Linh La Giới

Chương 138

Mới nhìn kỳ thật bản chất cùng là một loại vũ kỹ.
 
Mặc dù vũ kỹ hoàn toàn giống nhau, thân pháp hoàn toàn giống nhau. Nhưng nếu là hai tu luyện giả bất đồng cùng tu luyện thì hiệu quả cuối cùng là một trời một vực.
 
Thân pháp có rất nhiều yếu tố liên quan, trong đó quan trọn nhất là ngũ quan, cảm giác được lộ tuyến công kích của đối thủ sẽ có khả năng né tránh được. Chỉ một chút không thận trọng bản thân sẽ chết dưới kiếm của đối thủ.
 
Mà ngũ quan của Hạ Ngôn được Lịnh La tâm pháp cải tạo sợ rằng khó tìm được người thứ hai so sánh với hắn. Hơn nữa Hạ Ngôn với khả năng khống chế lực lượng cộng với thân pháp quỷ dị khó lường có thể tiên đoán trước những bộ vị sắp bị công kích. Hạ Ngôn có làm cho các bộ vị sắp bị công kích làm ra phản ứng rất nhanh, làm cho người ta có cảm giác hắn không hề làm ra động tác né tránh công kích của địch nhân.
 
Có thân pháp vi diệu như vậy hiển nhiên là do thực lực tăng lên trên diện rộng.
 
Nói cách khác hai người thực lực tương đương nhau nhưng một người có thân pháp vi diệu hơn. Nếu hai người đối chiến tất nhiên là người có thân pháp cao siêu hơn tất nhiên thắng lợi, hơn nữa có thể dễ dàng dành phần thắng mà không gặp nhiều nguy hiểm.
 
Lưu trưởng lão sắc mặt cũng dần trở lên ngưng trọng.
 
Ban đầu tưởng rằng có thể nhẹ nhàng chiến thắng. Bây giờ xem ra kết quả khó nói trước.
 
Mặc dù nhìn bên ngoài, Lưu Khải vẫn đang chiếm thượng phong, nhưng hắn ngay cả vạt áo của Hạ Ngôn cũng chưa chạm tới. Mặc dù đã cố gắng thi triển vũ kỹ tấn công một lúc lâu rồi nhưng cũng không mang lại bất cứ một hiệu quả gì.
 
Bây giờ Lưu Khải tiêu hao nội lực vượt quá xa Hạ Ngôn. Hắn công kích liên tục với lực lượng rất lớn. Hơn nữa sử dụng động tác nhiều hơn Hạ Ngôn rất nhiều, nhưng đều là vô ích.
 
" Ghê tởm, chỉ biết trốn tránh! Hạ Ngôn ngươi có dám đỡ một kiếm của ta!" Lưu Khải dường như đã có chút không tỉnh táo.
 
Công kích rất nhiều nhưng không mang lại hiệu quả gì, làm cho lửa giận trong lòng hắn không ngừng bốc lên. Mặc dù kiếm ảnh dã dày đặc, nhưng hơi thở đã có chút rối loạn, hô hấp cũng tăng mạnh.
 
Biến hoá nhỏ này, Hạ Ngôn đương nhiên rõ ràng.
 
Bộ kiếm kỹ này hắn cũng sắp thi triển xong rồi. Hạ Ngôn chân trái xảo diệu nâng lên. Thân ảnh chợt nhanh chợt chậm, phiêu dật không ngừng, mặc dù kiếm quang phong tỏa bốn phía nhưng không thể chạm tới thâm thể hắn.
 
" Lưu công tử, yên tâm chớ nóng vội." Hạ Ngôn sau khi tránh thoát một kiếm hung hãn, cười nói.
 
Lưu Khải nghe được Hạ Ngôn còn có thể cười cợt, càng thêm phẫn nộ, cắn mạnh răng một cái, quần áo xa hoa quý phái trên người bay lồng lộng, bàn tay có thể thấy rõ nổi gân xanh như những con giun, hai mắt tỏa lệ quang hung ác.
 
"Hả!"
 
