Linh La Giới

Chương 252

"Trước khi xông trận, ta không thể sử dụng Hỏa Thai Đan được, trừ phi là đến giở Thìn. Nếu ta dùng quá sớm thì có thể còn chưa đến phiên ta và Hạ Ngôn giao thủ, dược hiệu đã mất hết. "
 
"Dù xông trận ta có thua hắn, vậy thì sao? Hừ, thắng bại của học viện cũng không dựa vào kết quả xông trận. "
 
Thởi điểm đi tới quảng trưởng, Lỗ Hạng Chi suy nghĩ, ngực ưỡn cao về phía trước, hắn quyết định, không sử dụng Hỏa Thai Đan trước khi xông trận.
 
Học viên của hai học viện dưới mệnh lệnh của nhân viên công tác cùng tiến vào trong cơ quan trận.
 
Xông trận chấm dứt, kết quả cuối cùng là Học Viện Tử Diệp chiến thắng. Hạ Ngôn là người đầu tiên xông ra khói cơ quan trận.
 
- Vương ca. Mễ Tuyết tỷ, trận tỷ đấu cuối cùng này, ta sẽ lên trước! Tại trung ương quảng trưởng, Hạ Ngôn thấp giọng nói.
 
- Hạ Ngôn, vì sao?
 
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, Vương Thiên Hà có chút khó hiểu. Mễ Tuyết cùng nghi hoặc nhìn Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn nở nụ cười, nhìn ba người đối diện nói:
 
- Tuy rằng ba học viên của Học Viện Hồng Hà đều rất mạnh, cơ hội thắng lợi của chúng ta không lớn, nhưng chúng ta cùng phải hết sức chiến thắng họ. Ta giao thủ với ba người họ trước, tận lực tiêu hao linh lực của họ. Đợi đến lúc hai người lên sân tỷ đấu với họ, cơ hội liền nhiều hơn một chút.
 
Nghe Hạ Ngôn nói vậy, Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết giật mình, liếc nhau, đồng thời gật đầu.
 
- Hạ Ngôn, chúng ta đã biết, vậy ngươi lên trước đi.
 
Sau khi gật đầu, đôi mắt đẹp của Mễ Tuyết bắn ra ánh sáng lạnh, cùng nhìn ba người đối diện, nói.
 
Hạ Ngôn động cước bộ đi về phía sàn đấu.
 
Người bốn phía chung quanh dường như thủy triều lên xuống, sấm trận đã qua, phần đông khán giả đều vung vung tay hô to tên Hạ Ngôn.
 
Trong trường đấu, ba người Học Viện Hồng Hà vẫn đang đứng yên.
 
- Học Viện Tử Diệp. Hạ Ngôn.
 
Ánh mắt Lý Lỗi trừng lên nhìn Hạ Ngôn.
 
- Chúng ta ai lên trước? Tiêu Tử Ngọc nhíu mày nói.
 
Bọn họ đều rõ ràng, mình không phải đối thủ Hạ Ngôn, lên sân đấu là thua không thể nghi ngờ. Tuy nhiên việc này không thể tránh được.
 
- Vẫn là ta lên trước hả?
 
Tiêu Tử Ngọc chợt nói, ánh mắt nhìn Lý Lỗi và Lỗ Hạng Chi, ánh mắt dò hỏi.
 
- Ừ, hai người các ngươi tùy trận ai lên trước cũng được. Lỗ Hạng Chi tùy ý gật đầu nói với Tiêu Từ Ngọc.
 
"Hiện tại ta có thể sử dụng Hỏa Thai Đan. Tuy nhiên, không thể để người khác nhìn thấy được. " Lỗ Hạng Chi nhìn bốn phía.
 
Trong Hội Giao Lưu, học viên bị cấm sử dụng đan dược, bởi vì đây là việc cực kỳ không công bình.
 
Lúc này, dưới ánh mắt chăm chú của nhiều người như vậy, muốn sử dụng Hỏa Thai Đan mà không bị phát hiện, hiển nhiên là không có khả năng.
 
Trong lòng vừa chuyển, Lỗ Hạng Chi nhìn một gian nhà xí cách đó vài trăm thước.
 
