ, dường như buông tha tiếp tục trả giá.
 
Chỉ là, Hạ Ngôn vẫn lặng lẽ để ý tới hắn.
 
Trong những lần đấu giá kế tiếp, Hạ Ngôn lại mua ba gốc dược liệu cao cấp, hao tốn tổng cộng tới mười vạn kim tệ.
 
Mà người áo choàng mà Hạ Ngôn vẫn chú ý, cũng mua vài loại dược liệu. Hạ Ngôn cùng người áo choàng này, hình thành một loại ăn ý, Hạ Ngôn mua một gốc dược liệu xong, người áo choàng kia cũng mua một gốc. Thật giống như thương lượng sẵn, cũng không cạnh tranh lẫn nhau.
 
Toàn bộ dược liệu trong hội đấu giá này, gần như bị hai người Hạ Ngôn cùng với người ái choàng kia bao hết. Những người khác tuy rằng cũng thường thường tham gia trả giá, tuy nhiên lại không cạnh tranh nổi với hai người.
 
Trong lòng Hạ Ngôn càng ngày càng hoài nghi, người áo choàng kia là một Luyện Đan Sư, nếu không thì sẽ không mua nhiều dược tài như vậy. Nếu không phải, thì là phía sau lưng hắn có một gã Luyện Đan Sư.
 
Tuy nhiên Hạ Ngôn cảm giác người áo choàng này cực có khả năng bản thân là một Luyện Đan Sư. Bởi vì Hạ Ngôn phỏng đoán thực lực hắn ít nhất là Linh sư Hậu Kì, hoặc là cảnh giới Đại Linh sư.
 
Loại uy thế cường đại mơ hồ có thể cảm giác được trên người hắn, không phải là người bình thường có được. Coi như là Linh sư giống như Lưu Hiên, Lý Thiên Luân, còn có Hạ Phi Long, cũng không có uy thế cường đại quỷ dị như vậy.
 
-Ha ha! Tiếp theo sẽ tiến hành đấu giá kiên vật phẩm đứng hàng thứ ba trong hội đấu giá này. Vật phẩm này, chính là nội đan Liệt Diễm Báo.
 
Mặc Gia Phần đột nhiên nâng cao giọng lên:
 
-Có lẽ có người cũng không biết giá trị nội đan Liệt Diễm Báo, ở đây ta có thể nói ngắn gọn một chút. Viên nội đan này, lấy từ trong cơ thể linh thú Liệt Diễm Báo. Liệt Diễm Báo là một loại linh thú hết sức cường đại, muốn giết chết được Liệt Diễm Báo này, không có vài cường giả cảnh giới Đại Linh sư hợp lực lại thì không thể nào!
 
-Ha ha! Coi như là cường giả cảnh giới Đại Linh sư, cũng không nhất định có thể giết được Liệt Diễm Báo. Hơn nữa, số lường Liệt Diễm Báo vô cùng ít ỏi, muốn tìm được Liệt Diễm Báo cũng rất khó! Tác dụng viên nội đan này, thứ nhất là có thể dùng luyện chế đan dược cao cấp; thứ hai là có thể cường kiện sức khỏe người tu luyện, gia cố kinh mạch; thứ ba, hắc hắc, đây chính là thứ đại bổ, coi như là cho người thường ăn vào, cũng có thể khiến cho mùa xuân của ngươi nhanh chóng trở về một lần nữa!
 
Tiếng nói của Mặc Gia Phần không ngừng quanh quẩn bên trong hội trường.
 
Mọi người để hướng tầm mắt về phía viên nội đan Liệt Diễm Báo này.
 
Loại đồ vật như nội đan Liệt Diễm Báo, cũng không giống những dược liệu cao cấp chỉ có thể dùng để luyện chế đan dược, nó còn có rất nhiều tác dụng. Cho dù là người thường cũng có thể ăn được.
 
