Linh La Giới

Chương 342

- Kim đội trưởng, Đường chủ còn chưa trở về sao?
 
Một gã trưởng lão Hạ gia, lần thứ hai tới nơi này để hỏi xem Hạ Ngôn đã trở về hay chưa.
 
Lúc này, đã đến thời gian sẩm tối, sắc trời giống như tấm màn đen. Sáng sớm, vị trưởng lão Hạ gia này đã từng tới hỏi qua, bất quá đội trưởng đội hộ vệ Thánh đường nói Đường chủ từ sáng sớm đã rời khỏi Thánh đường. Từ lúc đó tới giờ, trưởng lão Hạ gia đã tới trước cửa Thánh đường hai lần, chỉ là Hạ Ngôn vẫn chưa thấy quay trở lại Thánh đường.
 
Bởi vì Đường chủ Hạ Ngôn là người của Hạ gia, vì vậy đội trưởng đội hộ vệ đối với trưởng lão Hạ gia phi thường khách khí. Tuy rằng đã bị hỏi nhiều lần, thế nhưng vẫn duy trì lễ phép.
 
- Hạ trưởng lão, Đường chủ đã đi ra ngoài từ sáng sớm, cho tới bây giờ còn chưa trở về.
 
Kim đội trưởng bất đắc dĩ lắc đầu nói.
 
- Như vậy, chờ khi nào Đường chủ trở về, ta lập tức báo cho người, nói có trưởng lão Hạ gia tới tìm người nhiều lần.
 
Trưởng lão Hạ gia vội vàng nói tạ ơn.
 
- Hạ Ngôn rốt cuộc là làm cái gì đây? Thế nào mà cả ngày rồi vẫn chưa thấy trở về?
 
Trong miệng nói lời cảm tạ, bất quá vị trưởng lão Hạ gia này, trong lòng vẫn có chút lo lắng suy nghĩ.
 
Nếu không phải là việc gấp thì hắn cũng không một ngày bốn lần tới dò hỏi xem Hạ Ngôn đã trở về hay chưa.
 
Vị tổng quản thương hội Chu Vận Kiều Đại Sơn, sáng sớm đã tới Hạ giạ, tộc trưởng Hạ gia tự thân tiếp đón. Đồng thời còn chuẩn bị cùng với nói chuyện làm ăn. Thế nhưng vị Kiều tổng quản kia lại yêu cầu gặp Hạ Ngôn, cùng với Hạ Ngôn thỏa thuận mọi chuyện.
 
Hạ Ngôn không tới, vậy thì hắn sẽ không thương nghị bất luận là chuyện gì.
 
Hạ Phi Long cũng không có cách, chỉ có thể để một trưởng lão Hạ gia đến Thánh đường tìm Hạ Ngôn. Thế nhưng Hạ Ngôn lại không có mặt tại Thánh đường, từ lúc sáng sớm đã rời khỏi không biết là đi tới địa phương nào.
 
Đội trưởng đội hộ vệ, một ít quản sự của Thánh đường đều không rõ ràng lắm rốt cuộc Hạ Ngôn đi nơi nào.
 
- Kim đội trưởng, vậy thì làm phiền ngươi rồi.
 
Trưởng lão Hạ gia ôm quyền, chuẩn bị cáo từ rời đi.
 
- Không sao hết, Hạ trưởng lão không cần phải khách khí như vậy, có thể vì ngươi truyền lời, ta rất vinh hạnh.
 
Kim đội trưởng vội vàng khách khí đáp lễ lại nói.
 
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện cách đó trăm mét, chính là Hạ Ngôn với bộ quần áo màu trắng.
 
Hạ Ngôn tại Tội Ác Sâm Lâm, Mê Vụ sơn cốc tìm được hai cây Tỳ Bà Thảo, lập tức trở lại thành Ngọc Thủy. Lấy tốc độ của Hạ Ngôn, chỉ trong thời gian hai canh giờ liền từ Mê Vụ sơn cốc trở lại thành Ngọc Thủy. Hiện tại Mê Vụ sơn tốc, từ khi linh thú Bạch Thạch Hổ kia rời khỏi, lại xuất hiện rất nhiều dã thú hung mãnh chiếm giữ, bất quá những dã thú này đối với Hạ Ngôn mà nói không có bao nhiêu nguy hiểm.
 
Hạ Ngôn từ rất xa đã nhìn thấy trưởng lão Hạ gia bên ngoài Thánh đường, liền tăng nhanh tốc độ.
 
- Lục trưởng lão, người tới nơi này tìm ta?
 