"Phải tới đó dùng Hỏa Thai Đan!" Lỗ Hạng Chi vừa động. "Ta phải nhanh lên, chờ Hạ Ngôn thắng Tiêu Tử Ngọc và Lý Lỗi xong, ta phải trở về gấp. "
 
Lỗ Hạng Chi nói với nhân viên công tác muốn đi nhà xí, nhân viên công tác nhíu nhíu mày, nhưng không thể không cho Lỗ Hạng Chi đi, chỉ nhắc nhở:
 
- Ngươi phải nhanh quay về, nếu đến phiên ngươi mà quá thời gian một chén trà ngươi chưa lên, sẽ dựa theo quy định hủy bỏ tư cách tỷ đấu của ngươi.
 
Thời điểm tỷ đấu, đương nhiên không thể vì chuyện một học viên đi nhà xí mà bắt mọi người phải chờ, cho nên có một thời gian hạn định.
 
"Chỉ năm trăm mét, ta đi một lát là có thể trở về. " Lỗ Hạng Chi vận linh lực xuống chân, vù một cái, phóng về phía nhá xí.
 
- Tỷ đấu bắt đầu.
 
Nhân viên công tác hỏi ý Hạ Ngôn và Tiêu Tử Ngọc, sau đó hét lớn một tiếng, tỷ đấu hai người chính thức bắt đầu.
 
Tiêu Tử Ngọc vẫy cổ tay một cái, mộc còn trong tay liền hình thành kiếm hoa phức tạp.
 
"A?" Hạ Ngôn hơi kinh hãi. Tiêu Tử Ngọc này không ngờ lại học bí điển Thiên cấp.
 
Tuy rằng chỉ nhìn một thức mở đầu của Tiêu Tử Ngọc, nhưng Hạ Ngôn có thể xác định, Tiêu Tử Ngọc sử dụng chính là võ kỹ Thiên cấp. Lúc trước Hạ Ngôn đã xem qua võ kỹ của các học viên, chi có Cao Xung học bí điển Thiên cấp.
 
Tiêu Tử Ngọc này là người thứ hai.
 
Tiêu Tử Ngọc vẫn chua bước chân vào cảnh giới Đại Linh Sư, rất khó phát huy ra được uy lực của bí điển Thiên cấp, cũng chính vì vậy nên đại đa số Linh Sư đỉnh đều không muốn bỏ qua bí điển Nhân cấp để học bí điển Thiên cấp.
 
Trong số các học viên của các Học viện nhất lưu, cũng không phải không thể thấy người tu luyện bí điển Thiên cấp, chỉ là họ không phát huy được uy lực của bí điển Thiên cấp.
 
Nói một cách khác, Linh Sư đỉnh có thể phát huy mười thành uy lực của bí điển Nhân cấp thì có thể chém ra võ kỹ uy lực một ngàn ba trăm độ, thậm chí một ngàn năm trăm độ. Nhưng Linh Sư đỉnh sử dụng bí điển Thiên cấp lại chi có thể phát ra hai thành uy lực, như vậy có thể còn không đạt tới một ngàn ba trăm độ.
 
Cho nên, học bí điển cũng không phải càng cao càng tốt, còn phải xem thực lực bản thân có thể phát huy uy lực bí điển hay không.
 
"Lại xem xem Tiêu Tử Ngọc này có thể phát huy được bao nhiêu uy lực của bí điển Thiên cấp. " Hạ Ngôn nhếch môi, ánh mắt sáng ngời nhìn Tiêu Tử Ngọc.
 
-Hát!
 
Tiêu Tử Ngọc hét lớn một tiếng, chân chợt động, thân thể bay vọt lên trời, mộc côn trong không khí phát ra tiếng vun vút, nhanh chóng tiếp cận thân thể Hạ Ngôn. Tốc độ cực nhanh, công kích cực kỳ sạch sẽ lưu loát.
 
Trong giây lát, trường côn của Tiêu Tử Ngọc cũng đã tới trước mặt Hạ Ngôn.
 
Tiêu Tử Ngọc chấn động cổ tay, lúc này mộc côn trong tay đột nhiên tăng tốc. Thời điểm tới gần đối thủ, tốc độ lại càng nhanh hơn.
 
