Linh La Giới

Chương 161

Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, tập trung nhìn kỹ nhân ảnh vừa từ trên cây nhảy xuống ngăn mình tiến vào phía trong. Nam nhân này mắt to mày rộng, trong mắt tinh quang chớp động, hai chân vững như bàn thạch, trên tay cầm một thanh trường kiếm màu đen. Người này chắc chắn là một cường giả linh sư.
 
Hạ Ngôn còn chưa kịp mở miệng, người này nhìn Hạ Ngôn ngữ khí có phần khách khí nói. " Mời ngươi hãy xuất ra thẻ bài của đệ tử trọng tâm!"
 
Hạ Ngôn lắc đầu, thản nhiên nói: "Ta không phải là đệ tử trọng tâm!"
 
"Không phải đệ tử trọng tâm?" Hai mày thô to của nam nhân này khẽ cau lại, ngữ khí có chút tức giận nói: "Không phải đệ tử trọng tâm của học viện thì không được phép tiến vào khu vực này, mời ngươi trở về!"
 
Hạ Ngôn vội vàng khoát tay vừa cười vừa nói, "Ta là đệ tử của viện trưởng, ta đến tìm viện trưởng có việc cần nói!"
 
"Oh?" Nam nhân này sắc mặt khẽ biến, ánh mắt chớp động nhìn Hạ Ngôn, trầm ngâm trong giây lát, "Đệ tử của viện trưởng? Ta ở học viện này đã hơn mười hai năm, cũng chưa từng nghe nói qua viện trưởng có đệ tử. Ngươi tên Hạ Ngôn?"
 
Hạ Ngôn được viện trưởng thu làm đồ đệ mới hai ngày trước, hơn nữa nơi tu luyện của các đệ tử trọng tâm lại hoàn toàn tách biệt, chẳng mấy khi bọn họ rời khỏi nơi này. Cho nên không biết chuyện Hạ Ngôn được viện trưởng thu nhận làm đồ đệ cũng không có gì là kỳ quái.
 
Hạ Ngôn gật đầu nói: "Đúng vậy, hôm trước trong cuộc khảo hạch của học viện, viện trưởng mới thu nhận ta làm đồ đệ, ngươi có thể tìm viện trưởng tự mình kiểm chứng."
 
Tên linh sư này liếc nhìn Hạ Ngôn một chút, nghĩ lại một chút thì thấy Hạ Ngôn cũng không dám nói sạo, liền gật đầu nói, "Hảo! Ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi tìm Lý đại ca, nếu đúng như lời ngươi nói, ta sẽ cho ngươi tiến vào!"
 
Dứt lời, tên linh sư này cũng không nói thêm lời nào nữa, ngay lập tức xoay người hướng vào nội viện bước nhanh tới, tốc độ như thiểm điện. Chỉ qua thời gian vài cái hô hấp đã biến mất trong rừng cây thấp lùn.
 
Hạ Ngôn chắp tay trước ngực, đứng trước một cây đại thụ, ánh mắt nhìn ra xung quanh quan sát một chút cảnh vật trong viện.
 
"Lát nữa gặp viện trưởng, ta có nên hay không nói ra chuyện tình phát sinh khi nãy với Thái Kim Hoa? Cho dù không nói thì chẳng bao lâu nữa viện trưởng cũng sẽ biết chuyện này. " Hai mày Hạ Ngôn khẽ nhíu.
 
"Quên đi, hay là cứ nói thẳng ra vậy. "
 
"Ta đến học viện Tử Diệp chính là vì các loại bí tịch. Nếu có thể tiến vào kinh các sớm ngày nào thì có thể làm Linh La kiếm của ta uy lực tăng thêm sớm ngày đó. Bây giờ linh lực trong cơ thể tăng tiến rất chậm, chỉ có thể làm cho Linh La kiếm pháp tăng thêm uy lực thì mới có thể một lần nữa nâng cao thực lực của bản thân. Thánh hoàng gia gia đã mấy ngày rồi không hiện thân, cũng không biết tới khi nào mới bằng lòng dạy ta luyện đan. Nghe nói nếu sử dụng đan dược thì có thể hấp thu linh lực nhanh hơn. Không biết ta có thể luyện chế đan dược được không?"
 
