Linh La Giới

Chương 317

Hạ Ngôn chuyển mắt, thấy đám người Dạ lão đi từ sau lưng tới, trên mặt đầy nếp nhăn mang theo vẻ tươi cười. Sau lưng Dạ lão là một đám đông.
 
- Chào Dạ lão!
 
Hạ Ngôn vội vàng lên tiếng.
 
- Hạ Ngôn à, không ngờ tới lần đầu tiên ngươi đi vào Ma Quỷ Trận Thiên Cung chúng ta, lại có thể một hơi thông qua khảo hạch.
 
Dạ lão cố ý kéo dài giọng, nhìn mấy người phía sau, lại xoay người nhìn Hạ Ngôn cười nói.
 
- Cái gì?
 
Tiêu Tử Minh yết hầu lên xuống, ánh mắt trợn tròn nhìn Hạ Ngôn.
 
Vừa nãy hắn đi ra từ trong trận, liền nhìn thấy Hạ Ngôn xuất hiện bên cạnh mình, liền đương nhiên cho rằng Hạ Ngôn cũng bị Ma Quỷ Trận bức ra. Hơn nữa, hắn còn hỏi Hạ Ngôn đi sâu vào trong trận bao nhiêu thước!
 
Thế nhưng.
 
Dạ lão nói một câu làm Tiêu Tử Minh thoáng cái như sét đánh, đứng ngẩn người tại chỗ, vẻ mặt kinh ngạc!
 
- Hạ Ngôn! Từ lúc ngươi đi vào Ma Quỷ Trận đến giờ, thời gian tổng cộng hết chín canh giờ.
 
Lưu tuần tra cũng mở lời nói.
 
- Trong lịch sử khảo hạch Thiên Cung chúng ta, ở dưới Linh Tông, ngươi là người đầu tiên không một lần thất bại liền thành công thông qua khảo hạch Ma Quỷ Trận.
 
Lưu tuần tra cười nói.
 
-Ồ?
 
Nghe ra, hình như mình đã phá vỡ kỷ lục Thiên Cung.
 
Không biết, phá kỷ lục này có được khen thưởng gì không.
 
- Chuyện này chúng ta sẽ bẩm báo cho Thánh Hoàng. Ha ha, nếu không có gì bất ngờ, nhất định Thánh Hoàng sẽ khen thưởng cho ngươi thêm một ít giá trị tu luyện.
 
Dạ lão lại cười nói.
 
- Giá trị tu luyện?
 
Hạ Ngôn sững sờ.
 
Giá trị tu luyện này là cái thứ gì?
 
- Ừ! Hiện tại ngươi đã là thành viên chính thức của Thiên Cung cho chúng ta, chờ bảy người kia có kết quả khảo hạch, tư liệu của ngươi sẽ được ghi vào Thiên Cung chúng ta. Người trong Thiên Cung có một thứ rất quan trọng với tu luyện bản thân, đó chính là giá trị tu luyện.
 
Dạ lão gật đầu.
 
- Chờ sau này Lưu tuần tra sẽ từ từ giải thích cho ngươi giá trị tu luyện cùng một ít quy tắc trong Thiên Cung. Nói chung, giá trị tu luyện này càng cao, ngươi có thể thu được càng nhiều chỗ tốt.
 
Lúc Dạ lão nói đến giá trị tu luyện, bao gồm cả ba vị tổng quản cùng ba vị tuần tra, trong ánh mắt đều lóe lên tia sáng nóng cháy. Hiển nhiên, giá trị tu luyện đổi với bọn họ mà nói. cũng rất trọng yếu.
 
- Vâng! Dạ lão, ta đã biết!
 
Hạ Ngôn gật đầu đáp.
 
- Vậy chúng ta nên đi phòng khống chế trước, tiếp tục xem tình hình khảo hạch của bảy người mới còn lại. Ha ha, bảy người này, không biết cuối cùng có thể đi qua mấy người nữa.
 
Dạ lão nói với những người phía sau.
 
Ba vị tuần tra cùng ba vị tổng quản đều khẽ gật đầu, sau đó đi tới phòng khống chế.
 