Một ít thương nhân, con mắt liền sáng lên. Rất nhiều thương nhân, bọn họ luôn muốn có một thứ ngoại trừ tiền tài, đó chính là thân thể khỏe mạnh.
 
-Nhanh bắt đầu đi, giá quy định là bao nhiêu?
 
Một gã thương nhân đã không nhịn được nữa hô to.
 
-Đúng vậy! Nhanh bắt đầu kêu giá đi.
 
Không ít người trong hội trường cũng đều ồn ào theo.
 
Nhìn tình hình trong sân một chút, Mạc Gia Phần cũng thỏa mãn, khóe miệng cười cười nói:
 
-Viên nội đan Liệt Diễm Báo này, giá quy định là hai vạn kim tệ! Mỗi lần tăng giá, không ít hơn năm trăm kim tệ, mọi người có thể bắt đầu gọi giá.
 
Theo lời nói Mạc Gia Phần vừa dứt, bên dưới đã liên tiếp vang lên những tiếng gọi giá! Rất nhanh, giá đã bị nâng lên ba vạn kim tệ, hơn nữa vẫn còn đang nhanh chóng nâng lên.
 
Hạ Ngôn ngồi trên vị trí, nhẹ nhàng lắc đầu, cũng không có ý tham gia trả giá.
 
-Nội đan Liệt Diễm Báo này cũng là tài liêu luyện chế đan dược, lẽ nào ngài không muốn mua sao?
 
Nhã Phân ở bên cạnh, nhìn Hạ Ngôn nghi hoặc.
 
Trong những lần bán đấu giá vừa rồi, chỉ cần là tài liệu luyện chế đan dược, Hạ Ngôn đều sẽ trả giá. Hiện tại, lại không hề có ý kêu giá gì.
 
Hạ Ngôn gật đầu nói:
 
-Quên đi! Cũng phải chừa cho người khác chút thứ tốt chứ? Hơn nữa có nhiều người có nhiều tiền hơn ta mà.
 
Nói rồi, cười khẽ một chút, ánh mắt sáng ngời tự nhiên nhìn về người áo choàng kia.
 
Lúc này người áo choàng cũng không có ý ra giá.
 
Nhã Phân cười khẽ, đôi môi đỏ mọng khẽ lóe lên ánh sáng trong suốt:
 
-Nói cũng phải, ngươi xem, dù ngay cả Chấp sự Thánh đường cũng ra giá rồi.
 
Khóe miệng Nhã Phân kéo bên cạnh một chút, Hạ Ngôn đảo mắt, thấy một Chấp sự Thánh đường quả nhiên ra giá ba vạn tám ngàn kim tệ. Tên Chấp sự này không ở thành Ngọc Thủy.
 
Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, nghĩ tới Kim Giác của Kim Giác Lang, không biết nếu lấy Kim Giác cùng viên nội đan này ra so sánh, cái nào sẽ quý giá hơn?
 
Khẽ nhướng mày, Hạ Ngôn nhích lại gần Nhã Phân hỏi:
 
-Tiểu thư Nhã Phân! Kim Giác của Kim Giác Lang, tỷ có biết không?
 
Tuy rằng Kim Giác Lang Vương không phải là linh thú, thế nhưng trình độ thưa thớt của nó, tuyệt đối có thể so với Liệt Diễm Báo.
 
Nhã Phân hàng mi dựng thẳng, nhìn về phía Hạ Ngôn vô cùng kinh ngạc:
 
-Linh La tiên sinh! Chẳng lẽ ngài có Kim Giác của Kim Giác Lang?
 
Hạ Ngôn nếu hỏi, cũng sẽ không dự định giấu diếm nói thẳng:
 
-Phải! Lần trước đi Tội Ác Sâm Lâm, trong lúc vô ý đụng tới một bầy Thiết Trảo Lang, trong lúc đó vừa lúc có một Kim Giác Lang.
 
Nhã Phân trợn trong mắt, mừng rỡ nói:
 
-Linh La tiên sinh… Linh La tiên sinh! Vận số của ngài thật là tốt quá mức mà!
 