"Dựa theo uy lực của Linh La kiếm của ta hiện giờ. Nếu có thể dung nhập thêm thiên cấp bí tịch vậy thì có thể đem uy lực từ nhân cấp bí tịch đề thăng lên tới uy lực của thiên cấp bí tịch." Hạ Ngôn ánh mắt chớp động, sắc mặt vui mừng, "Thiên cấp bí tịch, chỉ có linh sư hậu kỳ mới có thể tu luyện. Nếu linh sư trung kỳ có thể sử dụng thì đối với các cao thủ đồng cấp không có đối thủ. Hơn nữa khả năng khống chế lực lượng thân thể nếu giao đấu với linh sư hậu kỳ cũng có thể đánh hòa!"
 
Bình thường, linh sư hậu kỳ nếu tu luyện thiên cấp bí tịch có thể chém ra vũ kỹ một ngàn năm trăm độ uy lực! Mà hiện tại Hạ Ngôn có thể chém ra vũ kỹ một ngàn độ uy lực! Đấy là còn chưa tính tới thân pháp quỷ dị của Hạ Ngôn!
 
Hạ Ngôn trong lòng đem thực lực của mình khách quan đánh gia một phen, cuối cùng đưa ra kết luận.
 
"Nếu muốn đi khiêu chiến Thánh đường Đường chủ, cần phải chờ một thời gian nữa mới có thể nắm chắc được cơ hội chiến thắng." Hạ Ngôn hít sâu vào một hơi, ánh mắt xa xăm.
 
Sau thời gian khoảng một chén trà nhỏ, tên linh sư vừa rời đi đã quay trở lại, lúc này đây khi nhìn thấy Hạ Ngôn thái độ đã khách khí hơn không ít. Cho dù không phải là cường giả linh sư, nhưng lấy thân phận của Hạ Ngôn là đệ tử của viện trưởng, Hạ Ngôn vẫn có thể tiến vào địa phương đặc thù này.
 
"Lý đại ca nói cho ngươi qua, viện trưởng hình như đang đợi ngươi!" Tên linh sư khách khí, ôm quyền nói với Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn cũng ôm quyền đáp lễ, nói: "Đa tạ vị đại ca này!"
 
"Không biết, ta phải đi hướng nào?" Hạ Ngôn có chút xấu hổ cười cười: "Ta lần đầu tiên đến nơi này. "
 
Tên linh sư kia nhìn Hạ Ngôn cười nói "Vậy để ta đưa ngươi vào!"
 
Hai người liền tiến vào viện môn, tên linh sư này ánh mắt thâm trầm đánh giá Hạ Ngôn, rồi tốc độ đột ngột tăng lên, như một mũi tên rời khỏi dây cung, rất nhanh lao về phía trước.
 
Hạ Ngôn sửng sốt, thầm nghĩ: "Tên linh sư này muốn thử thực lực của ta đây!"
 
Ánh mắt chợt lóe, khóe miệng Hạ Ngôn khẽ nhếch, linh lực toàn thân vận chuyển, rất nhanh lao về hướng tên linh sư kia vọt theo.
 
Cây cối xung quanh rất nhanh lui lại sau cước bộ của hai người, sau thời gian vài cái hô hấp hai người đã vượt qua quãng đường một ngàn thước
 
Tên linh sư ở phía trước bất ngờ dừng lại. Trên mặt nở một nụ cười đắc ý, thở nhẹ ra một cái rồi sau đó chậm rãi xoay người lại.
 
Hắn nghĩ rằng, Hạ Ngôn hẳn là bị bỏ lại phía xa xa đằng sau. Lấy thực lực của những cường giả hậu thiên, trong khoảng thời gian như vậy có thể chạy được năm trăm thước đã là cực hạn rồi.
 
Nhưng sau khi hắn xoay người lại, thì hai đồng tử bỗng co rút lại.
 
Hắn thấy Hạ Ngôn đang đứng cách hắn không đến hai thước. Hơn nữa, còn thản nhiên đứng đó nhìn mình. Ngay cả hô hấp cũng không có chút nặng nề nào.
 
"Vị đại ca này, viện trưởng trong khu nhà này sao?" Hạ Ngôn chỉ vào một khu nhà trước mặt hỏi.
 
Tên linh sư kia vẻ mặt khiếp sợ gật đầu, nói: "Đúng vậy!"
 
Hắn không thể nghĩ tới Hạ Ngôn lại theo kịp tốc độ của hắn! Hơn nữa trong lúc Hạ Ngôn theo sát hắn trên suốt quãng đường tới đây hắn cũng không cảm giác được chút nào sự có mặt của Hạ Ngôn.
 