Lưu Khải bỗng hét lớn một tiếng, toàn thân cũng bộc phát lực lượng đáng sợ phóng ra, kiếm ảnh cũng nhanh hơn vài phần.
 
Bất quá tốc độ hiện tại của hắn quá chậm so với Hạ Ngôn. Hơn nữa Lưu Khải bây giờ công kích cũng chỉ phát ra được một trăm độ uy lực, cho dù kiếm kỹ công kích có vẻ hung mãnh, cũng không thể phát ra vượt quá một trăm hai mươi độ uy lực. Mà Hạ Ngôn lại có thể chém ra vũ kỹ có một ngàn độ uy lực, song phương chênh lệch rất lớn.
 
Lưu Khải ổn định thân hình một chút, sau đó trường kiếm trong tay rất nhanh hình thành một kiếm trong không trung giống hình chữ thập, mang theo tiếng xé gió mãnh liệt hướng Hạ Ngôn chém tới.
 
"Thập Tuyệt sát!" Lưu Khải cắn răng rống to, hắn đã bất chấp hậu quả rồi!
 
Lưu trưởng lão thất kinh oanh một tiếng từ ghế đang ngồi đứng lên lớn tiếng nói: "Bất hảo!"
 
Thập tuyệt sát này là tuyệt chiêu mạnh nhất của Lưu Khải, cũng là con bài cuối cùng. Bình thường Lưu Khải không dễ dàng thi triển, vì một khi thi triển ra chính bản thân hắn cũng không thể thu lại được.
 
Đối phương nếu không ngăn được một kiếm này. Như vậy khẳng định phải chết.
 
Mà uy lực của chiêu này, dưới cảnh giới Linh sư không người nào có thể ngăn cản.
 
" Vù vù. "
 
Lưu Khải sau thi triển một chiêu tối hậu này, không tự chủ được ngồi bệt xuống thở dốc, trên trán mồ hôi hột không ngừng lã trã rơi, mắt tối sầm lại.
 
"Không xong, quá nôn nóng rồi!" Lưu Khải trong lòng thầm kêu.
 
Kỳ thật. Hắn cũng không muốn tổn thương Hạ Ngôn, song phương lại không cừu oán. Chẳng qua là vì tính cách của hắn, trong quá trình giao thủ ngày càng nôn nóng hấp tấp cuối cùng không thể khống chế được tâm tình. Thi triển ra sát chiêu tối hậu.
 
Mắt thấy Thập Tuyệt sát sẽ chém lên người Hạ Ngôn một kiếm trí mệnh, Thập Tuyệt Sát này hoàn toàn là kiếm khí hình thành!
 
Với nội lực của Lưu Khải miễn cưỡng có thể khai triển ra. Chỉ cảnh giới Linh sư mới có thể phát huy hoan toàn, thực lực của Lưu Khải chỉ có thể chém ra dược năm thành uy lực.
 
" Phụ thân, mau cứu Hạ Ngôn!" Hạ Tử Hân trong lòng lo lắng nhưng nàng căn bản không kịp hô lên, kiếm khí tốc độ quá nhanh, nàng vừa có ý nghĩ này thì kiếm khí hình chữ thập kia đã tới bên Hạ Ngôn rồi.
 
"Phác" Một tiếng trầm đục.
 
Cả phòng khách là một mảnh yên tĩnh!
 
Ngay cả Hạ Phi Long cũng toàn thân chấn dộng, sau đó chậm rãi từ chỗ ngồi đứng lên.
 
Hạ Gia trưởng lão cũng gắt gao nhìn chằm chằm bóng người giữa sân. Bọn họ thấy Hạ Ngôn bị kiếm khí hình chữ thập kia trực tiếp đánh trúng. Hai đạo kiếm khí kia trực tiếp đánh lên người Hạ Ngôn nhưng lại phát ra âm thanh như kim chúc va chạm với nhau.
 
" Nguy rồi!" Lưu trưởng lão trong lòng thầm nghĩ.
 
Hắn lần này tới Hạ Gia là vì chuyện hợp tác.
 