Trong số tất cả Linh Sư đỉnh mà Hạ Ngôn từng giao đấu, thực lực Tiêu Tử Ngọc là mạnh nhất! Uy lực bí điển Thiên cấp Tiêu Tử Ngọc có thể phát huy khoảng năm thành.
 
Trường côn nhanh chóng ma sát với không khí sinh ra tiếng kêu rất chói tai, truyền rất xa trên quảng trường trung ương.
 
-Bốp!
 
Thân thể Hạ Ngôn đột nhiên nhoáng lên một cách khó tin.
 
Tiêu Tử Ngọc trơ mắt nhìn Hạ Ngôn lập tức sẽ bị mình đánh trúng, không ngờ lại quỷ dị di động về phía sau hai thước. Chính là khoảng cách hai thước này lại khiến trường côn của mình thất bại.
 
Không chỉ như thế, cùng lúc Hạ Ngôn lui về sau, côn ảnh trong tay hắn cũng đánh trúng trường côn mình.
 
Một lực lượng mạnh mẽ truyền theo trường còn tiến về, Tiêu Tử Ngọc chỉ có thể hung hăng cắn răng một cái, quán chú linh lực toàn thân lên trường côn, triệt tiêu luồng linh lực khổng lồ đang nhanh chóng truyền đến.
 
Sau lúc vũ khí hai người va chạm, Tiêu Tử Ngọc không khống chế được thân thể, lui về sau ba bước, rồi sau đó mới đứng vững thân hình được.
 
Mà Hạ Ngôn thì vững vàng đứng yên tại chỗ.
 
- Thực lực không tồi.
 
Hạ Ngôn cười vung vầy trường côn, nói với Tiêu Tử Ngọc.
 
Vừa rồi Hạ Ngôn đánh ra một còn, chính là dùng võ kỹ uy lực một ngàn năm trăm độ, còn để cho Tiêu Tử Ngọc chống đỡ được. Nếu dùng lực quá lớn sẽ khiến Tiêu Tử Ngọc không ngăn được, bị đánh bay ra ngoài, như vậy Hạ Ngôn sẽ thắng.
 
Mà hiện tại, kết quả Hạ Ngôn muốn cũng không phải thắng lợi lập tức, mà phải tiêu hao linh lực Tiêu Tử Ngọc, để cho Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết có thể thoải mái một chút, thậm chí có cơ hội đánh bại đối thủ.
 
-Hừ!
 
Tiêu Tử Ngọc hừ lạnh một tiếng.
 
Linh lực lại tụ tập, chân dậm mạnh lên đất một cái, thân thể bay vụt ra. Trên không, trường côn triển khai một bộ kiếm kỹ, nhanh chóng đâm tới Hạ Ngôn. Sức mạnh thân thể lao xuống khiến bộ kiếm kỹ này thoạt nhìn mười phần uy thế.
 
Hạ Ngôn híp mắt, trường côn chuyển động thành một vòng tròn. Bỗng nhiên, Hạ Ngôn hướng vòng tròn lên trời, vừa lúc va chạm với công kích của Tiêu Tử Ngọc.
 
Công kích thoạt nhìn cực kỳ uy thế của Tiêu Tử Ngọc không ngờ không thể phá nổi một côn Hạ Ngôn trên tay vẽ ra.
 
Phải biết rằng, Linh La Kiếm của Hạ Ngôn đã sớm đạt tới trình độ bí điển Thiên cấp. Hơn nữa, Linh La Kiếm có lẽ là bí điển Thiên cấp hoàn mỹ nhất trên đại lục, tuy rằng uy lực không phải là mạnh nhất trong bí điển Thiên cấp, nhưng Linh La Kiếm gần như không có sơ hở.
 
Tiêu Tử Ngọc không thể phát huy được hoàn toàn uy lực của bí điển Thiên cấp, sao có thể đánh tan được thế phòng ngự của Hạ Ngôn.
 
Phốc phốc phốc.
 
Vũ khí hai người va chạm vô số lần trên không. Những âm thanh trầm đục không ngừng truyền ra từ trung tâm trận chiến. Linh lực không ngừng tụ tán, ngẫu nhiên lưu lại từng dấu vết trên mặt đất cứng rắn. Thân thể Tiêu Tử Ngọc đã dừng lại trên không trung một lúc lâu, nhưng hai người vẫn đang giằng co.
 