Tên linh sư khẽ nhướng mày! Trong lòng tên linh sư này chấn động, hắn thấy niên kỷ của Hạ Ngôn cũng chỉ đồng trang lứa với những đệ tử sơ cấp mới vào học viện. Nhưng.
 
"Đa tạ vị đại ca đã dẫn đường, ta vào trong đây!" Hạ ngôn ôm quyền cười nói.
 
Tên linh sư này vội vàng ôm quyền lên tiếng đáp lại: "Không có gì! Không có gì!"
 
"Hạ Ngôn!"
 
Hạ Ngôn còn chưa xoay người lại thì đã nghe một tiếng hô to quen thuộc truyền đến.
 
Quay người lại đã thấy Lý Nguyên Xuân dáng người cao to, khuôn mặt khôi ngô ngăm đen đứng ở trước cửa, dường như mới từ bên trong đi ra.
 
"Lão ca!" Hạ Ngôn cười lớn kêu lên.
 
"Mau tới đây Hạ Ngôn, Viện trưởng đang chờ ngươi đấy!" Lý Nguyên Xuân vẫy tay nói với Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn dẫm mạnh chân trên mặt đất. Trong thời gian nháy mắt đã vượt qua khoảng cách mấy chục thước.
 
"Hạ Ngôn. Có chuyện gì sao? Mấy ngày này có quá nhiều việc cho nên viện trưởng không thể đi gặp đệ được!" Lý Nguyên Xuân đưa Hạ Ngôn vào nội viện, trên đường đi vừa cười vừa nói.
 
Hạ Ngôn liền nói: "Đệ muốn tới kinh các xem bí điển!"
 
" Oh?" Lý Nguyên Xuân cười ha hả, ánh mắt chợt lóe: " Sao rồi? Cảm thấy học tập kỹ xảo chiến đấu với các giáo sư sơ cấp không có ý nghĩa gì đúng không?"
 
"Hạ Ngôn à, lão ca khuyên đệ một câu." Lý Nguyên Xuân chậm rãi nói "Những giáo sư sơ cấp này đều là cường giả linh sư. Hơn nữa đối với kỹ xảo chiến đấu vô cùng tinh thông. Đệ theo bọn họ học tập một thời gian sẽ tiến bộ rất nhiều! Trong lúc nhất thời chưa thấy được nhưng lâu dài về sau đệ sẽ thấy!"
 
Lý Nguyên Xuân cảm giác Hạ Ngôn quá nôn nóng!
 
Hạ Ngôn lắc đầu cười khổ, nói "Không phải đệ không muốn học, mà là giáo sư Đái Kỳ nói không có thứ gì để dậy ta nữa!"
 
"Không còn gì để dạy. " Lý Nguyên Xuân đang định giáo huấn thuyết phục Hạ Ngôn một phen, nghe thấy vậy đột nhiên quay lại trợn tròn mắt nói "Đệ nói cái gì? Đái Kỳ nói không còn gì có thể dạy cho đệ?"
 
"Đúng vậy!" Hạ Ngôn vẻ mặt vô tội nói.
 
"Điều này sao có thể? Nàng ta là linh sư. Hơn nữa trong kỳ khảo hách tấn cấp trung cấp giáo sư cũng là một trong ba người dành được danh ngạch!" Lý Nguyên Xuân trên mặt khẽ biến sắc, " Hạ Ngôn, đệ nói cho ta biết, có phải đệ đắc tội gì với giáo sư Đái Kỳ phải không? Đái Kỳ là người có tính tình rất tốt, cho nên lúc trước mới cố tình an bài cho đệ để nàng ta phụ trách"
 
Nói tới đây, Lý Nguyên Xuân mới nghĩ ra mình đã lỡ miệng. Hắn vừa nói có ý an bài cho Đái Kỳ phụ trách Hạ Ngôn!
 
"Lý đại ca, ta không có gì đắc tội với giáo sư Đái Kỳ cả!"
 
"Hạ Ngôn hả, vào đây đi!" Viện trưởng đứng trước cửa phòng thấy Hạ Ngôn đi tới liền mở miệng nói.
 
Hạ Ngôn và Lý Nguyên Xuân hai người đưa mắt liếc nhìn nhau một chút, rồi sau đó Hạ Ngôn mới tiến vào.
 
"Hạ Ngôn, ngươi mới vào học viện, tìm ta có việc gì sao?" Viện trưởng chờ Hạ Ngôn bước vào phòng, mới mở miệng cười hỏi.
 