Hắn cũng thấy Hạ Ngôn thực quả là rất mạnh, Lưu Khải nếu không phải ỷ vào Thập Tuyệt Sát căn bản không thể đánh bại Hạ Ngôn. Thân pháp của Hạ Ngôn, rất quỷ dị không phải người thường có thể làm đựợc. Một đệ tử như Hạ Ngôn là vô cùng trọng yếu với một gia tộc.
 
" Đông đông đông đông"
 
Mọi người có thể nghe được chính nhịp tim của mình.
 
" Hạ Ngôn "
 
Hạ Tử Hân "Oa" một tiếng, thoáng cái đã khóc rồi, hướng phía Hạ Ngôn vọt tới.
 
"Ha ha, kiếm kỹ rất tuyệt a!"
 
Một lúc sau mới nghe một giọng nói vang lên, âm thanh rất quen thuộc.
 
Là tiếng của Hạ Ngôn!
 
Mọi người cùng trợn mắt kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.
 
Ngay cả Lưu Khải đang ngồi bệt dưới đất cũng bất khả tư nghị, ngưng thở ở phía đối diện nhìn Hạ Ngôn. Hạ Ngôn hai tròng mắt chuyển động đảo qua toàn trường.
 
" Lưu công tử vũ kỹ thật anh minh, vừa rồi ta đã cẩn thận nhìn toàn bộ kiếm kỹ của Lưu công tử một lần. Chiêu Thập Tuyệt Sát cuối cùng này uy lực vô cùng lớn!" Hạ Ngôn gật gật đầu chậm rãi nói.
 
Những người đến từ Lưu gia hít vào một ngụm lãnh khí nhìn Hạ Ngôn.
 
"Hắn, là loại quái vật gì vậy?" Lưu trưởng lão trong lòng hí hống!
 
"Bất quá, Lưu công tử thực lực kém ta quá xa, kiếm kỹ này, đối với ta mà nói không có gì uy hiếp." Hạ Ngôn lại vừa lắc đầu vừa trầm ngâm nói.
 
Hạ Ngôn sau khi vừa nói, ánh mắt chợt loé. Linh lực dưới chân vận chuyển, thân ảnh phiêu hốt phóng tới. Chỉ sát na thời gian đã tới bên người Lưu Khải.
 
Trong tầm mắt mọi người, nhẹ nhàng tung ra một trảo!
 
Lưu Khải thấy Hạ Ngôn đã tới bên người mình, vội vàng đứng dậy dùng kiếm nghênh kích, nhưng Hạ Ngôn lại trực tiếp chộp tới, lập tức bắt được thân kiếm.
 
Cho dù là vội vàng nhưng kiếm vừa rồi của Lưu Khải cũng vô cùng mau lẹ, nhưng lại bị Hạ Ngôn dùng tay không trực tiếp nhẹ nhàng bắt lấy.
 
Rồi sau đó thấy Hạ Ngôn dùng một ngón tay nhẹ nhàng dùng lực khẽ búng một cái.
 
"Ca. "
 
Trường kiếm ông một tiếng thanh thuý rồi gãy làm đôi, Lưu Khải hét to một tiếng thê lương, than thể bị trấn bay đi, rơi xuống đất lăn vài vòng mới dừng lại.
 
" Lưu Khải ca"
 
Hai tên thiếu gia trẻ tuổi Lưu gia rất nhanh chạy tới đỡ Lưu Khải đứng dậy, Lưu Khải trợn tròn mắt, miệng mở to, hô hấp nặng nề "Ta. không việc gì!"
 
Hạ Ngôn đương nhiên không thật sự nặng tay đả thương Lưu Khải, bất quá chút đau khổ là không thể tránh được, tay nắm kiếm bị chấn động làm cho Lưu Khải mất ba ngày liệu thương.
 
Nhìn trường kiếm gãy trên mặt đất, Lưu trưởng lão trợn mắt há mồm.
 