- Tiêu Tử Minh, ta đi phòng khống chế trước, ngươi phải cố gắng lên.
 
Hạ Ngôn cười nói với Tiêu Tử Minh đang đứng như trời trồng.
 
Tiêu Tử Minh gật đầu, có chút đờ đẫn.
 
Vừa nãy mấy người Dạ lão nói chuyện, hắn đều nghe rõ ràng. Hạ Ngôn vào Ma Quỷ Trận không thất bại một lần, trực tiếp thông qua.
 
Chênh lệch này xác thật rất lớn. Trước đó, Tiêu Tử Minh cũng rõ ràng mình có chênh lệch rất lớn với Hạ Ngôn. Dù sao. Hạ Ngôn có thể chiến thắng Vương Vũ cảnh giới Linh Tông, bản thân hắn lại không thể nào làm được.
 
Thế nhưng sau khi trải qua Ma Quỷ Trận, Tiêu Tử Minh biết rất rõ độ khó của Ma Quỷ Trận này. Mà Hạ Ngôn, lại chỉ một lần liền thông qua.
 
Chờ Tiêu Tử Minh giật mình tỉnh lại, Hạ Ngôn đã theo mấy người Dạ lão đi vào phòng khống chế.
 
- Ta.
 
Tiêu Tử Minh bỗng nhiên xiết chặt nắm tay, hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang nhấp nháy:
 
- Tiêu Tử Minh ta, nhất định phải thông qua, ta muốn đi vào Thiên Cung!
 
Trong lòng Tiêu Tử Minh điên cuồng rít gào, ánh mắt trở nên vô cùng kiên nghị.
 
Hạ Ngôn đã chính thức trở thành người Thiên Cung, được Dạ lão cho phép, tự nhiên có thể đi vào phòng khống chế như những người Thiên Cung khác.
 
Sau khi Hạ Ngôn đi vào phòng khống chế, người hai trận doanh Thiên Cung đều chuyển ánh mắt về phía Hạ Ngôn.
 
Những ánh mắt này, có kinh dị, có mang theo địch ý, chẳng qua Hạ Ngôn thong dong đi lên phía trước, cũng không va chạm với những ánh mắt này.
 
- Hạ Ngôn, hoan nghênh ngươi gia nhập vào chúng ta!
 
Một người Thiên Cung nhiệt tình bất chuyện với Hạ Ngôn.
 
Người Thiên Cung này cũng ở trận doanh học viện, tuổi khoảng bốn mươi đến năm mươi, từ tuổi phán đoán ra, hắn đi vào Thiên Cung ít nhất mười mấy đến hai mươi năm. Vừa nãy lúc đoàn người Dạ lão đi ra nghênh tiếp Hạ Ngôn, hắn cũng đi ra cùng nhiều người.
 
Hiện tại quay vào phòng khống chế, hắn dẫn đầu chào hỏi Hạ Ngôn.
 
- Cám ơn!
 
Hạ Ngôn vội vã nói.
 
- Ta là Dương Khai, đã tu luyện ở Thiên Cung hai mươi mốt năm. Hạ Ngôn, sau này chúng ta sẽ tu luyện cùng chỗ. Ha ha, ngươi lần đầu tiên vào Ma Quỷ Trận là có thể thông qua thuận lợi, thành tựu tương lai nhất định rất cao.
 
- Đúng vậy! Hạ Ngôn, sau này nên giao lưu tâm đắc trong Ma Quỷ Trận với chúng ta nhiều hơn!
 
Lại một người chào hỏi với Hạ Ngôn.
 
Ở xung quanh Hạ Ngôn tụ tập khoảng hơn hai mươi người Thiên Cung.
 
Những người này đều thuộc trận doanh phái học viện. Người hai trận doanh khác đều đứng ở xa nhìn.
 
Người trong Thiên Cung, rất ít có người tu luyện ở Thiên Cung quá trăm năm, địa vị cũng khá cao, bọn họ cũng không chen vào đấu đá giữa ba trận doanh.
 