Lúc này khí tức của viện trưởng hoàn toàn thu liễm, nhìn qua thật giống với các lão nhân bình thường. Bất quá Hạ Ngôn lại có thể cảm nhận được sâu trong cơ thể viện trưởng ẩn dấu lực lượng khổng lồ.
 
Người khác không thể cảm giác được nhưng Hạ Ngôn thì khác. Đó chính là sự đặc biệt của Linh La tâm pháp.
 
Khi tức bàng bạc bao phủ quanh người viện trưởng khi phát động phun trào ra ngoài nó có thể hủy diệt hết thảy.
 
Hạ Ngôn cúi đầu cung kính nói: "Sự phụ, giáo sư của con là Đái Kỳ ngày hôm nay đưa nhóm hai mươi đệ tử sơ cấp bọn con tới quảng trường để học tập kỹ xảo chiến đấu. Trong quá trình giảng dạy thì giáo sư Thái Kim Hoa cũng đưa đệ tử mình phụ trách tới. Sau đó có hành động vũ nhục giáo sư Đái Kỳ."
 
Viện trưởng gật đầu, hắn biết rõ tính cách của Thái Kim Hoa này.
 
"Sau đó, Thái Kim Hoa này lại vô duyên vô cớ quay qua vũ nhục đệ tử, nói năng lực của đệ tử quá kém." Hạ Ngôn thấy biểu tình của viện trưởng không có biến hóa gì, liền nói tiếp, "Lúc đó con nghĩ, ngươi chỉ nói ta thôi thì không sao, nhưng ta là đệ tử của viện trưởng. Ngươi nói đệ tử của viện trưởng năng lực yếu kém. Như vậy là không được. Cho nên, con đã phản biện lại nàng ta, con nói năng lực không phải dựa vào lời nói!"
 
"Vậy mà Thái Kim Hoa kia tính tình thật hẹp hỏi, lúc đó lại muốn đệ tử luận bàn!" Hạ Ngôn lắc đầu, thở dài:"Đệ tử mặc dù không quá để ý tới nàng ta nhưng không thể để mất mặt sư phụ được lên đã nhận lời đáp ứng. Kết quả là giáo sư Thái Kim Hoa thua!Con và giáo sư chỉ là luận bàn kỹ xảo, không sử dụng tới linh lực. "
 
Hạ Ngôn trong lúc nói biểu tình không ngừng biến hóa, khi thì thở dài một tiếng. "Sau khi giáo sư Thái Kim Hoa dời đi, giáo sư Đái Kỳ đã nói con đi tìm viện trưởng nói người cho con tấn chức cấp bậc đệ tử, còn nói không còn gì để dạy con nữa!"
 
Hạ Ngôn ánh mắt nhu hòa theo dõi biểu tình trên mặt viện trưởng.
 
Đối với vị sư phụ này Hạ Ngôn không biết tính tình của ông thế nào, cho nên rất cẩn thận trong lời ăn tiếng nói.
 
" Ha ha!" Viện trưởng Liễu Vân cười cười, đối với sự tình này cũng không đưa ra quan điểm của mình, mà lại nói sang chuyện khác. " Nếu như vậy, ta sẽ an bài cho con khảo hạch thăng cấp! Mặc dù con là đệ tử của ta, nhưng quy củ của học viện không thể phá hư!"
 
"Hạ Ngôn, con thấy một tuần sau tiến hành được chứ?" Viện trưởng cười hỏi, trong ánh mắt tinh quang khẽ chớp động.
 
"Vâng, cảm ơn sự phụ!" Hạ Ngôn ôm quyền khẽ cúi mình, rồi khẽ nhướng mày rồi khẽ nói " Là khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm sao?"
 
Muốn được xem thiên cấp bí tịch thì chỉ có đệ tử trọng tâm mới có quyền. Cho nên Hạ Ngôn muốn tham gia khảo hạch tấn cấp đệ tử trọng tâm luôn, để khỏi mất thời gian vô ích. Mặc dù nhân cấp bí tịch khi dung hợp cũng có thể làm uy lực Linh La kiếm pháp tăng lên không ít. Nhưng Hạ Ngôn rất nóng lòng muốn xem thiên cấp bí tịch rốt cuộc như thế nào!?
 
" Hạ Ngôn!" Viện trưởng nhíu mày, nói "Muốn làm đệ tử trong tâm thì phải có cảnh giới linh sư!"
 
Đột nhiên vẻ mặt của viện trưởng khẽ biến, "Hạ Ngôn, chẳng lẽ con đã bước vào cảnh giới Linh sư rồi?"
 
Bình Luận (0)
Comment