"Hắn, dám dùng tay không bắt trường kiếm do tinh thiết chế tạo, độ cứng của nó gấp mười lần cương thiết bình thường, giá trị của nó là một ngàn kim tệ, vậy mà bị Hạ Ngôn một ngón tay búng gãy. "
 
Lưu trưởng lão, không biết phải nên nói thế nào!
 
" Hạ Ngôn này chắc chắn đã là một Linh sư!" trong đầu Lưu trưởng lão hiện nên một ý nghĩ, bằng không không thể có lực lượng mạnh đến vậy.
 
Mà Hạ Phi Long cũng khó khăn nuốt khan một tiếng, mắt mở lớn phức tạp nhìn Hạ Ngôn.
 
Vài vị trưởng lão Hạ Gia cũng thở phào nhẹ nhõm. trong lòng như trút được gánh nặng.
 
" Hạ Ngôn, ngươi có việc gì không?" Hạ Tử Hân lau lau nước mắt, nàng lúc này đã tiến tới rất gần Hạ Ngôn, thanh âm vui sướng khanh khách cười nói.
 
Với nhãn lực của Hạ Tử Hân cùng mấy vị trưởng lão không thể nhìn ra hành động cuối cùng của Hạ Ngôn. Nhưng Hạ Phi Long thì khác, lúc này cũng không phải lúc để hỏi Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nhìn qua mọi người một lượt, cười đối với Hạ Phi Long. Rồi lại chuyển qua nhìn Hạ Tử Hân nói:" Ta không sao, vị Lưu công tử mặc dù thực lực không kém nhưng muốn đả thương ta là điều không thể. "
 
Hạ Ngôn cũng không phải là nói khoác, với thực lực hiện nay của Lưu Khải điều đó là hoàn toàn không thể.
 
"Uh. Ta biết ngươi nhất định thắng hắn!" Hạ Tử Hân vui mừng nói.
 
"Hạ Ngôn ca, huynh vừa rồi hình như cũng chưa dùng tới vũ kỹ a! Ngay cả trường kiếm cũng chưa tuốt ra khỏi vỏ." Hạ Lưu ánh mắt sáng ngời kích động nói.
 
Từ đầu tới cuối, Hạ Ngôn chưa hề rút kiếm, cuối cùng chỉ dùng một trảo và một cái búng tay.
 
"Ha ha, không cần!" Hạ Ngôn lắc đầu nói với Hạ Lưu.
 
Lưu Khải được hai tên thiếu gia Lưu gia dìu đến bên cạnh Lưu trưởng lão, mặt cúi xuống, thần sắc kiêu ngạo khinh bỉ lúc đầu đã hoàn toàn biến mất.
 
"Lưu Khải, ngươi không sao chứ?" Lưu trưởng lão thấp giọng hỏi.
 
Lưu Khải khẽ lắc đầu cũng không nói tiếng nào.
 
"Tộc trưởng, thanh trường kiếm này của Lưu công tử phẩm chất rất tốt. Sợ rằng không hề rẻ chút nào. Như ta lại không cần thận đã bẻ gãy, vậy. Hạ Gia chúng ta phải bồi thường cho Lưu công tử mới đựợc." Hạ Ngôn chỉ thanh kiếm trên mặt đất, ánh mắt trịnh trọng nói với Hạ Phi Long.
 
Hạ Phi Long cười ha hả nói: "Đương nhiên, đương nhiên."
 
"Không cần, không cần!" Lưu trưởng lão vội vàng chuyển sang thái độ cung kính nói, thái độ bây giờ sovới trước đó đúng là cách xa vạn dặm. Sau đó quay sang nhìn Hạ Ngôn nói tiếp, "Hiệp nghị hợp tác kia. Cứ theo ý tộc trưởng mà làm a!"
 
"Hảo! Hy vọng hai nhà Hạ gia và Lưu gia sẽ hợp tác một cách sảng khoái, sau này sẽ còn nhiều hơn cơ hội hợp tác." Hạ Phi Long hướng Lưu trưởng lão ôm quyền cao giọng nói.
 
Lưu trưởng lão đồng dạng khiêm cung đáp lại.
 
Bình Luận (0)
Comment