Lưu tiên sinh, nói đến cùng cũng là một thành viên phái học viện. Trước khi lão trở thành tuần tra cũng là người phái học viện. Còn hai trận doanh khác, kỳ thật có thể nói là một trận doanh, Trương tuần tra cùng Giản tuần tra trước khi nhậm chức tuần tra, bọn họ cũng là người ở hai trận doanh, quan hệ giữa hai bên đều rất thân cận.
 
Nếu phái học viện sản sinh mâu thuẫn với bất kỳ một trận doanh nào, như vậy trận doanh còn lại tất nhiên sẽ chỉ mũi mâu về phía phái học viện.
 
Cho nên, người phái học viện trong Thiên Cung, kỳ thật vẫn đều nghẹn một hơi. Không còn cách nào, phái học viện vẫn luôn ở thế yếu.
 
Thấy Hạ Ngôn nói chuyện cùng những người kia, Lưu tiên sinh cũng không gọi Hạ Ngôn tới.
 
Một ít quy tắc trong Thiên Cung, những người tiếp xúc với Hạ Ngôn đều sẽ nói cho hắn, cũng không cần lão phải đặc biệt giảng giải cho Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn, vừa nãy ngươi ở trong Ma Quỷ Trận, một kiếm đâm thủng thân thể ma quỷ, rốt cuộc làm sao được như vậy?
 
Một học viên hiếu kỳ hỏi.
 
Tên học viên này, mười năm trước bước vào cảnh giới Linh Tông, tuy rằng hiện tại vẫn là Linh Tông sơ kỳ, thế nhưng thực lực vượt xa quá người vừa bước vào cảnh giới Linh Tông. Nhưng hiện giờ, hắn vẫn không thể làm ma quỷ tạm thời mất đi năng lực hành động.
 
Kỳ thật, trong những học viên này, đa số cũng không có thực lực làm ma quỷ tạm thời mất đi năng lực hành động.
 
Đối với năng lực khó tin nổi của Hạ Ngôn, bọn họ đều rất hiếu kỳ.
 
Quả nhiên, tên này vừa mở miệng hỏi, những người khác cũng hiếu kỳ nhìn Hạ Ngôn.
 
- Thần Hi kiếm của ta rất sắc bén.
 
Hạ Ngôn tâm niệm vừa chuyển, suy nghĩ một chút liền chậm rãi nói:
 
- Kỳ thật tuy rằng ta chỉ có thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ, chẳng qua linh lực của ta mạnh hơn Đại Linh Sư bình thường. Vừa nãy trong Ma Quỷ Trận, ta dùng võ kỹ uy lực hai vạn độ.
 
Đại Linh Sư hậu kỳ bình thường, một kích toàn lực cũng chỉ có thể phát huy võ kỹ uy lực một vạn năm ngàn độ. Như Vương Vũ vừa bước vào cảnh giới Linh Tông, cũng chỉ mới có thể phát huy võ kỹ uy lực ba vạn độ.
 
Nhìn mọi người, Hạ Ngôn tiếp tục nói:
 
- Đương nhiên, võ kỹ uy lực hai vạn độ, cộng thêm Thần Hi kiếm sắc bén vẫn không thể đâm thủng thân thể ma quỷ. Tuy nhiên ta khống chế linh lực ngưng tụ thành một điểm trên thân Thần Hi kiếm. Ngưng kết thành công điểm này trên mũi kiếm Thần Hi, sau đó lại đâm ra.
 
Đến đây, Hạ Ngôn dừng lại.
 
Mọi người đều lộ ra thần sắc như có suy tư, chẳng qua ánh mắt của mọi người nhanh chóng bị biểu tình nghi hoặc thay thế.
 
- Hạ Ngôn! Lúc ngươi đấu với ta ở Trung tâm giao lưu thành Tử Nguyệt, một lần công kích cuối cùng của ngươi, lẽ nào chính là kết quả ngưng tụ linh lực này?
 
Vương Vũ trong đám người liền hỏi.
 
Từ sau khi thua Hạ Ngôn, trong lòng Vương Vũ vẫn luôn có nghi hoặc thật lớn, đó là rốt cuộc Hạ Ngôn làm sao ở một kích cuối cùng lại phát huy lực công kích cường đại như vậy.
 