- Hả? Biểu hiện của Hạ Ngôn hôm nay dường như cố ý không đánh bại Tiêu Tử Ngọc
 
kia.
 
Lưu tiên sinh đứng trên đài cao, trầm ngâm nói.
 
Người khác cũng nhìn ra được, dường như Hạ Ngôn không dùng toàn lực.
 
Nếu Hạ Ngôn dùng toàn lực thì hiển nhiên là Tiêu Tử Ngọc căn bản không thể giằng co với Hạ Ngôn được. Mà hiện tại hai người lại đấu với thực lực tương đương.
 
Khán giả bốn phía phần lớn không có nhãn lực cao, họ đến xem chính là vì náo nhiệt, thấy hai người đánh rất phấn khích, cho nên càng ủng hộ hơn.
 
- Sao còn chưa chấm dứt?
 
Lỗ Hạng Chi từ nhà xí quay về, nhìn thấy hai người còn đang đánh nhauy kinh ngạc hỏi Lý Lỗi còn đang mờ mịt đứng nhìn.
 
Kỳ thực Lý Lỗi cũng hoàn toàn không hiểu!
 
- Ta cũng không biết, đã đánh một lúc lâu nhưng giống như. Lý Lỗi sờ sờ đầu, nhíu mày nói.
 
- Tại sao có thể như vậy, thực lực Hạ Ngôn kia sao có thể yếu vậy?
 
Lỗ Hạng Chi ngưng mắt nhìn hai người trong trường, thấp giọng gào lên. Xem trận đấu hai người dường như còn một lúc lâu nữa mới có thể phân thắng bại. Nhưng, Lỗ Hạng Chi hắn đã dùng Hỏa Thai Đan, nếu qua nửa canh giờ nữa còn đánh cái gì?
 
Cho nên, Lỗ Hạng Chi gấp hơn bất cứ người nào, thậm chí hắn còn hận Tiêu Tử Ngọc không lập tức thua trận.
 
- Pằng!
 
Nắm tay hai người cùng đánh ra một quyền, đụng vào nhau liền kích động một vòng linh lực nhanh chóng tản ra bốn phía.
 
- Hạ Ngôn, sao ngươi không dùng toàn lực? Tiêu Tử Ngọc lùi về sau, khó hiểu hỏi Hạ Ngôn.
 
Tới lúc này nàng đương nhiên có thể cảm giác được Hạ Ngôn không dùng toàn lực, liên tục vài ngày xem Hạ Ngôn ra tay, ngay cả Cao Xung cũng bị Hạ Ngôn ba chiêu đánh bại. nhưng hiện tại họ đã đánh quá ba mươi chiêu, mình còn chưa bại.
 
- Ha hạ hôm nay là trận đấu cuối cùng, cho nên để cho khán giả được xem tận hứng một chút đi.
 
Hạ Ngôn cười cười nói.
 
Đương nhiên hắn không thể nói: "Ta muốn tiêu hao linh lực của ngươi, để những người khác cùng có cơ hội chiến thắng ngươi. "
 
Tiêu Tử Ngọc nghe vậy, nhưng thật ra cùng tin, không khỏi cười nói:
 
- Tốt, vậy thì để cho họ xem tận hứng đi.
 
Nói xong, Tiêu Tử Ngọc quán chú linh lực vào côn ảnh, cả cây trường côn màu đen phát ra tiếng "ong ong" chấn động, thanh thế cực lớn. Lấy thực lực Linh Sư đỉnh, muốn làm ra một ít động tĩnh khiến người ta sợ hãi cũng không quá khó.
 
Dưới tình huống hai người cố ý thi triển thủ đoạn, cuộc đấu lại càng thêm kịch tính.
 
- Chết tiệt, ghê tởm!
 
Hạ Ngôn và Tiểu Tử Ngọc đấu đến không còn biết gì nữa, nhưng Lỗ Hạng Chi thì đã gấp đến tái cả mặt rồi.
 
Bình Luận (0)
Comment