Lục trưởng lão vừa mới xoay người, cúi đầu, không nhìn thấy Hạ Ngôn đang tới gần, nghe được thanh âm này, vội vã ngẩng đầu lên, thấy Hạ Ngôn đã trở về, trên mặt nhất thời mừng rỡ.
 
- Đường chủ, mời nhanh tới Hạ gia một chuyến, vị tổng quản Kiều Đại Sơn của thương hội Chu Vận đã sớm tới Hạ gia chúng ta, nói muốn cùng ngươi thương nghị kế hoạch hợp tác lần này.
 
Lục trưởng lão rất nhanh nói với Hạ Ngôn.
 
- A?
 
Hạ Ngôn hơi sửng sốt, con mắt chuyển động.
 
- Tốt. Đi, về gia tộc nhìn vị tổng quản của thương hội Chu Vận này.
 
Khóe miệng Hạ Ngôn hơi nhếch lên, vừa cười vừa nói.
 
Lập tức cùng với Lục trưởng lão trở lại Hạ gia.
 
Vị tổng quản kia đã được an bài tại phòng khách nghỉ ngơi, tộc trưởng Hạ Phi Long đang chuẩn bị tiệc tối, đang muốn kêu người đi mời Kiều Đại Sơn.
 
- Tộc trưởng!
 
Lục trưởng lão và Hạ Ngôn xuất hiện trước mặt Hạ Phi Long.
 
- Hạ Ngôn, ngươi đã trở về!
 
Hạ Phi Long nhìn thấy Hạ Ngôn, cũng lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn đã chờ đợi một ngày một đêm. Kế hoạch hợp tác cùng với thương hội Chu Vận làm cho Hạ Phi Long không thể yên ổn trong lòng.
 
Chuyện lần này, càng sớm làm ổn thỏa, đối với Hạ gia càng có lợi.
 
- Đúng, vị tổng quản Kiều Đại Sơn kia đâu?
 
Hạ Ngôn hỏi.
 
- Hắn đang nghỉ ngơi trong phòng khách.
 
Hạ Phi Long nói.
 
- Hạ Ngôn, ngươi trở về là tốt rồi, tiệc tối đã chuẩn bị xong. Ta đang định gọi người tới mời vị tổng quản Kiều Đại Sơn kia tới đây.
 
-Tốt!
 
Hạ Ngôn gật đầu.
 
Địa điểm tiệc tối là đại sảnh tiếp khách của Hạ gia. Lúc này đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, không gian sáng sủa. Rất nhiều người hầu và tỳ nữ đều ở bên trong hổ trợ, đem từng món thức ăn vô cùng phong phú lên.
 
Tuy rằng chỉ là mở tiệc chiêu đãi một người Kiều Đại Sơn, bất quá chư vị trưởng lão Hạ gia, chỉ cần vẫn còn trong thành Ngọc Thủy đều có mặt đông đủ. Đồng thời, Hạ Phi Long còn mời hai huynh muội Bạch Hoa và Bạch Nhị tới đây. Hạ Ngôn và Hạ Phi Long đang tới đại sảnh. Hạ Ngôn cùng với Bạch Hoa và Bạch Nhị chào hỏi mấy câu, rồi ngồi xuống chờ đợi vị tổng quản Kiều Đại Sơn tới.
 
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Kiều Đại Sơn cùng với người hộ vệ tới mời hắn tiến vào trong đại sảnh.
 
- Kiều tổng quản!
 
Hạ Phi Long còn có các vị trưởng lão đều ôm quyền hướng về phía Kiều Đại Sơn.
 
- Ha ha, tộc trưởng, các vị trưởng lão.
 
Kiều Đại Sơn ôm quyền, đáp lễ với đám người Hạ gia. Ánh mắt hơi đảo qua, đột nhiên rơi vào người Hạ Ngôn.
 
Kiều Đại Sơn này mặc một bộ quần áo thương nhân tương đối thông thường, có chút mập mạp. Khi cười rộ lên con mắt nheo lại, bất quá nhãn thần phi thường sáng sủa, thoạt nhìn có vẻ giống như một thương nhân tương đối khôn khéo.
 
- Kiều tổng quản, ta chính là Hạ Ngôn!
 
Hạ Ngôn mở miệng nói, ánh mắt nhìn vào Kiều Đại Sơn.
 
Trong lòng Kiều Đại Sơn khẽ động.
 
"Quả nhiên phi thường trẻ tuồi!"
 
- Đường chủ Hạ Ngôn, đại danh của ngươi, Kiều Đại Sơn đã sớm nghe nói, bất quá nghe thấy không bằng gặp mặt, có thể nhìn thấy ngươi, thực sự là vinh hạnh lớn lao của Kiêu Đại Sơn!
 