Hiện giờ, Vương Vũ nghe Hạ Ngôn nói vậy, mới chợt hiểu rõ.
 
Hạ Ngôn nhìn về phía Vương Vũ cười nói
 
- Không sai, một lần công kích cuối cùng của ta xác thật ngưng tụ linh lực thành công, cho nên uy lực ngưng tụ mạnh mẽ gấp đôi thậm chí phải vượt gấp đôi trước đó.
 
- Thế nhưng, ngưng tụ linh lực? Làm sao mới được chứ?
 
Dương Khai cau mày khó hiểu.
 
Nghe Hạ Ngôn nói dường như rất đơn giản. Ngưng tụ linh lực thành một điểm trên vũ khí, khi linh lực phân tán ngưng tụ thành một điểm, đương nhiên uy lực sẽ tăng mạnh.
 
Thế nhưng, rốt cuộc ngưng tụ như thế nào?
 
Những Linh Tông bọn họ cũng không làm được điểm này, Hạ Ngôn sao lại làm được?
 
- Cái này, có thể lần lượt thí nghiệm, sau đó mới ngưng tụ thành công.
 
Hạ Ngôn cau mày. Hắn cũng không biết nói sao cho rõ.
 
-Ừ!
 
Dương Khai gật đầu:
 
- Ha ha! Hạ Ngôn không gạt ngươi, trước khi nhìn thấy ngươi sử dụng năng lực này, chúng ta thật không biết linh lực có thể ngưng tụ công kích. Tuy rằng chúng ta trong tu luyện, trong chiến đấu cố gắng làm ngưng kết linh lực của mình, phát huy ra uy lực càng mạnh hơn, thế nhưng không cách nào làm được.
 
- Thời gian lâu dài chúng ta cũng tự nhiên cho rằng linh lực công kích không cách nào ngưng tụ thành một điểm. Xem ra sau này chúng ta phải tốn chút tâm tư, thử ngưng tụ linh lực.
 
Dương Khai nhìn những người xung quanh, cười nói.
 
- Vương Vũ, hóa ra ngươi đã từng giao thủ với Hạ Ngôn à?
 
Dương Khai nhìn lại Vương Vũ.
 
Hắn đi tới Thiên Cung sớm hơn Vương Vũ, cũng biết thực lực Vương Vũ. Không lâu trước. Vương Vũ vừa tiến vào cảnh giới Linh Tông.
 
- Đúng vậy, Trương Định Đông Viện trưởng Học Viện Long Đằng để ta giúp Học Viện Long Đằng tham gia Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, ta đã đi.
 
Vương Vũ cũng không giấu diếm:
 
- Lúc đó đối thủ của ta là Hạ Ngôn. Hạ Ngôn chẳng qua là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, ta nghĩ mình lấy cảnh giới Linh Tông đối phó một Đại Linh Sư, vậy còn không phải là chuyện nhẹ nhàng sao?
 
- Thế nhưng, khi ta giao thủ với Hạ Ngôn rồi, ta mới hiểu được mình sai đến thái quá!
 
Nhớ tới thất bại lúc đó, tuy rằng sắc mặt Vương Vũ còn có chút mất tự nhiên, chẳng qua cũng đã có thể buông ra.
 
- Vương Vũ, vậy ngươi chiến đấu bao lâu thì đánh bại Hạ Ngôn?
 
Trong đám người, lại có người không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
 
Vương Vũ liếc nhìn người kia.
 
- Ta không đánh bại Hạ Ngôn.
 
-Hả?
 
Vương Vũ nói như vậy, mọi người liền sững sờ.
 
Tuy rằng vừa nói Vương Vũ giao thủ với Hạ Ngôn mới biết hắn xem nhẹ Hạ Ngôn, thế nhưng không ai cho rằng Vương Vũ không đánh bại Hạ Ngôn.
 
Dù sao, một người là Linh Tông, một người là Đại Linh Sư.
 
- Đúng vậy, ta thua. Hạ Ngôn đánh bại ta!
 
Vương Vũ cười khổ, cảm khái nói.
 
Bình Luận (0)
Comment