Thần sắc Nhã Phân cũng thay đổi, trong mắt toát ra quang mang như lửa cháy:
 
-Kim Giác Lang này tuy rằng không phải là linh thú, thế nhưng lại hết sức khó gặp. Giá trị Kim Giác của nó, còn trên cả nội đan Liệt Diễm Báo này. Hơn nữa, công hiệu Kim Giác có thể còn mạnh hơn cả nội đan Liệt Diễm Báo.
 
Nghe Nhã Phân nói vậy, Hạ Ngôn không khỏi có chút sững sờ.
 
Tuy rằng hắn biết Kim Giác khó có được, lại không nghĩ tới sẽ quý hiếm như vậy.
 
Lúc đầu đoàn dong binh kia không trực tiếp cướp lấy Kim Giác, sợ rằng đoàn trưởng của họ cũng không ngủ yên giấc mấy ngày? Bất quá, hắn cũng không công chiếm được thi thể Kim Giác Lang.
 
-Sáu vạn kim tệ!
 
Người áo choàng ra tay rồi!
 
Nghe đến giọng nói già nua truyền tới, trong lòng Hạ Ngôn rung động mạnh.
 
Sáu vạn kim tệ! Gia sản một tiểu gia tộc, cũng chỉ là con số này mà thôi.
 
Mà một viên nội đan linh thú, liền có giá trị cao như vậy.
 
-Luyện đan sư này, khẳng định là một người giàu có.
 
Trong lòng Hạ Ngôn suy nghĩ.
 
-Bất quá đối với Luyện Đan Sư mà nói, sợ rằng kim tệ cũng không có giá trị gì? Bọn họ cần, chính là dược liệu, bí điển cao cấp, còn có các kỳ trân dị bảo quý hiếm!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn chớp động, thầm nghĩ.
 
-Hội đấu giá lần này, kiện vật phẩm xếp thứ hai, hẳn là Huyết Lăng Thảo. Chỉ là kiện vật phẩm xếp thứ nhất, sẽ là thứ gì đây?
 
Nhã Phân trầm ngâm cau mày nói.
 
Huyết Lăng Thảo, nàng cũng biết, chỉ là một kiện vật phẩm cuối cùng, nàng lại không biết được.
 
Hạ Ngôn cười cười, nói:
 
-Có thể là một loại dược phẩm.
 
Linh Dịch của hắn đến giờ vẫn không tiến hành đấu giá, mà hiện tại nội đan đã là kiện vật phẩm xếp thứ ba, như vậy hai kiện cuối cùng, khẳng định là Huyết Lăng Thảo cùng Linh Dịch.
 
-Hả? Dược Phẩm?
 
Nhã Phân khẽ ưỡn ngực ra trước, gần như đụng vào cánh tay Hạ Ngôn, một mùi hương thơm ngát quanh quẩn:
 
-Có thể là đan dược được chứ? Dược phẩm, cho dù là dược phẩm có tốt đi nữa, phòng đấu giá cũng sẽ không đặt ở lần đấu giá cuối cùng!
 
Hiển nhiên, Nhã Phân không cảm thấy món vật phẩm cuối cùng là dược phẩm được.
 
Hạ Ngôn nhìn Nhã Phân cười nói:
 
-Không cần gấp, chờ một hồi sẽ biết.
 
Thấy thần sắc Hạ Ngôn, Nhã Phân không khỏi nhường hàng mi, dường như Hạ Ngôn rất xác định món vật phẩm cuối cũng sẽ là dược phẩm. Thế nhưng dược phẩm làm sao có khả năng đặt ở lần đấu giá cuối cùng? Dược phẩm cho dù tốt, giá trị hơn một ngàn kim tệ cũng đã không kém rồi, mà đặt ở lần đấu giá cuối cùng, bình thường đều là loại áp trận mới đúng chứ!
 
Bình Luận (0)
Comment