Kiều Đại Sơn cười hà hà nói.
 
- Kiều tổng quản, ngươi có thể đến thành Ngọc Thủy chúng ta, ta thực cao hứng.
 
Hạ Ngôn chậm rãi nói.
 
- Chúng ta ngày hôm nay không đi vòng vào, tộc trưởng nói ngươi muốn cùng ta nói chuyện kế hoạch hợp tác, ta đối với sinh ý cũng không quá tinh thông. Kiều tổng quán có yêu cầu gì, xin mời nói thẳng, sau đó cùng tộc trưởng thương lượng chi tiết cụ thể.
 
- Ha ha, Đường chủ Hạ Ngôn quả nhiên sảng khoái!
 
Kiều Đại Sơn ha ha cười nói.
 
Đột nhiên, Kiều Đại Sơn thu liễm nụ cười lại, thanh âm kiên định nói:
 
- Ta xác thực có một yêu cầu.
 
Kiều Đại Sơn dừng một chút.
 
- Đường chủ Hạ Ngôn tuổi còn trẻ, tương lai đầy hứa hẹn, đối với Đường chủ Hạ Ngôn ta cũng rất ngưỡng mộ. Trước khi ta tới thành Ngọc Thủy, hội trưởng đã tự mình căn dặn ta, nói nhất định phải gặp Đường chủ Hạ Ngôn.
 
- Thương hội Chu Vận chúng ta phi thường muốn hợp tác với Hạ gia, hội trưởng đã nói. Hạ gia mua hàng hóa có thể chậm thời gian trả tiền. Hơn nữa, không cần phải trả thêm bất luận lợi tức gì.
 
Kiều Đại Sơn bắt đầu nói vào chuyện chính.
 
Lấy thế lực của thương hội Chu Vận, đương nhiên có thể tra ra được các thân phận hiện tại của Hạ Ngôn, đối với Hạ Ngôn lại càng hiểu rõ tỉ mỉ.
 
Nguyên nhân chính là vì như vậy, hội trưởng thương hội Chu Vận mới có thể đưa ra được những quyết định này.
 
Hạ gia tiến hành mua hàng hóa, đều có thể giảm các điều khoản.
 
- A?
 
Hạ Ngôn có chút kinh ngạc.
 
Hắn không nghĩ tới, thương hội Chu Vận dĩ nhiên nguyện ý mạo hiểm như vậy, có thể để Hạ gia chậm thời gian trả tiền khi mua hàng, đồng thời không cần Hạ gia phải trả thêm bất cứ lợi tức phát sinh nào. Phải biết rằng, Hạ gia hiện tại phải đối mặt với khốn cảnh lớn nhất chính là tài chính eo hẹp. Có điều kiện ưu đãi như vậy của thương hội Chu Vận, đối với Hạ gia hiện tại mà nói, đúng là một chuyện vô cùng tốt đẹp.
 
Tộc trưởng Hạ Phi Long và các vị trưởng lão càng thất kinh.
 
- Bất quá.
 
Kiều Đại Sơn vừa chuyền, nhìn Hạ Ngôn.
 
- Hội trưởng còn có một điều kiện.
 
- Mời nói.
 
Hạ Ngôn gật đầu.
 
Hạ Ngôn biết, thương hội Chu Vận khẳng định có điều kiện bên ngoài, nếu không thì làm sao thể đưa ra quyết định như vậy. Đối với một thương nhân mà nói, đều phải lấy lợi ích làm trọng, nếu không có điều kiện thương hội Chu Vận quyết định hoàn toàn không có đạo lý.
 
- Hội trưởng hy vọng, Đường chủ Hạ Ngôn có thể cho thương hội Chu Vận một hứa hẹn.
 
Kiều Đại Sơn thả chậm tốc độ nói của mình.
 
- Nếu như có một ngày, thương hội Chu Vận cùng với thương hội Bác Vũ bạo phát xung đột quy mô lớn, hy vọng Đường chủ Hạ Ngôn có thể ủng hộ thương hội Chu Vận chúng ta.
 
Đây chính là điều mà thương hội Chu Vận muốn. Thương hội Chu Vận muốn mượn hơi Hạ Ngôn. Lấy địa vị hiện tại của Hạ Ngôn, chỉ cần vài năm sau, nhất định sẽ có mạng lưới quan hệ vô cùng khổng lồ. Nếu như có được một lời hứa hẹn của Hạ Ngôn, vậy thì thương hội Chu Vận không còn nỗi lo về sau.
 
- Thương hội Bác Vũ?
 
Hạ Ngôn nghe được cái tên này phi thường quen thuộc, lập tức nghĩ tới thiếu gia của thương hội Bác Vũ, chính là Lỗ Hạng Chi kia, đã từng cùng với chính mình có chút xung đột nho nhỏ.
 
- Đúng vậy, thương hội Bác Vũ. Theo như chúng ta điều tra, hiện tại thương hội Bác Vũ đang ủng hộ Tịch gia tại thành Ngọc Thủy tiến hành hãm hại đối với Hạ gia.
 
Kiều Đại Sơn lập tức tiếp lời.
 
- Nguyên lai là bọn họ!
 
Sắc mặt Hạ Ngôn lạnh lùng.
 
Hắn một mực suy đoán, thế lực phía sau Tịch gia rốt cuộc là ai, không nghĩ tới, dĩ nhiên là thương hội Bác Vũ. Thương hội Bác Vũ ủng hộ một tiểu gia tộc tại Quận Thành hãm hại Hạ gia, khẳng định không chỉ bởi vì có lợi tích đối với thương nghiệp, khả năng lớn hơn nữa chính là bởi vì trước kia chính mình đã đắc tội với thiếu gia Lỗ Hạng Chi của thương hội Bác Vũ.
 
Trong nháy mắt Hạ Ngôn đã hiểu rõ rồi, nhãn thần lạnh lùng cười cười.
 
- Hội trưởng nói chỉ cần Đường chủ Hạ Ngôn có thể cho chúng ta hứa hẹn này, vậy thì thương hội Chu Vận chung ta sẽ toàn lực ủng hộ Hạ gia.
 
Kiều Đại Sơn tăng thêm ngữ khí.
 
Hạ Phi Long và các vị trưởng lão Hạ gia hô hấp lập tức có chút nhanh hơn, ánh mắt không tự chủ đều cùng nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Một câu nói của Hạ Ngôn là có thể nhận được sự ủng hộ toàn lực của thương hội Chu Vận! Tuy rằng không rõ then chốt trong đó như thế nào, thế nhưng trong mắt đám người Hạ Phi Long, điều này tuyệt đối là cơ hội lớn khó gặp.
 
Hạ Ngôn không lập tức đáp ứng Kiều Đại Sơn mà cười hỏi.
 
- Hỏa Phượng Hoàng là người như thế nào của thương hội Chu Vận?
 
Hạ Ngôn nhìn Kiều Đại Sơn.
 
Kiều Đại Sơn nghe được lời này, phảng phất như đã sớm đoán được Hạ Ngôn hỏi như vậy, không chút hoang mang nói.
 
- Kỳ thực Hỏa Phượng Hoàng là nữ nhi của hội trưởng thương hội Chu Vận chúng tạ vốn tên là Chu San San. Tiểu thư cũng là nữ nhi duy nhất của hội trưởng, bất quá tiểu thư không thích buôn bán kinh doanh, vì vậy đều lấy thân phận dong binh, hơn nữa thích một mình một người đi mạo hiểm. Hội trưởng cũng không quán được tiểu thư, chỉ có thể âm thầm phái người bảo hộ tiểu thư.
 
Kiều Đại Sơn cũng không có ý tứ giấu giếm.
 
- Uhm!
 
Hạ Ngôn gật đầu, hắn đã sớm suy đoán được loại khả năng này, chỉ là vẫn không thể khẳng định được, hiện tại Hạ Ngôn từ miệng Kiều Đại Sơn nhận được lời khẳng định.
 
- Kiều tổng quản, điều kiện mà ngươi nói, không có vấn đề.
 
Hạ Ngôn đáp ứng.
 
Kỳ thực, điều kiện này đối với Hạ Ngôn mà nói, cũng không tính là điều kiện. Thương hội Bác Vũ đối phó với Hạ gia, đó chính là nói rõ cùng với Hạ Ngôn là địch, cho dù không có thương hội Chu Vận, Hạ Ngôn sớm muộn cũng sẽ ra tay đối phó với thương hội Bác Vũ. Mà hiện tại đáp ứng thương hội Chu Vận, chẳng khác nào thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
 
- Ha ha. Tốt. Đường chủ Hạ Ngôn thật sảng khoái, vậy thì không còn vấn đề gì nữa rồi. Hạ tộc trưởng, lúc tiệc tối, chúng ta sẽ ký tên hiệp nghị hợp tác. Chúc cho thương hội Chu Vận cùng với Hạ gia hợp tác vui vẻ.
 
Kiều Đại Sơn vui sướng lớn tiếng nói.
 
Bình Luận (0)
Comment